Dan Xac Quan Gia Cua Trinh Tieu Thu
7h sáng, mặt trời bắt đầu sưởi ấm bằng những tia nắng sớm mai chiếu rọi khắp gian phòng. Trịnh Đan Ny cựa mình khẽ mở mắt đón chào ngày mới với tình yêu của cô đang say giấc nồng. Đưa tay chạm nhẹ vào mi mắt của người bên cạnh, rồi đến cái chóp mũi cao cao và sau cùng là đôi môi đầy gợi cảm cứ chu chu lên khiến cô không kềm chế được bản năng khao khát liền hôn cái “chụt” lên môi người kia.“Ny Ny ya~…em thật hư, dám hôn lén trong lúc Kha đang ngủ nha.” - Trần Kha hé mắt bỗng nóiTrịnh Đan Ny trở mình, nằm sấp người lại, một tay chống cằm một tay khẩy những lọn tóc lòa xòa trước mặt chị, miệng mĩm cười trêu chọc…“Nhìn thế này Kha thật ngố, không hiểu tại sao em lại yêu Kha…”“Vậy mới hay, cái đặc biệt là ngố đó. Mà Kha cũng không hiểu tại sao lại yêu em, Trứng Hấp ham ăn thích bạo lực và hay hành hung người khác.”“Em không có ham ăn cũng không có bạo lực, tại Kha luôn chọc giận em nên en mới ra tay với Kha thôi.” – Trịnh Đan Ny chống chế.“Nói vậy thôi, dù em có thế nào Kha cũng yêu em mà.”“Thật không? Thế Kha yêu em ở điểm gì?”“Kha yêu em vì cái tính trẻ con của em, yêu luôn cả cái tính ương bướng. Em hồn nhiên và đáng yêu nhưng cũng rất biết suy nghĩ và quan tâm đến người khác… chỉ là em không nói ra, luôn tạo cho mình một vẻ ngoài lạnh lùng nhưng kì thực em không phải là người như vậy.”“…Kha có vẻ rất hiểu em. Mọi người ai cũng kêu em đáng sợ vì thế em rất ít thân thiết với ai.”“Ở cạnh em lâu như vậy sao không hiểu em cho được. Em có biết mỗi khi em cười em đẹp lắm không?! Mà những lúc trầm ngâm thì lại rất cuốn hút. Kha ngày càng không thể rời mắt khỏi em.”“Hứ, không cho phép rời mắt khỏi em. Kha phải luôn nhìn em, không được lén phén ngó ngang liếc dọc nhìn người khác.” – Trịnh Đan Ny đe dọa, kéo mặt Trần Kha về phía mình“Kha nào có dám. Thôi ngồi dậy nào, chúng ta đi ăn sáng.”“Đi ăn sáng? Chúng ta không ở nhà ăn sao?”“Không, hôm nay đặc biệt hơn một chút. Chúng ta sẽ hẹn hò.”Trịnh Đan Ny vui mừng reo lên “Vậy đợi em một lát, phải sửa soạn một tí đã..em không muốn buổi hẹn hò đầu tiên lại xấu trong mắt Trần Kha.”Trần Kha nhìn bóng dáng Trịnh Đan Ny sốt sắng trở về phòng thay đồ chợt bật cười…“Trong mắt Kha em lúc nào cũng đẹp mà.”“Nhưng em muốn hôm nay phải đẹp hơn nữa.”Trịnh Đan Ny thuộc tuýp người khá đơn giản, mặc dù là tiểu thư trong gia tộc giàu có nhưng cô không quá chú trọng tới cách ăn mặc. Tuy nhiên trong công việc hay tình cảm cô là người cầu toàn, cô muốn mình phải thật sự hoàn hảo trong hai thứ đó vì nó đều là những thứ rất quan trọng với cô.Sau khi đứng trước gương ngắm nghía qua một lượt, cô quyết định ra ngoài với bộ cánh này…trông nó khá sexy và rất nữ tính. Trang phục hằng ngày Trịnh Đan Ny ưa thích mang phong cách năng động, cá tính nhưng khi ra ngoài hay đi cạnh Trần Kha cô muốn mình phải dịu dàng, duyên dáng một tí trong mắt người cô yêu.“Kha, em xong rồi. Chúng ta đi thôi.”Trần Kha nhìn chăm chú Trịnh Đan Ny, bỗng nhíu mày phát biểu“Tại sao em lại ăn mặc thế này, trông cái váy kìa…nó quá ngắn. Còn cái áo nữa, tại sao lại hở phần lưng thế kia?”“Nó đẹp mà, em thấy đâu ngắn quá đâu. Phần lưng cũng chỉ hở cách điệu chút thôi mà…”“Haizzz…thì nó đẹp và rất hợp với em nhưng Kha không muốn em ra ngoài như thế.”“Tại sao?”- Trịnh Đan Ny xụ mặt hỏi“Vì…Kha không muốn ai dòm ngó tới cô gái của Kha .” – Trần Kha thấp giọng đáp, cơ hồ là ngầm thừa nhận tính chiếm hữu của mình...“Xí, ai là của Kha chứ. Người ta không thèm nhìn em đâu, lúc nào ra ngoài Kha cũng thu hút mấy em nữ sinh xinh đẹp mà.” – Trịnh Đan Ny có chút hờn dỗi nói“Em là của Kha chứ ai. Mặc dù không muốn nhưng Kha cũng thích em mặc như thế này, rất xinh đẹp. Vì vậy mà ngoài Ny Ny ra chẳng ai có thể thu hút được .”“Kha thật dẻo miệng. Vậy bây giờ chúng ta đi đâu đây?”" Em muốn đi đâu Kha sẽ dẫn em đi đó."“Em muốn đi tới một nơi, sau đó là shopping mua vài thứ.”“Sẵn lòng hầu hạ tiểu thư.”Trần Kha đưa tay ra cho Trịnh Đan Ny khoác vào tay cô. Cả hai cùng dạo phố rồi ghé vào tiệm cooffee có tên G bên góc phố, như mong muốn của Trịnh Đan Ny. Cô rất thích quán cooffee này vì không gian ấm cúng, rất thích hợp cho các cặp tình nhân, mọi thứ ở đây bài trí cũng đẹp mắt, phong cách sang trọng và nhân viên lại rất lịch sự ,hòa nhã …“Cho tôi một Capuchino và một…” - Trịnh Đan Ny order thức uống“Một Americano.” – Trần Kha tiếp lờiĐến đây cùng gọi những món cả hai yêu thích Trịnh Đan Ny mới nhận ra cô chẳng biết gì về Trần Kha cả, từ sở thích cho đến những điều nhỏ nhặt, cơ bản chẵng hạn như ngày tháng năm sinh của chị ấy cô cũng mù tịt. Nghĩ lại Trần Kha có vẻ là người bí ẩn, cái gì ở cô chị cũng đều biết mà cô chẳng thể biết nhiều về chị. Có phải là không công bằng không chứ, cô thật muốn biết nhiều hơn về chị - người cô yêu. Cô muốn hiểu rõ con người chị hơn, muốn là một phần trong cuộc sống của chị chứ không đơn thuần là một người yêu mang danh nghĩa để lúc nào chị cũng ra sức chăm sóc, chiều chuộng cô.Tình yêu cần xúc tác từ hai phía, không thể một người cho và một người nhận mà cả hai phải cùng cho và nhận, như vậy tình yêu của cô và chị mới được bền lâu. Từ khi bắt đầu cô đã suy nghĩ điều này rất nhiều, rằng cô trân trọng tình yêu với chị và sẽ luôn không ngừng xây dựng cũng như giữ gìn nó. Cô muốn cả hai cùng gắn bó với nhau đến trọn đời…có phải hay không cô đã nghĩ quá xa nhưng đó hiện tại là niềm ước mong lớn nhất của cô.“Kha này, cho em biết về Kha đi.”“Em muốn biết cái gì? Chẳng phải Kha đã kể em nghe về gia đình của Kha hết rồi sao.”“Không phải cái đó. Em muốn biết ngày sinh nhật Kha, sở thích của Kha…”“Kha sinh ngày 09.08, sở thích của Kha là…”“Khoan đã, đợi em tí.”Nói đoạn Trịnh Đan Ny quay sang gọi phục vụ cho cô mượn một cây viết và một cuốn sổ nhỏ, xong xuôi cô bắt đầu cẩn thận viết những điều mà cô cho rằng rất cần thiết vào đó. Nhìn điệu bộ Trịnh Đan Ny chăm chú ghi ghi chép chép về những thứ liên quan đến mình Trần Kha trong lòng có chút cảm động. Cô không ngờ em ấy lại muốn hiểu về cô như vậy, lại còn muốn ghi nhớ tất cả chỉ vì lí do muốn làm mình vui. Điều đó khiến Trần Kha nghĩ em rất xem trọng mối quan hệ của cả hai và cô cũng biết vị trí của mình trong lòng em là như thế nào.“Ny Ny, lại đây Kha nói cái này.”Trần Kha ngoắc tay ra hiệu cho Trịnh Đan Ny trườn tới phía trước, khi cô gái nhỏ ngây thơ tin lời chị cũng là lúc đã bị chị tùy tiện hôn lấy một cái giữa chốn đông người…Nụ hôn tuy lướt qua rất nhanh nhưng khiến trái tim cô không ngừng đập liên hồi, thẹn thùng Trịnh Đan Ny đưa tay đánh nhẹ vào người kia“Kha này, có biết đây là đâu không hả?! Người ta nhìn kìa.”“Kệ người ta nhìn. Kha hôn người yêu của Kha mà, ehee.” [giọng cười đặc trưng của mỡ =]] ]Dùng xong thức uống ở G cả hai ghé tiếp vào trung tâm mua sắm, đến đây Trịnh Đan Ny chỉ kéo Trần Kha đến những gian hàng trưng bày các phụ kiện làm đẹp, có cả những vật dụng như sơn móng tay…Trần Kha trước giờ chưa thấy bộ dáng háo hức của Trịnh Đan Ny như lúc này, cô gái nhỏ cứ chạy lung tung hết kéo cô qua phải rồi lại kéo cô qua trái…còn bắt cô xòe hết mười ngón tay ra cho em thử nghiệm bằng cách sơn thử vài móng để xem màu có hợp hay không, nước sơn có tốt hay không…Nhưng mà Trần Kha không hề biết Trịnh Đan Ny là đang đùa cợt cô, bắt cô hi sinh ngón tay cho em tinh nghịch sơn đủ màu trên đấy nhìn rất quái dị. Trịnh Đan Ny sơn xong không nhịn được phá lên cười rồi giả vờ khen lấy khen để…“Công nhận tay Kha rất hợp với mấy màu này, nhìn xem…rất là đẹp…”Trần Kha mặt mày nhăn nhúm nói “Cái gì mà hợp, em sơn nhiều màu xen kẽ như vậy nhìn rất kì cục.”“Em thấy đẹp mà…Kha không tin đi hỏi các chị nhân viên ở đây xem.”Trần Kha tá hỏa, đùa hay sao mà đưa bàn tay năm ngón bảy sắc cầu vồng này cho mọi người xem. Trịnh Đan Ny đúng là nghịch ngợm, em ấy cố trêu cô đây mà…nhưng cô là ai chứ, là cáo già tinh ranh luôn giả nai trong sự chai sạn…“Em không thể qua mặt Kha được đâu nhé Trứng Hấp” – Trần Kha thầm nghĩĐoạn, Trần Kha nảy ra ý định "phục thù" lại em...“Trứng Hấp đã sơn cho Kha rồi bây giờ đến lượt Kha sơn cho em, phải có qua có lại mới toại lòng nhau.”“Em không cần, tay em đã sơn rồi mà.”– Trịnh Đan Ny từ chối, cô biết Trần Kha đang có mưu đồ với mình“Sơn rồi thì chùi đi sơn lại, cũng như ván đóng thuyền thì gỡ ra đóng lại…có sao đâu.” – Trần Kha tráo trở nóiNói rồi cô tà ác giữ chặt lấy tay Trịnh Đan Ny bắt đầu bôi bôi trét trét lên đó trông thật nhếch nhát. Một giờ shopping trôi qua cũng chẳng mua được gì nhiều, chủ yếu là hai người nghịch phá nhau như trẻ con. Sau khi kết thúc buổi hẹn hò Trịnh Đan Ny trở về công ty, lúc sau cô mới nhận ra hôm nay cô đã làm những điều cô không nghĩ mình có thể làm ở những nơi đông người như vậy. Cô thấy vui và hạnh phúc vô tận mỗi khi ở bên Trần Kha, trong giờ làm việc cô không khỏi nhớ chị…thật muốn trói chị bên mình từng giây từng phút mới thỏa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com