TruyenHHH.com

Dau Chan Thoi Gian

Duy Nam, trái ngược hoàn toàn với bạn mình, vẫn tỏ ra thoải mái. Cậu đứng dậy, nở nụ cười và chào tạm biệt mọi người.

Trước khi rời đi, Nam không quên nhanh chóng xin tên tài khoản Facebook của Thanh Thư, Ánh Vy và Thiên Trình, rồi cũng rảo bước theo Gia Hào.

Ánh Vy nhìn đồng hồ, chợt nhớ ra buổi hẹn với mẹ. Cô vội vàng chào mọi người, nhắc Thư giữ gìn sức khỏe, rồi cũng nhanh chóng ra về.

Thiên Trình là người ở lại sau cùng. Cậu mỉm cười, nhìn xung quanh quán ăn một lần nữa trước khi đứng dậy.

"Tôi cũng phải về rồi, mới đến đây có vài ngày nên còn nhiều việc cần sắp xếp lắm." Trình nói, mắt hướng về Thanh Thư.

Thanh Thư chỉ gật đầu nhẹ, tiễn Thiên Trình bằng một nụ cười, dù trong lòng cô vẫn không thể dứt ra khỏi ánh mắt đầy căm ghét của Gia Hào.

Sau khi mọi người đã rời đi hết, Thanh Thư vẫn đứng đó, ánh mắt vô thức dõi theo bóng lưng của Thiên Trình khuất dần ngoài quán.

Nhưng trong đầu cô, hình ảnh của Gia Hào lại xuất hiện. Ánh mắt cậu ta thật đáng sợ.

"Mới lần đầu gặp thôi mà đã nhìn mình với vẻ căm ghét tận mấy lần, rốt cuộc mình đã làm gì cậu ta chứ? Bộ trước đây có thù oán à?" Cô thầm nghĩ, cảm giác lạnh sống lưng khi nhớ lại ánh mắt đó.

Cậu ta lạnh lùng đến mức khiến cô rùng mình, trái ngược hoàn toàn với sự ấm áp của Thiên Trình.

Khi Thanh Thư đang thả hồn trong những suy nghĩ rối bời, ba của cô vừa lau bàn vừa bước đến, giọng nói vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ. "Con đứng đó làm gì thế? Còn không ra giúp ba dọn dẹp à?"

Mẹ cô cũng từ góc khác tiến tới, thu dọn chén bát, cười nhẹ nhàng thêm vào. "Hay là đang nghĩ ngợi gì về ai trong số ba cậu bạn mới chuyển đến rồi hả?" Mẹ cô liếc mắt đầy tinh nghịch, ý như muốn trêu đùa.

Thư giật mình, chớp mắt vài cái để lấy lại tỉnh táo. "Đâu có đâu mẹ!" Cô vội đáp, cố giấu đi sự bối rối trong lòng.

Mẹ cô tiếp tục cười, đặt một chiếc đĩa lên bàn rồi nói. "Mẹ thấy hai cậu bạn vào sau, nhất là cậu ít nói kia, thật sự rất đẹp trai. Nhưng lạnh lùng quá."

Thanh Thư trong lòng tự hỏi. "Mẹ nhìn kiểu gì mà khen cậu ta đẹp nhỉ? Thì đúng là đẹp thật, nhưng sao mà so được với Thiên Trình..." Cô nhíu mày nghĩ thầm, trong đầu hiện lên hình ảnh của Thiên Trình với nụ cười ấm áp.

Đúng lúc ấy, anh trai của Thanh Thư từ ngoài quán đi vào.

Anh nghe được một phần câu chuyện của mẹ và em gái mình, rồi lập tức trêu chọc. "Lại mê thằng nào nữa đấy hả, Thư? Tính tình như em thì ai thấy cũng bỏ chạy thôi, đừng có mơ!" Anh cười hả hê, tiến lại gần, nháy mắt chọc ghẹo thêm. "Trước nghe nói muốn làm vợ ông Mingyu gì đó của nhóm Sevetenn mà, giờ không muốn làm vợ idol nữa à? Chuyển sang thích dân thường rồi sao?"

Thư đỏ mặt, lườm anh trai. "Ai thèm mê ai chứ! Mà em có thích idol thì cũng kệ em đi, sao cứ nói mãi thế!"

Anh trai cô vẫn cười lớn, gõ nhẹ vào đầu cô. "Thôi thì xem ra em mình đang lớn rồi nhỉ. Nhưng mà tính cách này thì mơ thôi, đừng mong ai rước!"

Bà Vu cười khúc khích. "Thôi nào, đừng trêu em gái con nữa. Dọn dẹp xong rồi về nghỉ đi, ba mẹ cũng mệt rồi."

Tối nay, Thanh Thư không cần phải ra quán như mọi khi. Anh trai cô hôm nay rảnh rỗi nên đã thay cô cùng ba mẹ ra ven sông mở quầy hàng.

oOo

Thanh Thư nằm dài trên giường, thả hồn vào không gian yên tĩnh, cảm nhận từng cơn gió nhẹ thổi qua cửa sổ.

Trong đầu cô hiện lên hình ảnh của cả Thiên Trình với nụ cười ấm áp và Gia Hào với ánh mắt lạnh lùng. Hai cảm giác hoàn toàn trái ngược khiến lòng cô rối bời, không biết mình nên làm gì để hiểu rõ hơn về cả hai.

Trong đầu cô bất giác nghĩ đến ánh nhìn lạnh lẽo của Gia Hào.

Cô không hiểu tại sao mình lại bị ám ảnh bởi cậu ta, người mà cô chỉ mới gặp một lần nhưng đã để lại ấn tượng nguy hiểm và đáng sợ đến vậy.

Cô lắc đầu, cố gắng xua đi những suy nghĩ tiêu cực và bắt đầu với chiếc điện thoại trên tay.

Thanh Thư mở Facebook, lướt qua các tin tức mới nhất.

Bất chợt, một tiêu đề khiến cô chú ý. "Thành viên nhóm nhạc NCT bị cáo buộc tội phạm tình dục, đang được cảnh sát điều tra." Đó là một cú sốc lớn với cô, một người hâm mộ cuồng nhiệt của nhóm.

Cô không thể tin nổi rằng có một thành viên lại vướng vào scandal (vụ bê bối) nghiêm trọng như vậy.

Tim cô thắt lại khi lướt xuống đọc những bình luận từ người hâm mộ. Mọi người đều có những ý kiến gay gắt, từ những lời chỉ trích nặng nề đến những nhận xét đầy cay đắng.

Đang chìm đắm trong những suy tư, một thông báo đột ngột hiện lên. "Trọng Thiên Trình đã gửi lời mời kết bạn." Tim Thư đập thình thịch.

Cô không thể tin vào mắt mình, một cảm giác hồi hộp lan tỏa khắp cơ thể.

Chưa đầy hai giây, cô đã nhấn chấp nhận ngay lập tức, một quyết định không hề do dự.

"Rốt cuộc là sao nhỉ?" Cô tự hỏi, cảm giác vừa phấn khích lại vừa hồi hộp.

Sau khi chấp nhận lời mời, cô vào Messenger, tràn đầy cảm xúc khó tả.

Cô cố gắng bình tĩnh, nhưng những suy nghĩ lộn xộn trong đầu khiến cô không biết nên nhắn gì.

Chỉ một khoảnh khắc trôi qua, và trước khi cô kịp nghĩ ra nên nhắn cái gì, thông báo nhắn tin hiện lên từ phía bên kia.

"Chào Thư, cậu đang làm gì đó? Tôi cảm ơn cậu về chuyện đã giúp tôi tìm quán ăn trưa hôm nay nhé!"

Thanh Thư cắn môi, lòng vui sướng không thể tả. Một nụ cười rạng rỡ xuất hiện trên môi cô.

Cô chần chừ một chút rồi nhanh chóng gõ lại. "Chào Trình! Không có gì đâu, đó là quán nhà tôi mà, rủ bạn đến ủng hộ cũng có lợi cho nhà tôi. Hihi!"

Thư lại nhanh tay nhắn thêm một tin nhắn. "Cậu có thấy quán đông không?" Rồi lại nghĩ trong đầu.

"Ôi mình nói gì thế này, quán rõ đông mà."

Tưởng chừng Thiên Trình cũng sẽ thấy tin nhắc có chút kì và không phản hồi lại, nhưng anh vẫn trả lời nhiệt tình. "Quán đông thật, nhưng không khí vui vẻ. Tôi khá thích!"

Lòng Thanh Thư rạo rực khi đọc tin nhắn của Thiên Trình. Cô bắt đầu gõ đi gõ lại từng câu chữ, không biết phải bắt đầu từ đâu.

Cô cảm thấy mình đang ở trong một giấc mơ, trong khi thực tế bên ngoài vẫn đang diễn ra với những lo toan thường nhật.

Đêm tối trôi qua trong những tin nhắn vui vẻ giữa hai người, cảm giác hồi hộp và phấn khích dần len lỏi vào từng câu chữ.

Thư không còn nghĩ đến ánh mắt của Gia Hào nữa, mà chỉ mải mê đắm chìm trong cuộc trò chuyện với Thiên Trình.

Sáng hôm sau, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua cửa sổ, khiến Thanh Thư từ từ tỉnh dậy. Cô vươn vai một cái, cảm nhận không khí trong lành của buổi sáng.

Sau khi đánh răng rửa mặt, Thanh Thư nhanh chóng thay đồng phục học sinh gồm áo sơ mi trắng và chân váy xếp ly.

Cô chải tóc gọn gàng, buộc lại thành một đuôi ngựa cao, cảm thấy mình đã sẵn sàng cho một ngày mới.

Khi vừa bước xuống cầu thang, cô thấy anh trai mình đang ngồi ở bàn ăn, tay cầm chiếc điện thoại lướt qua màn hình. Nhìn thấy Thư, anh trai nở nụ cười tinh nghịch.

"Sao? Hôm qua mơ thấy dụ được anh đẹp trai nào về làm chồng chưa? Jungkook, Sunghoon, Soobin hay là mấy anh diễn viên Trung Quốc như Trương Lăng Hách, Dương Dương, Vương Hạc Đệ?" Anh trai bắt đầu liệt kê những cái tên khiến Thư không thể nhịn cười.

Thư nhăn mặt, nhưng không thể không đáp lại. "Kiều Thành An!" Cô hét lên, khiến anh trai bật cười lớn hơn.

"Thì ra là mơ về Kiều Thành An à? Thế thì mau lại ăn cơm cùng Kiều Thành An nào!" Anh trai tiếp tục trêu chọc, làm Thư chỉ biết lắc đầu và mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com