TruyenHHH.com

Dammy Noi Em Thuoc Ve

Khiết Vương đang trên đường từ trụ sở chỉ huy trở về thì bác quản gia liền gọi ngay cho anh báo rằng Mạn Hoa sắp sinh rồi. Anh liền phóng như bay trở về Khiết gia. Hiện tại việc Mạn Hoa đến bệnh viện trung ương sinh là rất nguy hiểm, sợ rằng bọn Ain trong bóng tối kia sẽ nhắm vào Mạn Hoa lúc yếu nhất. Chính phủ liền sắp xếp cho Khiết gia một phòng sinh dưới tần hầm, nó đã được chuẩn bị kỹ càng mười ngày trước bất kỳ lúc nào đều có thể để cho Mạn Hoa sinh. Mạn Từ và Liên Thù đã đến, sau khi sinh họ sẽ ở lại đây để có thể bảo vệ cho Mạn Hoa còn Lam Á tinh đã được giao cho Mạn Minh nhanh chóng tập trung binh đoàn ở đó. Mạn Vũ đã sớm ở lại Lục tinh để lo liệu việc điều tra bọn Ain trong bóng tối.

Khiết Vương trở về thì nhanh chóng bật lồng phòng hộ. Quân đội của Khiết Điềm đã ở đây bảo vệ Mạn Hoa từ hai tuần trước. Tứ đại tướng phải đi sắp xếp chỗ di tán dân khi trận chiến thật sự diễn ra. 

Nơi tầng hầm Khiết gia, gia chủ Mạn gia và Khiết gia đang ngồi ở ngoài buồng sinh, Khiết Vương đã trở lại, Khiết Quân cũng ở đây để bảo vệ an toàn cho các bác sĩ. Liên thù cùng Trúc Vô giúp Mạn Hoa thay váy sinh thoải mái, những cú đau thúc khiến sắc mặt cậu tái nhợt. Khiết Vương được nắm lấy tay của Mạn Hoa thông qua buồng sinh đã kéo màn một nửa chỉ để lộ nử người trên của Mạn Hoa. Bác sĩ ở nửa sau đang chuẩn bị cho sắp tới mấy mươi phút nữa Mạn Hoa sẽ phải lâm bồn. Liên Thù đã thay xong đồ kháng khuẩn vào giúp con trai sinh, ông không chỉ là dược sư thông thường, Liên Thù trước khi lấy Mạn Tư đã là một bác sĩ tiềm năng.

Khiết Vương nhìn sắc mặt của Mạn Hoa trắng bệt mà lo lắng. Trúc Vỹ vỗ vai con trai trấn an, ai sắp sinh đều như thế cả. Mạn Hoa nở một nụ cười bảo mình không sao sau đó là một cơn đau thúc đến báo hiệu đã đến lúc.

- Đại nguyên soái thỉnh ra băng ghế chờ đợi! Phu nhân đã bắt đầu lâm bồn!- Bác sĩ phất tay kéo lại màn.

Tiếng kêu đau đớn của Mạn Hoa bắt đầu, Khiết Vương đứng ngồi không yên hướng trong màn lo lắng. Mạn Từ, Khiết Phong, Khiết Quân vẫn là lần đầu tiên chứng kiến cảnh sinh trực tiếp như thế này liền tái mét mặc. Trúc Vỹ liền cười:

- Các người đúng là bọn gieo nghiệp, lúc sinh chúng tôi như bị bẻ gảy một lúc mười mấy cái xương sường cùng lúc đấy!

Cả bọn làm chồng liền nuốt nước miếng hướng phía màn mà cầu mong Mạn Hoa an toàn, đứa bé an toàn. Tiếng rên đau đớn của Mạn Hoa làm cho con người ta sởn gai óc.

- Mạn Hoa cố lên, thêm một hơi!- Liên Thù nắm chặt tay con trai. Lúc đầu đã định sinh mổ nhưng Mạn Hoa không chịu nói rằng em bé sẽ không khỏe, bác sĩ cũng đồng ý với Mạn Hoa. Vả lại sinh mổ, Mạn Hoa sẽ phải nằm trên giường rất lâu để lành vết mổ với tình thế hiện nay thì đó rất nguy hiểm, vết mổ đẻ không phải là thứ máy chữa trị vết thương ngoài da có thể chữa trị.

Mạn Hoa cắn răng cố gắng phối hợp bác sĩ một hơi lại một hơi đẩy tiểu bảo bối ra. Cậu ngả xuống giường thở phì phò, đôi mắt nhòe đi muốn mất đi ý thức. Liên Thù liền vỗ vào mặt con trai gọi cậu tỉnh lại. Phải rồi cậu phải đem con của cậu và anh đến thế giới này, cậu cần phải thanh tỉnh. Liên Thù cắm ống thở cho con trai, thằng bé thiếu oxi. Mạn Hoa thanh tỉnh một chút liền cùng bác sĩ một lần phối hợp.

Đã hai tiếng trôi qua, Mạn Hoa vẫn chưa sinh xong. Lòng Khiết Vương nóng như lửa đốt, thì ra sinh nở là đau đớn như thế này. Khiết Vương muốn ngưng ngay việc sinh lại, Mạn Hoa đau đớn như thế. Nhưng lý trí vẫn còn khiến anh tỉnh lại, nếu bây giờ dừng lại hai mẹ con sẽ chết. Khiết Vương chấp tay cầu nguyện.

- Thấy được đầu đứa bé rồi, phu nhân thêm một hơi nữa sẽ xong!- Bác sĩ vui mừng đỡ được đầu đứa trẻ.

Mạn Hoa nghe thấy liền hít sâu, đẩy mạnh một hơi. Đứa trẻ đã ra đời, bác sĩ nhanh chóng kẹp lấy cuống rốn. Tiếng khóc vang dội khắp tầng hầm. Mạn Hoa rơi xuống giọt nước mắt. Bác sĩ lau người đứa trẻ rồi đặt lên ngực của Mạn Hoa.

- Chào...con trai, chúc mừng con...đến với chúng ta!- Mạn Hoa mệt mỏi thở dốc. 

Đứa trẻ được bao lấy bởi hơi ấm quen thuộc mà ngoan ngoãn nằm trên ngực mẹ. Phụ tá chờ một chút rồi mang đứa bé đi vệ sinh rồi bọc khăn. Bác sĩ cùng Liên thù vui mừng nhưng rồi nhanh chóng làm xong các thao tác sau khi em bé ra đời, vệ sinh và sát khuẩn cho Mạn Hoa, chữa trị vết rách chỗ sinh con, truyền thêm dinh dưỡng cho sản phụ và thay bộ quần áo mới sạch sẽ.

Ở ngoài màn sinh, khi tiếng khóc đứa trẻ cất lên, tất cả mọi người đều đứng lên vỡ òa. Khiết Vương như mất hồn, anh làm cha rồi. Phụ tá bế tiểu bảo bối ra chúc mừng gia đình và đưa vào tay Khiết Vương, sau đó đi chuẩn bị nôi và sữa.

- Thật là một đứa bé khỏe mạnh. Tiếng khóc thật to!- Mạn Từ rất hài lòng nhìn cháu ngoại.

- Nó giống y như Khiết Vương lúc nhỏ!- Trúc Vỹ sờ má đầy thịt.

- Haha, lên chức ông rồi!- Khiết Phong thỏa mãn.

Khiết Vương nhìn bảo bảo trong tay, nhưng lòng chỉ lo lắng cho Mạn Hoa. Anh ẳm vài phút rồi đưa cho Trúc Vỹ nhanh chóng vào trong tìm vợ mình. Mạn Hoa nằm trên giường mệt mỏi. Liên Thù mở màn cho anh vào, mùi máu tươi vẫn thoang thoảng. Khiết Vương hôn trán Mạn Hoa, mọi người lẳng lặng cảm nhận giây phút hạnh phúc hiếm hoi này, sóng gió vẫn còn chờ hai người phía trước.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com