Dang Edit Dieu Lang Man Cua Anh Ay Thoi Tinh Thao
31/05/20
Editor: Xiao HeLúc hai người quay lại khách sạn, vì muốn diễn cho ra trò, trong tay Chu Túy Túy còn ôm một bó hoa hồng kiều diễm ướt át.Buổi tối có rất đông người tới quán rượu, nếu như trước đây, Chu Túy Túy sẽ không đi vào từ cửa chính, nhưng hôm nay...... Cô bất ngờ ôm một bó hoa đi qua cửa chính. Quang minh chính đại để mọi người nhìn, cho bọn họ thoải mái chiêm ngưỡng.Mới vừa đi vào, đa số cặp mắt của mọi người ở trong quán rượu đều dừng trên người cô.Thu Thu bất ngờ nhất, nhìn hai người một trước một sau bước vào, đôi mắt sáng rỡ."Chị về rồi." Cô ấy duỗi tay chỉ chỉ: "Bó tay trong tay chị đẹp thật.""Đúng vậy." Chu Túy Túy mặt mày vui vẻ: "Có cảm thấy mới lạ không?""Có có có!" Đối với chị chủ nhà mình, cái gì Thu Thu cũng có thể khen được: "Rất hợp với chị nha, hoa cũng đẹp như chị vậy!"Nghe vậy, Chu Túy Túy giả vờ giận dỗi: "Hoa đẹp như chị sao?"Thu Thu: "...... Không có!" Tính cách cô rất trẻ con: "Hôm nay Lễ Tình Nhân, bên ngoài thật náo nhiệt nha."Từ trước đến giờ Lễ Tình Nhân trong cổ trấn luôn náo nhiệt, nhưng đông nhất chính là trong khách sạn. Mọi người trong cổ trấn đều biết rõ chuyện này.Rốt cuộc vì sao những cặp đôi đều lựa chọn tới đây du lịch, ai cũng biết được. Đều là người trưởng thành, nói chuyện tình yêu càng thẳng thắn càng dễ dàng phát triển mối quan hệ hơn."Tối nay kinh doanh thế nào?""Vô cùng tốt." Thu Thu nói: "Có rất nhiều cặp đôi và vợ chồng tới đây."Chu Túy Túy nhướng mày, đùa giỡn với Thu Thu: "Uống thật say rồi cùng nhau đi sao."Thu Thu xì cười.Âm thanh hai người nói chuyện không lớn không nhỏ, mà Thẩm Nam còn là một người nhạy bén nên nghe rõ từng chữ một rất rành mạch. Khi nghe được câu cuối cùng, anh nâng mi mắt liếc nhìn người phụ nữ đang cười quá lố kia, khụ một tiếng nhắc nhở.Chu Túy Túy liếc xéo anh, cong môi cười: "Chồng à, anh có muốn uống chút rượu không?"Cô nũng nịu, trong tay ôm bó hoa cọ vào ngực Thẩm Nam: "Em ủ rượu ngon lắm, uống một chút nhé?"Ánh mắt Thẩm Nam nặng nề nhìn cô, không thể không tỏ vẻ kinh ngạc cảm thán. Rõ ràng lúc hai người đơn độc ở chung, cô vẫn luôn có vẻ mặt lạnh lùng, tỏ vẻ vô dục vô cầu, ngoại trừ lần kia...... Nhưng giờ phút này, ở trước mặt mọi người, cô lại có thể quyến rũ đến như vậy.Người xưa nói rất đúng, một khi phụ nữ đã muốn quyến rũ, đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp, chỉ cần bọn họ sử dụng một chút ưu điểm của phái nữ...... Đàn ông hoàn toàn không còn đường thoát.Hai người im lặng đối diện nhau, hầu kết Thẩm Nam chuyển động lên xuống, trầm giọng ừ một tiếng, phối hợp diễn kịch với cô: "Được thôi.""Uống trong phòng?" Anh nhướng mày, ý đồ còn đen tối hơn.Chu Túy Túy: "...... Được ạ."
*
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, hai người một trước một sau lên lầu. Lúc lên lầu, trong tay Thẩm Nam còn cầm bình rượu mà Thu Thu đưa cho bọn họ. Đúng thật là dự định vô phòng uống say để dễ hành động hơn.Ánh trăng trong cổ trấn trước giờ rất đẹp, trên cao điểm xuyết sao trời, lấp lánh phát ra ánh sáng dịu nhẹ.Vừa tiến vào phòng, Chu Túy Túy liền muốn thả lỏng lại, bảo trì khoảng cách với Thẩm Nam. Chỉ là vừa định mở miệng nói chuyện, Thẩm Nam liền bưng kín miệng cô.Chu Túy Túy mở to hai mắt, lông mi liên tục chớp chớp nhìn anh, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Thẩm Nam bỏ đồ trong tay xuống, duỗi tay đem kéo người vào lòng ngực mình, mới cúi đầu viết chữ trong lòng bàn tay cô.Sau đó, Chu Túy Túy gật đầu, tỏ vẻ hiểu rồi. Anh lo trong phòng có đặt camera theo dõi hoặc máy nghe lén, nếu là người thường nhất định sẽ không vào, nhưng với người có ý đồ, muốn làm chút chuyện gì đó, còn là người quen tay, thì không có gì là khó khăn.Quân nhân đều có thể tay không cứu người, đối tượng là người có ý đồ không tốt, đương nhiên cũng sẽ cần cẩn thận một chút.Suy nghĩ, Chu Túy Túy liền dựa cả người trên người Thẩm Nam, ghé sát tai anh nhỏ giọng thì thầm, để những người nghe lén bên kia, không thể nghe ra bất kỳ âm thanh nào."Tìm bằng cách nào?" Giọng cô rất nhẹ, hơi thở phả bên tai Thẩm Nam, mùi hương trên người cô cũng phảng phất theo gió xen lẫn vào hơi thở, làm ánh mắt Thẩm Nam tối hẳn.Thân mình anh thẳng đứng, ôm eo cô, ghé sát tai Chu Túy Túy, dùng khí âm nói: "Tắt đèn, lên giường trước đi."Dù có là camera mini cũng không thể quay hết mọi cảnh trong căn phòng, phải tìm một góc chết mới có thể kiểm tra được.Chu Túy Túy: "......"Cô nhướng mày, đôi tay đặt trên vai Thẩm Nam, nhìn về phía anh, giọng điệu mềm mại, cố ý tăng âm lượng: "Chồng à, anh không uống rượu với em sao?"Thẩm Nam cong môi cười, cánh môi cọ cọ vành tai cô, phối hợp hỏi: "Muốn say sao?"Chu Túy Túy nhớ tới đoạn đối thoại vừa nãy của mình với Thu Thu, liếc mắt đưa tình với Thẩm Nam: "Anh có muốn say với em không?"Anh cười, xuyên tạc ý cô: "Ở đâu?"Chu Túy Túy cười ái muội không rõ, nói hai chữ: "Trên giường."Hai người diễn rất tốt, phối hợp vô cùng ăn ý.Phòng Chu Túy Túy được thiết có rất đẹp, phong cách thiết kế khá tế nhị nhưng có thể cảm nhận được sự hưởng thụ.Trong phòng cố ý trải một cái chiếu tatami, ở trên đặt một bàn trà nhỏ, hai bên là hai cái ghế gỗ, ngồi hay đi trên đó còn vang lên tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt. Ngoài ra còn có hai cái đèn treo tường nho nhỏ, sau khi tắt hết đèn trong phòng, chỉ để lại hai bóng đèn này, cả phòng đều trở nên mờ ảo, khiến bầu không khí ái muội không ít.Để tự nhiên một chút, hai người bưng rượu qua đó, bắt đầu thưởng thức, thể hiện tình cảm với nhau.Chu Túy Túy kéo ghế nhỏ ngồi xuống bên cạnh Thẩm Nam, hai người sóng vai ngồi sát nhau.Thẩm Nam ngồi gần mép giường, bị Chu Túy Túy chặn hơn nửa người...... Chu Túy Túy nghiêng người về phía anh, nhấp ngụm rượu ghé sát tai anh, dùng khí âm nói chuyện: "Bây giờ lên giường à?""Không...... Vô phòng tắm trước." Thẩm Nam nhỏ giọng hỏi bên tai cô: "Trong phòng ở đâu có nguồn điện?"Chu Túy Túy: "......"
......
Bên kia phía trước máy tính, Báo ca nhìn hai người đang ngồi uống rượu trước mặt, nhíu chặt mày.Cường Tử ngồi một bên nhìn, nuốt nước miếng: "Báo ca, dáng người đứa con gái này cũng CMN quá đẹp rồi!"Ngực tấn công mông phòng thủ, ba vòng đầy đủ, đặc biệt lúc khom lưng, đường cong cơ thể kia có thể khiến người xem chảy máu mũi. Hơn nữa trong video, người phụ nữ kia còn cố ý dựa cơ thể lên người đàn ông, toàn bộ thân mình áp sát cơ thể người đàn ông, da kề da tay kề tay. Càng ngày càng lộ liễu, rõ ràng vẫn chưa thấy gì, nhưng những hành động của hai người đều khiến người xem cảm thấy khó chịu, cảm giác như từng giây từng phút đều chuẩn bị phát sinh chuyện gì đó. Báo ca nhìn chăm chú, hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn."Mẹ kiếp!" Hắn nhìn về phía hai người trong màn hình càng ngày càng mãnh liệt hơn, lại nhìn về phía Cường Tử: "Mày ở đây quan sát đi, tao đi tắm rửa một lát."Cường Tử cười hắc hắc một cách đáng khinh: "Không thành vấn đề."Chỉ là chưa quá hai giây, hình ảnh hai người đang triền miên với nhau, biến mất không còn gì. Chỉ để lại cho Cường Tử một cánh cửa phòng tắm nhỏ đã đóng chặt."Đệt!" Hắn thô bạo chửi tục, cũng không nhịn nổi đi vô một phòng khác.
*
Trong phòng tắm, sau khi Chu Túy Túy và Thẩm Nam đi vào, liền nhanh chóng tách ra.Sắc mặt cô ửng đỏ, giống như được đánh thêm một lớp má hồng, lông mi run rẩy, ngồi trên nắp bồn cầu.Thẩm Nam cúi đầu, ánh mắt sâu lắng nhìn cô.Hai người ở trong phòng tắm từ từ bình tĩnh lại, Chu Túy Túy mới ra vẻ nhẹ nhàng, nhún vai đắc ý nhìn anh: "Vừa nãy em diễn thế nào?"Thẩm Nam không hé răng.Trên người anh đều là mùi hương của cô, người phụ nữ này mềm mại không xương, da thịt tinh tế, dáng người còn đẹp như vậy...... lúc cô dựa sát vào anh, đường cong cơ thể hiện ra rõ ràng hơn, eo nhỏ mềm mại, giống như anh chỉ cần dùng một cánh tay, là có thể ôm lấy toàn bộ.Quá gầy, quá mềm, quá quyến rũ."Này!" Chu Túy Túy nhíu mày, dùng chân đá mũi chân của Thẩm Nam, không quá vui vẻ nói: "Anh nói đi.""Cũng được."Nghe vậy, Chu Túy Túy khó tin nhìn anh, chỉ tay vào mình: "Anh dám nói cũng được?"Đây là kinh nghiệm cô tích góp trong nhiều năm, lần trước Thu Thu còn nói khả năng diễn xuất của cô rất tốt, có thể lừa người khác, còn có thể hù lại người ta.Thẩm Nam không trả lời vấn đề ngu ngốc này của cô, hầu kết chuyển động nhỏ giọng nói: "Em tạo âm thanh gì đi.""Âm thanh gì?"Thẩm Nam cúi đầu, từ trong túi móc ra một món đồ.Chu Túy Túy nhìn món đồ ấy, không thể tin được......"Đây là?""Máy kiểm tra camera theo dõi." Thẩm Nam lời ít mà ý nhiều nói: "Phòng không lớn, lúc kiểm tra, máy có thể phát ra tiếng động nhỏ."Nghe vậy, Chu Túy Túy nhanh chóng đã hiểu.Ý của Thẩm Nam là bảo cô tạo ra tiếng động nào đó, để át lại tiếng của máy kiểm tra, tránh để người nghe lén bên kia phát hiện.Suy nghĩ Chu Túy Túy mở nước trong phòng tắm ra, để nước tùy ý chảy ra, mà Thẩm Nam cũng bận rộn việc của mình.Một lúc sau, máy kiểm tra vang lên tiếng cảnh báo, Thẩm Nam liền tắt đi.Chu Túy Túy nhìn, giật mình hoang mang: "Phải làm sao bây giờ?"Thẩm Nam trầm mặc một lát, cúi đầu nhìn cô chằm chằm: "Không thể tùy tiện lấy cái camera ấy ra."Chu Túy Túy hiểu rõ gật đầu, ngồi ở trên bồn cầu tự hỏi: "Vậy đêm nay chúng ta ở trong phòng tắm à?"Thẩm Nam: "......"Cô nhìn Thẩm Nam một chút, nói nhỏ: "Em chẳng biết anh định làm cái gì cả." Cô suy nghĩ một lát, nhớ tới tình huống trong một bộ phim truyền hình phá án gần đây, tròng mắt vừa chuyển động, đề nghị: "Đợi lát nữa anh ôm em ra ngoài...... Rồi lên giường ngủ đi."Ngủ rồi thì người bên kia chắc cũng không quan sát nữa.Đám người bên kia theo dõi hành động bên này cũng bởi vì chưa tin tưởng Thẩm Nam, còn hoài nghi thân phận của anh. Cho nên tốt nhất là không làm gì cả, cứ coi như là một đôi vợ chồng bình thường.Đôi mắt sáng của Thẩm Nam nhìn cô thật lâu, hạ giọng nói: "Xin lỗi em.""Đừng nói những câu này." Chu Túy Túy vẫy vẫy tay: "Coi như là em giúp anh, sau này anh giúp lại em là được.""Ừ."Sau khi hai người thảo luận xong, ở trong phòng tắm chật chội hơn một tiếng mới trở lại trên giường,...... Kéo chăn lại đắp, phía dưới chăn hai người nhanh chóng duy trì khoảng cách nhất định.Chu Túy Túy vô cùng mệt mỏi, diễn với Thẩm Nam cả một ngày, tuy rằng bên cạnh có thêm một người nằm chung không quá quen thuộc, nhưng dù sao cũng là giường mình và phòng mình, chưa bao lâu sau cô đã ngủ rồi.Mà Thẩm Nam...... Trằn trọc không thể đi vào giấc ngủ.Ngoại trừ việc trong phòng có camera theo dõi, trong chăn còn lan tỏa hương thanh mát, quan trọng hơn là mùi hương của người phụ nữ bên cạnh khiến anh không tài nào ngủ được.Hầu kết anh chuyển động, ép mình đi vào giấc ngủ, vừa mới nhắm mắt lại một lúc, người vốn cách mình hơn 15cm lại lăn tới đây, duỗi tay ôm anh thì không nói, còn đem đôi chân thon dài để trên hông anh.Thẩm Nam nhắm mắt, bình tĩnh hồi lâu mới không đẩy người bên cạnh ra.Anh nghiêng đầu, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, ở trong lòng mặc niệm vài câu thanh lọc tâm hồn.Đêm dài chầm chậm trôi qua.
*
Chiều hôm sau, Thẩm Nam và Tiểu Đồng hẹn nhau, chuẩn bị cho buổi gặp mặt tối nay.Tiểu Đồng nhìn vị đội trưởng ngồi ở ghế trước đang nhắm mắt dưỡng thần, bỗng thấy hai bọng mắt hơi xanh của anh, có chút tò mò."Thẩm gia, tối qua anh không ngủ ngon à?"Thẩm Nam không hé răng.Tiểu Đồng tiếp tục nói thầm: "Tối hôm qua anh ngủ ở đâu vậy? Cũng không hề quay lại khách sạn."Vẫn duy trì sự trầm mặc.Tiểu Đồng lảm nhảm một lúc liền cảm thấy bất đắc dĩ, duỗi tay gãi gãi đầu nói: "Thẩm gia, lỡ như bên kia phát hiện......"Lời nói còn chưa nói hết, bên tai liền truyền đến hai chữ: "Sẽ không." Thẩm Nam mở mắt ra nhìn cậu ta, trong ánh mắt vô cùng tỉnh táo, không có chút dấu hiệu buồn ngủ nào.Tiểu Đồng nghe xong, khuôn mặt trẻ tuổi non nớt tràn ngập chờ mong: "Chúng ta nhất định sẽ thành công."
Editor: Xiao HeLúc hai người quay lại khách sạn, vì muốn diễn cho ra trò, trong tay Chu Túy Túy còn ôm một bó hoa hồng kiều diễm ướt át.Buổi tối có rất đông người tới quán rượu, nếu như trước đây, Chu Túy Túy sẽ không đi vào từ cửa chính, nhưng hôm nay...... Cô bất ngờ ôm một bó hoa đi qua cửa chính. Quang minh chính đại để mọi người nhìn, cho bọn họ thoải mái chiêm ngưỡng.Mới vừa đi vào, đa số cặp mắt của mọi người ở trong quán rượu đều dừng trên người cô.Thu Thu bất ngờ nhất, nhìn hai người một trước một sau bước vào, đôi mắt sáng rỡ."Chị về rồi." Cô ấy duỗi tay chỉ chỉ: "Bó tay trong tay chị đẹp thật.""Đúng vậy." Chu Túy Túy mặt mày vui vẻ: "Có cảm thấy mới lạ không?""Có có có!" Đối với chị chủ nhà mình, cái gì Thu Thu cũng có thể khen được: "Rất hợp với chị nha, hoa cũng đẹp như chị vậy!"Nghe vậy, Chu Túy Túy giả vờ giận dỗi: "Hoa đẹp như chị sao?"Thu Thu: "...... Không có!" Tính cách cô rất trẻ con: "Hôm nay Lễ Tình Nhân, bên ngoài thật náo nhiệt nha."Từ trước đến giờ Lễ Tình Nhân trong cổ trấn luôn náo nhiệt, nhưng đông nhất chính là trong khách sạn. Mọi người trong cổ trấn đều biết rõ chuyện này.Rốt cuộc vì sao những cặp đôi đều lựa chọn tới đây du lịch, ai cũng biết được. Đều là người trưởng thành, nói chuyện tình yêu càng thẳng thắn càng dễ dàng phát triển mối quan hệ hơn."Tối nay kinh doanh thế nào?""Vô cùng tốt." Thu Thu nói: "Có rất nhiều cặp đôi và vợ chồng tới đây."Chu Túy Túy nhướng mày, đùa giỡn với Thu Thu: "Uống thật say rồi cùng nhau đi sao."Thu Thu xì cười.Âm thanh hai người nói chuyện không lớn không nhỏ, mà Thẩm Nam còn là một người nhạy bén nên nghe rõ từng chữ một rất rành mạch. Khi nghe được câu cuối cùng, anh nâng mi mắt liếc nhìn người phụ nữ đang cười quá lố kia, khụ một tiếng nhắc nhở.Chu Túy Túy liếc xéo anh, cong môi cười: "Chồng à, anh có muốn uống chút rượu không?"Cô nũng nịu, trong tay ôm bó hoa cọ vào ngực Thẩm Nam: "Em ủ rượu ngon lắm, uống một chút nhé?"Ánh mắt Thẩm Nam nặng nề nhìn cô, không thể không tỏ vẻ kinh ngạc cảm thán. Rõ ràng lúc hai người đơn độc ở chung, cô vẫn luôn có vẻ mặt lạnh lùng, tỏ vẻ vô dục vô cầu, ngoại trừ lần kia...... Nhưng giờ phút này, ở trước mặt mọi người, cô lại có thể quyến rũ đến như vậy.Người xưa nói rất đúng, một khi phụ nữ đã muốn quyến rũ, đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp, chỉ cần bọn họ sử dụng một chút ưu điểm của phái nữ...... Đàn ông hoàn toàn không còn đường thoát.Hai người im lặng đối diện nhau, hầu kết Thẩm Nam chuyển động lên xuống, trầm giọng ừ một tiếng, phối hợp diễn kịch với cô: "Được thôi.""Uống trong phòng?" Anh nhướng mày, ý đồ còn đen tối hơn.Chu Túy Túy: "...... Được ạ."
*
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, hai người một trước một sau lên lầu. Lúc lên lầu, trong tay Thẩm Nam còn cầm bình rượu mà Thu Thu đưa cho bọn họ. Đúng thật là dự định vô phòng uống say để dễ hành động hơn.Ánh trăng trong cổ trấn trước giờ rất đẹp, trên cao điểm xuyết sao trời, lấp lánh phát ra ánh sáng dịu nhẹ.Vừa tiến vào phòng, Chu Túy Túy liền muốn thả lỏng lại, bảo trì khoảng cách với Thẩm Nam. Chỉ là vừa định mở miệng nói chuyện, Thẩm Nam liền bưng kín miệng cô.Chu Túy Túy mở to hai mắt, lông mi liên tục chớp chớp nhìn anh, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Thẩm Nam bỏ đồ trong tay xuống, duỗi tay đem kéo người vào lòng ngực mình, mới cúi đầu viết chữ trong lòng bàn tay cô.Sau đó, Chu Túy Túy gật đầu, tỏ vẻ hiểu rồi. Anh lo trong phòng có đặt camera theo dõi hoặc máy nghe lén, nếu là người thường nhất định sẽ không vào, nhưng với người có ý đồ, muốn làm chút chuyện gì đó, còn là người quen tay, thì không có gì là khó khăn.Quân nhân đều có thể tay không cứu người, đối tượng là người có ý đồ không tốt, đương nhiên cũng sẽ cần cẩn thận một chút.Suy nghĩ, Chu Túy Túy liền dựa cả người trên người Thẩm Nam, ghé sát tai anh nhỏ giọng thì thầm, để những người nghe lén bên kia, không thể nghe ra bất kỳ âm thanh nào."Tìm bằng cách nào?" Giọng cô rất nhẹ, hơi thở phả bên tai Thẩm Nam, mùi hương trên người cô cũng phảng phất theo gió xen lẫn vào hơi thở, làm ánh mắt Thẩm Nam tối hẳn.Thân mình anh thẳng đứng, ôm eo cô, ghé sát tai Chu Túy Túy, dùng khí âm nói: "Tắt đèn, lên giường trước đi."Dù có là camera mini cũng không thể quay hết mọi cảnh trong căn phòng, phải tìm một góc chết mới có thể kiểm tra được.Chu Túy Túy: "......"Cô nhướng mày, đôi tay đặt trên vai Thẩm Nam, nhìn về phía anh, giọng điệu mềm mại, cố ý tăng âm lượng: "Chồng à, anh không uống rượu với em sao?"Thẩm Nam cong môi cười, cánh môi cọ cọ vành tai cô, phối hợp hỏi: "Muốn say sao?"Chu Túy Túy nhớ tới đoạn đối thoại vừa nãy của mình với Thu Thu, liếc mắt đưa tình với Thẩm Nam: "Anh có muốn say với em không?"Anh cười, xuyên tạc ý cô: "Ở đâu?"Chu Túy Túy cười ái muội không rõ, nói hai chữ: "Trên giường."Hai người diễn rất tốt, phối hợp vô cùng ăn ý.Phòng Chu Túy Túy được thiết có rất đẹp, phong cách thiết kế khá tế nhị nhưng có thể cảm nhận được sự hưởng thụ.Trong phòng cố ý trải một cái chiếu tatami, ở trên đặt một bàn trà nhỏ, hai bên là hai cái ghế gỗ, ngồi hay đi trên đó còn vang lên tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt. Ngoài ra còn có hai cái đèn treo tường nho nhỏ, sau khi tắt hết đèn trong phòng, chỉ để lại hai bóng đèn này, cả phòng đều trở nên mờ ảo, khiến bầu không khí ái muội không ít.Để tự nhiên một chút, hai người bưng rượu qua đó, bắt đầu thưởng thức, thể hiện tình cảm với nhau.Chu Túy Túy kéo ghế nhỏ ngồi xuống bên cạnh Thẩm Nam, hai người sóng vai ngồi sát nhau.Thẩm Nam ngồi gần mép giường, bị Chu Túy Túy chặn hơn nửa người...... Chu Túy Túy nghiêng người về phía anh, nhấp ngụm rượu ghé sát tai anh, dùng khí âm nói chuyện: "Bây giờ lên giường à?""Không...... Vô phòng tắm trước." Thẩm Nam nhỏ giọng hỏi bên tai cô: "Trong phòng ở đâu có nguồn điện?"Chu Túy Túy: "......"
......
Bên kia phía trước máy tính, Báo ca nhìn hai người đang ngồi uống rượu trước mặt, nhíu chặt mày.Cường Tử ngồi một bên nhìn, nuốt nước miếng: "Báo ca, dáng người đứa con gái này cũng CMN quá đẹp rồi!"Ngực tấn công mông phòng thủ, ba vòng đầy đủ, đặc biệt lúc khom lưng, đường cong cơ thể kia có thể khiến người xem chảy máu mũi. Hơn nữa trong video, người phụ nữ kia còn cố ý dựa cơ thể lên người đàn ông, toàn bộ thân mình áp sát cơ thể người đàn ông, da kề da tay kề tay. Càng ngày càng lộ liễu, rõ ràng vẫn chưa thấy gì, nhưng những hành động của hai người đều khiến người xem cảm thấy khó chịu, cảm giác như từng giây từng phút đều chuẩn bị phát sinh chuyện gì đó. Báo ca nhìn chăm chú, hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn."Mẹ kiếp!" Hắn nhìn về phía hai người trong màn hình càng ngày càng mãnh liệt hơn, lại nhìn về phía Cường Tử: "Mày ở đây quan sát đi, tao đi tắm rửa một lát."Cường Tử cười hắc hắc một cách đáng khinh: "Không thành vấn đề."Chỉ là chưa quá hai giây, hình ảnh hai người đang triền miên với nhau, biến mất không còn gì. Chỉ để lại cho Cường Tử một cánh cửa phòng tắm nhỏ đã đóng chặt."Đệt!" Hắn thô bạo chửi tục, cũng không nhịn nổi đi vô một phòng khác.
*
Trong phòng tắm, sau khi Chu Túy Túy và Thẩm Nam đi vào, liền nhanh chóng tách ra.Sắc mặt cô ửng đỏ, giống như được đánh thêm một lớp má hồng, lông mi run rẩy, ngồi trên nắp bồn cầu.Thẩm Nam cúi đầu, ánh mắt sâu lắng nhìn cô.Hai người ở trong phòng tắm từ từ bình tĩnh lại, Chu Túy Túy mới ra vẻ nhẹ nhàng, nhún vai đắc ý nhìn anh: "Vừa nãy em diễn thế nào?"Thẩm Nam không hé răng.Trên người anh đều là mùi hương của cô, người phụ nữ này mềm mại không xương, da thịt tinh tế, dáng người còn đẹp như vậy...... lúc cô dựa sát vào anh, đường cong cơ thể hiện ra rõ ràng hơn, eo nhỏ mềm mại, giống như anh chỉ cần dùng một cánh tay, là có thể ôm lấy toàn bộ.Quá gầy, quá mềm, quá quyến rũ."Này!" Chu Túy Túy nhíu mày, dùng chân đá mũi chân của Thẩm Nam, không quá vui vẻ nói: "Anh nói đi.""Cũng được."Nghe vậy, Chu Túy Túy khó tin nhìn anh, chỉ tay vào mình: "Anh dám nói cũng được?"Đây là kinh nghiệm cô tích góp trong nhiều năm, lần trước Thu Thu còn nói khả năng diễn xuất của cô rất tốt, có thể lừa người khác, còn có thể hù lại người ta.Thẩm Nam không trả lời vấn đề ngu ngốc này của cô, hầu kết chuyển động nhỏ giọng nói: "Em tạo âm thanh gì đi.""Âm thanh gì?"Thẩm Nam cúi đầu, từ trong túi móc ra một món đồ.Chu Túy Túy nhìn món đồ ấy, không thể tin được......"Đây là?""Máy kiểm tra camera theo dõi." Thẩm Nam lời ít mà ý nhiều nói: "Phòng không lớn, lúc kiểm tra, máy có thể phát ra tiếng động nhỏ."Nghe vậy, Chu Túy Túy nhanh chóng đã hiểu.Ý của Thẩm Nam là bảo cô tạo ra tiếng động nào đó, để át lại tiếng của máy kiểm tra, tránh để người nghe lén bên kia phát hiện.Suy nghĩ Chu Túy Túy mở nước trong phòng tắm ra, để nước tùy ý chảy ra, mà Thẩm Nam cũng bận rộn việc của mình.Một lúc sau, máy kiểm tra vang lên tiếng cảnh báo, Thẩm Nam liền tắt đi.Chu Túy Túy nhìn, giật mình hoang mang: "Phải làm sao bây giờ?"Thẩm Nam trầm mặc một lát, cúi đầu nhìn cô chằm chằm: "Không thể tùy tiện lấy cái camera ấy ra."Chu Túy Túy hiểu rõ gật đầu, ngồi ở trên bồn cầu tự hỏi: "Vậy đêm nay chúng ta ở trong phòng tắm à?"Thẩm Nam: "......"Cô nhìn Thẩm Nam một chút, nói nhỏ: "Em chẳng biết anh định làm cái gì cả." Cô suy nghĩ một lát, nhớ tới tình huống trong một bộ phim truyền hình phá án gần đây, tròng mắt vừa chuyển động, đề nghị: "Đợi lát nữa anh ôm em ra ngoài...... Rồi lên giường ngủ đi."Ngủ rồi thì người bên kia chắc cũng không quan sát nữa.Đám người bên kia theo dõi hành động bên này cũng bởi vì chưa tin tưởng Thẩm Nam, còn hoài nghi thân phận của anh. Cho nên tốt nhất là không làm gì cả, cứ coi như là một đôi vợ chồng bình thường.Đôi mắt sáng của Thẩm Nam nhìn cô thật lâu, hạ giọng nói: "Xin lỗi em.""Đừng nói những câu này." Chu Túy Túy vẫy vẫy tay: "Coi như là em giúp anh, sau này anh giúp lại em là được.""Ừ."Sau khi hai người thảo luận xong, ở trong phòng tắm chật chội hơn một tiếng mới trở lại trên giường,...... Kéo chăn lại đắp, phía dưới chăn hai người nhanh chóng duy trì khoảng cách nhất định.Chu Túy Túy vô cùng mệt mỏi, diễn với Thẩm Nam cả một ngày, tuy rằng bên cạnh có thêm một người nằm chung không quá quen thuộc, nhưng dù sao cũng là giường mình và phòng mình, chưa bao lâu sau cô đã ngủ rồi.Mà Thẩm Nam...... Trằn trọc không thể đi vào giấc ngủ.Ngoại trừ việc trong phòng có camera theo dõi, trong chăn còn lan tỏa hương thanh mát, quan trọng hơn là mùi hương của người phụ nữ bên cạnh khiến anh không tài nào ngủ được.Hầu kết anh chuyển động, ép mình đi vào giấc ngủ, vừa mới nhắm mắt lại một lúc, người vốn cách mình hơn 15cm lại lăn tới đây, duỗi tay ôm anh thì không nói, còn đem đôi chân thon dài để trên hông anh.Thẩm Nam nhắm mắt, bình tĩnh hồi lâu mới không đẩy người bên cạnh ra.Anh nghiêng đầu, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, ở trong lòng mặc niệm vài câu thanh lọc tâm hồn.Đêm dài chầm chậm trôi qua.
*
Chiều hôm sau, Thẩm Nam và Tiểu Đồng hẹn nhau, chuẩn bị cho buổi gặp mặt tối nay.Tiểu Đồng nhìn vị đội trưởng ngồi ở ghế trước đang nhắm mắt dưỡng thần, bỗng thấy hai bọng mắt hơi xanh của anh, có chút tò mò."Thẩm gia, tối qua anh không ngủ ngon à?"Thẩm Nam không hé răng.Tiểu Đồng tiếp tục nói thầm: "Tối hôm qua anh ngủ ở đâu vậy? Cũng không hề quay lại khách sạn."Vẫn duy trì sự trầm mặc.Tiểu Đồng lảm nhảm một lúc liền cảm thấy bất đắc dĩ, duỗi tay gãi gãi đầu nói: "Thẩm gia, lỡ như bên kia phát hiện......"Lời nói còn chưa nói hết, bên tai liền truyền đến hai chữ: "Sẽ không." Thẩm Nam mở mắt ra nhìn cậu ta, trong ánh mắt vô cùng tỉnh táo, không có chút dấu hiệu buồn ngủ nào.Tiểu Đồng nghe xong, khuôn mặt trẻ tuổi non nớt tràn ngập chờ mong: "Chúng ta nhất định sẽ thành công."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com