Dang Mo Ban Com Suon Mo
A sample for: Char x Reader
º ▸‴ ♪ ✦
anh shin bảo ảnh thích chị gái bán bánh ở đầu con hẻm trên đường về nhà. ảnh thích nói vu vơ, ngồi tám nhảm trong cửa hàng nhà chị. anh shin không thích đồ ngọt, nhưng hai đứa em của ảnh thì có, vậy nên ảnh lợi dụng điểm này để tới lui nhà chị dễ dàng hơn. anh shin không thích mấy thằng con trai tới đây để cưa cẩm chị, vì ảnh thích chị như.
...
- như đừng đánh nữa, đau anh.
chị bảo anh hay mè nheo như thế mỗi khi chị "bộp" cho ảnh một cú vào bả vai hay sau lưng. anh shin làm bất lương mà yếu xìu, con nhà võ mà chả biết được bao quyền, đánh đấm có khi còn thua cả chị. cứ bị ông la miết nhưng anh cũng chả khá khẩm hơn tí nào, thế nên chị như cứ chê anh dởm mãi thôi.
có hôm anh shin bận việc của bang, chị như phải đi học đi về một mình. buồn thì đúng là buồn thật, bởi, chẳng còn ai để chị đấm cho đỡ ngứa tay; chẳng còn ai lôi chiều cao ra để lấp liếm sự thua thiệt về sức mạnh; chẳng còn ai nghêu ngao đôi ba câu hát; chẳng còn ai đi bên. như buồn nhưng như không nói, vì nói ra thì anh shin sẽ lại lấy đó mà chọc chị cả tuần. thể nào anh cũng sẽ rêu rao cái câu "như nhớ anh à?" cho cả xóm nghe cho xem.
chị đính chính: chị không nhớ anh. chị nhớ cái bao cát của chị cơ.
hôm đó anh đánh nhau to, chị đang từ trường về đã thấy anh mặt mũi bầm tím, máu me be bét hết cả. hỏi anh như vầy mà đi đâu, ảnh chỉ cười rồi bảo:
- anh đi đón như còn gì?
chị như cứ hờn anh, mắng anh đã yếu còn thích ra gió, đã không giỏi đánh đấm mà cứ thích xông pha, có ngày nhập viện thì có mà làm khổ ông. người ngợm trông hệt thây ma mà cứ thích phơi ra cho cả thiên hạ thấy. coi có còn mặt mũi gì nữa không?
anh shin cứ cười ha hả, mặc cho chị cứ liên tục chỉ trích anh vì cái hành động mà chị cho là ngu ngốc suốt cả đường về.
- cả ngày nay không nghe tiếng như, anh nhớ lắm đấy.
anh xoa đầu chị rồi đột ngột nói thế. như thề như không đổ anh đâu, bởi lúc đó như còn ức anh lắm.
chị tủi. chị không thích thấy anh shin đánh nhau rồi vác cái thân tàn về nhà như thế, chị thề là chị không thích đâu. chị như là người con gái mạnh mẽ, tức không khóc, buồn không khóc, đau không khóc; nhưng chị là người nhạy cảm, hờn tủi là chị khóc.
anh shin bị chị dọa cho một trận. quen biết nhau mấy năm ròng rã chưa thấy chị rơi một giọt nước mắt nào, ấy mà bây giờ lại giọt ngắn giọt dài, thi nhau lăn trên gò má chị. anh hoảng, tay chân cuống hết lên và não thì như mớ bòng bong dính chùm.
anh làm chị buồn à, anh không biết. nhưng anh làm chị khóc, thế là anh sai.
không biết chị khóc vì cái gì nhưng anh vẫn phải xin lỗi đã. chị như lúc này nom yếu đuối hẳn, sức sống mãnh liệt yêu đời hằng ngày của cô bé làm ở tiệm bánh giờ chẳng thấy đâu, trông chị bây giờ cứ như con mèo dỗi chủ ấy. anh biết nghĩ vậy là sai, cơ mà chị như nhìn yêu quá, dễ thương quá, anh kiềm không được. chị như khóc vì hờn anh, hờn anh vì anh để bản thân bị thương, mới nghĩ đến đây thôi thì anh lại không ngừng được cái điệu cười tủm tỉm trên môi rồi. không có ý gì đâu nhưng nhìn chị như khóc như thế, anh vừa đau vừa thương.
có lẽ anh shin thích chị như hơn anh nghĩ nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com