Chương 30 ( H ) : Nhật Ký Trước Hôn Lễ Của Tuấn Kỉ !!!
Ngày kia chính xác là lễ kết hôn của anh Tuấn Kỉ và chị Thiệu Thế Linh. Tối hôm tối, bé Vân đã cãi nhau với anh Tuấn long trời lở đất, chỉ vì cái lý do cỏn con. Chỉ vì anh nỡ tay ôm vai Thiệu Thế Linh một cái mà bé đã oa oa đòi chia tay rồi.Cả một đêm hôm đó, một người khóc lóc, ghen tuông cả đêm, một người nữa nằm cạnh người kia phải ôm ấp vuốt ve bộ lông đang xù lên kia.Vất vả... Sáng hôm sau anh và bé mới được ngủ. Và rồi hai người ngủ mà quên mẹ mất cái việc đi chụp ảnh cưới của Tuấn Kỉ với Thiệu Thế Linh. Vẫn là Phong Vân dậy sau anh, bé tỉnh dậy đã không thấy chồng yêu đâu liền oà lên.- Tuấn Kỉ.... Hu... Hu... Sao anh nỡ bỏ em.... Hu....hu.... Sao anh nỡ nghe câu chia xa rồi lại đi luôn... Hu.... Hu.... CÁI ĐỒ.... ĐỒ LĂNG NHĂNG.... LĂNG LOẠT ......- Em gào lên cái gì ?Lúc này, Tuấn Kỉ ôm đồ đi vào. Không biết là anh đang ôm cái thứ gì đó, một đống nộn nhộn màu đỏ rực rỡ. Nghe từ trong phòng có tiếng oang oang của vợ liền đi vào, mà ai ngờ lại bị mắng, mặt anh giờ đen thui hơn Bao Công.- Hu hu... Em tưởng anh... Biến theo cô ta rồi....- Anh như thế à ?Tuấn Kỉ kéo cổ của Phong Vân đứng thẳng lên, nhanh chóng kéo cái quần ngủ của bé xuống. Phong Vân hoảng hốt đưa tay định kéo lại thì bị anh đẩy ngã xuống giường rồi đè lên.- Nặng....cái tên này..... nặng.... Chết bà....- Yên, anh giúp em mặc y phục.Phong Vân tròn mắt nhìn anh, quay đầu lại nhìn cái khay anh vừa đặt trên bàn chớp chớp nhìn anh lần nữa. Tuấn Kỉ cười cười nói với bé.- Áo tân nương truyền thống của Trung Quốc.- Áo tân nương là sao ?- Là váy cưới của cô dâu ngày trước đó bảo bối.Nghe xong câu này, mặt Phong Vân đã đỏ ửng như màu của bộ y phục kia vậy. Tuấn Kỉ đưa tay cởi cúc áo ngủ của bé vừa kể lể.- Vốn định để em mặc váy cưới hiện đại, nhưng như thế thì rất dễ bị phát hiện. Chị gái em cùng với Tùy Tâm liền thiết kế cho em một bộ áo tân nương truyền thống. Có mũ phượng và khăn trùm đầu.- Nhưng mà tại sao em lại phải mặc áo tân nương ? Vậy còn anh cũng phải mặc áo tân nương à ?Nghe Phong Vân nói xong, Tuấn Kỉ liền phì cười. Anh hiện tại đã lột sạch quần áo của bé và phụ bé mặc đồ.Mặc đã xong, Tuấn Kỉ giúp bé trùm khăn lên đầu. Phong Vân lúc này không dám nói lời nào, im lặng nắm chặt tay của Tuấn Kỉ. Trùm khăn lên thật khó chịu.- Em thật đẹp, anh muốn...Tuấn Kỉ kéo tay Phong Vân ngồi xuống cạnh giường, giống như tới giờ động phòng của đôi tân lang tân nương ngày xưa. Tân lang sẽ vén khăn trùm đầu của Tân Nương.Tuấn Kỉ bế Phong Vân lên đùi, một tay ôm eo bé, một tay vén nửa chiếc khăn lên, đầu anh hơi nghiêng nhẹ nhàng hôn lên môi bé.Không khí ái muội làm cho Phong Vân đỏ ửng mặt, có chút sợ hãi không đáp ứng nụ hôn của anh. Tuấn Kỉ buông bé ra, tay gỡ mũ phượng đặt xuống bên cạnh. Xong anh lại nâng bảo bối đặt xuống giường, bản thân lại đè lên trên rồi từ từ áp xuống.- Nếu làm sẽ lưu lại dấu vết trên y phục mất...- Không sao, đây chỉ là bộ thử thôi, áo tân nương thật đang ở trong lồng kính trong phòng may.- Nhưng mà....Lời chưa nói hết, Tuấn Kỉ đã không thể kìm nén nổi dục vọng của bản thân mà tiến đến, từ từ tháo cởi từng lớp áo. Tiến thẳng vào trong cơ thể non nớt bên trong.Thân thể người con trai trắng trẻo, nằm trên một màu đỏ rực rỡ. Một thân hình thon gọn cân đối giãy dụa trong mắt Tuấn Kỉ giống như một cực hình vậy. Anh không biết phải làm gì để kiềm chế được mình.' Xông vào ngay lập tức '...Lý chí anh chỉ có vậy. Không thiết nghĩ nữa, xông vào là được.- Chết tiệt... Anh không thể kiềm chế được nư...Tuấn Kỉ chưa nói hết câu, Phong Vân đã chủ động hôn lên môi anh rồi. Nhẹ nhàng lướt qua như chuồn chuồn nước, Phong Vân đỏ mặt quay đi như khích lệ anh làm điều này.Thấy " thê tử " động tình, Tuấn Kỉ cũng không phải kiềm chế mà tiến đến. ' Chụt.... Chụt.....'Tiếng hôn kì quái vang lên bên tai làm cho Phong Vân đỏ mặt hơn nữa, hơi thở mỗi lúc một mạnh hơn. Tuấn Kỉ hôn lên cổ bé, để lại nữa vết hôn đỏ chói như những ấn kí của anh, vết chiếm hữu của anh...Đến gần đầu nhũ hoa tươi tắn, Tuấn Kỉ đưa lưỡi chơi đùa với nó, tay không quên chăm sóc nụ hoa bên kia. Rồi miệng anh lại ngậm lấy đầu vú mút mạnh, tay không quên cấu véo bên kia... Bị trên đùa, Phong Vân liền rên rỉ những tiếng ái muội...- A......a......a......- Bảo bối, rên lớn một chút.- A..... Không.....ah....ah.... Không.....Bây giờ ....ah..... Anh...- Hôm nay là thứ hai, em biết không ?Công nhận đều đặn sáng thứ hai tuần nào anh cũng bắt bé giúp. Lần này cũng thế, có điều bé vẫn nhớ hôm nay là ngày chụp ảnh cưới...- Em... Ah....ah... Đừng làm thế.... Ah...ah...- Trông của em kìa, đỏ đỏ như trái dâu tây, thực làm anh muốn cắn...Tuấn Kỉ rời môi khỏi ngực Phong Vân, nhưng nụ hôn thưa thớt đi xuống phía dưới. Đến hạ thể đang cương lên, Tuấn Kỉ hôn nhẹ lên đầu tiểu rùa của Phong Vân rồi bắt đầu ngậm chặt vào trong miệng.- Ảnh.... Ah.... Ưm...... cưới..... hưm...... ảnh....... Cưới ....- Chúng ta đang chụp ảnh cưới đó bảo bối.Tuấn Kỉ tách khỏi tiểu JJ ( Cái ấy ấy của Phong Vân ) của " thê tử nhỏ " tay tách chân của Phong Vân rồi nâng lên. Hông anh đưa lại cái mông trần trụi cọ xát ( có vẻ lên cao quá rồi...)- Rát... A.... Rát lắm.....Vải quần cọ xát với phần yếu đuối của Phong Vân làm bé khó chịu, nhưng cũng rất nhiều khoái cảm. Chỉ vào phút sau, Phong Vân liền khoái chí phóng ra.Tuấn Kỉ cười như không cười, lấy tay quét chút bạch trọc của bé đưa về phía sau và cuộc chơi bắt đầu.....
Kí tên : Bốn chú bọ rùa.Bé No có viết một truyện khác là "Âm nhạc, coffee và em " , mong mọi người ủng hộ nha.... Em nó là H văn đấy....Ủng hộ nha....
Kí tên : Bốn chú bọ rùa.Bé No có viết một truyện khác là "Âm nhạc, coffee và em " , mong mọi người ủng hộ nha.... Em nó là H văn đấy....Ủng hộ nha....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com