Diabolik Lovers Magis
Mình viết không giống tính cách nhà Tsukinami mong mọi người thông cảm nhaTại một ngôi biệt thự sang trọng
tại một căn phòng nào dó đang có một cô gái nằm ngủ ngon lúc đó đồng hồ reo lênReng reng reng reng rengHari : Ồn...quá...đi. Lấy tay tắc cái đồng hồ đang reoSau khi tiếng đồng hồ tắcCốc cốc cốcHari : Ồn..quá đi . Lấy mền che lại_Nè nhóc em không ra ăn thì nii-san lại mắng đóHari : Cho em ngủ..thêm..một chút...nữa đi. Khó chịu_Vậy em cứu ngủ rồi lúc đó anh với nii-san hôm nay có làm nhiều món em thích em cứu ngủ đi Hari : '' Đúng rồi đi chơi'' Chờ em một chút em dậy rồi. Bật khỏi giường_Vậy anh xuống dưới trước đâyHari : Chờ em một chút. Nhanh chạy vào nhà tắm30 phút sauHari : Đã nói chờ một mà Shin-onii-chan chẵn kiên nhẫn gì cả. Phòng máShin : Anh đây không chờ,con sâu lười như em đâu nướng gì mà nướng quá thế nào cũng-Hari : Thế nào gìShin : Cũng mập như heo. Khuôn mặt chế giễuHari : Onii-chan quá đáng. Phòng má và đi lại đánh ShinShin : Nấm lùn em còn chưa cao bằng vai anh thì đừng nghỉ đánh được anh. Chặn lạiHari : Onii-chan thật đáng ghétShin : Anh như vậy đó em làm gì được anh hahahaHari : HừThật đáng ghét mà tôi chưa giới thiệu tôi là Tsukinami shino mọi người hay gọi tôi là Hari năm nay 16t , hiện tại đang sống với hai người anh của tôi Shin : Em không bao giờ cao bằng Onii-chan đâu em mãi là nấm lùn. Cười khoái chíĐây là người Onii-chan đáng ghét của tôi Tsukinami shin (17t) là một người không biết suy nghỉ trước khi làm chuyện gì,luôn khinh thường người khác,luôn nghỉ mình là người mạnh nhất, và luôn lấy chiều cao của tôi ra trêu đùa đúng là một người đáng ghétHari : Onii-chan thật đáng ghét_ Hai đứa mới sáng sớm raShin : Hả, Nii-san hảHari : Caria nii-san, Onii-chan ăn hiếp em. Chạy lại ôm CariaCaria nhìn qua ShinShin : Nè em chỉ ghẹo em ấy thôi chứ, không ăn hiếp đâu nhaCaria : Thôi kệ em ấy anh với em đi xuống dưới ăn sáng shinoHari: Vâng. Ngoan ngoãn đi xuốngCaria : Ngoan. Xoa đầuShin : Lút nào cũng làm nũng đượcHari : Kệ emQuên giới thiệu đây là Tsukinami Caria(18t) là Nii-san của tôi anh ấy rất mạnh nhưng không thể hiện ra bên ngoài giống như Shin-Onii-chan anh ấy đôi lúc rất lười biếng nhưng vẫn là người nii-san yêu dấu của tôiTại phòng ăn Hari : Tuần sau~ em sẽ~ không ở nhà đâu~ nha. Vừa ăn vừa nóiShin : Em lại đi đâu nữa àHari : Em sẽ qua Hòng kong với chị Yuri và Haki về em sẽ mua quà choShin : Chán thật tuần sao lại không nghe tiếng la chói tay của em rồiHari : Onii-chan sau lại nói như vậyCaria : Hai đứa đừng cãi nhau khi ăn chứShin + Hari : Biết rồiLúc họ đang ăn thì tiếng chuông điện thoại của Hari reo lên lúc đó cô bắt máy đầu dây bên kiaHari : Ai vậyHARI EM BIẾT HÔM NAY LÀ NGÀY MẤY RỒI KHÔNG HẢtiếng hét qua điện thoại làm hai người ở gần đó không hẹn mà bịch tay lạiHari : Chị không cần hét to như vậy đâu HaibaraHaibara : Em..làm..ơn giao bản thảo sớm..đi..nếu..không tháng này.. chị..phải...ăn mì gói..thay..cơm đóHari : Vâng vâng em biết rồi chỉ còn một trang nữa thôi em sẽ giao trong hôm nay, bai nha. Là nhà văn viết truyện AnimeHaibara : Khoan đã-Chưa nói gì cô đã cúp máy và nhìn hai người anh của cô với khuôn mặt cười tinh nghịch còn họ chỉ thở dài khi thấy vậyShin : Em càng ngày càng lấu lĩnh rồi đóCaria : Em mau hoàng thành bản thảo đi nếu không cô ta lại đến làm phiền nữaShin : Đúng vậy anh không muốn tốn khăn giấy để lao nước mắt cho cô ta đâuHaibara đã trở thành cái tên quen thuộc của hai anh em nhà này Hari : Thật ra em hoàng thành xong rồi chỉ đùa chị ấy cho vui thôiShin : Em lại nói dối nữa àHari : Kệ đi_ Thì ra em hoàn thành bản thảo rồi àLúc đó Hari đang ăn thì giật bắn mình cô nhìn Shin thì thấy anh đang ăn nghiêm túc còn Cairia thì ho một cái và chỉ tai cho Hari nhìn qua thì thấy một cô gái đang cười cười nhưng mặt đã biến đổi vàHARI AI CHO EM DÁM NÓI DỐI HẢLúc đó nguyên tòa biệt thự đã rung chuyển vì tiếng hét của người biên tập HaibaraHaibara : Em biết..làm vậy..thì chị bị trừ lương... không.. hả..em thật là ...quá đáng mà. Vừa nói nước mắc nước mũi đã tèm lemHari : Chị ấy phiền quá. Bịch tayCaria : Shin mau đi vỗ cô ta điShin : Em hả tại saoHari : Thì mỗi lần chị ấy đến nhà là anh vỗ chị ấy màShin : Hay thật, bây giờ hai người đùng đẩy trách nhiệm cho tôi, được rồi hai người nhớ đó. Đi lại Habara : Số.. tui khổ..quáShin : Số tôi còn khổ hơn cô nè làm ơn nín giùm đi. Đưa khăn giấy Haibara : Cậu khổ gì..ngày nào cũng không lo kiếm tiền để sống còn tôi một tháng làm tiền lương nhận được chỉ có ba cọc ba đồng vậy mà mỗi tháng còn bị trừ lương vì đứa em của cậu Shin : Tôi biết rồi,tôi biết rồi số cô khổ nên mới làm biên tập của đứa em gái trời đánh của tôi Caria : Em hại cô ta đến vậy àHari : Làm gì có,em hiền mà Shin+Haibara : Hiền ở chổ nàoHari : Qua không cần phản ứng vậy chứ Và đây là buổi sáng cuối tuần của nhà chúng tôi vẫn thật bình thường Shin : Bình thường chổ nào Haibara : Bất thường thì có Caria : Rất ồn ào thì có Có..lẽ cũng không bình thường lắm
tại một căn phòng nào dó đang có một cô gái nằm ngủ ngon lúc đó đồng hồ reo lênReng reng reng reng rengHari : Ồn...quá...đi. Lấy tay tắc cái đồng hồ đang reoSau khi tiếng đồng hồ tắcCốc cốc cốcHari : Ồn..quá đi . Lấy mền che lại_Nè nhóc em không ra ăn thì nii-san lại mắng đóHari : Cho em ngủ..thêm..một chút...nữa đi. Khó chịu_Vậy em cứu ngủ rồi lúc đó anh với nii-san hôm nay có làm nhiều món em thích em cứu ngủ đi Hari : '' Đúng rồi đi chơi'' Chờ em một chút em dậy rồi. Bật khỏi giường_Vậy anh xuống dưới trước đâyHari : Chờ em một chút. Nhanh chạy vào nhà tắm30 phút sauHari : Đã nói chờ một mà Shin-onii-chan chẵn kiên nhẫn gì cả. Phòng máShin : Anh đây không chờ,con sâu lười như em đâu nướng gì mà nướng quá thế nào cũng-Hari : Thế nào gìShin : Cũng mập như heo. Khuôn mặt chế giễuHari : Onii-chan quá đáng. Phòng má và đi lại đánh ShinShin : Nấm lùn em còn chưa cao bằng vai anh thì đừng nghỉ đánh được anh. Chặn lạiHari : Onii-chan thật đáng ghétShin : Anh như vậy đó em làm gì được anh hahahaHari : HừThật đáng ghét mà tôi chưa giới thiệu tôi là Tsukinami shino mọi người hay gọi tôi là Hari năm nay 16t , hiện tại đang sống với hai người anh của tôi Shin : Em không bao giờ cao bằng Onii-chan đâu em mãi là nấm lùn. Cười khoái chíĐây là người Onii-chan đáng ghét của tôi Tsukinami shin (17t) là một người không biết suy nghỉ trước khi làm chuyện gì,luôn khinh thường người khác,luôn nghỉ mình là người mạnh nhất, và luôn lấy chiều cao của tôi ra trêu đùa đúng là một người đáng ghétHari : Onii-chan thật đáng ghét_ Hai đứa mới sáng sớm raShin : Hả, Nii-san hảHari : Caria nii-san, Onii-chan ăn hiếp em. Chạy lại ôm CariaCaria nhìn qua ShinShin : Nè em chỉ ghẹo em ấy thôi chứ, không ăn hiếp đâu nhaCaria : Thôi kệ em ấy anh với em đi xuống dưới ăn sáng shinoHari: Vâng. Ngoan ngoãn đi xuốngCaria : Ngoan. Xoa đầuShin : Lút nào cũng làm nũng đượcHari : Kệ emQuên giới thiệu đây là Tsukinami Caria(18t) là Nii-san của tôi anh ấy rất mạnh nhưng không thể hiện ra bên ngoài giống như Shin-Onii-chan anh ấy đôi lúc rất lười biếng nhưng vẫn là người nii-san yêu dấu của tôiTại phòng ăn Hari : Tuần sau~ em sẽ~ không ở nhà đâu~ nha. Vừa ăn vừa nóiShin : Em lại đi đâu nữa àHari : Em sẽ qua Hòng kong với chị Yuri và Haki về em sẽ mua quà choShin : Chán thật tuần sao lại không nghe tiếng la chói tay của em rồiHari : Onii-chan sau lại nói như vậyCaria : Hai đứa đừng cãi nhau khi ăn chứShin + Hari : Biết rồiLúc họ đang ăn thì tiếng chuông điện thoại của Hari reo lên lúc đó cô bắt máy đầu dây bên kiaHari : Ai vậyHARI EM BIẾT HÔM NAY LÀ NGÀY MẤY RỒI KHÔNG HẢtiếng hét qua điện thoại làm hai người ở gần đó không hẹn mà bịch tay lạiHari : Chị không cần hét to như vậy đâu HaibaraHaibara : Em..làm..ơn giao bản thảo sớm..đi..nếu..không tháng này.. chị..phải...ăn mì gói..thay..cơm đóHari : Vâng vâng em biết rồi chỉ còn một trang nữa thôi em sẽ giao trong hôm nay, bai nha. Là nhà văn viết truyện AnimeHaibara : Khoan đã-Chưa nói gì cô đã cúp máy và nhìn hai người anh của cô với khuôn mặt cười tinh nghịch còn họ chỉ thở dài khi thấy vậyShin : Em càng ngày càng lấu lĩnh rồi đóCaria : Em mau hoàng thành bản thảo đi nếu không cô ta lại đến làm phiền nữaShin : Đúng vậy anh không muốn tốn khăn giấy để lao nước mắt cho cô ta đâuHaibara đã trở thành cái tên quen thuộc của hai anh em nhà này Hari : Thật ra em hoàng thành xong rồi chỉ đùa chị ấy cho vui thôiShin : Em lại nói dối nữa àHari : Kệ đi_ Thì ra em hoàn thành bản thảo rồi àLúc đó Hari đang ăn thì giật bắn mình cô nhìn Shin thì thấy anh đang ăn nghiêm túc còn Cairia thì ho một cái và chỉ tai cho Hari nhìn qua thì thấy một cô gái đang cười cười nhưng mặt đã biến đổi vàHARI AI CHO EM DÁM NÓI DỐI HẢLúc đó nguyên tòa biệt thự đã rung chuyển vì tiếng hét của người biên tập HaibaraHaibara : Em biết..làm vậy..thì chị bị trừ lương... không.. hả..em thật là ...quá đáng mà. Vừa nói nước mắc nước mũi đã tèm lemHari : Chị ấy phiền quá. Bịch tayCaria : Shin mau đi vỗ cô ta điShin : Em hả tại saoHari : Thì mỗi lần chị ấy đến nhà là anh vỗ chị ấy màShin : Hay thật, bây giờ hai người đùng đẩy trách nhiệm cho tôi, được rồi hai người nhớ đó. Đi lại Habara : Số.. tui khổ..quáShin : Số tôi còn khổ hơn cô nè làm ơn nín giùm đi. Đưa khăn giấy Haibara : Cậu khổ gì..ngày nào cũng không lo kiếm tiền để sống còn tôi một tháng làm tiền lương nhận được chỉ có ba cọc ba đồng vậy mà mỗi tháng còn bị trừ lương vì đứa em của cậu Shin : Tôi biết rồi,tôi biết rồi số cô khổ nên mới làm biên tập của đứa em gái trời đánh của tôi Caria : Em hại cô ta đến vậy àHari : Làm gì có,em hiền mà Shin+Haibara : Hiền ở chổ nàoHari : Qua không cần phản ứng vậy chứ Và đây là buổi sáng cuối tuần của nhà chúng tôi vẫn thật bình thường Shin : Bình thường chổ nào Haibara : Bất thường thì có Caria : Rất ồn ào thì có Có..lẽ cũng không bình thường lắm
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com