Diabolik Lovers Magis
Sau một khi nói chuyện xong với Tamako thì Nanami chạy vào nhà thì thấy họ đã ăn xong.Nanami: Các cậu mau chuẩn bị rồi đi theo tôi Kou: Chúng ta sẽ đi đâu vậyNanami: Mau chuẩn bị rồi đi theo tôiRuki: Được rồiNanami: Tôi ra ngoài chờ Rubi theo chịRubi: VângNanami: Chút nữa Tamako đến Rubi: Chị đang định làm gì vậy Nanami: Chút nữa em sẽ biết Khi 4 người chuẩn bị đồ xong thì có một chiếc xe đến,lúc đó Tamako bước xuống và đưa Nanami và 4 người lên xe
Ruki: Tôi rất thắt mắt một chuyện Nanami cậu là aiKou: Tôi cũng muốn biết nữa Nanami : Được rồi tôi là tiểu thư của gia tộc AkatsukiYuma: Cậu là con gái của rindo AkatsukiNanami: Đúng vậy Asuma: Cậu..tên..gìTên của tôi là Nanami Akatsuki,còn chú thỏ này tên là RubiNanami: Tôi chưa biết tên các cậu Tên tôi là RukiCòn tôi là kouTôi là YumaAsumaNanami: Đó là tên các cậu vậy các cậu không có họ à4Đứa:Không Nanami: Nhìn các cậu cũng giống anh em hay gọi họ các cậu là Mukami điRuki: Mukami saoKou: Đó là họ của chúng tôi saoNanami: Đúng từ nay các cậu sẽ lấy họ là MukamiYuma: nghe cũng được Asuma: Mu ka mi saoTamako: Tiểu thư đã đến nơiNanami: Xuống xe thôi 4 đứa : Được Khi bước xuống họ nhìn thấy một ngôi nhà rộng và đẹp Nanami: Từ nay nơi này sẽ là nhà các cậu Ruki: Đây sẽ là nhà chúng tôi saoKou: Cậu nói thật không Nanami: Thật mà tôi nghĩ các cậu không nên sống ở ngôi nhà đó nữa Ruki: Nhưng nơi này lớn lắm Kou: Chúng tôi sợ không trả đủ tiền nhà nayNanami: Các cậu không cần lo gia tộc của tôi sẽ lo cho các cậu nên không cần loRuki: Chúng tôi có thể nhận ngôi nhà này saoRubi: Các anh nhận đi nếu không Nanami không vui đâu Kou: Cảm ơn cậu rất nhiều Nanami: không sao đâu từ nay các cậu sẽ không phải làm nô lệ nữa Yuma: Nhưng chúng tôi sẽ tự nuôi sống bản thân Nanami: nhưng các cậu còn quá nhỏ chờ đến khi 18t rồi hãy nói Yuma: Vậy tôi chỉ làm vườn thôi được không Nanami: Được chứ nếu cậu muốn Rubi: Nanami sắp tới giờ về rồi Nanami: Được rồi, mà Ruki đây chìa khoá ngôi nhà từ nay cậu là chủ nhân ngôi nhà Ruki: Được tôi sẽ giữa gìn ngôi nhà thật cẩn thận Asuma: Cậu..phải..đi..rồi..àNanami: Đúng vậy sẽ có ngày chúng ta gặp lại nên các cậu giữa gìn sức khoẻ nhaKou: Cảm ơn vì đã tốt với chúng tôi Yuma: Chúng tôi sẽ không bao giờ quên cậu Nanami: Ừ,vậy chào nhaLúc đó tụi anh cũng không thể gặp lại Nanami được,mãi tới năm nay tụi anh có thể gặp lại được NanamiYuki: Thì ra là vậy Yuma: Mà em kêu tui anh kể chuyện chi vậy Yuki: Em muốn biết tại sao các anh lại có thể làm quen với Onee-chan được Kou: Bộ cô ấy không kể vớ em àYuki: Em định hỏi onee-chan nhưng mà tới chơi với mấy anh thì hỏi luôn Ruki: Giờ em biết rồi phải không Yuki: Biết rồi onee-chan rất tốt bụng Asuma: Đúng vậy..Nanami rất.. tốt Yuki: Mà anh không thể nói nhanh lên được à AsumaYuma: Asuma quen nói vậy rồi không thể sửa được Kou: Đúng vậy Yuki: Mà thôi thối quen mà sao sửa được mà bịch bánh của em đâu rồi
Yuma: Xin lỗi nhóc anh ăn hết rồi Yuki: Đồ đáng ghét Yuma đứng lại đền điYuma: Ai kêu lo nói chuyện Thế là họ gược nhau khắp nhà mặc kệ nhửng người có ở đóKou: Có nên ngăn họ lại khôngRuki: Em đừng xen vôAsuma: Đúng..vậy
Ruki: Tôi rất thắt mắt một chuyện Nanami cậu là aiKou: Tôi cũng muốn biết nữa Nanami : Được rồi tôi là tiểu thư của gia tộc AkatsukiYuma: Cậu là con gái của rindo AkatsukiNanami: Đúng vậy Asuma: Cậu..tên..gìTên của tôi là Nanami Akatsuki,còn chú thỏ này tên là RubiNanami: Tôi chưa biết tên các cậu Tên tôi là RukiCòn tôi là kouTôi là YumaAsumaNanami: Đó là tên các cậu vậy các cậu không có họ à4Đứa:Không Nanami: Nhìn các cậu cũng giống anh em hay gọi họ các cậu là Mukami điRuki: Mukami saoKou: Đó là họ của chúng tôi saoNanami: Đúng từ nay các cậu sẽ lấy họ là MukamiYuma: nghe cũng được Asuma: Mu ka mi saoTamako: Tiểu thư đã đến nơiNanami: Xuống xe thôi 4 đứa : Được Khi bước xuống họ nhìn thấy một ngôi nhà rộng và đẹp Nanami: Từ nay nơi này sẽ là nhà các cậu Ruki: Đây sẽ là nhà chúng tôi saoKou: Cậu nói thật không Nanami: Thật mà tôi nghĩ các cậu không nên sống ở ngôi nhà đó nữa Ruki: Nhưng nơi này lớn lắm Kou: Chúng tôi sợ không trả đủ tiền nhà nayNanami: Các cậu không cần lo gia tộc của tôi sẽ lo cho các cậu nên không cần loRuki: Chúng tôi có thể nhận ngôi nhà này saoRubi: Các anh nhận đi nếu không Nanami không vui đâu Kou: Cảm ơn cậu rất nhiều Nanami: không sao đâu từ nay các cậu sẽ không phải làm nô lệ nữa Yuma: Nhưng chúng tôi sẽ tự nuôi sống bản thân Nanami: nhưng các cậu còn quá nhỏ chờ đến khi 18t rồi hãy nói Yuma: Vậy tôi chỉ làm vườn thôi được không Nanami: Được chứ nếu cậu muốn Rubi: Nanami sắp tới giờ về rồi Nanami: Được rồi, mà Ruki đây chìa khoá ngôi nhà từ nay cậu là chủ nhân ngôi nhà Ruki: Được tôi sẽ giữa gìn ngôi nhà thật cẩn thận Asuma: Cậu..phải..đi..rồi..àNanami: Đúng vậy sẽ có ngày chúng ta gặp lại nên các cậu giữa gìn sức khoẻ nhaKou: Cảm ơn vì đã tốt với chúng tôi Yuma: Chúng tôi sẽ không bao giờ quên cậu Nanami: Ừ,vậy chào nhaLúc đó tụi anh cũng không thể gặp lại Nanami được,mãi tới năm nay tụi anh có thể gặp lại được NanamiYuki: Thì ra là vậy Yuma: Mà em kêu tui anh kể chuyện chi vậy Yuki: Em muốn biết tại sao các anh lại có thể làm quen với Onee-chan được Kou: Bộ cô ấy không kể vớ em àYuki: Em định hỏi onee-chan nhưng mà tới chơi với mấy anh thì hỏi luôn Ruki: Giờ em biết rồi phải không Yuki: Biết rồi onee-chan rất tốt bụng Asuma: Đúng vậy..Nanami rất.. tốt Yuki: Mà anh không thể nói nhanh lên được à AsumaYuma: Asuma quen nói vậy rồi không thể sửa được Kou: Đúng vậy Yuki: Mà thôi thối quen mà sao sửa được mà bịch bánh của em đâu rồi
Yuma: Xin lỗi nhóc anh ăn hết rồi Yuki: Đồ đáng ghét Yuma đứng lại đền điYuma: Ai kêu lo nói chuyện Thế là họ gược nhau khắp nhà mặc kệ nhửng người có ở đóKou: Có nên ngăn họ lại khôngRuki: Em đừng xen vôAsuma: Đúng..vậy
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com