De Han Dan Luc Vi Hon Phu Lao Dai Lai Giup Toi Lam Bai Tap
Sở dĩ nhân loại khác động vật cao cấp, một trong những nguyên nhân quan trọng là vì họ biết theo đuổi sự vĩnh hằng và biết lãng mạng. Vương Hạc Đệ công khai trên Weibo, điều này thể hiện hai thứ. Một là, vị hôn thê của anh chính là Ngu Thư Hân. Hai là, khi còn nhỏ anh đã lập một lời thề, nhớ thương 18 năm, đi tìm 18 năm, cuối cùng cũng thực hiện được. Mặc dù cũng có những người tỏ vẻ hoài nghi, nhưng chuyện hai mươi mấy năm qua Vương Hạc Đệ chưa từng yêu đương là thật. Bởi vậy, càng có thêm nhiều người nguyện ý tin tưởng sự lãng mạn và tốt đẹp này. Có tình yêu lãng mạn, chút hiện thực chênh lệch dường như không còn quan trọng nữa. Kém nhiều tuổi? Địa vị không xứng ư? Lúc này, tất cả những thứ đó đều tan thành mây khói.Vì thế, ngoại trừ một số thành phần cực đoan và anti, bây giờ mọi người trên mạng đều ủng hộ chuyện của Vương Hạc Đệ và Ngu Thư Hân. Có rất nhiều truyền thông và account marketing, vì muốn cọ nhiệt độ nên không ngừng phát tin tức liên quan, viết cả một đoạn văn dài về hai người cho mọi người đọc giải trí. Thậm chí Weibo còn vì chuyện này mà rộ lên đề tài: #Em đã 18 tuổi, vị hôn phu anh đang ở đâu?# Từ trước đến nay Ngu Thư Hân chưa bao giờ quan tâm đến chuyện trên internet, sau khi thấy dư luận chuyển hướng gió, cô cũng không thèm chú ý, nhưng tuần suất cô ở trường học ngày một nhiều. Vương Hạc Đệ đã lăn lộn nhiều năm trong giới, đương nhiên sẽ biết đạo lý cố quá thành quá cố. Vậy nên, chờ đến khi Ngu Thư Hân thi cuối kỳ xong, lúc đoàn phim khai máy, anh còn đặc biệt nhắc nhở không cần phải tuyên truyền.Đoàn phim này gần như là do Vương Hạc Đệ một tay dựng lên, vì thế tiếng nói của anh rất có giá trị. Một nhà đầu tư khác của bộ phim là Hạ Uẩn Dung, ông cũng muốn bảo vệ Ngu Thư Hân nên đương nhiên sẽ không phản đối. Ông không có ý kiến, người khác lại càng không có ý kiến. "Bây giờ tuyên truyền quả thật có hơi sớm." Đạo diễn Hứa của bộ phim nói: "Chờ phim chiếu rồi nói sau." Đạo diễn Hứa rất trẻ, đây là người mà Vương Hạc Đệ và Ngu Thư Hân cùng nhau chọn ra. Bộ điện ảnh này là tương lai xuyên đến hiện đại, trong đó đề cập đến rất nhiều vấn đề viễn tưởng. Ngay từ đầu Vương Hạc Đệ đã muốn tìm một đạo diễn trẻ, có tư duy linh hoạt, biết tiếp thu nhanh, không bị kinh nghiệm trói buộc. Anh tìm vài ra người, Ngu Thư Hân dựa vào tư liệu trong sách rồi cuối cùng chọn Hứa Gia.Hứa Gia này có chút điên cuồng, cũng không muốn cọ nhiệt nên ngay cả Weibo cũng chưa phát tin tức. Không chỉ anh ta, toàn bộ nhân viên công tác trong đoàn phim đều cực kỳ an phận, không ai bàn tán cũng không ai làm rò rỉ tin tức, bầu không khí rất yên ổn. Sau khi nghiêm túc đọc xong kịch bản, Hứa Gia nói với Ngu Thư Hân: "Ngày mai quay cảnh hôn của hai người trong phòng thí nghiệm, tối nay chuẩn bị nhé." Ngu Thư Hân còn đang đắm chìm ở trong cốt truyện, cũng không cảm thấy không đúng ở đâu mà còn rất thành thật gật đầu: "Được." Vương Hạc Đệ nhìn cô một cái, quay đi. Quay về phòng, Ngu Thư Hân tắm rửa thay đồ xong liền đi tìm Vương Hạc Đệ. Kết cục tình cảm của bộ phim này là BE, nữ chính xuyên đến thế giới hiện đại, dưới sự trợ giúp của nam chính đã tìm ra vắc xin điều trị virus tang thi. Vì muốn bảo vệ nữ chính quay lại tương lai, nam chính đã bị hại chết. Nhưng nữ chính lại không biết, cô quay về thế giới của chính mình, cùng nam chính lập lời thề sẽ cô độc cả đời. Hai người đã có một thời gian ân ái ngọt ngào bên nhau, nhưng trước ngọt thì sau ngược, sau lại càng ngược hơn nữa, thậm chí bọn họ muốn vào sinh ra tử cũng không làm được. Hứa Gia sợ Vương Hạc Đệ và Ngu Thư Hân ở chung với nhau quá mức ngọt ngào, ảnh hưởng đến trạng thái đóng phim nên không sắp xếp cho họ ở cùng nhau. Sau mấy ngày đọc nghiên cứu kịch bản, bọn họ từng người một về phòng, cũng không cảm thấy có gì không đúng. Ngu Thư Hân đi đến phòng Vương Hạc Đệ gõ cửa, sau đó thành thật đứng ở trước lỗ mắt mèo cho Vương Hạc Đệ thấy rõ mình. Vương Hạc Đệ nhanh chóng mở cửa, trực tiếp kéo tay Ngu Thư Hân, mang cô vào nhà. "Thầy Vương, em đến tìm anh đối diễn." Ngu Thư Hân nghiêm trang nói. Ngụ ý, không được vì tình cảm cá nhân mà ảnh hưởng đến công việc. Vương Hạc Đệ ho nhẹ một tiếng, đóng cửa lại: "Em biết chúng ta phải diễn cảnh gì không?" "Cảnh hôn trong phòng thí nghiệm." Ngu Thư Hân thật sự không hề nghĩ nhiều, có sao nói vậy. Cô đã sớm học thuộc làu kịch bản, đương nhiên biết rõ cảnh này. Nữ chính ngay từ đầu đã chọn nam chính, muốn nam chính giúp cô ấy hủy diệt virus tang thi, giữa hai người có rất nhiều mâu thuẫn. Sau đó, bọn họ lại bị đối phương hấp dẫn, nhưng nữ chính biết mình phải quay về tương lai, vĩnh viễn không có khả năng với nam chính. Vì thế, cô ấy vẫn luôn kiềm nén. Có cảnh hôn trong phòng thí nghiệm là vì có người muốn phá hủy phòng thí nghiệm, nam chính vì muốn bảo vệ kết quả thí nghiệm nên thiếu chút nữa đã bị người ta đánh chết. Nữ chính cũng nhìn thấy cảnh này, thứ tình cảm luôn dồn nén cuối cùng cũng vỡ đê, hai người kích động hôn nhau trong phòng thí nghiệm, sau đó bắt đầu giai đoạn ngọt ngào. Ngu Thư Hân cảm thấy cảnh này mặc dù trên danh nghĩa là cảnh hôn mãnh liệt kích động, nhưng thật sự điều quan trọng ở đây không phải là hôn. Đây là cảnh tình cảm của nam nữ chính bùng nổ, là bước ngoặt của bộ phim, là cảm xúc bùng cháy. Ngu Thư Hân rất quan tâm đến cảnh này, vì thế cô cũng không để ý đến nó là cảnh hôn mà vẫn luôn suy xét xem nên biểu hiện cảm xúc của nữ chính như thế nào. "Biết là được rồi." Vương Hạc Đệ gật đầu, lại hỏi: "Biết tại sao đạo diễn Hứa lại muốn chúng ta quay cảnh hôn trước không?" "Em cũng cảm thấy kỳ lạ." Ngu Thư Hân cũng suy nghĩ giống anh: "Chắc anh ta sợ chúng ta quá mức thân cận, không nắm bắt được chừng mực sao? Tại sao lại muốn quay cảnh này trước nhỉ?" Vương Hạc Đệ lắc đầu: "Sau này em sẽ hiểu thôi." Ngu Thư Hân thấy anh không nói thì cũng không miễn cưỡng hỏi. Hai người đi vào phòng khách nhỏ, Ngu Thư Hân còn rất chuyên nghiệp mà hất ghế xuống, ném gối dựa trên ghế sô pha xuống mặt đất, xây dựng khung cảnh đánh nhau thành công. Vương Hạc Đệ cũng rất phối hợp, trực tiếp ngã trên mặt đất. Ngu Thư Hân quay đầu lại, thở thật mạnh, dưới đáy mắt như có thứ gì đó cuộn trào. Vương Hạc Đệ an tĩnh nhìn cô, bỗng nhiên nhẹ nhàng cười: "Số liệu vẫn còn ở đây." Ngu Thư Hân bước nhanh chạy tới, ôm chặt lấy anh. Hai người đối diện nhau. Ngu Thư Hân chậm chạp vẫn chưa hôn lên. "Làm sao vậy?" Vương Hạc Đệ hỏi. Nếu bây giờ đang quay thật, cô chần chờ như vậy thì đã bị NG. Ngu Thư Hân cắn môi dưới: "Xin lỗi, làm lại từ đầu đi." Không có nguyên nhân gì khác, là cô và Vương Hạc Đệ đã quá quen thuộc. Hơn nữa sau lần ở Vương gia bị Phí Nhất Nhược nhìn thấy, cô vừa ngượng ngùng lại chủ động. Những lần hôn của hai người đều do Vương Hạc Đệ làm chủ. Vậy nên, chỉ cần nhìn thấy mặt Vương Hạc Đệ, Ngu Thư Hân liền kìm lòng chẳng đậu muốn nhắm mắt, chờ Vương Hạc Đệ hôn cô. Vốn ban đầu Ngu Thư Hân còn cho rằng, hai người bọn họ diễn cảnh hôn chắc chắc một lần là qua, làm gì cần lần thứ hai chứ! Hiện tại mới hiểu được, là cô quá tự tin rồi. Vương Hạc Đệ rất phối hợp mà lại ngã xuống. Lần này Ngu Thư Hân chạy tới, không chần chờ, ôm Vương Hạc Đệ xong liền hôn ngay. "Quá nhanh." Vương Hạc Đệ lại nói: "Hơn nữa, ánh mắt cũng không đúng. Ánh mắt đó của em.... là anh dũng hy sinh sao?" "Thật xin lỗi." Anh không nói, Ngu Thư Hân cũng không phát hiện ra vừa rồi biểu hiện của mình có vấn đề. Cô muốn chạy về cửa một lần nữa, bị Vương Hạc Đệ kéo lại. "Chạy tới chạy lui quá phiền." Vương Hạc Đệ nói: "Cũng mất hết cảm xúc của em, cứ ôm anh rồi bắt đầu đi." Ngu Thư Hân gật đầu, chuẩn bị một lát rồi ôm lấy anh một lần nữa. Vương Hạc Đệ nhìn cô, hơi quay đầu, muốn đứng lên. Ngu Thư Hân đè anh lại, mạnh mẽ hôn xuống..... Không cẩn thận hôn lên cả răng. Ngu Thư Hân: "....." Hôn vị hôn phu của mình, sao lại khó như vậy chứ! Vương Hạc Đệ vỗ vai an ủi cô, Ngu Thư Hân lại thở ra hai hơi, hăng hái hơn trước: "Em không tin, tiếp tục đi." Lần này không có gì ngoài ý muốn, nhưng Ngu Thư Hân lại nhanh chóng buông ra: "Cảm giác không đúng." Vương Hạc Đệ: "Thật ra...." "Một lần nữa đi." Ngu Thư Hân đã đi theo mấy đoàn phim, bản thân cũng đã quay xong một bộ, lần này nghiên cứu kịch bản lâu như vậy, cô vốn có tràn đầy tự tin. Kết quả mới cảnh đầu tiên đã không làm được, cô thật sự không thể kiên nhẫn thêm nữa. Lại thử thêm hai lần, rốt cuộc vẫn không tìm được cảm giác. Cảm xúc của Ngu Thư Hân đã không còn nữa, đúng lúc này, Vương Hạc Đệ bỗng nhiên trở tay ôm lấy cô, mạnh mẽ hôn lại. Lúc đầu Ngu Thư Hân còn nghĩ, Vương Hạc Đệ đang dạy cô cách diễn sao? Vì thế cô muốn cảm nhận cảm xúc của anh, nhưng nhanh chóng, cô đã bị hôn đến mức đại não thiếu oxy, hoàn toàn đắm chìm trong sự nhiệt tình của anh. Chờ đến khi cô tỉnh táo lại, cô đã bị Vương Hạc Đệ bế lên bàn trà, hai tay Vương Hạc Đệ chống ở bên cạnh, cúi đầu chăm chú nhìn cô. "Thầy Vương....." Ngu Thư Hân vươn tay ôm lấy cổ anh, vốn còn đang định làm nũng nhưng nhớ đến hoàn cảnh hiện tại, cô tức khắc buồn bực lùi tay về: "Em điên mất! Ngay cả một cảnh hôn cũng không diễn được." "Nếu đạo diễn Hứa đã bảo chúng ta đối diễn trước thì chứng tỏ cảnh này không dễ quay." Vương Hạc Đệ hôn nhẹ lên trán cô an ủi: "Đừng cảm thấy khó chịu." Ngu Thư Hân vẫn không vui: "Nhưng tại sao chứ? Rõ ràng chúng ta đã.... hôn rất nhiều lần rồi, tại sao vẫn không diễn được?" Vương Hạc Đệ nói: "Bởi vì chúng ta đã quá quen thuộc và thân mật, em vẫn xem anh là thầy Vương, anh vẫn coi là là Quả quýt nhỏ, vì thế không dễ dàng hóa thân thành nhân vật." Ngu Thư Hân suy tư trong chốc lát, sau đó bừng tỉnh: "Vì thế nếu cảnh hôn này chúng ta diễn với người khác thì sẽ không còn bối rối nữa, đúng không?" Vương Hạc Đệ trầm mặt xuống, ánh mắt trở nên cực kỳ nguy hiểm: "Em lặp lại một lần nữa, muốn cùng người khác diễn cái gì cơ?" "Không phải, em không có ý đó...." Ngu Thư Hân thấy anh ghen thì tâm tình không nhịn được tốt lên: "Vì vậy anh nói xem, nếu em diễn cảnh hôn với người khác thì có bị NG không?" Giây tiếp theo, cả người cô bỗng nhẹ bẫng, tay chân quấn lấy thân hình Vương Hạc Đệ, hét lên: "Thầy Vương, em sai rồi, em không muốn diễn cảnh hôn với người khác, em cũng không muốn đóng phim với người khác, chỉ đóng với anh thôi. Anh thả em xuống đi, chúng ta còn phải diễn tập nữa." Vương Hạc Đệ đi đến phòng ngủ, thả cô lên trên giường: "Đổi chỗ tập đi." Ngu Thư Hân giật lấy cái chăn: "Ở trên giường làm sao đối diễn được?" "Nơi diễn cảnh hôn tốt nhất chính là ở trên giường." Vương Hạc Đệ cười, tiến đến gần cô. "Không, khoan đã." Ngu Thư Hân đặt tay lên ngực anh cản lại: "Thầy Vương, em nghiêm túc đó, ngày mai quay cảnh này, em không muốn cảnh đầu tiên đã bị NG đâu." "Yên tâm đi." Vương Hạc Đệ tiến sát lại, thấp giọng nói, "Ngày mai không quay cảnh này. Em nghĩ lại đi, đây là cảnh có độ khó cao nhất của bộ phim, sao có thể quay ngay ngày đầu tiên được? Dù chúng ta không sợ NG thì đạo diễn Hứa cũng sợ." Ngu Thư Hân sửng sốt: "Nhưng mà, đạo diễn Hứa nói...." "Ý của đạo diễn Hứa là, đây là cảnh quay khó nhất, vì thế yêu cầu chúng ta luyện tập trước. Ngày nào chúng ta cũng luyện tập, khi nào làm tốt thì quay." Vương Hạc Đệ nói xong liền chặn môi cô. Ngu Thư Hân bị anh hôn đến mức thần hồn bát đảo, trong đầu mơ hồ có suy nghĩ chợt lóe: Đây thật sự là ý của Hứa đạo sao?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com