TruyenHHH.com

Dau La 2 Dn Mat Ma Tinh Yeu Huynh Tham

" Sử Lai Khắc!"

" Sử Lai Khắc!"

" Hồn hoàn 10 vạn năm!"

" Sử Lai Khắc tất thắng!"

Người của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia ở trong phòng chờ nhìn người xem hưng phấn cổ vũ cho học viện Sử Lai Khắc, chậm rãi phân tích tình hình chiến đấu của đôi bên.

" Ừm, Sử Lai Khắc đấu với học viện Thiên Linh, đấu nhóm! Đây là cách chiến đấu làm nổi bật sức mạnh tập thể."

" Sức mạnh học viện Thiên Linh mạnh hơn đối thủ trước một bậc, bốn người tứ hoàn hồn tông thêm một ngũ hoàn hồn vương. Chiến thực mạnh nhất của bọn họ là " Tứ thuẫn hợp nhất, băng hỏa song không thiên kích mâu. Thiên kích mâu vũ hồn của đội trưởng Thẩm Sách là thứ vũ khí lợi hại, lại là hồn vương nên rất khó đối phó. Mặc dù sức mạnh phòng thủ của hai băng hỏa song không hồn sư hơi yếu nhưng năng lực không chiến cũng không kém."

" Sử Lai Khắc thì hơi tùy tiện, hồn hoàn của tên Hoắc Vũ Hạo chưa phóng ra lại còn đứng ở vị trí cuối nữa. Đúng là thần bí, không hổ là con ách chủ bài của học viện Sử Lai Khắc! Nhưng ta đã đoán ra ý đồ của hắn, hắn định...." Mã học trưởng vốn đang nghiêm trang phân tích lại bị Tiếu Hồng Trần đã ngã sang một bên, suýt nữa sàn nhà.

" Tiếu Hồng Trần, ngươi...." Mã học trưởng tức điên hô.

" Đừng có bình luận hắn ta cách tùy tiện, đó là người ta sẽ đánh bại." Tiếu Hồng Trần lạnh lùng nói.

Bên dưới sàng thi đấu, Luyện Hồng Ngọc nhìn Băng  sương long quyền phong tạo thành cơn lốc đi chuyển cực nhanh định xé nát mọi thứ trên đường đi, thầm tán thưởng: " Chiêu này tuyệt đấy, đáng tiếc..."

" Băng...Ta là chúa tể!" Người im hơi lặng tiếng nãy giờ rốt cuộc chính thức trình diễn.

Tất cả mọi người đều giật mình nhìn  Băng sương long quyền phong lại bị ngưng động ở không trung, sáu cái hồn hoàn màu đỏ xuất hiện xung quanh người Hoắc Vũ Hạo khiến cho người xem điên cuồng hô to tên học viện và tên của hắn.

Thần sắc người của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia ngưng trọng, bọn họ bắt đầu dao động, chẳng lẽ Hoắc Vũ Hạo thật sự sở hữu 10 vạn năm hồn hoàn!?

" Học viện Sử Lai Khắc giành chiến thắng!"

Theo những trận thi đấu, danh tiếng của Hoắc Vũ Hạo càng tăng cao trong  mắt người xem mà những người khác bị ánh hào quang của hắn làm lưu mờ, mãi cho đến ngày ..

" Sử Lai Khắc đối đầu học viện Chính Thiên, hiệp thứ hai chuẩn bị bắt đầu!"

Dưới sự cổ vũ của mọi người trong đội, Luyện Hồng Ngọc và Hòa Thái Đầu bước lên sân khấu, anh chàng Hòa Thái Đầu với vẻ mặt thật thà phúc hậu cũng làm giống hệt với Từ Tam Thạch, hắn nhìn sang hai thành viên của học viện Chính Thiên cao giọng nói: " Học viện Sử Lai Khắc, Hòa Thái Đầu."

Tiêu Tiêu nghe thấy thế theo bản năng nói: "  Luyện Hồng Ngọc!"

Hai gã học viện Chính Thiên thấy Hòa Thái Đầu có chút bất ngờ, Hòa Thái Đầu có làn da ngăm đen, những người có màu da này chỉ có ở đế quốc Nhật Nguyệt mà thôi. Vậy mà hắn lại xuất hiện ở đội của học viện Sử Lai Khắc. Ngày đó Hòa Thái Đầu sử dụng chiến pháp Hồn Đạo Pháo Đài áp chế được Trầm Sách có cấp bậc Hồn Vương đến nay vẫn còn in sâu trong ký ức của mọi người.

"Học viện Chính Thiên, Đường Tiêu Lệ."

"Học viện Chính Thiên, Huyết Lang."

Hai gã đệ tử của học viện Chính Thiên lần lượt báo tên. Đường Tiêu Lệ có dáng người cao ráo, nhưng không quá cường tráng, đôi mắt rất có thần, đáy mắt mơ hồ ẩn ẩn tia sáng màu tím. Từ Hoắc Vũ Hạo ra, lần đầu tiên Hòa Thái Đầu thấy có người có ánh mắt chân thật như vậy.

Thân hình của Huyết Lang so với Đường Tiêu Lệ thì kém một chút, nhưng khôi ngô, bả vai và bắp tay cường tráng hơn, thậm chí có thể so được với Hòa Thái Đầu nữa. Đương nhiên, đây là so sánh của một thanh niên hai mươi tuổi với một thiếu niên chưa được mười lăm tuổi nữa.

Đường Tiêu Lệ và Huyết Lang nhìn thấy Hòa Thái Đầu chỉ thoáng giật mình nhưng sau khi nhìn sang Luyện Hồng Ngọc thì lại chuyển sang kinh ngạc.

Lúc trước bọn họ đã từng thấy Luyện Hồng Ngọc tham gia chiến đấu nhưng hai lần đó, cô nàng không có cơ hội làm gì cả, cho nên không ai rõ thực lực của cô bé như thế nào.

Luyện Hồng Ngọc vốn dĩ chưa đến mười hai tuổi,  kém hơn Vương Đông vài ngày thôi, mà dáng người cô bé căn bản chưa phát triển, vẫn là một cô bé xinh xắn đáng yêu cực điểm.

 Nếu chỉ dựa vào tướng mạo mà bảo cô bé mười tuổi vẫn có người tin. Cho nên lúc này trên sàn đấu, cô bé đứng cạnh Hòa Thái Đầu với thân hình cường tráng có chút không cân xứng.

Đường Tiêu Lệ và Huyết Lang mặc dù nóng lòng đạt được chiến thắng nhưng sau khi nhìn thấy Tiêu Tiêu thật lòng không có dũng khí xuống tay. Hai người bọn họ không hẹn mà cùng chuyển mục tiêu sang Hòa Thái Đầu. Cho dù trước kia Luyện Hồng Ngọc từng được Hoắc Vũ Hạo giúp đỡ cho xuất hiện bên người sáu Hồn Hoàn nhưng thật lòng chẳng có ai tin cả. Nếu bảo cô bé này là cường giả bậc Hồn Đế thì hai người bọn họ dám thề sẽ lập tức tự sát chết ngay tại chỗ.

Trọng tài nhìn sang Luyện Hồng Ngọc có chúng không đành lòng, nhưng thi đấu là thi đấu, y ra dấu bảo hai bên lùi về sau kéo giãn khoảng cách, rồi đưa tay phải lên cao, hô lớn: " Bắt đầu!"

Hai bên đồng thời phóng xuất ra vũ hồn của mình, ba cái Hồn Hoàn một màu vàng, hai tím rực rỡ của Luyện Hồng Ngọc lặng lẽ xuất hiện không còn giấu giếm nữa, mà sự xuất hiện của nó lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người đang quan sát trận đấu.

" Mới chỉ là hồn tôn mà đã có đến hai hồn hoàn ngàn năm! Đúng là người của học viện Sử Lai Khắc có khác!" Không ít người hít hơi lạnh, đây không phải là thiên tài mà là quái vật.

" Ta nói sao, sáu cái hồn hoàn của chúng là giả!" Mã Như Long hướng Tiếu Hồng Trần kêu.

" Dù là giả, nhưng cô ta có thể hấp thụ hồn thú ngàn năm chứng tỏ  cô tá không phải hạng tầm thường." Tiếu Hồng Trần tỏ vẻ hứng thú nhìn Luyện Hồng Ngọc.

Bên dưới sàn đấu, thần sắc của Đường Tiêu Lệ và Huyết Lang trở nên ngưng trọng.

Đứng phía sau Luyện Hồng Ngọc, Hòa Thái Đầu nửa ngồi xuống lấy ra một cây đại pháo thật lớn dài đến hai thước màu tuyền. Thứ vừa xuất hiện trông y hệt với Định Trang Hồn Đạo Pháo cỡ lớn.

Trọng tài giật mình nhưng sau đó không có ý định ngăn cản, vì phía đầu họng pháo có một đốm sáng màu trắng, rõ ràng là dấu hiệu ngưng tụ hồn lực, điều đó cũng chứng tỏ đây không phải là Định Trang Hồn Đạo Pháo mà là Tụ Năng Hồn Đạo Pháo.

Có điều... Tụ Năng Hồn Đạo Pháo mà lớn vậy sao?

Trọng tài nhìn Hòa Thái Đầu với vẻ mặt nghi ngờ nhưng hai người Huyết Lang và Đường Tiêu Lệ thì không phải vậy. Ngay khi Hòa Thái Đầu lấy ra ống pháo lớn ấy, bọn họ cảm nhận được có một luồng áp lực vô hình xuất hiện, giống như thanh đại pháo kia có thể uy hiếp được tánh mạng của bọn họ vậy


Thông thường, chỉ cần Hồn Đạo Sư không đi theo con đường cực hạn đều sẽ sử dụng Tụ Năng Hồn Đạo Pháo, vì Tụ Năng Hồn Đạo Pháo là Hồn Đạo Khí có uy lực rất lớn, mặc dù theo tỷ lệ thuận, hồn lực cũng sẽ hao tổn rất lớn nhưng trong thời điểm quan trọng, nó có thể xoay chuyển càn khôn.

Tụ Năng Hồn Đạo Pháo hay còn gọi là Tụ Lực Hồn Đạo Pháo là một dạng Hồn Đạo Khí ngưng tụ và nén Hồn Lực sau đó bùng nổ ra một lực công kích thật lớn. Khuyết điểm của nó là cần quá nhiều Hồn Lực còn ưu điểm dĩ nhiên nằm ở lực công kích của nó rồi. Thường thường nó sẽ nằm ở giữa ngực của Hồn Đạo Sư. Nhưng tuyệt đối không ai sử dụng loại có kích thước lớn như của Hòa Thái Đầu.

Loại Tụ Năng Hồn Đạo Pháo mà Hòa Thái Đầu đang sử dụng không phải là một Hồn Đạo Khí bình thường, chỉ có những Hồn Đạo Sư nghiên cứu sâu xa về nó mới hiểu được nó mang ý nghĩa gì thôi.

Bên phía khu vực nghỉ ngơi của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.

"Cái gì? Không thế nào. Siêu Tụ Năng Đạo Pháo? Học viện Sử Lai Khắc mà cũng nghiên cứu ra được loại Siêu Tụ Năng Hồn Pháo này sao? Mà hắn chỉ mới là Hồn Tông, làm sao sử dụng được chứ?"

Mã Như Long giật mình nói.

Mã lão lại cau mày lẩm bẩm: "Xem ra hệ Hồn Đạo của học viện Sử Lai Khắc không đơn giản như vẻ bề ngoài, trong phương diện nghiên cứu bọn họ không hề yếu kém."

Đúng vậy, thứ mà Hòa Thái Đầu đang khiêng trên vai xuất hiện đầu tiên ở đế quốc Nhật Nguyệt. Gọi là Siêu Tụ Năng Đạo Pháo, một trong những vũ khí có lực công kích cực mạnh của Hồn Đạo Sư Đan Binh.

Muốn sử dụng được Siêu Tụ Năng Đạo Pháo, ít nhất phải cần hồn lực của bậc Hồn Vương. Như vậy mới có thể phát huy được uy lực mạnh nhất của nó.

Hòa Thái Đầu dĩ nhiên không có nhiều hồn lực như Hồn Vương, Siêu Tụ Năng Đạo Pháo hắn đang sử dụng không phải là bản gốc mà bên trong đã được chỉnh sửa một chút, các trận pháp ở hạch tâm đều được thay đổi, nhưng lớp vỏ bên ngoài vẫn trông y hệt như những Siêu Tụ Năng Đạo Pháo bình thường. Chỉ khi nào hắn trở thành Hồn Đạo Sư cấp năm, sau đó sửa chửa thêm một lần nữa mới có thể phát huy được toàn bộ uy lực của nó.

Mặc dù vậy, khi Hòa Thái Đầu bắt đầu rót hồn lực vào Siêu Tụ Hồn Đạo Pháo thì hồn lực trong cơ thể hắn cũng rút xuống với tốc độ kinh khủng.

Đây chính là kế hoạch của Luyện Hồng Ngọc dù sao đối thủ của hai người là một Hồn Vương và một Hồn Tông, muốn chiến thắng cần một đòn dứt điểm.

Đường Tiêu Lệ và Huyết Lang bị cách phối trí viễn siêu thường nhân của Luyện Hồng Ngọc  làm bất ngờ sững người mất vài giây nhưng bọn họ rất nhanh sau đó đã bị sự uy hiếp từ Siêu Tụ Năng Đạo Pháo đánh thức.

"Tụ Năng Pháo, thứ này rất nhiều thời gian sức lực sao phù hợp với trận đấu này cơ chứ?" Vương Ngôn lo âu nói.

Huyết Lang gào lên một tiếng, hai chân dậm xuống đất rồi vọt về trước với tốc độ nhanh như điện, trong lúc này, cơ thể hắn cũng bắt đầu có sự thay đổi. Cả người hắn mọc đầy lông màu xám bạc, khung xương dần lớn lên, hai chân càng lúc càng to, hai tay mọc đầy móng vuốt, Hồn Hoàn thứ nhất trên người hắn cũng nhấp nháy.

Vũ Hồn của Huyết Lang là Lang (sói), Hồn Lang. Vũ Hồn này không phải là rất mạnh nhưng sở dĩ hắn có một chân trong đội ngũ của học viện Chính Thiên cũng vì có những Hồn Kỹ tương đối mạnh mẽ.

Ví dụ như Hồn Kỹ thứ nhất hắn đang sử dụng kia, gọi là Lang Hóa. 

Đối với những Hồn Sư có Thú Vũ Hồn, mỗi khi phóng xuất ra vũ hồn đều ít nhiều có sự thay đổi nghiên về hướng vũ hồn của mình, vì như thế thực lực của bản thân sẽ càng tăng thêm. Lang Hóa của Huyết Lang là một dạng kỹ năng tăng phúc cho thực lực của bản thân, mức độ tăng cũng gần như Bạch Hổ Kim Cương Biến của Đái Thược Thành.

Sau khi sử dụng nó, về tốc độ nay hồn lực của Huyết Lang đều tăng vọt. Sức chiến đấu dĩ nhiên cũng tăng theo.

Huyết Lang là Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công nhưng sau khi sử dụng kỹ năng Lang Hóa, thì thực lực đủ để đánh ngang hàng với một Chiến Hồn Sư hệ Cường Công đồng cấp.

Khác với Huyết Lang, đôi mắt sáng ngời của Đường Tiêu Lệ nháy mắt hóa thành màu tím. Tay trái đưa lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái cung. Hắn chính là Hồn Vương được nhắc đến trong trận đấu này, năm cái Hồn Hoàn, hai vàng, ba tím từ dưới chân hắn bay lên.

Diệp Vô Tình không ra thi đấu ở trận thứ hai dĩ nhiên hoàn toàn tin tưởng vào thực lực của Đường Tiêu Lệ.

Hai mắt Đường Tiêu Lệ lại phát ra ánh sáng màu tím, tay trái hắn cầm cây cung đưa lên cao, tay phải kéo dây cung, cả người phát ra một khí thế khủng bố, trong nháy mắt này, hơi thở phát ra từ người hắn thậm chí có thể so được với luồng áp lực ban nãy khi Hòa Thái Đầu bắt đầu sử dụng Siêu Tụ Năng Đại Pháo.

Cây cung trong tay Đường Tiêu Lệ dài đến một thước tám, thân cung màu tím, bên ngoài khắc đầy hoa văn lấp lánh ánh sáng màu tím. Tên nó gọi là Tử Hoa Cung. Trước nay Đường Tiêu Lệ vẫn cho rằng vũ hồn của mình độc nhất vô nhị, trừ những người không am hiểu quần chiến thì trong số những vũ hồn có thể tấn công từ xa, không ai có thể so được với hắn.

Tử Hoa Cung bỗng dưng sáng chói rồi ngay lập tức Đường Tiêu Lệ buông dây cung, bắn ra một tia sáng màu vàng, gần như nháy mắt bay đến trước mặt Hòa Thái Đầu, có điều mục tiêu không phải Hòa Thái đầu mà là Siêu Tụ Năng Đại Pháo đang nằm chễm chệ trên vai hắn.

Tốc độ của mũi tên này thật sự quá nhanh hơn nữa không có một điềm báo trước. Càng kỳ lạ hơn chính là sau khi Đường Tiêu Lệ bắn ra mũi tên này thì năm Hồn Hoàn trên người hắn chỉ còn lại bốn cái. Hắn không có tên, cái hắn vừa bắn ra cũng chính là Hồn Hoàn của hắn, dùng Hồn Hoàn làm tên.

Khi Huyết Lang vọt ngang người hắn cũng bị uy lực của một kích kia làm cho bộ lông trên người dựng ngược lên, mặc dù hắn biết rõ đây là đòn công kích từ đồng đội của mình nhưng cũng cảm thấy sợ hãi, đơn giản vì hắn biết quá rõ uy lực của Tử Hoa Cung này.

Trong số các đệ tử của học viện Chính Thiên, người có đòn tấn công vừa nhanh vừa mạnh không phải là Diệp Vô Tình hay Vũ Mộng Địch mà là Tử Hoa Cung công kích từ xa của Chiến Hồn Sư hệ Cường Công, Đường Tiêu Lệ.

Tuy nhiên Vũ Hồn của Đường Tiêu Lệ có rất nhiều khuyết điểm, bởi vì Tử Hoa Cung cần sử dụng chính Hồn Hoàn của hắn làm mũi tên, hơn nữa sau khi dùng hết thì hồn lực trong cơ thể hắn cũng bị rút cạn, phải minh tưởng rất lâu mới khôi phục lại được, chỉ khi nào hồn lực khôi phục đầy đủ hắn mới có thể tiếp tục sử dụng Hồn Hoàn hóa mũi tên.

Nói cách khác, hiện nay khi chiến đấu, tổng cộng hắn chỉ có năm mũi tên, sau năm mũi tên này thì hắn hoàn toàn vô dụng, mặc người chém giết.

Mặc dù có khuyết điểm lớn như vậy nhưng hắn vẫn như cũ, có một chân trong đội ngũ của học viện Chính Thiên, cũng bởi vì ưu điểm của hắn cao hơn khuyết điểm, lực công kích quá khủng bố.

Mỗi khi công kích, hắn không giống như Hòa Thái Đầu phải đợi Siêu Tụ Năng Đại Pháo tụ lực mà chỉ cần vung cung là được. Cho nên dù Vũ Mộng Địch hay Diệp Vô Tình khi luận bàn với Đường Tiêu Lệ mà trên người hắn vẫn còn Hồn Hoàn thì lúc nào cũng phải cẩn thận, chỉ khi nào hắn không còn Hồn Hoàn nào nữa mới có thể chiến thắng.

Lúc này, mũi tên ánh sáng đã gần như đến bên cạnh Hòa Thái Đầu rồi nhưng hắn vẫn chưa hoàn thành xong quá trình hội tụ năng lượng. Mà lúc này hắn căn bản không thể di chuyển, có muốn tránh cũng tránh không được. Huyết Lang chạy như điên về trước nháy mắt đã đi được hơn năm mươi thước, chỉ vài giây nữa thôi hắn đã vào phạm vi có thể tấn công rồi.

Cũng ngay lúc này, bất kể là Đường Tiêu Lệ hay Huyết Lang đều không để ý thấy Luyện Hồng Ngọc  đứng bên cạnh bắt đầu hành động.

Vô số vòi rồng nước xuất hiện di chuyển cực nhanh với áp sức cực mạnh xé nát mũi tên bằng vàng cũng nhưng ngăn cản dự tính cận chiến của Huyết Lang.

Từ khe hở rãnh của các vòi rồng nước, mọi người phát hiện quần áo trên người Luyện Hồng Ngọc đã thay đổi, nàng mặc bộ váy màu lam tay ôm bình ngọc, ánh mắt tràn ngập sự kiên định nói: " Trước khi Hòa sư huynh hoàn thành nó, tôi sẽ ngăn cản hai người!"

"Vù vù vù vù..."

Tiếng  gió gào rít kinh người vang lên, Đường Tiêu Lệ nhíu mày hừ lạnh: " Nực cười, đừng nghĩ có hồn hoàn ngàn năm liền cho rằng bản thân chống lại công kích của Hồn Tông và hồn vương chứ!"

 Đường Tiêu Lệ lại lần như hai giương Tử Hoa Cung lên, lúc này, mũi tên vẫn màu vàng nhưng lại mang đến một cảm giác hoàn toàn khác.

Mũi tên thứ nhất thiên về tốc độ, còn mũi tên thứ hai thì là áp lực.

Cũng trong lúc này, Huyết Lang lại di chuyển thêm được mười thước mà tốc độ còn càng lúc càng tăng nhanh.

Luyện Hồng Ngọc hít một hơi thật sâu, theo động tác giơ tay của nàng vô số vòi rồng càng xoay nhanh, trong đầu nàng nhớ đến bài giảng vật lý hồi năm cấp 3: Mọi người đều nghĩ  rằng băng, đá là hình thái cứng nhất của nước có thể khiến chúng ta mất mạng như chơi thì hẳn sẽ không khỏi ngạc nhiên khi biết rằng dòng nước mềm kia có thể trở thành "vũ khí" xuyên thủng thép, bê tông, thậm chí khoét lỗ sâu hoắm như vết đạn vào cơ thể người!

Khi ta áp súc nước 1000 mét/giây thì sẽ tạo thành phương pháp " cắt bằng tia nước"!

Một vệt nước từ trong vòi rồng bắn ra, không chỉ cắt đứt mũi tên thứ hai của Đường Tiêu Lệ còn đâm thủng sân thi đấu tạo thành một cái lỗ khoét sâu hoắm như vết đạn nhỏ cỡ ngón tay, không ai biết nó sâu bao nhiêu nhưng nhiêu đấy thôi cũng khiến cho người ta sợ hãi đến nuốt nước bọt.

" Không muốn bị cắt thành từ khối thì đứng yên một bên!" Ánh mắt Luyện Hồng Ngọc lạnh lùng cực điểm, cùng lúc đó Lang Huyết cũng đánh lùi ra sau 5-6 bước, mọi người nhìn hai tay hắn rướm máu liền biết sự nguy hiểm của đám vòi rồng này được tăng lên không nhỏ a.

" Trừ khi hồn lực của Luyện Hồng Ngọc tiêu hao hết trước khi Hòa Thái Đầu hoàn thành áp súc hồn lực vào Siêu Tụ Năng Đại Pháo, nếu không hiệp thứ hai này, Sử Lai Khắc chiến thắng!" Tiếu Hồng Trần nhìn khuôn mặt còn lạnh lùng hơn cả băng tuyết của Luyện Hồng Ngọc, sự hứng thú trong mắt hắn càng thêm nồng đậm.

Không có phép màu nào xuất hiện dành cho học viên Chính Thiên, lúc Luyện Hồng Ngọc hao hết lực cũng là lúc Hòa Thái Đầu  hoàn thành áp súc hồn lực vào Siêu Tụ Năng Đại Pháo, một pháo đánh bại hồn tông và hồn vương.

Nhưng vượt cấp chiến đấu như vậy cũng có cái giá của nó, dư chấn do Siêu Tụ Năng Đại Phá đổ ập vào người hai người họ, làm cho hai người bay lên ngã xuống, nếu không có Hòa Thái Đầu lấy thân che chấn giúp  thì Luyện Hồng Ngọc đã bị đánh bay ra khỏi sân thi đấu.

Hai phía sàn đấu lóe lên hai màu sắc khác nhau, một bên là đỏ rực, một bên là tím thẫm.

Sàn đấu bị uy lực từ hai vụ nổ này phá hư rất nhiều chỗ. Tiếng nổ đinh tai nhức óc khiến mọi người đứng ở bên ngoài cách rất xa Quảng Trường Tinh La vẫn nghe thấy được.

Khi Hòa Thái Đầu ngã xuống mặt đất, hắn cảm thấy cả người không còn chút sức lực, trong cổ họng không ngừng dâng lên luồng khói vô cùng khó chịu từ mấy điếu xí gà ban nãy.

Cả người hắn vô cùng đau đớn, Luyện Hồng Ngọc dựa vào ý chí của bản thân đứng dậy, lôi kéo Hòa Thái Đầu tránh né chúng.

Ánh sáng từ sàn đấu cuối cùng cũng dần tan biến, ánh sáng màu tím biến mất nhưng dư chấn khi nó va chạm vào bức màn phòng ngự vẫn còn. May mà bức màn phòng ngự khá kiên cố, tuy rằng vẫn để lọt ra một chút ý nhưng tính ra cũng không nhiều lắm, không mang đến nhiều ảnh hưởng cho mọi người xung quanh.

Quầng sáng màu đỏ rực ở đầu bên kia của sàn đầu cũng vụt tắt. Những bóng người bị nó bao vây cũng xuất hiện.

Không thể nghi ngờ, vị trọng tài có tu vi Hồn Thánh đã sử dụng đến Vũ hồn Chân Thân mới có thể thay Đường Tiêu Lệ đỡ lấy một kích trí mạng ấy.

Giờ phút này, người trọng tài kia dù đã dùng đến Vũ Hồn Chân Thân nhưng sau lưng vẫn bị cháy đen. Sàn đấu trước mặt y xuất hiện một cái hố lớn hình cánh quạt, bề ngang đến hơn bốn mươi thước, còn nơi sâu nhất phải đến năm thước. Khung cảnh này có thể nói là cực kỳ kinh khủng khiến ai trông thấy cũng phải rợn người.

Đây là uy lực của một Siêu Tụ Năng Đạo Pháo sao?

Ngày trước, khi lần đầu tiên Siêu Tụ Năng Đạo Pháo được nghiên cứu, người phát minh ra nó đã mạnh miệng tuyên bố, chưa chắc cường giả bậc Hồn Thánh có thể đỡ được một kích từ nó. Đây cũng là điểm mạnh của Hồn Đạo Khí. Hồn Vương sử dụng Hồn Đạo Khí có uy lực công kích thật mạnh thì có thể uy hiếp cả tính mạng của một Hồn Thánh. Nhưng thực tế, một Hồn Thánh có ai lại cho Hồn Vương có cơ hội chuẩn bị như thế này đâu?

Vị trọng tài kia có lẽ là Hồn Thánh đầu tiên dám lấy cứng chọi cứng với công kích từ Siêu Tụ Năng Đạo Pháo. Hơn nữa khi ngăn cản y cũng không có thời gian chuẩn bị. Có lẽ may mắn duy nhất chính là vị trọng tài kia là Chiến Hồn Sư hệ Phòng Ngự, sau khi thi triển Vũ Hồn Chân Thân thì lực phòng ngự sẽ tăng mạnh.

Ánh sáng màu vàng dần co rút lại, khi Vũ Hồn Chân Thân tan biến thì vị trọng tài ấy cũng tái mặt, nhưng trong mắt y hoàn toàn không có chút tức giận nào. Hắn nhìn chằm chằm vào Hòa Thái Đầu đang đỡ những tảng đá cho Luyện Hồng Ngọc khẽ đưa ngón tay cái lên tán thưởng hai người đệ tử học viện Sử Lai Khắc này.

Đường Tiêu Lệ mặt không còn chút máu đứng bên cạnh vị trọng tài, hắn hoàn toàn không dám nghĩ một kích ban nãy tấn công trúng mình thì kết cục của mình sẽ như thế nào. Hơn nữa, hắn dám chắc ba mũi tên của mình mặc dù uy lực rất mạnh nhưng không thể bì kịp với Siêu Tụ Năng Đạo Pháo.

Trọng tài quay mặt nhìn hắn, bình thản nói: "Ta giúp ngươi đỡ lấy công kích của đối thủ, ngươi đã bị loại khỏi trận đấu này."

Đường Tiêu Lệ rùng mình một cái, lúc này hắn mới sực nhớ ra mình vẫn còn đang thi đấu, vội vàng cung kính nói: "Đa tạ ơn cứu mạng của ngài, có điều trận này thắng bại..."

Khi hắn nói đến đây, đột nhiên ở giữa sáng đấu, từ trong đống đất đá và tro bụi có một bóng người đang tập tễnh bò dậy, có điều người này có dáng người khá cường tráng nên trong hành động của hắn có chút buồn người, người này không ai khác chính là Huyết Lang.

Sau khi bị  vòi rồng ma sát đánh bật ra, lại bị dư chấn từ mũi tên thứ hai, cả người Huyết Lang đã bị thương ngã xuống đất, nhưng hắn chưa kịp đứng lên thì công kích của Hòa Thái Đầu và Đường Tiêu Lệ đã va chạm vào nhau.

Nghĩ đi nghĩ lại, một bên là ba mũi tên với uy lực khủng bố, một bên là đòn tấn công khủng khiếp từ Siêu Tụ Năng Đạo Pháo, hai cái này va chạm vào nhau thì ai mà dám đứng lên tìm chết chứ? Việc Huyết Lang có thể làm chính là co người lại, phóng xuất hồn lực bảo vệ cơ thể.

Cũng nhờ thế, hắn thành công đứng trụ vững trong sân.

Luyện Hồng Ngọc buông Hòa Thái Đầu xuống, sắc mặt tái nhợt nhìn Huyết Lang: " Nếu tôi bây giờ tôi chịu thua . Tôi sẽ không thể đối mặt với tất cả mọi người, người đã cho tôi ở đây . Tôi không thể nào phản bội tình cảm của tất cả mọi người . Đó là lí do vì sao tôi sẽ không bao giờ bỏ cuộc !"

 Lời nói của Luyện Hồng Ngọc khiến cho tất cả mọi người chấn động, dù hồn lực cạn kiệt nhưng tất cả mọi người đều bị ánh mắt không từ bỏ của nàng  hấp dẫn.

Luyện Hồng Ngọc từ trong hồn khí đạo lấy ra Gia Cát Nỏ Thần hướng Huyết Lang bắn rồi nhân lúc  hắn bận tâm đối phó mũi tên của Gia Cát Nỏ Thần dùng hết sức bình sinh thi triển Quỷ Ảnh Mê Tung với tốc độ nhanh nhất có thể đá Huyết Lang khỏi sàn thi đấu.

Mọi loạt động tác chỉ diễn ra trong vòng vài giây!

Trọng tài mở miệng hô: " Ta tuyên bố kết thúc cuộc tỉ thí, trận thứ hai, Sử Lai Khắc chiến thắng! Cuộc thi đấu giữa học viện Sử Lai Khắc và học viện Chính Thiên kết thúc, phần thắng thuộc về Sử Lai Khắc!"

Nghe xong trọng tài tuyên bố, Luyện Hồng Ngọc buông lỏng thần kinh té xỉu xuống sàn thi đấu.

Mà bên dưới bên dưới khu vực chờ đợi, Vương Ngôn, Bối Bối, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông chạy như bay lên sàn đấu vây quanh hai đồng đội của mình.

Vương Ngôn lấy ra một viên đan dược nhét vào miệng Hòa Thái Đầu và Luyện Hồng Ngọc. Sau đó bảo những người còn lại cẩn thận khiêng hai người bọn họ xuống.

Sau khi trọng tài tuyên bố kết quả, khán giả lại chìm vào im lặng.

Không biết ai là người đầu tiên vỗ tay, nhưng ngay sau đó, bắt đầu có người vỗ tay theo, lúc đầu còn có chút thưa thớn nhưng sau đó càng có nhiều người giật mình hòa theo, tiếng vỗ tay vang lên như một làn sóng càng lúc càng mãnh liệt.

Đây là trận thi đấu giành chiến thắng khiến cho người nghẹt thở như vậy, ý chí chiến đấu của học viên Sử Lai Khắc khiến cho người ta khâm phục vô cùng.

Tuy bọn họ không rõ tại sao học viện lại phái ra một Hồn Tông và một Hồn Tôn tham gia chiến đấu nhưng bọn họ có thể chiến thắng đội ngũ của một Hồn Vương và một Hồn Tông đã đủ chứng tỏ thực lực của bọn họ rồi. Đấy còn chưa kể Hồn Vương kia có khả năng công kích từ xa rất mạnh nữa.

Mà sự kiên cường bất khuất cũng như những câu nói ban nãy của Luyện Hồng Ngọc vẫn còn in đậm trong tâm trí mọi người, tương lai của cô bé này thật khiến cho người ta mong đợi mà.

Đứng ở đầu thành xa xa, hoàng đế đế quốc Tinh La đã bước ra đứng hẳn ở đầu tường nhô ra ngoài vỗ tay đây là hành động chứng tỏ sự kính nể và tôn trọng của hắn dành cho học viện.

Giờ phút này, cho dù là Tiếu Hồng Trần vô cùng kiêu ngạo của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư cũng không còn vẻ mặt tươi cười nữa mà thay vào đó sự tán phục dành cho Luyện Hồng Ngọc.

Từ trước đến nay, hắn cứ nghĩ học viện của hắn so với học viện Sử Lai Khắc không có chênh lệch bao nhiêu nhưng sau trận đấu này hắn đã nhận ra, bọn họ kém học viện Sử Lai Khắc ở sự vinh quang kia, vinh quang mà học viện Sử Lai Khắc đã tích lũy suốt vạn năm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com