Dang Edit Thap Nien 90 Xuyen Thanh Co Vo Nghien Mua Sam
Editor: Frenalis "Ông nội nói cô gái đó rất xinh đẹp, tính cách cũng tốt, có đúng không?" Hôm nay Lục Kim Xảo cố tình về đây vì chuyện xem mắt của Lục Huấn, từ sáng đã ngồi chờ đên giờ, bà ta nhìn Lục Huấn hồi hộp hỏi.Trong đầu Lục Huấn hiện lên khuôn mặt e lệ của Lê Tinh, anh mỉm cười: "Vâng ạ, đúng vậy, rất tốt.""Cô, con mang cá vào bếp trước." Cá trong giỏ không thay nước sẽ chết, Lục Huấn định đi vào bếp."Cần con mang cá vào sao? Cô đang hỏi chuyện chính đây này! Rất tốt nghĩa là ưng ý rồi sao?"Lục Kim Xảo sốt ruột, bà ta kéo anh lại không cho đi, rồi quay vào trong nhà quát: "Lục Hân, ra đây mang cá anh Cả mua về vào bếp, đúng là không có giáo dục, tao về mà không ra khỏi phòng chào hỏi thì thôi, ông nội và anh Cả về cũng không ra!"Lục Kim Xảo tính tình không tốt, bà ta vốn là người của đoàn nghệ thuật, lại có giọng hát trời phú, mắng người là chuyện thường, trước đây chưa lấy chồng ở nhà làm con gái đã ghê gớm rồi, sau này ly hôn một lần càng không ai dám chọc vào, nói chuyện chưa bao giờ dễ nghe, cộng thêm việc lúc nãy bà ta cảm thấy không vui, nên vừa mở miệng đã nhằm vào người khác, khiến ông cụ Lục và Lục Huấn nhíu mày.Nhưng họ còn chưa kịp phản ứng, Lục Hân và anh trai song sinh Lục Cẩn từ trong phòng đi ra nghe thấy, cô ta trợn trắng mắt, không khách khí nói móc: "Đúng vậy, con không được dạy dỗ tử tế, sao bằng cô được.""Cô đã làm gương cho con rồi đấy, vừa về nhà đã ra vẻ ta đây, lúc thì sai người ta rót trà, lúc thì sai người ta hầu hạ cái này cái kia, về nhà mẹ đẻ mà cứ như bà hoàng giá lâm.""Chẳng trách năm đó cô có thể ly hôn với dượng vì một bát cơm... À đúng rồi, con nghe nói năm đó dượng còn bị cô mắng chửi đến mức nôn ra máu?""Cô xem cô ghê gớm chưa kìa, con kém cô xa lắm.""Cái gì mà bị tao mắng chửi đến mức nôn ra máu? Mày nghe ai nói vậy? A Di Đà Phật, đây là cháu gái ruột của tao đó sao.... Ai nói? Nói ra đây, xem tao có xé rách miệng kẻ đó không!"Mấy năm nay, Lục Kim Xảo ghét nhất là người khác nhắc đến chuyện bà ta ly hôn và những chuyện liên quan đến chồng cũ, dù là cháu gái ruột, bà ta cũng tức đến đỏ mặt tía tai, bà ta không nhịn được niệm Phật rồi mắng chửi, lại trừng mắt nhìn chị dâu Hách Lệ Hoa từ phòng bên cạnh đi ra, ánh mắt đó như nhìn kẻ thù vậy."Chị dâu, chị nói phải không? Chị ghê gớm thật đấy, có chuyện gì thì cứ nói thẳng với tôi, sao lại để Hân Hân ra mặt giúp chị?""Cô Hai, cô đừng có vu oan cho người khác, tuy tôi không ưa cô nhưng cũng không đến mức kể chuyện cũ rích của cô cho con cháu nghe." Hách Lệ Hoa và em chồng luôn bất hòa, mỗi lần Lục Kim Xảo về, bà ta đều giả vờ bệnh rồi vào phòng."Cô đừng có đổ hết lên đầu mẹ con, mấy chuyện xấu xa của cô, trong khu tập thể này hỏi ai mà chẳng biết?""Tao nói cho mày biết...""Muốn cãi nhau thì ra ngoài mà cãi!"Lục Hân hoàn toàn không nể nang Lục Kim Xảo là người lớn tuổi, vừa mở miệng đã cãi lại, tâm trạng tốt của ông cụ Lục vừa bước vào cửa đã biến mất hoàn toàn, ông trầm giọng, mắt nhìn từ cháu gái sang con gái Lục Kim Xảo. Edit tại Facebook Frenalis và wpad Frenalis"Nhà tôi nhỏ, không chứa nổi nhiều tiếng ồn ào như vậy, ngày mai các người tự đi tìm nhà, dọn ra ngoài hết cho tôi, tôi muốn ở một mình!""Bố, bố đừng giận, là con không dạy dỗ Hân Hân tốt, khiến nó nói chuyện với trưởng bối như vậy." Ông cụ Lục nổi giận, sắc mặt Hách Lệ Hoa hơi thay đổi, vội vàng xin lỗi, lại nghiêm khắc quát Lục Hân: "Hân Hân, xin lỗi cô Hai và ông nội, không được nói chuyện với trưởng bối như vậy."Lục Hân có chút không phục, nhưng khi ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt của anh cả Lục Huấn đang nhìn mình, cô ta bỗng chốc chột dạ, cuối cùng cũng miễn cưỡng xin lỗi Lục Kim Xảo: "Xin lỗi cô Hai, con cũng không phải muốn lấy chuyện này ra để nói móc cô, tại cô lúc nãy vô duyên vô cớ nói con không được dạy dỗ tử tế."Nói xong, cô ta nhìn ông cụ Lục, vẻ mặt nghiêm túc: "Ông nội, con sai rồi, sau này con sẽ chú ý.""Chuyện của con, lát nữa để mẹ con nói chuyện với con, không chỉ là chuyện cãi lại trưởng bối." Ông cụ Lục nhìn đứa cháu gái này, trong đầu chỉ hiện lên hình ảnh Lê Tinh ngoan ngoãn hiểu chuyện, không biết người ta dạy con thế nào, nhà ông đúng là toàn những đứa đanh đá, tuy không đến nỗi xấu xa nhưng tính cách thật sự khó nói, lúc này ông cũng không có tâm trạng đôi co với cháu gái, mắt nhìn chằm chằm vào Lục Kim Xảo - người gây ra chuyện."Lục Kim Xảo, con có ra dáng trưởng bối không vậy, vừa mở miệng đã nói cháu gái không được dạy dỗ tử tế, con không phải là người nhà họ Lục à? Nó không được dạy dỗ tử tế, con thì tốt đẹp gì?"Bị bố giận, Lục Kim Xảo sợ hãi rụt cổ, "Con không phải là tức giận quá sao, chiều nay con đến đây mà không ai thèm để ý đến con, chỉ có Lục Cẩn rót cho con cốc nước..."Lục Kim Xảo ủy khuất, rồi nhìn Lục Hân ngượng ngùng nói: "Cô nói con không được dạy dỗ tử tế là cô sai. Nhưng con thật sự không nên nói cô như vậy, truyền ra ngoài chỉ có hại cho con thôi, năm đó danh tiếng của cô cũng bị hủy hoại như vậy đấy."Mỗi người nhường một bước, chuyện này coi như bỏ qua.Lục Huấn xách giỏ cá đi vào bếp, Lục Cẩn bên cạnh thấy vậy, vội vàng tiến lên nói: "Anh Cả, để em làm cho, anh nghỉ ngơi đi."Lục Cẩn là em trai song sinh của Lục Hân, nhỏ hơn Lục Huấn tám tuổi, năm nay mười chín tuổi. Lục Hân tốt nghiệp cấp hai thì đã không học nữa, hiện đang học nghề cắt tóc với một người thợ ở tiệm cắt tóc quốc doanh, còn cậu thì vừa tốt nghiệp cấp ba, thi đỗ đại học Ninh Thành.Sức khỏe cậu không tốt, hồi nhỏ đã phẫu thuật mấy lần, khuôn mặt trắng bệch như chưa từng thấy ánh mặt trời, cứ như đi thêm vài bước là sẽ thở hổn hển.Lục Huấn liếc nhìn sắc mặt cậu, thản nhiên nói: "Không cần đâu, em đi nghỉ ngơi đi...""Để em làm! Anh Cả, anh Hai, để em dọn dẹp cho!"Lục Huấn còn chưa dứt lời, Lục Hân như cuối cùng cũng nhận ra mình nên làm gì, cô ta vội vàng lên tiếng, chạy đến lấy giỏ cá trên tay anh trai rồi chạy vào bếp."Sắp đến giờ nấu cơm tối rồi, làm luôn đi, không cần thả vào nước nuôi nữa." Thấy Lục Hân vào bếp, Hách Lệ Hoa không yên tâm, bà ta cũng không muốn ở lại phòng khách, vội vàng đi theo."Sắp nấu cơm tối rồi, con cũng vào phụ giúp đi." Ông cụ Lục gọi con gái Lục Kim Xảo."Con? Nấu cơm?" Lục Kim Xảo chỉ vào mũi mình, trừng mắt không dám tin lời bố nói, trước đây bà ta ở nhà toàn được ăn sẵn."Không thì sao? Con không muốn làm thì tối nay đừng ăn cơm ở đây, về nhà ngay đi." Ông cụ Lục không khách khí mắng, "Trước đây là bố đã chiều hư con rồi.""..."Tuy không tình nguyện, nhưng cuối cùng Lục Kim Xảo vẫn vào bếp phụ giúp.Phòng khách hoàn toàn yên tĩnh trở lại, ông cụ Lục gọi cháu trai Lục Cẩn vào phòng lấy một bộ cờ tướng ra, ba ông cháu cùng nhau chơi cờ.Ba người phụ nữ bận rộn trong bếp, một bàn thức ăn nhanh chóng được dọn ra, Lục Ái Quốc - con trai cả nhà họ Lục cũng vừa tan làm về, vừa kịp ăn cơm.Trên bàn ăn, Lục Kim Xảo vẫn còn nhớ đến chuyện quan trọng vừa hỏi lúc nãy, bà ta không buồn ăn cơm, kích động hỏi Lục Huấn đang múc cơm cho ông cụ Lục: "Tam Xuyến, bây giờ mọi người đều rảnh rồi, con mau nói cho cô biết, ý con nói "rất tốt" là xem mắt thành công rồi phải không?"Lời Lục Kim Xảo vừa dứt, ánh mắt của tất cả mọi người trên bàn ăn đều đổ dồn về phía Lục Huấn, ngay cả Hách Lệ Hoa cũng có chút xúc động, tay bà ta đang cầm đũa khựng lại: "Con trai cả, cô Hai con nói thật à? Hôm nay con đi xem mắt thật sự thành công rồi?"Nếu nói bây giờ Lục Kim Xảo và Hách Lệ Hoa, hai người sắp trở thành kẻ thù còn có chung mối bận tâm gì, thì đó chính là chuyện hôn sự của Lục Huấn. Từ năm ngoái, ông cụ Lục đã bảo Hách Lệ Hoa và Lục Kim Xảo tìm đối tượng cho Lục Huấn, nhưng cũng kỳ lạ, không có lần nào suôn sẻ, lần đầu tiên là do Lục Kim Xảo giới thiệu, còn chưa gặp mặt thì cô gái đã đi nhầm cửa, ưng ý người khác rồi. Edit tại Facebook Frenalis và wpad FrenalisLục Kim Xảo không làm nên chuyện, lại vội vàng sắp xếp thêm lần nữa, lần này tuy gặp được mặt, nhưng lại đụng phải cảnh cô gái bị băng huyết.Coi như chưa kịp bắt đầu đã bị "cắm sừng".Lục Kim Xảo làm hỏng chuyện, ông cụ Lục không để bà ta nhúng tay vào nữa, mà giao cho con dâu cả Hách Lệ Hoa, kết quả Hách Lệ Hoa cũng chẳng khá khẩm hơn Lục Kim Xảo, thậm chí còn tệ hơn.Nhà đầu tiên, cô gái đã bỏ trốn cùng người khác từ hồi còn đi học, gia đình giấu kín chuyện này, sau đó cô ta không chịu được khổ cực nên đã quay về, lần này không biết cô ta nghe được từ đâu, gia đình muốn gả cô ta cho một người bán cá, cô ta chê tanh hôi, đã lấy trộm tiền của người nhà rồi bỏ trốn cùng người khác, nói là đến Thâm Quyến lập nghiệp.Nhà thứ hai, nhà gái có bảy chị em gái và một em trai, hôm xem mắt, cô gái vì chăm sóc em trai, làm bẩn bộ quần áo duy nhất có thể mặc ra ngoài, nên không đến được.Nếu chỉ có vậy thì thôi, nhà gái còn đến tận nhà, vừa mở miệng đã đòi Lục Huấn đưa năm nghìn tệ, nói là đưa con gái đến tận cửa rồi, coi như hôn sự đã thành, không đưa tiền thì sẽ ngồi khóc lóc trước cửa nhà.Ông cụ Lục tức đến mức phải nhập viện.Chuyện ầm ĩ đến mức ai cũng biết chuyện Lục Huấn xem mắt bốn lần đều gặp trục trặc, có người còn đồn đại là Lục Kim Xảo và Hách Lệ Hoa cố tình.Lục Kim Xảo không ưa người khác, trước đây luôn thích so sánh con trai mình với Lục Huấn, không muốn Lục Huấn có chút tốt đẹp nào, sao có thể tìm vợ tốt cho anh được.Còn Hách Lệ Hoa thì càng đơn giản, đã có con trai ruột rồi sao còn quan tâm đến con nuôi, trước đây đã để con trai mình phá hỏng kỳ thi đại học của Lục Huấn, khiến anh có thành tích tốt như vậy mà không được học đại học.Bây giờ anh kiếm được tiền, đương nhiên mong anh cả đời độc thân để kiếm tiền nuôi đứa con trai bệnh tật của bà ta.Lời đồn đại ngày càng lan xa, cuối cùng ai cũng biết, Lộ Phóng - con trai của Lục Kim Xảo làm việc ở sở công an đã đến tìm bà ta nói chuyện, đại khái là: "Mấy năm nay nhà họ bạc đãi Lục Huấn rất nhiều, năm đó Lục Huấn vốn có cơ hội học đại học, có tương lai tốt đẹp hơn, kết quả vì sơ suất của họ không chăm sóc Lục Cẩn tốt, khiến Lục Huấn vì cứu em trai mà bỏ lỡ một môn thi nên trượt đại học, nhà lại không có tiền cho anh học lại nên anh mới nhập ngũ, bảo mẹ anh đừng quá đáng, hai năm nữa là bà nội rồi.Lục Kim Xảo nghe con trai nói vậy, khóc lóc kêu oan, chỉ thiếu nước thề thốt để con trai tin bà ta.Bà ta và Hách Lệ Hoa tìm đối tượng cho Lục Huấn đúng là có chút tư lợi, nhưng tuyệt đối không cố ý tìm người không ra gì cho Lục Huấn. Chỉ có thể nói là không quá để tâm, nghĩ là tạm được là được rồi, nên mới sơ suất.Nhưng nói ra thì chẳng ai tin.
Bên ngoài đều đồn Lục Huấn có người cô độc ác, mẹ nuôi độc ác, ai lấy anh thì người đó xui xẻo, khiến chuyện hôn nhân của Lục Huấn ngày càng khó khăn.Người ngoài thì chỉ trỏ, ông cụ Lục và mấy đứa nhỏ trong nhà nhìn hai người họ cũng ngày càng kỳ lạ, ông cụ Lục không để họ nhúng tay vào nữa, ngày nào cũng chạy đến trung tâm mai mối tìm kiếm.Lục Kim Xảo và Hách Lệ Hoa khó chịu không thôi, không biết sao mình lại trở thành người xấu xa như vậy, trong ngoài không ai ưa, bây giờ họ cũng không quan tâm đến những chuyện vớ vẩn đó nữa, chỉ mong Lục Huấn nhanh chóng lấy được một cô vợ tử tế, để gột rửa nỗi oan ức cho họ."Ừ, thành công rồi, hai đứa ưng ý nhau rồi."Nhắc đến chuyện xem mắt của Lục Huấn, ông cụ Lục rất hài lòng, không cần Lục Huấn trả lời, ông vừa cầm đũa vừa cười nói, nhớ đến chuyện gì đó, nụ cười của ông hơi thu lại, thản nhiên nói: "Nhưng mà chuyện mới chỉ có chút tiến triển, không nói chi tiết nữa, mọi người có thể dặn dò Lục Huấn, mấy hôm nữa gặp con gái nhà người ta thì cần chú ý những gì.""Tuy Tam Xuyến đã hai mươi bảy tuổi nhưng chưa có kinh nghiệm tình trường, đừng có phạm phải điều cấm kỵ của con gái nhà người ta." Hách Lệ Hoa nhìn bố chồng, bà ta gả vào nhà họ Lục nhiều năm cũng hiểu tính ông cụ, biết là ông cụ không tin tưởng họ nữa, chỉ là trong chuyện hôn nhân của Lục Huấn, bà ta thật sự không thể cãi lại, bèn mím chặt môi không nói gì.Lục Kim Xảo thì đầu óc đơn giản, không nghĩ nhiều như vậy, bà ta lập tức vui mừng nói:
"Chuyện này không thành vấn đề, lúc Lộ Phóng và Như Như quen nhau, cũng hỏi cô rất nhiều đấy!"Lộ Phóng và con dâu Cố Như kết hôn năm ngoái, Cố Như hiếu thảo, biết cách cư xử, lại còn có năng lực, trước đây chỉ là công nhân thời vụ của một xưởng may nhỏ, nhưng do tài giỏi nên nhanh chóng trở thành nhà thiết kế độc lập của xưởng may, sau đó khi xưởng may gặp khủng hoảng, Cố Như đã đến miền Bắc giúp xưởng đàm phán thành công một thương vụ lớn về quần jean, cứu sống xưởng may sắp phá sản, trở thành phó giám đốc của xưởng.Lục Kim Xảo rất thích cô con dâu này, gặp ai cũng khen, nhắc đến chuyện bà ta giúp con trai theo đuổi vợ hai năm trước càng thêm tự hào."Tam Xuyến, con mà đi chơi với con gái nhà người ta, nhất định phải nhớ đừng để cô ấy bị nóng, bị lạnh, bị ngửi thấy mùi hôi, đặc biệt là mùi hôi, bây giờ là mùa hè, không phải là dễ đổ mồ hôi sao? Mùi mồ hôi của đàn ông không dễ ngửi đâu, con gái nhà người ta chỉ có chê chứ không có thích, con phải chú ý đấy, tốt nhất là mặc quần áo mát mẻ, không hút nhiệt khi ra ngoài, rồi thấy có mồ hôi thì lấy nước thấm ướt khăn lau đi..."Lục Huấn đang múc cơm, mỗi lần anh về nhà, dù gia đình nói chuyện gì, chỉ cần không chọc giận ông cụ Lục thì anh đều không tham gia, nhưng lần này anh lại lắng nghe, cảm thấy có vài phần đáng để học hỏi, anh đậy nắp nồi cơm, bưng hai bát cơm đến, đưa một bát cho ông cụ Lục, rồi ngồi về chỗ của mình, đáp lời Lục Kim Xảo: "Vâng, cô cứ nói tiếp đi ạ.""Còn nữa là nhất định phải tinh ý!" Thấy Lục Huấn đáp lại, lại còn vẻ mặt nghiêm túc chăm chú lắng nghe, trong lòng Lục Kim Xảo đắc ý, bà ta càng thêm hăng hái, lập tức nói tiếp: "Hai người ở bên nhau, nhất định phải dịu dàng chu đáo, như xách túi cho con gái nhà người ta, che ô, đi bên phía có nắng và nhiều xe cộ... Tóm lại, nhất định phải làm được hai chữ: chu đáo!""Đúng rồi, con đã nghĩ ra chỗ nào để đưa con gái nhà người ta đi chơi chưa?""Chưa ạ, chúng con hẹn nhau đi mua sắm." Lục Huấn đang định gắp thức ăn thì dừng lại."Không phải chứ, anh, anh hẹn chị dâu tương lai của em chỉ đi mua sắm thôi à? Vậy chẳng phải nửa ngày là đưa người ta về rồi sao?"Lục Hân đứng dậy lấy hai chai nước ngọt ướp lạnh từ trong tủ lạnh ra, đưa một chai cho Lục Huấn, mở chai còn lại rót một ít vào ly của Lục Cẩn, nghe vậy không nhịn được nói móc anh trai."Bây giờ là năm nào rồi, năm 1990 rồi, anh còn dùng cách tán gái của những năm 70, như vậy thì sau buổi hẹn hò đầu tiên là coi như không có sau đó đâu.""Có khoa trương vậy không?" Lục Huấn buồn cười."Không hề khoa trương chút nào." Lục Kim Xảo khó có khi đồng tình với lời cháu gái nói, "Tam Xuyến, không phải cô nói con, con đúng là không bằng A Phóng, A Phóng hai năm trước còn nghĩ cách thuê thuyền đưa Như Như ra biển cầu hôn đấy.""Con chỉ định đi mua sắm là tán đổ con gái nhà người ta, xem ra con không để tâm đến cô gái đó lắm? Sao vậy, cô gái đó có điểm nào không vừa ý con sao?" Lục Kim Xảo thăm dò hỏi."Cô, cô ấy rất tốt, không có điểm nào không vừa ý con." Vẻ mặt Lục Huấn bỗng nhiên nghiêm túc hơn hẳn, "chỉ là con không nghĩ nhiều như vậy."Lục Huấn và Lộ Phóng coi như lớn lên cùng nhau, nhưng Lục Kim Xảo trước đây luôn coi Lục Huấn là con người ngoài, tranh giành lợi ích với con trai bà ta.Bà ta không cho Lục Huấn và Lộ Phóng chơi cùng nhau, luôn so sánh và chia rẽ hai đứa, nên hồi nhỏ quan hệ của hai người luôn không tốt, thậm chí còn đối địch, sau này lớn lên hiểu chuyện rồi mới hòa thuận lại.Mà mấy năm nay Lục Huấn ít khi về nhà, ít liên lạc, chỉ gặp mặt vào dịp lễ Tết, anh chỉ biết Lộ Phóng hiện đang làm việc ở sở công an, đã kết hôn, những chuyện khác đều không rõ, càng không thể biết chuyện cậu ấy theo đuổi vợ như thế nào.Lục Huấn mím môi, suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Vậy ngoài đi mua sắm ra, thường đi những nơi nào? Ra biển thì không thích hợp, dạo này trời quá nóng.""Chỗ chơi còn thiếu à? Đến công viên giải trí, leo núi, hoặc đến nhà hát xem kịch, xem phim, không phải đều được sao?"Mấy năm nay, tuy Lục Huấn không thường xuyên về nhà nhưng việc Lục Hân học cắt tóc là do anh sắp xếp, mỗi tháng thiếu tiền cũng là đến chỗ Lục Huấn lấy, Lục Hân rất thân thiết với người anh Cả này, cô ta vội vàng giúp anh Cả nghĩ cách."Đúng rồi, anh Cả, yêu đương thì anh có thể đưa chị dâu đi xem phim tình cảm, phim tình cảm bây giờ lãng mạn lắm, nam nữ cùng xem là thích hợp nhất, biết đâu anh lại nắm tay thành công với chị dâu tương lai trong rạp chiếu phim...""Mới tí tuổi đầu đã biết phim tình cảm lãng mạn rồi à?" Lục Kim Xảo quen đối đáp với cháu gái rồi, bà ta không nhịn được nói một câu, sau đó lại nói: "Công viên, leo núi gì đó thì đừng đi, trời quá nóng, con gái nhà người ta da mỏng không chịu được nắng, xem phim thì được."Lục Huấn như suy nghĩ điều gì đó, một lúc sau anh gật đầu đáp: "Con biết rồi."*****Vài ngày trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến chủ nhật.Lê Tinh và Lục Huấn hẹn nhau tám giờ rưỡi, nhưng cô không thể đợi đến khi Lục Huấn đến rồi mới dậy, hơn nữa trời nóng, buổi sáng cô có thói quen dậy tắm rửa rồi thay quần áo, trang điểm cũng mất thời gian.Hôm nay cô vẫn đặt báo thức như đi làm, vì không thể ăn sáng ở chỗ làm như mọi khi, nên cô còn đặt báo thức sớm hơn nửa tiếng. Bảy giờ sáng, chiếc đồng hồ báo thức hình con ếch màu xanh lá cây trên đầu giường reo vang, Lê Tinh đưa tay ra, mơ mơ màng màng bò dậy từ đống thú nhồi bông trên giường.Vào nhà vệ sinh đánh răng, xuống nhà ăn sáng với gia đình trong trạng thái mơ màng, rồi lại lên lầu tắm rửa, bắt đầu thay quần áo, trang điểm.Hội chợ triển lãm ngoài trời của tòa nhà bách hóa số hai hôm nay chắc sẽ rất đông người, mặc váy bó sát sẽ không tiện, nhưng buổi hẹn hò đầu tiên dù sao cũng phải ăn mặc đẹp một chút.Tối qua Lê Tinh bày đầy quần áo trên giường, chọn bảy tám bộ để dự phòng, đến giờ vẫn chưa quyết định được mặc gì, cuối cùng không chọn được nữa, cô tùy tiện phối một bộ. Áo ngắn hai dây kẻ sọc nhỏ đỏ trắng, chân váy yếm bò mỏng cạp cao, kết hợp với đôi giày đế xuồng quai cài màu mơ.Mái tóc xoăn dài đến eo của cô thật sự rất dày, buộc hai bên cũng thấy to, không đẹp, buộc bằng dây thì mất thời gian, lúc nãy cô chọn quần áo mất nhiều thời gian quá, không kịp nữa nên chỉ túm một nửa tóc lên buộc, rồi dùng kẹp tóc hình nơ bướm lớn màu đen kẹp lại.Lê Tinh vốn có ngũ quan sắc sảo, ăn mặc như vậy có chút giống minh tinh Hong Kong trên báo, vừa quyến rũ vừa có nét tinh xảo như búp bê.Trang điểm xong cũng sắp đến tám giờ rưỡi, cô không chần chừ nữa, xách chiếc túi hình trăng lưỡi liềm đã chuẩn bị từ trước xuống lầu."Cô út, cô không cần ra ngoài phơi nắng đợi người đàn ông đó đâu, lát nữa chú ấy sẽ đến nhà!" Lê Tinh vừa xuống lầu, Thiên Tứ đã lao đến ôm lấy chân cô, Lê Tinh thuận tay ôm lấy cậu bé, nghe vậy, trong mắt cô thoáng qua vẻ ngạc nhiên: "Anh ấy sẽ đến nhà? Anh ấy gọi điện thoại đến à?"Họ mới chỉ xác định quan hệ, chưa thật sự tìm hiểu nhau, lúc này để Lục Huấn đến nhà, luôn cảm thấy không thích hợp và kỳ lạ, nên cô đã tính toán từ trước, sẽ ra cổng nhà máy đợi anh trước năm phút.Kết quả, anh lại muốn đến nhà? Vậy lát nữa cô có nên giới thiệu anh với gia đình không? Lại giới thiệu thế nào?
Lê Tinh theo bản năng liếc nhìn phòng khách.Hôm nay là chủ nhật, người nhà họ Lê đều được nghỉ, theo thường lệ, mỗi người đều có kế hoạch riêng.Lê Vạn Sơn đi câu cá, hoặc đến nhà chú hai Lê Vạn Phong uống trà, Thẩm Phương Quỳnh sẽ dẫn Thiên Tứ và một nhóm bạn già đi làm từ thiện ở viện phúc lợi, anh cả Lê Chí Quốc và chị dâu cả Hà Lệ Quyên thì đến nhà mẹ vợ, thăm mẹ chị dâu bị liệt nửa người.Anh hai Lê Chí Quân nhận lắp ráp mạch điện cho mấy đơn vị tư nhân, cuối tuần thường là lúc anh ấy bận rộn nhất, thường ăn sáng xong là đi luôn.Nhưng hôm nay cả nhà đều chưa ra ngoài, mấy người phụ nữ trong nhà đang dọn dẹp ở phòng khách và phòng bếp, mấy người đàn ông nhà họ Lê thì ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, ngay cả Lê Hà Dương không bao giờ chịu ngồi yên cũng ở nhà.Ai nấy đều nghiêm nghị như đang chuẩn bị đánh trận vậy.
Cảnh tượng này có chút đáng sợ, Lê Tinh bỗng nhiên thấy hơi căng thẳng, cô nuốt nước bọt, hỏi lại: "Anh ấy gọi điện thoại đến lúc nào ạ?""Vừa nãy thôi, nói là lát nữa sẽ đến."Ngồi trên ghế sofa, Lê Hà Dương kéo dây quần soóc, chột dạ gãi đầu ấp úng đáp."Vừa nãy? Vậy...""Em gái, bộ đồ này của em có phải hơi ngắn không?" Lê Tinh còn muốn hỏi thêm, thì Lê Chí Quốc ngồi trên ghế sofa nhìn cô ăn mặc quá mức xinh đẹp, nhíu mày nói."Hay là đi thay bộ khác?""Ngắn ạ? Không ngắn mà." Lê Tinh ngẩn người, cô cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, chiếc áo ngắn này đúng là kiểu hở eo, nhưng cô cố tình mặc quần yếm cạp cao, không hở chút da thịt nào, tuy lưng có hở xương bướm, nhưng tóc cô dày, một nửa xõa xuống che hết rồi.Lê Chí Quốc năm nay bốn mươi tuổi, trông vẫn còn trẻ như mới ngoài ba mươi, nhưng anh ấy là người sống trong thời kỳ bảo thủ, không thể hiểu được phong cách ăn mặc ngày càng phóng khoáng trong hai năm nay. Theo anh ấy, bộ đồ Lê Tinh mặc quá bó sát quá hở hang, vòng eo thon thả, bộ ngực đều hiện ra hết.Bình thường Lê Chí Quốc không can thiệp vào chuyện ăn mặc của em gái, nhưng anh ấy vừa nghĩ đến việc lát nữa em gái sẽ đi chơi riêng với một người đàn ông, lại ăn mặc như vậy, anh ấy liền cảm thấy không thể mặc kệ được, bèn nhìn sang bố Lê Vạn Sơn và em trai Lê Chí Quân, thấy họ cũng nhíu mày, rõ ràng cũng thấy ăn mặc như vậy là không phù hợp, anh ấy lập tức quay đầu nói: "Đi thay...."Lúc này, Lê Hà Dương bên cạnh bỗng nhiên nghe thấy tiếng động ngoài sân, cậu ngẩng đầu lên, nói: "Đến rồi!"Truyện được post cả hai nơi tại https://www.wattpad.com/user/frenalis và facebook Frenalis .
Bên ngoài đều đồn Lục Huấn có người cô độc ác, mẹ nuôi độc ác, ai lấy anh thì người đó xui xẻo, khiến chuyện hôn nhân của Lục Huấn ngày càng khó khăn.Người ngoài thì chỉ trỏ, ông cụ Lục và mấy đứa nhỏ trong nhà nhìn hai người họ cũng ngày càng kỳ lạ, ông cụ Lục không để họ nhúng tay vào nữa, ngày nào cũng chạy đến trung tâm mai mối tìm kiếm.Lục Kim Xảo và Hách Lệ Hoa khó chịu không thôi, không biết sao mình lại trở thành người xấu xa như vậy, trong ngoài không ai ưa, bây giờ họ cũng không quan tâm đến những chuyện vớ vẩn đó nữa, chỉ mong Lục Huấn nhanh chóng lấy được một cô vợ tử tế, để gột rửa nỗi oan ức cho họ."Ừ, thành công rồi, hai đứa ưng ý nhau rồi."Nhắc đến chuyện xem mắt của Lục Huấn, ông cụ Lục rất hài lòng, không cần Lục Huấn trả lời, ông vừa cầm đũa vừa cười nói, nhớ đến chuyện gì đó, nụ cười của ông hơi thu lại, thản nhiên nói: "Nhưng mà chuyện mới chỉ có chút tiến triển, không nói chi tiết nữa, mọi người có thể dặn dò Lục Huấn, mấy hôm nữa gặp con gái nhà người ta thì cần chú ý những gì.""Tuy Tam Xuyến đã hai mươi bảy tuổi nhưng chưa có kinh nghiệm tình trường, đừng có phạm phải điều cấm kỵ của con gái nhà người ta." Hách Lệ Hoa nhìn bố chồng, bà ta gả vào nhà họ Lục nhiều năm cũng hiểu tính ông cụ, biết là ông cụ không tin tưởng họ nữa, chỉ là trong chuyện hôn nhân của Lục Huấn, bà ta thật sự không thể cãi lại, bèn mím chặt môi không nói gì.Lục Kim Xảo thì đầu óc đơn giản, không nghĩ nhiều như vậy, bà ta lập tức vui mừng nói:
"Chuyện này không thành vấn đề, lúc Lộ Phóng và Như Như quen nhau, cũng hỏi cô rất nhiều đấy!"Lộ Phóng và con dâu Cố Như kết hôn năm ngoái, Cố Như hiếu thảo, biết cách cư xử, lại còn có năng lực, trước đây chỉ là công nhân thời vụ của một xưởng may nhỏ, nhưng do tài giỏi nên nhanh chóng trở thành nhà thiết kế độc lập của xưởng may, sau đó khi xưởng may gặp khủng hoảng, Cố Như đã đến miền Bắc giúp xưởng đàm phán thành công một thương vụ lớn về quần jean, cứu sống xưởng may sắp phá sản, trở thành phó giám đốc của xưởng.Lục Kim Xảo rất thích cô con dâu này, gặp ai cũng khen, nhắc đến chuyện bà ta giúp con trai theo đuổi vợ hai năm trước càng thêm tự hào."Tam Xuyến, con mà đi chơi với con gái nhà người ta, nhất định phải nhớ đừng để cô ấy bị nóng, bị lạnh, bị ngửi thấy mùi hôi, đặc biệt là mùi hôi, bây giờ là mùa hè, không phải là dễ đổ mồ hôi sao? Mùi mồ hôi của đàn ông không dễ ngửi đâu, con gái nhà người ta chỉ có chê chứ không có thích, con phải chú ý đấy, tốt nhất là mặc quần áo mát mẻ, không hút nhiệt khi ra ngoài, rồi thấy có mồ hôi thì lấy nước thấm ướt khăn lau đi..."Lục Huấn đang múc cơm, mỗi lần anh về nhà, dù gia đình nói chuyện gì, chỉ cần không chọc giận ông cụ Lục thì anh đều không tham gia, nhưng lần này anh lại lắng nghe, cảm thấy có vài phần đáng để học hỏi, anh đậy nắp nồi cơm, bưng hai bát cơm đến, đưa một bát cho ông cụ Lục, rồi ngồi về chỗ của mình, đáp lời Lục Kim Xảo: "Vâng, cô cứ nói tiếp đi ạ.""Còn nữa là nhất định phải tinh ý!" Thấy Lục Huấn đáp lại, lại còn vẻ mặt nghiêm túc chăm chú lắng nghe, trong lòng Lục Kim Xảo đắc ý, bà ta càng thêm hăng hái, lập tức nói tiếp: "Hai người ở bên nhau, nhất định phải dịu dàng chu đáo, như xách túi cho con gái nhà người ta, che ô, đi bên phía có nắng và nhiều xe cộ... Tóm lại, nhất định phải làm được hai chữ: chu đáo!""Đúng rồi, con đã nghĩ ra chỗ nào để đưa con gái nhà người ta đi chơi chưa?""Chưa ạ, chúng con hẹn nhau đi mua sắm." Lục Huấn đang định gắp thức ăn thì dừng lại."Không phải chứ, anh, anh hẹn chị dâu tương lai của em chỉ đi mua sắm thôi à? Vậy chẳng phải nửa ngày là đưa người ta về rồi sao?"Lục Hân đứng dậy lấy hai chai nước ngọt ướp lạnh từ trong tủ lạnh ra, đưa một chai cho Lục Huấn, mở chai còn lại rót một ít vào ly của Lục Cẩn, nghe vậy không nhịn được nói móc anh trai."Bây giờ là năm nào rồi, năm 1990 rồi, anh còn dùng cách tán gái của những năm 70, như vậy thì sau buổi hẹn hò đầu tiên là coi như không có sau đó đâu.""Có khoa trương vậy không?" Lục Huấn buồn cười."Không hề khoa trương chút nào." Lục Kim Xảo khó có khi đồng tình với lời cháu gái nói, "Tam Xuyến, không phải cô nói con, con đúng là không bằng A Phóng, A Phóng hai năm trước còn nghĩ cách thuê thuyền đưa Như Như ra biển cầu hôn đấy.""Con chỉ định đi mua sắm là tán đổ con gái nhà người ta, xem ra con không để tâm đến cô gái đó lắm? Sao vậy, cô gái đó có điểm nào không vừa ý con sao?" Lục Kim Xảo thăm dò hỏi."Cô, cô ấy rất tốt, không có điểm nào không vừa ý con." Vẻ mặt Lục Huấn bỗng nhiên nghiêm túc hơn hẳn, "chỉ là con không nghĩ nhiều như vậy."Lục Huấn và Lộ Phóng coi như lớn lên cùng nhau, nhưng Lục Kim Xảo trước đây luôn coi Lục Huấn là con người ngoài, tranh giành lợi ích với con trai bà ta.Bà ta không cho Lục Huấn và Lộ Phóng chơi cùng nhau, luôn so sánh và chia rẽ hai đứa, nên hồi nhỏ quan hệ của hai người luôn không tốt, thậm chí còn đối địch, sau này lớn lên hiểu chuyện rồi mới hòa thuận lại.Mà mấy năm nay Lục Huấn ít khi về nhà, ít liên lạc, chỉ gặp mặt vào dịp lễ Tết, anh chỉ biết Lộ Phóng hiện đang làm việc ở sở công an, đã kết hôn, những chuyện khác đều không rõ, càng không thể biết chuyện cậu ấy theo đuổi vợ như thế nào.Lục Huấn mím môi, suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Vậy ngoài đi mua sắm ra, thường đi những nơi nào? Ra biển thì không thích hợp, dạo này trời quá nóng.""Chỗ chơi còn thiếu à? Đến công viên giải trí, leo núi, hoặc đến nhà hát xem kịch, xem phim, không phải đều được sao?"Mấy năm nay, tuy Lục Huấn không thường xuyên về nhà nhưng việc Lục Hân học cắt tóc là do anh sắp xếp, mỗi tháng thiếu tiền cũng là đến chỗ Lục Huấn lấy, Lục Hân rất thân thiết với người anh Cả này, cô ta vội vàng giúp anh Cả nghĩ cách."Đúng rồi, anh Cả, yêu đương thì anh có thể đưa chị dâu đi xem phim tình cảm, phim tình cảm bây giờ lãng mạn lắm, nam nữ cùng xem là thích hợp nhất, biết đâu anh lại nắm tay thành công với chị dâu tương lai trong rạp chiếu phim...""Mới tí tuổi đầu đã biết phim tình cảm lãng mạn rồi à?" Lục Kim Xảo quen đối đáp với cháu gái rồi, bà ta không nhịn được nói một câu, sau đó lại nói: "Công viên, leo núi gì đó thì đừng đi, trời quá nóng, con gái nhà người ta da mỏng không chịu được nắng, xem phim thì được."Lục Huấn như suy nghĩ điều gì đó, một lúc sau anh gật đầu đáp: "Con biết rồi."*****Vài ngày trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến chủ nhật.Lê Tinh và Lục Huấn hẹn nhau tám giờ rưỡi, nhưng cô không thể đợi đến khi Lục Huấn đến rồi mới dậy, hơn nữa trời nóng, buổi sáng cô có thói quen dậy tắm rửa rồi thay quần áo, trang điểm cũng mất thời gian.Hôm nay cô vẫn đặt báo thức như đi làm, vì không thể ăn sáng ở chỗ làm như mọi khi, nên cô còn đặt báo thức sớm hơn nửa tiếng. Bảy giờ sáng, chiếc đồng hồ báo thức hình con ếch màu xanh lá cây trên đầu giường reo vang, Lê Tinh đưa tay ra, mơ mơ màng màng bò dậy từ đống thú nhồi bông trên giường.Vào nhà vệ sinh đánh răng, xuống nhà ăn sáng với gia đình trong trạng thái mơ màng, rồi lại lên lầu tắm rửa, bắt đầu thay quần áo, trang điểm.Hội chợ triển lãm ngoài trời của tòa nhà bách hóa số hai hôm nay chắc sẽ rất đông người, mặc váy bó sát sẽ không tiện, nhưng buổi hẹn hò đầu tiên dù sao cũng phải ăn mặc đẹp một chút.Tối qua Lê Tinh bày đầy quần áo trên giường, chọn bảy tám bộ để dự phòng, đến giờ vẫn chưa quyết định được mặc gì, cuối cùng không chọn được nữa, cô tùy tiện phối một bộ. Áo ngắn hai dây kẻ sọc nhỏ đỏ trắng, chân váy yếm bò mỏng cạp cao, kết hợp với đôi giày đế xuồng quai cài màu mơ.Mái tóc xoăn dài đến eo của cô thật sự rất dày, buộc hai bên cũng thấy to, không đẹp, buộc bằng dây thì mất thời gian, lúc nãy cô chọn quần áo mất nhiều thời gian quá, không kịp nữa nên chỉ túm một nửa tóc lên buộc, rồi dùng kẹp tóc hình nơ bướm lớn màu đen kẹp lại.Lê Tinh vốn có ngũ quan sắc sảo, ăn mặc như vậy có chút giống minh tinh Hong Kong trên báo, vừa quyến rũ vừa có nét tinh xảo như búp bê.Trang điểm xong cũng sắp đến tám giờ rưỡi, cô không chần chừ nữa, xách chiếc túi hình trăng lưỡi liềm đã chuẩn bị từ trước xuống lầu."Cô út, cô không cần ra ngoài phơi nắng đợi người đàn ông đó đâu, lát nữa chú ấy sẽ đến nhà!" Lê Tinh vừa xuống lầu, Thiên Tứ đã lao đến ôm lấy chân cô, Lê Tinh thuận tay ôm lấy cậu bé, nghe vậy, trong mắt cô thoáng qua vẻ ngạc nhiên: "Anh ấy sẽ đến nhà? Anh ấy gọi điện thoại đến à?"Họ mới chỉ xác định quan hệ, chưa thật sự tìm hiểu nhau, lúc này để Lục Huấn đến nhà, luôn cảm thấy không thích hợp và kỳ lạ, nên cô đã tính toán từ trước, sẽ ra cổng nhà máy đợi anh trước năm phút.Kết quả, anh lại muốn đến nhà? Vậy lát nữa cô có nên giới thiệu anh với gia đình không? Lại giới thiệu thế nào?
Lê Tinh theo bản năng liếc nhìn phòng khách.Hôm nay là chủ nhật, người nhà họ Lê đều được nghỉ, theo thường lệ, mỗi người đều có kế hoạch riêng.Lê Vạn Sơn đi câu cá, hoặc đến nhà chú hai Lê Vạn Phong uống trà, Thẩm Phương Quỳnh sẽ dẫn Thiên Tứ và một nhóm bạn già đi làm từ thiện ở viện phúc lợi, anh cả Lê Chí Quốc và chị dâu cả Hà Lệ Quyên thì đến nhà mẹ vợ, thăm mẹ chị dâu bị liệt nửa người.Anh hai Lê Chí Quân nhận lắp ráp mạch điện cho mấy đơn vị tư nhân, cuối tuần thường là lúc anh ấy bận rộn nhất, thường ăn sáng xong là đi luôn.Nhưng hôm nay cả nhà đều chưa ra ngoài, mấy người phụ nữ trong nhà đang dọn dẹp ở phòng khách và phòng bếp, mấy người đàn ông nhà họ Lê thì ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, ngay cả Lê Hà Dương không bao giờ chịu ngồi yên cũng ở nhà.Ai nấy đều nghiêm nghị như đang chuẩn bị đánh trận vậy.
Cảnh tượng này có chút đáng sợ, Lê Tinh bỗng nhiên thấy hơi căng thẳng, cô nuốt nước bọt, hỏi lại: "Anh ấy gọi điện thoại đến lúc nào ạ?""Vừa nãy thôi, nói là lát nữa sẽ đến."Ngồi trên ghế sofa, Lê Hà Dương kéo dây quần soóc, chột dạ gãi đầu ấp úng đáp."Vừa nãy? Vậy...""Em gái, bộ đồ này của em có phải hơi ngắn không?" Lê Tinh còn muốn hỏi thêm, thì Lê Chí Quốc ngồi trên ghế sofa nhìn cô ăn mặc quá mức xinh đẹp, nhíu mày nói."Hay là đi thay bộ khác?""Ngắn ạ? Không ngắn mà." Lê Tinh ngẩn người, cô cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, chiếc áo ngắn này đúng là kiểu hở eo, nhưng cô cố tình mặc quần yếm cạp cao, không hở chút da thịt nào, tuy lưng có hở xương bướm, nhưng tóc cô dày, một nửa xõa xuống che hết rồi.Lê Chí Quốc năm nay bốn mươi tuổi, trông vẫn còn trẻ như mới ngoài ba mươi, nhưng anh ấy là người sống trong thời kỳ bảo thủ, không thể hiểu được phong cách ăn mặc ngày càng phóng khoáng trong hai năm nay. Theo anh ấy, bộ đồ Lê Tinh mặc quá bó sát quá hở hang, vòng eo thon thả, bộ ngực đều hiện ra hết.Bình thường Lê Chí Quốc không can thiệp vào chuyện ăn mặc của em gái, nhưng anh ấy vừa nghĩ đến việc lát nữa em gái sẽ đi chơi riêng với một người đàn ông, lại ăn mặc như vậy, anh ấy liền cảm thấy không thể mặc kệ được, bèn nhìn sang bố Lê Vạn Sơn và em trai Lê Chí Quân, thấy họ cũng nhíu mày, rõ ràng cũng thấy ăn mặc như vậy là không phù hợp, anh ấy lập tức quay đầu nói: "Đi thay...."Lúc này, Lê Hà Dương bên cạnh bỗng nhiên nghe thấy tiếng động ngoài sân, cậu ngẩng đầu lên, nói: "Đến rồi!"Truyện được post cả hai nơi tại https://www.wattpad.com/user/frenalis và facebook Frenalis .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com