TruyenHHH.com

Debut Or Die


Translated by Mây [Wattpad: Be-May]

Chương trình trại huấn luyện địa ngục K-pop, vốn đã gây sốt với tinh thần dân tộc, tiếp tục được phát sóng tập 2 dưới sự quan tâm lớn từ khán giả. Và không thể phủ nhận rằng sự xuất hiện của Cheongryeo đã góp phần không nhỏ vào việc này.

Lý do chính là do nguyên tắc khan hiếm. Từ sau vụ thành viên VTIC rời nhóm, họ đã hạn chế tham gia các nội dung giải trí nhẹ nhàng và vui vẻ.

– Bao lâu rồi mới thấy anh xuất hiện trong show giải trí thế nàyㅠㅠ

– Mỗi Jaehyun xuất hiện thì cũng tiếc thật, nhưng cũng dễ hiểu vì ảnh là trưởng nhóm, phải gánh cả trách nhiệm nên thật xót xa... các anh đã vất vả nhiều rồi.

– Chỉ mới xem trailer mà đã thấy đúng là thần tượng K-pop hàng đầu, Cheongryeo mãi là idol của tôi.

Trong tập 2, anh ta dường như đã chiếm trọn hết những khoảnh khắc ấn tượng mà các mentor có thể tạo ra.

'Thật may mắn khi thời lượng xuất hiện của chúng tôi chỉ ở tập đầu tiên.'

Trong quá trình theo dõi, tôi nhận ra anh ta đã đảm nhận từ vai trò giám khảo quan trọng, huấn luyện viên cho đến người tư vấn.

– Cheongryeo, người tử tế nhưng luôn nói sự thật một cách thẳng thắn (video)

– Đây chính là idol K-pop đích thực!

– ㅠㅠㅠㅠ leader của chúng tôi luôn là người có trái tim ấm áp (ảnh chụp màn hình)

– Không hiểu sao người khác không thể làm được, nhưng Shin Jaehyun luôn kiên nhẫn hướng dẫn ㅋㅋㅋㅋ Anh ý vẫn như ngày nào.

Mặc dù thời lượng quay không nhiều vì lịch trình bận rộn của một ngôi sao hạng A, nhưng anh ta đã lấy được tất cả các phần quan trọng.

'Hiệu quả chi phí thật khủng khiếp.'

Quả nhiên, người ta chỉ cần nổi tiếng là đủ. Các mentor khác thì chắc chỉ mất thời gian quay mà không được nổi bật.

'Mà nhắc mới nhớ, trong số đó cũng có thành viên của nhóm Golden Age.'

Đúng là nhóm có Gold 1. Sau vụ việc gián điệp công nghiệp, liên lạc giữa chúng tôi đã giảm dần, nhưng sau khi gặp lại anh ta trong chương trình giải trí này, chúng tôi thỉnh thoảng có liên hệ để giữ mối quan hệ.

[Ha Il-joon của Golden Age: Moon-dae à, lâu rồi không gặp! Thật tiếc vì lần này không có dịp quay chung, hẹn lần sau nhé em!]

Tôi đáp lại tin nhắn của Gold 1 một cách lịch sự và lên máy bay.

[Chắc chắn rồi anh, hẹn gặp lại lần sau.]

Gọn gàng.

Mối quan hệ giữa con người khi làm việc chỉ cần như thế này là đủ, không phải căng thẳng hay khó chịu gì. Đặc biệt là không nên dính dáng đến những người có thể khiến mình phát điên, nhưng lại liên tục có cơ hội hợp tác, điều này khiến tôi khá bực bội. May mắn là người đi cùng tôi lần này khá biết điều.

"Mo, Moon-dae à. Cậu đã lấy hộ chiếu chưa?"

"Rồi."

Đó là Seon Ah-yeon.

Sẽ có nhiều sân khấu hợp tác đặc biệt của các mentor, nhóm của Seon Ah-yeon cũng sẽ ghi hình sân khấu đặc biệt lần này.

'Chắc là nhóm nào đó đã không có thời gian mà làm ầm lên.'

Biết vậy trước thì chúng tôi cũng nên đòi không tham gia phần sân khấu đặc biệt này.

"Lên máy bay thì tranh thủ ngủ đi. Tuy nhóm đó đã học sẵn vũ đạo, nhưng vẫn phải điều chỉnh lại đội hình nên chắc là sẽ không có nhiều thời gian đâu."

"Ừ, ừ!"

Tôi và Seon Ah-yeon lờ đi những máy ảnh của những data seller và vài master fansite theo sát chúng tôi, rồi lên máy bay an toàn.

'Chỗ ngồi tốt phết nhỉ.'

Có vẻ họ đã đầu tư không ít. Tôi kéo rèm lại để tránh bị làm phiền và xâm phạm sự riêng tư. Quản lý thì... không rõ nữa, có một người đi cùng nhưng chắc ngồi đâu đó phía sau thôi.

'Ngủ một giấc thôi.'

Khi tôi ngả ghế thành gần như một chiếc giường và chuẩn bị mở chai nước, Seon Ah-yeon thì thầm gọi tôi.

"Này, này..."

"Sao?"

"Mo, Moon-dae... cậu có thấy khó chịu với tiền bối Cheongryeo của VTIC không?"

"Phụt."

Suýt nữa thì nước phun ra từ mũi tôi.

'Sao mà cậu ta biết được?'

"Cậu, cậu có sao không? Cần mình vỗ lưng không..."

"Không, không cần đâu."

Tôi xua tay và lắc đầu. Seon Ah-yeon nhìn tôi với vẻ lo lắng rồi cẩn thận tiếp tục câu nói, dường như đã suy nghĩ trước.

"Nếu, nếu cậu thấy khó chịu... thì... muốn đổi với mình không?"

"Đổi gì cơ?"

"Sân khấu nhóm mình ấy, Moon-dae đã biết vũ đạo rồi, chắc là không sao đâu..."

"......"

"Mình, mình vốn không quen với nhiều người, nên... chẳng khác biệt mấy đâu...!"

"Không cần đâu."

Tôi bật cười và đóng nắp chai nước lại.

Thật là. Cũng cảm động đấy chứ. Cậu này bây giờ cũng biết lo lắng cho mối quan hệ xã hội của người khác rồi cơ đấy.

"Cậu định học lại vũ đạo khi nào?"

"Còn một ngày mà... chắc ổn thôi."

"......"

Tài năng thiên bẩm thật khiến người ta khó chịu mà.

"Dù sao thì, tuy mình không thích anh ta lắm, nhưng không đến mức không làm việc được. Về cơ bản thì cũng chẳng có gì to tát."

"Vậy à. Nhưng... nếu cậu nghĩ lại thì nhất định phải nói cho mình biết nhé!"

"Được thôi."

Chắc không đến nỗi đó, nhưng nói vậy cũng chẳng sao.

Tôi ngả lưng xuống chiếc ghế đã biến thành giường.

Và một lúc sau, tôi hỏi như thể chỉ tình cờ nhắc đến.

"Nhưng mà, lộ rõ đến vậy à?"

"Ừ?"

"Việc mình không ưa tiền bối đó ấy."

"...Có, có chút xíu?"

"Lúc nào cơ?"

"Lần nào gặp, Moon-dae cứ nắm chặt tay lại..."

"......"

Tôi phải chú ý hơn thôi.

Và 11 giờ sau, tôi phát hiện ra rằng mình thực sự có nắm chặt tay.

"Xin chào."

"Xin chào tiền bối!"

'Thì ra là thật.'

Một phòng tập vũ đạo lớn đã được ê-kíp chương trình lắp đặt sẵn camera. Khi Cheongryeo vừa mỉm cười chào hỏi lúc đến trễ một chút, tay tôi gần như tự động có phản ứng.

'Chắc vì mình đã từng đánh anh ta.'

Nhờ Seon Ah-yeon mà tôi đã nhận ra điều này. Phải cẩn thận khi có camera.

'Nhưng mà, VTIC quả thực xứng với danh tiếng của họ.'

Bất chấp tôi có để ý đến nắm đấm của mình hay không, những kẻ xung quanh đều đang căng cứng chào hỏi Cheongryeo.

"Rất vui được gặp mọi người. Chúng ta bắt đầu luyện tập luôn chứ?"

Giữa những người đang tỏ ra ngưỡng mộ hoặc đầy mặc cảm, Cheongryeo trực tiếp đi vào vấn đề một cách thoải mái.

'Vậy cũng đỡ phiền.'

Tôi không phản đối việc không lãng phí thời gian trước buổi tập.

Và rồi, buổi luyện tập bắt đầu.

"Chúng ta làm lại lần nữa nhé!"

Chúng tôi đã phân chia phần hát và vũ đạo từ trước, và ai nấy đều nắm vững đội hình của mình từ các video. Nhưng khi làm cùng nhau, luôn có sự chênh lệch về khoảng cách, độ cao và kích thước động tác. Công việc chỉnh sửa lại tất cả là cần thiết, thường thì có huấn luyện viên vũ đạo tham gia, nhưng...

"Bạn ở bên trái nâng khuỷu tay cao hơn chút nữa."

"Dạ, dạ...!"

Nhưng lần này, kể từ lúc nào đó, huấn luyện viên chỉ lặp lại "Lại lần nữa", vì có một người cứ sửa sai hết lần này đến lần khác.

"Khi vào phần pre-chorus, hãy vào nhịp nhanh hơn chút nữa. Khi hạ tay xuống, hãy làm dứt khoát rồi mới tiếp tục."

"Ah... Vâng!"

Dĩ nhiên, người này chính là Cheongryeo, người có kinh nghiệm lâu nhất ở đây. Nhìn những kẻ đáng lẽ có thể lười biếng nhờ thâm niên và sự nổi tiếng của mình cũng bị chùn bước và theo sát anh ta, thực sự khiến mọi thứ trở nên dễ dàng hơn.

"Vậy chúng ta nghỉ một chút nhé. Ưm, 10 phút?"

"Được!"

Có vẻ như thời gian nghỉ ngơi cũng sẽ đúng giờ đây.

Ồ.

'Anh ta thực sự hữu ích đấy chứ.'

Quả nhiên, một người đã làm thủ lĩnh idol suốt hàng chục năm có khác. Hiệu suất thực sự vượt trội.

'Có lẽ mọi chuyện sẽ nhanh chóng kết thúc thôi.'

Đang lúc tôi định điều chỉnh lại đánh giá của mình về anh ta.

"Hậu bối này."

"...Dạ."

Ngay lập tức tôi rút lại điều đó.

Tôi đã cố ý lánh sang góc khác vì không có nhu cầu nói chuyện với mấy người này khi camera đã được sắp xếp lại. Thế mà anh ta vẫn đến bắt chuyện với tôi.

Nhưng trái với dự đoán, lần này không có câu nào vô nghĩa như thường lệ. Cheongryeo hạ giọng và chỉ nhẹ nhàng đưa ra lời khuyên.

"Việc thực hiện động tác lớn thì tốt, nhưng cậu đang xoay khớp sai đấy."

"......"

"Xem này."

Một màn biểu diễn mẫu rất gọn gàng. Động tác cúi người toàn thân, rồi bật lên để tạo đà cho phần thân trên.

"Ở đây, cùi chỏ và đùi chạm nhau, đúng không?"

"Vâng."

"Tại sao lại chạm vào nhau nhỉ?"

"Tôi nghĩ là để tạo cảm giác nhịp nhàng khi thực hiện động tác cúi xuống rồi đứng lên."

"Đúng rồi."

Cheongryeo gật đầu đồng ý, nhưng lời nói chưa dừng lại ở đó.

"Nhưng chỉ nghĩ đến đó thì không đủ."

"...!"

"Nhìn đi. Động tác này cần phải tính cả bước cúi người của phần thân trên tiếp theo."

Cheongryeo kéo khuỷu tay sang bên nhiều hơn cần thiết và thu lại phần thân trên.

"Nếu làm vậy, khớp khuỷu tay sẽ mở rộng, và chuyển động sẽ dứt khoát hơn khi cúi người."

Ngay lập tức, động tác tạo ra một sự căng thẳng đặc biệt, cái mà người ta thường gọi là "căng cực".

"Phải như vậy thì đường nét động tác mới trở nên đẹp mắt."

"......"

"Nếu em chú ý đến lý do tại sao các động tác trước và sau được sắp xếp như vậy, thì trong tương lai em sẽ có thể phô bày hết khả năng hiện tại của mình."

Tôi suýt nữa cắn phải lưỡi.

Trời đất ơi.

Hắn ta thực sự đang giúp tôi.

Bởi vì tôi hoàn toàn hiểu rằng lời khuyên này vô cùng hữu ích.

'...Dù đã nâng cao chỉ số, nhưng không ngờ lại thiếu cảm giác về động tác như thế này.'

Đây là điều mà chỉ có năng khiếu thiên bẩm hoặc thời gian mới mang lại. Người như Cha Yoo-jin hiểu điều này bằng bản năng, hoặc như Keun Se-jin, phải suy nghĩ và luyện tập rất nhiều mới ngộ ra được.

Và để diễn đạt điều đó một cách trau chuốt để người không chuyên cũng hiểu được... chỉ có người đã thử qua việc đó hàng ngàn lần mới làm được.

'Những năm tháng đó không phải là vô ích.'

Tôi đã hoàn toàn công nhận điều này.

"Dạ. Cảm ơn anh."

"...!"

Cheongryeo có vẻ bất ngờ, nên im lặng một lúc.

Nhưng rồi anh ta cười và gật đầu, dường như đã hiểu ra.

"Phải rồi. Đúng là những điều như thế này tốt hơn khi nói riêng. Nếu bị nhắc nhở trước mặt mọi người thì dễ tổn thương lắm."

"......"

"À, không phải tôi nói là em làm không tốt đâu. Haha."

Điều này khiến tôi cảm thấy hơi tự ái đấy.

'Chỉ là nhảy vậy thôi chứ hát thì...'

Dù là nhờ vào bảng trạng thái, nhưng tôi vẫn phải nói.

"Điều đó không làm tôi phiền lòng. Chắc anh cũng sẽ không khó chịu nếu tôi đưa ra lời khuyên lúc thu âm nhỉ?"

"...Haha. Phải."

Ánh mắt của Cheongryeo hơi nheo lại.

Nhưng ngay sau đó, như để chấp nhận điều đó, anh ta nhún vai.

"Ưm, có lẽ đó là giới hạn của tài năng. Tôi đã cố hết sức nhưng không tiến xa hơn nữa."

"......"

Có lẽ vậy thật. Vocal của anh ta có giới hạn phát triển ở mức B+, và anh ta đã cố gắng nâng lên đến B+.

Tôi vừa định cảm thán thì bất ngờ nghe thấy anh ta lẩm bẩm một câu rất nhỏ, như nói với chính mình.

"Thế nên lần nào... kiếm được đứa nhóc vừa hát hay vừa tỉnh táo thật sự bực mình đến phát điên."

"......."

"Còn lần này... cũng chưa thể gọi là thành công. Nó rời nhóm rồi mà? Haha."

... Nghĩ lại thì, main vocal của VTIC chính là gã chơi ở club mà.

Không được. Phải chuyển chủ đề trước khi lại nghe thêm mấy câu không đâu nữa.

"Dù vậy, anh vẫn hoạt động tốt đấy chứ."

"Chắc là nhờ tích lũy được kinh nghiệm chăng. Nên là...."

Bíp bíp bíp bíp!

Ngay lúc đó, chuông báo reo lên.

"A, hết giờ rồi."

Ý là giờ nghỉ đã kết thúc.

Cheongryeo ngay lập tức bước ra giữa phòng tập, vừa khởi động cổ vừa nói:

"Vậy giờ chúng ta bắt đầu chỉnh lại các chi tiết nhé."

Và thế là một màn phối hợp động tác vô cùng tỉ mỉ đến mức tưởng chừng không cần thiết cho một sân khấu đặc biệt chỉ diễn một lần cũng bắt đầu.

Xin lưu ý rằng, chỉ có ekip sản xuất là vui chết đi được vì chuyện này mà thôi.

* * *

"Đã phát sóng chưa nhỉ?"

Fan only của Cheongryeo liên tục làm mới trang Netplus, không ngừng kiểm tra xem tập 3 đã phát sóng chưa.

Và hành động đó cuối cùng cũng được đền đáp.

"Có rồi!"

Không thể bỏ lỡ chương trình tạp kỹ có sự xuất hiện của Cheongryeo sau một thời gian dài được! Fan của Cheongryeo hào hứng xem ngay tập 3.

Nhưng... lần này Cheongryeo hầu như không xuất hiện.

"Ưm...."

Chương trình vẫn rất kích thích, vẫn có sức hấp dẫn khi xem các thí sinh vừa khóc vừa trải qua khổ luyện, rồi dần dần thay đổi.

Tuy nhiên, vì nhân vật quan trọng nhất là Cheongryeo gần như không xuất hiện, nên niềm phấn khích cũng sụt giảm đáng kể.

'Ừ thì... chắc cũng không quay lâu đến vậy đâu.'

Anh ấy đâu phải là MC chính, chỉ xuất hiện ở vai trò cố vấn, thế này cũng đã là một cái cớ rất lớn rồi.

"Thôi thì coi cảnh cắt vậy."

Fan của Cheongryeo nhún vai, quyết định không lãng phí thời gian nữa.

Nhưng đúng lúc đó.

[Chỉ một lát nữa thôi!]

[Sân khấu biểu diễn hoành tráng của các mentor K-pop sắp diễn ra!]

[Thí sinh: Trời ơi, xong đời rồi!]

[Chà, liệu các thí sinh có thể tái hiện lại được màn trình diễn này không?]

Bất ngờ, một đoạn trailer của sân khấu đặc biệt xuất hiện.

"Chết tiệt, Shin Jaehyun!!"

Và fan đã kịp nhìn thấy khuôn mặt của Cheongryeo.

'Gì thế này!!'

Fan của Cheongryeo không thể chịu đựng thêm, lập tức kéo thanh thời gian của video về cuối cùng. Nhìn cách họ đặt vào cuối thế này, chắc chắn phải đến phần cuối anh ấy mới xuất hiện.

Và đúng như dự đoán.

"Aaaa!"

Trong không khí bỗng chốc biến thành một video kiểu biểu diễn sân khấu cổ điển trên WeTube.

Fan đã nhìn thấy bảy mentor idol xếp hàng ngay ngắn theo đội hình.

Và trong số đó, Cheongryeo thật sự có mặt!

"Haa..."

Đây gần như là lần đầu tiên kể từ năm thứ hai ra mắt, Cheongryeo đứng trên sân khấu cùng các idol khác!

'Wow, cả Park Moon-dae cũng ở đó kìa.'

Trong đầu fan nhanh chóng suy luận. Và khi nhận ra rằng tư thế các idol đang khoanh tay tạo dáng có chút quen thuộc, intro của bài hát bắt đầu vang lên.

*– ShhShhShh, Shh...!*

"...!"

Đây là... một bản hit mới ra mắt cách đây chỉ nửa năm!

Không chỉ là một bài hit thông thường.

'Đây là bài của Mirinae mà!'

Bài hit của nhóm nữ idol mới debut chưa đầy một năm đang vang lên trên màn hình.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com