TruyenHHH.com

Date A Live Vol 18 Mio Game Over

"Fufufu........"


Trong khi ngân nga một giai điệu phù hợp cho cho bài hát mà cô không thể nhớ nhớ tên của nó, Takamiya Mana đi vào nhà mình. Khi đi qua hành lang, đuôi tóc đuôi ngựa của cô bé lắc lư nhẹ nhàng trên bộ quần áo thủy thủ có hơi đẫm mồ hôi.


"────Ể?"


Khi Mana đi qua phòng khách, cô dừng lại và do dự.


Lý do rất đơn giản, đó là vì có một nhân vật quen thuộc trong phòng khách.


"Chị đang làm gì đấy, Mio-san?"


Mana hơi nghiêng đầu trong khi hỏi, bóng người nghe thấy giọng nói của cô bé từ từ quay lại.


"Mana."


Trong khi nói, cô gái quyến rũ với khuôn mặt như một thiên thần quay về phía Mana.


Takamiya Mio. Cô gái đã sống trong gia đình cô một thời gian. Thực tế, cô là một cô gái bí ẩn được anh trai của Mana, Shinji đưa về.


Vì cô không hề có tên, nên để thuận tiện Shinji đã cho cô một cái tên.


Khi Mio quay lại, Mana thấy một cái gì đó được giấu đằng sau cô. Dường như, Mio đã để một cuốn từ điển lên bàn để tra một thứ gì đó. Mặc dù cô đã học được tiếng Nhật với một tốc độ phi thường nhưng còn một lượng lớn những thứ mà cô vẫn chưa hiểu được.


Mana thở phào nhẹ nhõm trước khi để cái túi đựng thanh kiếm tre trên ghế sofa và ngồi xuống cạnh Mio.


"Chị có điều gì chưa hiểu à? Nếu chị không phiền, hãy cứ hỏi Mana."


Sau khi nói vậy, cô bé vỗ tay phát ra một tiếng "don" như muốn nói "hãy để em lo".


Mặc dù ban đầu Mana hơi không tin tưởng Mio, nhưng sau nhiều lần tiếp xúc, với thái độ thẳng thắn và đáng yêu của Mio đã khiến Mana hành động như một người 'chị gái' đối với Mio.


"Thật ư? Đó thực sự.....là một sự giúp đỡ tuyệt vời đó."


Khi Mio nói như vậy, cô nhướn lông mày lên như đang lo lắng về điều gì đó.


"Ngôn ngữ rất khó. Mặc dù chị hiểu ý nghĩa, nhưng ngữ cảnh thay đổi tùy thuộc vào hoàn cảnh và cảm xúc đặt vào. Chị đã định nắm bắt ý nghĩa vào thời điểm đó, nhưng bây giờ khi nghĩ lại, chị cảm thấy băn khoăn về việc liệu những lời của Shin có được nắm bắt chính xác hay không......"


"Hừm, của Nii-sama à......đợi đã, sao cơ?"


Nghe vậy, Mana vặn cổ một cách thái quá.


"Thế rốt cuộc anh ấy nói cái gì với chị vậy?"


Mặc dù cô bé không nghĩ rằng Shinji có thể làm vậy, nhưng nếu Mio không thể hiểu nó, thì có thể từ đó là một từ 'dâm dục' trong tiếng nhật. Trong khi suy nghĩ về cái hành động đó, cô siết chặt cái túi đựng kiếm Doromaru trong khi đổ mồ hôi lạnh.


Ngay sau đó, Mio trả lời trong khi chỉ vào một trang từ điển.


"Shin hỏi chị là có muốn hẹn hò với cậu ấy không?"


"───Hả?"


Sau khi nghe những gì Mio nói, đôi mắt của Mana lập tức trở nên lấp lánh khi cô bé thốt ra một giọng nói bất ngờ.


"H-hẹn hò á.......thật sao?"


"Un. Nhưng hẹn hò có nghĩa là một người đàn ông và một người phụ nữ quyết định thời gian và địa điểm gặp nhau. Hay có lẽ đó không phải là ý nghĩa của một buổi hẹn hò chăng? Với bối cảnh và những gì Shin đã nói, chị tin rằng đó là điều đầu tiên. Nhưng chị luôn gặp Shin hàng ngày, vì vậy chị không hiểu ý của cậu ấy khi đồng ý ấn định thời gian gặp mặt. Chị nghĩ đó là một cách diễn đạt ẩn dụ hay gì đó, nhưng vì chị đã trả lời rồi, nên chị cảm thấy thật tệ khi hỏi lại Shin."


"............"


Mana im lặng một lúc, sau đó cô bé thở dài nhẹ nhõm "Haa......."


"Hiểu rồi, em hiểu rồi. Vậy là Nii-sama thực sự đã, haaa..........."


Mio đưa ra một cái nhìn hoài nghi khi Mana nằm xuống bàn một cách tò mò.


".......Mana?!"


"Ồ, xin lỗi. Không đời nào em có thể tưởng tượng được Nii-sama lại khiến mọi thứ tiến triển nhanh đến như vậy."


Mana đứng dậy trong khi gãi mặt.


"Ờ.....thì.....Em nên nói thế nào đây? Em đã chắc chắn chính xác của nghĩa từ ngữ đó. Tóm lại anh ấy muốn chị đi chơi với ảnh."


"Un. Nhưng bình thường bọn chị đã đi chơi với nhau rồi. Lần trước, cậu ấy đã dẫn chị đi quanh thành phố nữa."


"Chà, đúng vậy. Hơn thế nữa, là về mối quan hệ giữa hai người. Nii-sama muốn chị tiến xa hơn trong mối quan hệ của chị với anh ấy.........không phải là tình bạn mà là yêu đương."


Sau khi Mana nói xong, Mio đặt tay lên cằm trong khi cố gắng suy nghĩ.


"Có lẽ nào Shin muốn giao phối với mình chăng?" ( ͡° ͜ʖ ͡°)


"Ứ........?!"


Do sự thẳng thắn quá mức 'trong sáng' của Mio, Mana phát ra một tiếng ho dữ dội.


"Có chuyện gì thế. Mana?"


"Không, không phải thế...... nếu suy nghĩ thấu đáo thì thì điều đó không hẳn là sai, nhưng mà...... thì, hẹn hò là giai đoạn trước đó, tức là Nii-sama muốn bày tỏ tình cảm của ảnh với Mio....."


Mana cố gắng giải thích với một vẻ mặt bối rối.


......Mặc dù đó là vai trò mà cô bé tự đảm nhận, nhưng việc giải thích cảm xúc lãng mạn của Nii-sama với mục tiêu của ông anh khá khó khăn. Mana nghĩ rằng Shinji cần phải đãi cô ấy thứ gì đó thật ngon sau đó.


"..........."


Khi Mana cố gắng tìm từ thích hợp để diễn tả ý định của Shinji, Mio nhìn chằm chằm trong sự kinh ngạc với khuôn mặt hơi ửng đỏ.


"Mio-san?"


Trong khi Mana khẽ nghiêng đầu bối rối, Mio ngập ngừng lẩm bẩm trong khi nói.


"......Chắc chắn rồi, ngôn ngữ thật đáng kinh ngạc. Ngay cả sau khi hiểu được ý nghĩa, khi áp dụng với Shin và chị, đó là một cảm giác thật kỳ lạ. Như thế là......fufu, Shin có tình cảm với chị ư. Điều đó khiến chị......cảm thấy hạnh phúc."


Trong khi nói, Mio lấy cả hai tay che đi đôi má ửng đỏ của mình.


"............Aaa, thật sao."


Nhìn thấy một cử chỉ dễ thương ngay trước mặt mình, ngay cả Mana cũng cảm thấy hơi xấu hổ.


Bằng cách nào đó, cô gái trước mặt mình quá là đáng yêu. Mana hy vọng rằng Mio sẽ nhanh chóng kết hôn với anh trai cô bé và để Mana có thể gọi cô là Ane-sama.


Trong thâm tâm, Mana khẽ hét lên.


Sau đó, cô bé đập bàn trong khi lớn tiếng tuyên bố.


"Được rồi, vậy hãy chuẩn bị sẵn sằng cho chị nào!"


"Sẵn sàng.........?"


"Đúng vậy. Đây là cuộc hẹn đầu tiên của Nii-sama và Mio-san. Nó không thể nào thất bại được. Những gợi ý và lời khuyên về Nii-sama phải được chuẩn bị trước......nhưng đầu tiên, chúng ta phải mua cho Mio-san một số bộ quần áo mới đã!"


"Quần áo!? Nhưng quần áo ở nhà chúng ta đã đủ rồi mà. Nếu không, thì chị có thể tạo thêm nếu nó không đủ."


Trong khi nói, Mio xoay đầu ngón tay.


Phải, Mio có sức mạnh phi thường là có thể tạo ra bất kì bộ quần áo nào mà cô đã từng nhìn thấy. Trên thực tế, quần áo mà cô đang mặc bây giờ là bản sao từ quần áo của Mana.


"Không phải như vậy! Đây là sự chuẩn bị! Làm sao mà chị có thể đi mượn tạm áo giáp trên chiến trường được? Em cũng đã nghĩ về việc này trước đây, nhưng Mio-san nên mặc những bộ quần áo dễ thương hơn!"


Thấy Mana đang dâng trào và suy nghĩ sốt sắng, Mio cảm thấy giọt mồ hôi lăn trên má cô trong sự ngạc nhiên.


"R-ra là vậy........Nhưng mà khi Mana nói dễ thương, thì nó trông như thế nào?"


"Hừm...."


Nghe những gì Mio đã nói, Mana nhíu mày.


Mặc dù bản thân Mana đã ủng hộ nhiệt tính, nhưng cô bé lại không quá am hiểu về thời trang. Nếu Mana có khả năng này, thì những bộ quần áo mà Mio đã sao chép sẽ khiến cô trông dễ thương hơn.


Trong khi suy nghĩ một lúc, Mana thở dài bất lực.


"Không ổn rồi. Mặc dù đó không phải ý định ban đầu của em, nhưng chúng ta cần một sự giúp đỡ. Chờ chút."


Sau đó, cô bé lấy chiếc điện thoại trong góc phòng.


Sau khi quay số, cô chờ cuộc điện thoại trước khi kết nối được với đầu dây bên kia.


"───A, xin chào, Takamiya đây. Có điều này tớ muốn bàn với cậu. Phải, thực ra, tớ muốn cậu chỉ giúp tớ cách lựa chọn quần áo đúng cách───"


Sau khi Mana nói xong, điện thoại lập tức bị ngắt kết nối.


Rồi, vài phút sau. Dadadadada........ Tiếng bước chân đến ngày càng lớn hơn. Cửa sổ lớn trong phòng khách được mở ra, một cô gái trẻ xuất hiện.


Với mái tóc được buộc thành hai búi và đôi mắt lồi như một con mèo, đó là bạn của Mana, người cũng sống trong khu phố đó, Homura Haruko.


"Tớ đã nghe hết rùi."


Haruko hét lên, bỏ đôi giày của mình sang một bên và chạy đến tóm lấy Mana.


"Mana cuối cùng đã thức tỉnh một cách hợp thời trang hơn rùi! Tớ thực sự hơi lo lắng rằng cậu sẽ chỉ mặc đồng phục học sinh, áo thi đấu và bộ quần áo Kiếm đạo thôi đó. Vậy cậu muốn phong cách nào? Bây giờ cậu có thời gian không? Chúng ta nên đến cửa hàng ngay lập tức──"


"Bình tĩnh nào Haruko. Tớ đâu có nói về việc chọn quần áo cho tớ đâu."


"Ể? Không phải sao?"


Sau khi nghe thấy điều đó, Haruko mở to mắt ngạc nhiên khi cô thở dài chán nản.


"Ôi không..........tớ đã nghĩ mùa xuân đã đến với Mana rồi chứ. Cũng ổn thôi nếu cậu muốn trở thành một người khắc kỉ, nhưng chẳng phải nếu thế cậu sẽ không có bạn trai sao?"


Khi Haruko bắt đầu nói những lời động viên không mong muốn, Mana khoanh tay lại trong khi phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ.


"Tớ không muốn nghe điều đó từ Haruko đâu. Tiến độ của cậu với Tatsuo-senpai thế nào rồi?"


"Đ-điều đó bây giờ không quan trọng!"


Haruko nói trong khi mặt cô đỏ ửng lên. Rõ ràng, xen vào chuyện tình cảm của người khác thì dễ, nhưng lại ngại ngùng khi nói về chuyện của mình. Mana nhún vai trong khi hướng về Mio, người ngồi bên cạnh họ.


"Chà, bỏ chuyện đó qua một bên, tớ muốn cậu chọn giúp quần áo cho người này chứ không phải là tớ!"


Ngay sau đó, ánh mắt của cô nhìn theo hướng chỉ của Mana, mắt của Haruko mở to như thể đi kèm với tiếng "ÔIIII!".


"T-tại sao cô gái xinh đẹp này lại.........!? Cô ấy là ai vậy!?"


Có vẻ như Haruko không hề để ý đến Mio cho đến bây giờ. Cô đã thể hiện một sự bất ngờ thái quá.


"Đây là Takamiya Mio-san, chị ấy.........ừm, chị ấy là một người họ hàng xa của tớ."


"Rất vui được gặp em."


Như thể phù hợp với lời giới thiệu của Mana, Mio cúi đầu xuống.


Haruko, người bị sốc bởi vẻ ngoài mê hoặc của Mio, đã lấy lại quyền kiểm soát tình hình sau khi một ống tên nhỏ chạm vào vai cô.


"Xin lỗi! Em tên là Homura Haruko, 14 tuổi và là bạn nối khố của Mana."


"Bạn nối khố........."


"Aaa, Mio-san, từ đó không được phổ biến lắm, chị không cần phải lo về việc đó đâu."


Mana tiếp tục sau khi hắng giọng với một tiếng ho.


"Là vậy đấy. Tớ muốn cậu chọn quần áo cho buổi hẹn hò của chị ấy. Cậu rất tốt trong lĩnh vực này mà."


"Thay vì nói là tốt, mà phải nói tớ là người giỏi nhất trong lĩnh vực này.......Rồi thì, anh chàng may mắn nào đã được hẹn hò với cô gái xinh đẹp này vậy?"


Haruko nói với tông giọng mà người ta thường nghe thấy trong một bộ phim nước ngoài. Mặc dù cảm thấy thật rắc rối, Mana vẫn trả lời lại.


"Thì, đó là Nii-sama của tớ."


"Cậu nghiêm túc đấy à!?"


Haruko nói với sự căng thẳng cao độ trong khi khoanh tay vào nhau.


"Được rồi, tớ hiểu rồi. Tóm lại là tớ phải phối trang phục cho Mio-san sao cho thật lộng lẫy để Nii~sama của cậu không thể không phát cuồng vì yêu hả. Tớ tự hỏi tớ phải làm thế nào đây!?"


Trong khi nói chuyện, Haruko lấy que kẹo trong túi rồi đút vào miệng. Đó là thói quen của Haruko. Người ta nói rằng sự tập trung của cô tăng lên khi liếm thứ gì đó.


"Vậy cậu cũng hiểu rồi chứ. Nii-sama của tớ không phải loại người quan tâm đến ngoại hình của người khác. Nhưng cái đó và cái này là hai vấn đề riêng biệt. Một cô gái phải chú ý tới sự điệu đà."


Mặc dù Mio cảm thấy bối rối khi nhìn thấy thái độ kiên quyết của Mana và Haruko, cô vẫn gật đầu trong khi nói


"V-vậy, vậy thì.........làm ơn........"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com