TruyenHHH.com

Dear Yoonmin

By: Xura Xura9395

Note: Do đăng ký muộn au không kịp trình làng, tụi mình đã bổ sung sau và xin phép ghi chú ở đây để mọi người cùng biết ạ!

_oOo_

Tại một ngôi nhà bí mật của đôi meo meo.

Cặp đôi meo meo mệt mỏi rời khỏi xe sau ngày dài làm việc, cũng dễ hiểu thôi họ là thành viên của một nhóm nhạc nổi tiếng toàn cầu mà, đâu thể thoải mái an nhàn đứng trên đỉnh vinh quang được, bọn họ phải cố gắng rất nhiều mới có được thành quả như ngày hôm nay.

Ahhhhh~~ trời thủ đô hôm nay lạnh thật đấy *hắt.. xììììììì!* Jimin hắt xì một cái và Yoongi bên cạnh cũng *hắt...xìììììì!* Theo :)))

Mối quan hệ yêu đương giữ cả hai đang gặp một số vấn đề 'khá lớn', phía bên dư luận dạo này cứ đồn ầm ĩ cả lên. Tức cái lồng ngực ghê chứ, nếu không phải bị paparazzi chụp lén được lúc nắm tay trên máy bay thì mọi chuyện sẽ chẳng rối tung rối mù lên thế này, Park Jimin này mà biết tên paparazzi khốn khiếp nào chụp lét chắc chắn cậu sẽ cho tên đó biết thế nào là 'địa ngục trần gian' Ù∆Ú.

Cả một đống rắc rối khiến gần đây cậu và anh bị stress nặng nề lại còn bị deadline dí muốn tụt quần nữa chứ haizzzzzz. Về phần đời tư của cả hai, Yoongi và Jimin đều đồng ý rằng sẽ không công khai mối quan hệ yêu đương với thế giới dù có muốn đi chăng nữa bởi họ lo lắng cho tâm lý và sức khỏe của đối phương khi sẽ phải đối mặt với những lời 'không mấy hay' từ giới dư luận và cộng đồng mạng ngoài kia.

Jimin nắm tay anh đi vào nhà, bọn họ đang sống ở một ngôi nhà riêng đến cả các thành viên trong nhóm cũng không biết đến địa chỉ nhà, cả hai chỉ muốn đây là nơi bí mật của riêng bọn họ.

Phòng ngủ.

Khi về đến phòng ngủ Jimin được ưu tiên tắm trước bởi trời đã muộn nếu tắm lâu hơn sẽ dễ bị bệnh và Yoongi chẳng muốn điều đó xảy ra với Chíp Bé của mình đâu.

*Cạch.*

"Em tắm xong rồi, anh mau đi tắm đi."- Jimin bước ra từ phòng tắm khi trên tay là cái khăn lau mềm mại dùng để lau mái tóc ướt của mình.

Yoongi rời khỏi màn hình di động nhìn bé gà vàng trong bộ đồ ngủ đám mây kia. Anh cực kì thích Jiminie của anh mặc đồ ngủ, nhìn cậu trẻ con, ngây thơ đáng yêu vô cùng. Anh cầm lấy bộ quần áo ngủ bên cạnh đi đến ôm eo cậu rồi hôn nhẹ lên cái má bầu bĩnh đáng yêu của Jimin, mùi hương sữa tắm hương đào khiến anh mê mẩn chẳng muốn rời xa.

Jimin nhìn anh đầy ý phán xét nhé.

"Anh sắp thành gấu mèo hôi hám rồi đấy, mau đi tắm đi."- Jimin tay này bóp mũ mình, tay kia rồi đẩy hắn ra.

Yoongi lại cười há há tay nhéo cái má em nhỏ. Bóp má Jimin thực sự rất sướng tay nha cho anh bóp cả ngày cũng được.

"Yaaa! đau em, hyung bỏ tay thúi ra coi."- Jimin nhăn nhó, khó coi nói.

Yoongi dí sát mặt cậu. Jimin còn đang ngơ ngác thì anh tiếp tục nói:

"Ông tướng nhỏ này, ông không phải chê tôi, tối tôi dỗi tôi ra ngủ ngoài sofa thì lại không ngủ được giờ."- Yoongi thích thú mà hăm doạ cậu.

"Anh im đi đồ gấu mèo thúiiii."- Jimin đỏ mặt dùng lực mạnh đẩy anh vào phòng tắm trước khi anh kịp thốt ra bất cứ câu trêu ghẹo nào nữa.

Ừm thì đúng là không được ôm anh, cậu chẳng thể ngủ được thật. Yêu nhau đến nay đã 7 năm không chỉ tròn mà còn là tròn vo nhé, Yoongi luyện cho cậu giữ cái thói quen phải được anh ôm thì mới đi ngủ, nên nếu không cho Jimin ôm Cục Đá mềm mềm của mình thì sao mà cậu ngủ được đây ฅ⁠^⁠•⁠ﻌ⁠•⁠^⁠ฅ?

Sau khi tống cổ hẳn được Yoongi đi thì Jimin đi lại bàn làm việc của cậu. Kéo từ trong gầm bàn ra một cuốn sổ nho nhỏ cũ kỹ màu vàng nhạt mà mở ra đọc.

____

Nhật ký nhỏ của Chíp Bé.

- Tình yêu của em và Yoongi đã qua những năm tháng cháy bỏng, chẳng còn là những ngày theo đuổi đối phương trong thầm lặng nữa, giờ chúng ta đã ở cái tuổi trưởng thành nhưng tình yêu của đôi ta vẫn xinh đẹp và lãng mạn làm sao ^^

- Ta cùng nhau trải qua một mùa xuân ngọt ngào, ta đã có những cách hoa anh đào hồng hào đáng yêu. Năm ấy tuyệt vời làm sao bởi mùa xuân ấy ta đã ngỏ lời yêu.

Mùa hạ là khoảng thời gian tuyệt vời cũng là khoảng thời gian tồi tệ nhất của đôi ta trước mặt công chúng, tình yêu của đôi ta khi ấy chẳng thể kiểm soát dẫn đến những tin đồn và các bình luận chẳng mấy tốt đẹp dành cho anh và em. Nhưng hai ta cũng đã vượt qua nhờ tình yêu cháy bỏng bà kiên cường như cái nắng vàng oi ả của mùa hạ năm ấy.

Điều buồn cười là thứ gây ra tổn thương lớn nhất cho em lại chẳng phải miệng lưỡi dư luận kia mà là khi hai ta chuyển đến sống chung, Min Holly chẳng chịu chia sẻ 'appa' của bé nó cho em, chẳng biết nên vui hay buồn nữa tình yêu của đôi ta lại thua một chú cún sẽ tè dầm lên giường nếu em ngủ cùng Yoongi của em đó còn chưa kể đến con cún đó sẽ cắn rách quần em nếu em 'cắn' môi anh...haizzz con của anh thật là biết giữ 'giá' hộ anh đấy Min Yoongi :)))

Rồi thời gian cứ thế trôi mùa thu mát mẻ đã chào đón hai ta. Ừm em thích cảm giác trời lúc về đêm khuya trời lành lạnh một Park Jimin và một Min Yoongi tay trong tay đi dạo trên con phố đi bộ đầy lá phong đỏ cam rụng xuống con đường tuyệt đẹp và còn gì tuyệt hơn là một cốc lớn tokbokki siêu cay hai ta ngồi ở bãi cỏ công viên cùng ngắm sao trời ngọt ngào siêu cấp hơn nữa ta tự tay đút cho nhau ăn những miếng tokbokki ngon lành. Rồi sẽ có những cái hôn nhè nhẹ rồi từ từ sẽ chuyển sang những cái hôn nồng nàn kiểu Pháp. Từ chút từ chút vun đắp tình cảm của hai ta, đôi ta luôn là dùng những hành động chứ chẳng phải lời nói để biểu lộ tình cảm với đối phương...Ừm thật ra điều đó đúng với Yoongi hơn, anh ấy luôn dùng hành động để nói lên rằng: "anh yêu em rất, rất, rất nhiều Jimin à~"

Vào một ngày không mấy đẹp trời của năm ấy, ban sáng trời thì đang đổ cơn mưa rào nhẹ, thời tiết thì lạnh buốt bởi đang là trời đông nhiệt độ chỉ dưới -1°c. Có lẽ nay sẽ là một ngày tuyệt vời vì nó chính là kỉ niệm một năm yêu nhau của cả hai và Yoongi đã lên một kế hoạch đi chơi tuyệt vời để kỉ niệm ngày quan trọng hôm nay, nhưng Yoongi lại bận lịch trình ở nước ngoài nên chẳng thể cùng nhau chúc mừng. Hôm nghe thông báo anh ấy cũng miễn cưỡng lắm mới đồng ý đi bởi được em khuyên nhủ nên anh mới đi đấy chứ nếu không thì anh đã dãy đành đạch lên bắt công ty phải dời lịch trình lại rồi.

Thôi cũng thông cảm cho nhau tính chất công việc của cả hai thì đều như nhau nên Jimin cũng không trách anh hay buồn gì mấy...Nhưng giông bão lại ập tới khi cả hai không ở cạnh bên nhau. Hai bà mẹ Park và Min hẹn cả hai ra nói chuyện, bằng một cách thần kỳ nào đó mà hai bên gia đình biết được chuyện này, điều tồi tệ nhất là anh lại chẳng ở đây mà chỉ có mình em.

Ban đầu họ ra sức ngăn cấm thứ suy nghĩ về 'tình cảm lệch lạc' của chúng ta, mẹ em nói: "chuyện này sẽ không được tiếp diễn nữa, bố con ở nhà đang rất tức giận nếu con dừng mối quan hệ này lại ông ấy sẽ tha thứ cho con như chưa từng có chuyện này xảy ra."- nhưng em chỉ im lặng chẳng đáp lại. Hết việc ngăn cấm không thành công họ chuyển sang nhẹ nhàng khuyên nhủ: "Jimin tình cảm của hai đứa sẽ chẳng đi đến đâu, đây chỉ là thú vui nhất thời của cả hai đứa, đừng để quá muộn hai đứa chỉ làm khổ thêm cho nhau mà thôi, nghe bác khuyên Yoongi dừng lại mối quan hệ này đi"- sao họ có thể nói như thế chứ nếu Yoongi ở đây ngay lúc này thì chắc chắn anh sẽ nổi điên lên mà phản bác kịch liệt, chỉ tiếc rằng anh chẳng ở đây. Thấy việc ngăn cấm hay khuyên nhủ cũng chẳng thành công họ tức giận chuyển sang mắng chửi:

"Hai đứa chúng mày điên hết rồi sao? Chúng mày sao có thể nối dõi cho gia đình đây?!"- mẹ em tức giận chỉ mặt.

"Hai thằng mày nghĩ con trai với con trai có thể sinh con sinh cháu cho tao sao?! Chúng mày sinh được sao?!!"- bác Min gào lên với em.

Họ nói đúng hai ta không thể có con, không thể nối dõi cũng chẳng thể cho hai gia đình những đứa cháu mà họ hằng mong chờ.

Cứ như thế những câu từ ngăn cấm, khuyên nhủ, mắng chửi cứ đánh vào bộ não của em, những lời nói ấy còn cay nghiệt hơn thế giới đáng sợ ngoài kia bởi nó xuất phát từ miệng những người ta yêu thương, ta tôn trọng, ta kính nể. Mọi thứ thật kinh khủng chẳng khác gì chính tay mẹ em và bác Min nhẫn tâm tự tay đâm từ nhát dao vào tim em cả..nó đau lắm.

Em khi đó chỉ biết ngồi im mà khóc nức nở chẳng thể phản bác lại họ vì em không dám, em dường như lạc lối khi không có Yoongi ở cạnh, nếu như có anh kề bên thì chắc chắn em đã mạnh dạn phản bác lại bọn họ nhưng em không thể bởi ở đây chẳng có anh. Em trai của em và anh trai anh có lối suy nghĩ thoáng hơn họ không có suy nghĩ ác cảm với người đồng tính như gia đình, hai người họ bao che cho em cố ngăn những lời nói cay nghiệt từ hai người mẹ nhắm thẳng đến tình yêu của đôi ta.

Ngay lúc ấy em chỉ mong có anh ở bên cạnh, nắm tay em thật chặt dù không thể an ủi ngay lúc đó nhưng vẫn có thể bên cạnh em ngay lúc đó.

Sau cùng hai người mẹ đứng lên rời đi, mẹ Park nhẫn tâm nhìn em rồi nói:

"Tôi chưa bao giờ có một đứa con như cậu!"- rồi mẹ em lạnh lùng kéo em trai đi, em tự hỏi tại sao mẹ lại có thể nhẫn tâm như vậy cơ chứ? Em là con mà bà ấy đứt ruột đẻ ra cơ mà.

Bác Min lạ làm sao? Bác chẳng nói thêm một lời nào cả, bác chỉ nhìn em, ánh mắt bác chẳng phải trìu mến như ngày đầu em đến nhà bác chơi nữa, nó mang vẻ căm ghét lẫn tức giận khó chịu ánh mắt của những kẻ kỳ thị cộng đồng LGBT, em sẽ không bao giờ quên nổi ánh mắt đó cho đến khi hết phần đời còn lại. Bác Min sau đó lập tức rời đi anh trai của anh cũng an ủi em vài câu rồi đuổi theo mẹ để khuyên nhủ mong mẹ bớt giận.

Lúc đó em sợ lắm, em chỉ biết ôm mặt khóc, anh quản lý cũng chỉ có thể đứng bên cạnh mà nhìn em bất lực chẳng làm được gì cũng không chẳng biết an ủi em thế nào cho đúng, anh ấy chỉ có thể xoa xoa phần bả vai nhỏ đang run lên bần bật của em mà thôi. Sau đó em xin phép được đi về một mình, em còn chẳng màng đến chuyện lấy xe. Khi em đang đi bộ trên con đường về nhà trời đổ cơn mưa lớn nhưng chẳng lớn bằng cơn bão trong lòng em...Em đứng thẫn lại khi một cặp đôi trai gái đúng theo 'quy luật tự nhiên' mà hai bà mẹ đã găm vào tim em chạy qua, hai người họ cười nói vui vẻ làm sao, em lúc đó em như thể rơi xuống vực thẳm vậy.

Tại sao bọn họ lại suy nghĩ như thế chứ? Sao lại có tư tưởng cổ hủ để vậy?Tại sao họ không thể chấp nhận cho tình yêu mà con họ mong muốn chứ? Tại sao họ lại kì thị tình yêu của em và anh cơ chứ? Tại một đất nước đang phát triển như Hàn Quốc lại chẳng thể xoá bỏ cái tư tưởng cổ hủ lạc hậu đó đi chứ? Tại sao mẹ em lại tàn nhẫn với em đến thế? Tại sao mẹ anh lại thay đổi nhanh chóng đến vậy?

Hàng loạt câu hỏi cứ xoay vòng vòng trong bộ não của em. Em đau lắm..em đau lắm anh ơi, em muốn nói rằng bản thân mình đang yếu đuối và rất cần anh ngay lúc này. Em bây giờ chẳng còn nhà chẳng còn gia đình, người từ khô cực sinh ra em đã tàn nhẫn cắt đứt với em, người bác gái em kính nể đã ném cho em một cái nhìn căm ghét như những kẻ kỳ thị cộng đồng LGBT ngoài kia. Em muốn gọi cho anh nhưng lại không dám nếu để anh biết được chuyện vừa xảy ra với em anh sẽ mất bình tĩnh và làm loạn mọi thứ hơn nữa, em chẳng muốn mọi thứ tồi tệ hơn, sẽ có nhiều người tổn thương hơn mà thôi.

Những lời họ nói khiến tâm trí em lung lay và thậm chí không tin vào tình yêu của hai ta. Những lời nói đó khiến em nghĩ tình yêu này còn quá non trẻ chưa đủ trưởng thành để gặp những trận giông bão lớn đến vậy. Em đã rất ngu ngốc và nghĩ đến việc cả hai ta nên dừng lại, em không muốn hai ta chịu thêm tổn thương nữa. Nếu chúng ta dừng lại, thì mọi thứ sẽ về đúng quỹ đạo ban đầu chứ? Em và anh sẽ có lại tình yêu thương của gia đình như ban đầu nhưng rồi hai ta sẽ bị điều khiển như một con rối vô tri vô giác không có cảm xúc, rồi hai ta sẽ phải tự tay bóp chết đi tình yêu của chính mình để có thể nở một nụ cười giả tạo sống cùng bạn đời mà gia đình chọn, sống một cuộc đời giả tạo mà gia đình mong muốn.

Nhưng anh ơi hiện tại em chỉ còn mình anh là điểm tựa là gia đình mà thôi, em chẳng muốn anh bị tổn thương giống như em, em chẳng muốn người thương của em phải đau lòng thêm nữa.

Quay cuồng trong mớ hỗn độn em đau đầu mà ngất đi, khi bản thân tỉnh lại trời đã tối hẳn, người em nóng như ngọn lửa vì sốt cao, em cố gắng lê thân thể yếu ớt về đến nhà...Em tắm rửa qua loa, em ăn cháo rồi nằm xuống giường nghỉ ngơi bởi em sợ khi anh về, khi thấy em không khoẻ anh sẽ lại đau lòng.

____

Yoongi đi lại gần mà em không hề hay biết.

"Jimin này, em đang làm gì thế?"- Yoongi đi lại ôm lấy Jimin từ phía sau.

Khuôn mặt cậu tèm lem nước mắt của cậu quay lại, nhìn cậu vừa cực đáng yêu lại càng đáng thương, anh hoang mang tay luống cuống lau nước mắt cho em nhỏ.

"Sao em lại khóc vậy hả? Em bị đau ở đâu sao? Mắt sưng húp hết cả lên rồi đây này, mắt sưng thế này làm sao mà thấy đường đây?!"- Yoongi lo lắng cũng không quên trêu ngươi nhỏ, anh quỳ xuống dưới Jimin mà xem xét.

Jimin mím môi bởi hơi buồn cười, cậu kéo khuôn mặt đang hốt hoảng kia lên nhìn mình.

"Híc..em không sao..chỉ là đọc lại nhật ký cũ xúc động quá thôi mà hihi"- Jimin cười tươi với anh. Tay đưa lên lau nước mắt.

"Ôi bé ngốc của anh..em thật là đừng có khóc anh nhìn thấy sẽ đau lòng đấy, anh chẳng muốn vì một chuyện xa lắc xa lơ từ thủa Napoleon còn trần truồng tắm mà khiến bé của anh phải khóc huhu đâu."- Yoongi hôn nhẹ lên trán cậu.

"Anh sến thật đó đồ gấu mèo hôi hám, mới có 7 năm thôi ông tướng lớn ạ."- Jimin cười hớ hớ mà chọc chọc vào má bánh bao trắng mịn của Yoongi.

"Thôi bé nín đi, anh xuống nhà có tí việc lát lên anh mà thấy bé còn thút thít là anh đánh mung đấy nhá."- Yoongi buông bé con ra, không quên hăm doạ.

"Dạ em biết rồi, anh đi làm việc của mình đi, em sợ bị đánh mung lắm."- Jimin

Sau đó anh đi xuống nhà.

Dưới lầu chi tiết là trong bếp.

Một Min Yoongi đang hì hục làm một điều bí mật gì đó sau lưng Minie đại ca.

Quay lại phòng ngủ.

Jimin quay lại bàn của mình, cậu tiếp tục với việc còn đang dang dở.

____

- Sau khi tỉnh dậy đã là hai mốt giờ hai mươi, em thấy căn phòng sáng chưng, mùi đồ ăn ngon lành thơm phức xộc vào mũi em. Chú cún con Holly quấn lấy chân em đầy vui vẻ hơn bình thường như có ý gì đó. Thật bí ẩn à nha.

Lúc đấy em chẳng nghĩ chi nhiều, mà đi xuống nhà thấy một thân ảnh quen thuộc đứng trong bếp chạy ra chạy vào để dọn cả bàn đồ ăn lớn ra... Người này là Yoongi, anh ấy sao lại ở đây? Rõ ràng anh ấy đang ở nước ngoài mà ta? Em tự đánh vào mặt rồi kêu "Aaa!"- vì đau quá mất thôi. Vậy là không phải mơ Yoongi đang ở đây, anh đã bay từ nước ngoài về để chúc mừng kỷ niệm một năm yêu nhau với em sao?_? Thật sao??_??

"Chíp Bé dậy rồi sao?"- Yoongi thấy em đứng ngây ra nhìn liền hỏi.

Giọng nói này không thể sai được chỉ có thể là anh và cũng không thể là mơ bởi em đọc được chữ. Em bật khóc lớn khi cảm xúc vỡ oà vì thực sự anh đã ở ngay đây.

Yoongi chạy đến bên em, nhẹ nhàng ôm em vào lòng. Anh nói rằng anh đã biết mọi chuyện thông qua anh trai mình và trách móc em tại sao lại không nói ra mà giấu nhẹm đi? Còn dám dầm mưa về đây để bị ốm. Dù giọng anh là trách móc nhưng hành động lại trái ngược lại hoàn toàn, anh vỗ về an ủi em, trao cho em những cái hôn nhẹ lên trán để trấn an em. Em có thể cảm nhận được người đàn ông của em đang khóc vì anh lo lắng và lo sợ cho em.

Yoongi mạnh mẽ của em, điểm tựa vững vàng của em cũng có những phút giây yếu lòng và dáng vẻ ấy anh đã thề chỉ để mình Jimin coi.

Jimin dường như nhận ra chỉ cần là em khóc Yoongi cũng sẽ bỏ mặc tất cả dù cả hai có đang cãi vã hay thế giới có chiến tranh chỉ cần em khóc Yoongi sẽ liền ôm em vào lòng để vỗ về an ủi, trao cho em những cái hôn nhẹ nhàng cũng có thể cùng em khóc dù cả hai đang ở nơi đông người..những điều đó đối với anh không quan trọng, ánh mắt người đời đối với anh không quan trọng, quan trọng là cảm xúc của Park Jimin mà thôi.

Min Yoongi mạnh mẽ của em, điểm tựa vững vàng của em cũng có những phút giây yếu lòng và dáng vẻ yếu đuối ấy của anh đã chỉ để mình Jimin thấy nó.

Khi thấy Yoongi như vậy em cũng đau lòng lắm nhưng cũng có chút vui sướng trong lòng bởi người em yêu đã ở đây...Em chẳng cần gì hơn, đáng ra em không nên suy nghĩ đến việc dừng lại chính em tự thấy em thật ngốc nghếch y như lời Yoongi nói mỗi khi em hậu đậu và làm hỏng điều gì đó.

Tình yêu của bọn em sao có thể chỉ vì một chút cản chở mà đã dễ dàng chết đi được, tình yêu này đâu dễ gì mà có thể có được. Bọn họ luôn nghĩ lời nói của họ là không sai nhưng em sẽ khiến họ phải suy nghĩ lại về điều đó, em sẽ khiến họ nhận ra sự tàn nhẫn và cái tư tưởng cổ hủ lạc hậu của họ đã khiến em và anh đã ra sao và chắc chắn em chẳng đấu tranh cho ai cả, sẽ chẳng là biểu tượng hay một xu hướng cho những người khác đi theo, em chỉ đấu tranh cho tình yêu của Park Jimin và Min Yoongi mà thôi.

- Chỉ hai ta là đủ.

- Chỉ mình Min Yoongi và Park Jimin.

"Những bông tuyết đầu mùa ngoài cửa sổ kia đã chứng kiến tất cả và làm chứng cho lời hứa này, chúng sẽ dõi theo cả hai trong những năm kỉ niệm tiếp theo„

____

Jimin khi đọc xong chẳng phải là khóc nữa mà là mỉm cười mãn nguyện, điều anh và em cố gắng, điều đôi ta hy sinh trong đó có cả mồ hôi lẫn nước mắt sự hy sinh ấy không hề là vô nghĩa hai ta đã chứng minh được rằng mình xứng đáng được yêu và được tôn trọng, hai đã đã được gia đình công nhân, được gửi đến nhưng lời xin lỗi và sự hối hận tận đấy lòng và điều chúng ta hằng mong ước em và anh đã được nhận lại lời ủng hộ và chúc phúc chân thành nhất.

Trải qua bao nhiêu thăng trầm trong 7 năm yêu nhau, tình yêu của cả hai vẫn bền bỉ và kiên cường như năm ấy..à không giờ phải là bền bỉ và kiên cường hơn 3000 năm ấy nữa và còn kiên cường và bền bỉ hơn nữa trong tương lai. Giờ bố mẹ hai bên còn đang thúc dục việc cưới xin đây này (⁠~⁠ ̄⁠³⁠ ̄⁠)⁠~✧⁠*⁠。⁠✧⁠*⁠。

("iu nhao 7 năm dục cứi là đún gòi :))) Cứi sớm đi mí anh oiii để em còn đựt kím cái ngân hàng nào to to để còn đựt phét huy nghề tay troái :3. Phông bi chắc chắn sẽ là 400 tỷ won đấy (⁠>⁠ ⁠ਊ⁠ ⁠<⁠) éheheeee!")

*Cạch* cách cửa phòng mở ra.

Lúc này Yoongi từ bên ngoài bước vào phòng trên tay là chiếc bánh kem hình trái tim to bự màu đỏ.

"Jimin của anh, chúc em kỷ niệm bảy năm yêu nhau vui vẻ và thật nhiều hạnh phúc."- tay Yoongi đưa chiếc bánh đến gần cậu, trên bánh còn ghi dòng chữ 'Min Yoongi ⁠♡ Park Jimin' trên bánh còn có cắm bảy cây nến lung linh sắc màu.

Anh đưa cái bánh tình yêu về phía cậu.

Jimin xúc động hết sức, hôm nay chính là ngày kỉ niệm 7 năm yêu nhau của cả hai, đến cậu chẳng thể nhớ nổi bởi cả tá công việc có thể xây nên toà nhà cao nhất thế giới kia, chỉ đến khi đọc xong cuốn nhật ký cũ cậu mới nhớ ra và còn tưởng cả anh cũng quên luôn rồi..ai ngờ anh lại tạo bất ngờ cho cậu như vậy.

"Thổi nến đi nào bé."- Jimin đơ cái cánh trước mặt cậu.

"Chúng ta cùng thôi."- Jimin đề nghị.

"Được rồi."- Yoongi đồng ý.

Jimin và Yoongi cùng thổi nến, cậu xúc động đến phát khóc luôn ấy. Yoongi lấy ra từ sau lưng một bó hoa nhỏ cá là anh đã tự bó nó bằng hoa trong vườn nhà, nhìn cái cánh bó hoa là biết ngay.

"Híc..ưm bé cảm ơn anh yêu."- Jimin nghẹn ngào nói.

Jimin khóc khiến cảm xúc trong anh cũng giao động mà suýt khóc cùng cậu.

"Nào nào..lại khóc rồi, cái ông tướng nhỏ mít ướt này."- Yoongi chau mày khó coi, lấy tay áo lau nước mắt cho cậu.

"Tại em xúc động quá chứ bộ híc..híc"- Jimin chu chu môi đáp lại .

"Vì hôm nay quá nhiều việc nên anh chưa kịp chuyển bị một bó hoa tử tế chỉ kịp chuyển bị một cái bánh nho nhỏ và bó hoa đơn giản này thôi, sáng mai anh sẽ bù lại cho bé nhé?"- Yoongi hơi khó xử nói.

"Không sao, không sao chỉ cần có anh và em là đủ lắm rồi."- Jimin cười tươi, xua xua tay.

"Cảm ơn bé yêu, anh nghĩ chắc mai mới có thể ăn bánh kem được, giờ cũng muộn rồi với lại bé còn đang muốn giảm cân nữa."- Yoongi đặt bánh xuống cái bàn bên cạnh.

"Vậy mai hai chúng ta cùng ăn."- Jimin nhìn khuôn mặt hơi hơi có lỗi của Cục Đá nãy giờ mà mắc cười không thôi.

"Thật sự xin lỗ..ưm.."- Anh chưa kịp nói hết câu xin lỗi thì cậu đã hôn lấy môi anh.

Khi cậu buông ra, khuôn mặt cả hai liền ngại ngùng đỏ hết cả lên. Không khí liền rơi vào im lặng... Jimin ngại chết đi được cậu vừa chủ động hôn môi Yoongi đấy. Thấy cậu ngại đến mức không nói gì được nữa nếu cứ im lặng thì sẽ đến mai mất.

"Ừmm..thôi anh đi cất bánh đây, em đi ngủ trước đi."- anh ấp úng nói.

"À..hả? À dạ..dạ vâng."- Jimin lắp bắp nói.

Yoongi đang tính mở cửa để đi xuống thì Jimin gọi lại:

"C..chồng ơi, anh làm nhanh lên rồi lên ôm bé ngủ nhé..aaaaa..."- Jimin ngại ngùng nói cuối câu thị ngại mà nhỏ giọng gào thét.

Tên meo meo lớn nghe xong mà cười nhếch mép, tính quay lại trêu thì đã nghe thấy tiếng Jimin nhảy cái *thụp* lên trên giường. Chắc giờ cậu đang chùm kín chăn dập đầu vào gối bảy bảy ba mới lăm lần rồi.

Sau đó Yoongi nhanh chóng dẹp bánh để lên giường ôm bé meo meo đi ngủ.

"Chúng bé chồng ngủ ngon, chồng ôm gòi bé chồng ngủ đi..há há."- Yoongi thích thú trêu ghẹo cậu.

Jimin thấy hối hận khi mình quá ngốc nghếch khi nói ra câu đó rồi đấy huhu, cho bé chồng xin một vé đi lại đi huhu (⁠ ⁠;⁠∀⁠;)

"Chúc bé chồng ngủ ngon."- Yoongi hôn lên trán cậu.

"Im miệng và đi ngủ đi...chồng."- Jimin liền chui tọt vào chăn.

Không ngoài dự đoán Yoongi cười Há Há! Sung sướng bên ngoài chăn.

Một lúc sau chi tiết là 30 phút.

Khi đã xác định Yoongi đã chìm vào giấc ngủ thì Jimin chui đầu ra khỏi chăn ghé bên gần tai anh mà nói nhỏ:

"Yoongi à, em yêu anh nhiều lắm."- Rồi Jimin rục vào lòng ngực Yoongi và ôm anh thật chặt.

Jimin hơi giật mình khi thấy anh cử động.

"Anh cũng yêu Jimin của anh rất, rất, rất nhiều."- Yoongi cười nụ cười ôn nhu nhìn cái đầu nhỏ trong lòng, hôn nhẹ lên mái tóc mềm mượt của Jimin.

Không quên ôm cậu thật chặt cậu trong lòng, trời đông thì lạnh lắm nhưng có nhau thì Yoonmin chẳng lạnh đâu nha.

Trong đầu cả hai đều hiện lên một suy nghĩ.

"chỉ cần đó là em và anh thì mọi thứ với em đều tuyệt vời cả."- Jimin.

"chỉ cần là Park Jimin mà thôi."- Yoongi.

"Ngoài cửa sổ những bông tuyết đầu mùa đã lại rơi như những năm kỉ niệm trước đây như minh chứng cho việc tình yêu của họ là một tình yêu vĩnh cửu bởi xuân, hạ, thu, đông rồi sẽ lại là một mùa xuân mới kế tiếp đến"

.

.

.

Sáng hôm sau :3

Cả cộng đồng mạng đều đang rất sốc với bài đăng trên các trang mạng thông báo chính thức về vụ lùm xùm về tin đồn hẹn hò của Yoongi và Jimin chính thức của tổng công ty Hybe Entertainment. CÓ TÍCH XANH!

__

@Tinhot24h: công ty chủ quản của hai nghệ sĩ đình đám Suga vàbJimin sáng nay đã lên thống báo xác thực "Hai nghệ của công ty chúng tôi hiện tại đã hẹn hò được 7 năm"

@Tinchuan100%: Cộng đồng mạng đều chúc mừng và chúc phúc cho cặp đôi Yoonmin này.

@Honghotshowbiz: sau khi lên thông báo công khai về mối quan hệ 7 năm hẹn hò của hai nghệ sĩ Yoongi và Jimin vào sáng nay các bình luận tiêu cực đều bị lấn áp không thấy bóng dáng bởi các bình luận ủng hộ và chúc phúc của các fan ship couple YoonMin và những fan AMRY của nhóm nhạc BTS.

__

Yoongi và Jimin tay nắm tay miệng cười tươi hơn bao giờ hết, cả hai đi ra khỏi xe đứng trước cổng công ty đang đông nghịt các nhà báo, trên tay cả hai là một xấp thiệp mời màu vàng.

_______________End_______________

Xura: không hoa mỹ không tráng lệ chỉ là những thứ đơn giản đối với đôi ta mọi chuyện đều sẽ chở nên tuyệt vời.

Xura: cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình nhé, chúc sự kiện Dear Yoonmin thành công tốt đẹp.

Xura: bai bai mí chế Xura đi đây. Hehe (⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠'⁠꒳⁠'⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠)⁠づ

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com