TruyenHHH.com

Dammy Noi Em Thuoc Ve

Hai mảnh ghép đã được Luvita cất giữ trong khoang cơ giáp của nó, tạm thời mọi thứ vẫn thuận buồm xuôi gió, cái bình yên khiến con người ta vô cùng sợ hãi trước giông bão. Chính phủ vẫn đang ráo riết chạy vũ trang để mọi thứ có thể tốt nhất chờ đến ngày tiến công của bọn Ain, hiện tại cũng không rõ chúng sẽ tiến công vào đâu. Mạn Hoa đang trầm tư ngồi trên chõng lắc lư ôm bụng lớn, vài ngày nữa cậu sẽ sinh, hi vọng đứa trẻ có thể ra đời suông sẻ. Mạn Hoa liên kết lại các sự việc cậu đã trải qua. Có một câu hỏi lớn đặt trong đầu cậu, bọn người Ain không biết nơi cất giữ hệ thống thì làm sao chúng lại tại lỗ hổng tập trung quân đội như thế? Mạn Hoa tiếp tục lâm vào trầm tư, nếu theo lúc đi thực tiễn Khiết Vương đã nói cho cậu biết rằng bọn chúng đã ẩn nấp dưới các sa mạc nhưng cả chiến hạm của Khiết Quân cũng không thể phát hiện. Vậy vì sao chúng có thể phô trương xây dựng đội quân như thế. 

Mạn Hoa dừng lại suy nghĩ một chút rồi cả kinh, gọi Khiết Vương, không xong, xem ra chúng đã biết hướng tiến công của chúng ta rồi:

- Hiện tại Lục tinh không thật sự an toàn, Khiết Vương!- Mạn Hoa nắm lấy tay anh vẻ mặt nghiêm trọng.

- Em nói rõ, anh nghe!- Khiết Vương nhìn sắc mặt vợ chắc chắn là rất nghiêm trọng.

- Lục tinh có thể đã có người Ain trong này rồi!- Mạn Hoa lắc đầu- Anh nhớ cúng đã tấn công khi chúng ta đi thực tiễn không? Chúng trốn dưới các lâu như vậy nhưng thiết bị của chúng ta không nhận ra.

- Có nghĩa là có một bộ phận Ain đã lẻn được vào trong đế quốc?- Khiết Vương nhíu mày.

- Phải! Rất có thể việc chúng đánh chúng ta là do bất đắt dĩ, bởi vì có lẽ lúc đó chúng đã gửi nhóm Ain đi rồi nhưng mà chúng ta lại thực tiễn ở đấy, lo sợ chúng ta phát hiện nên chúng mới khai chiến để kéo dài thời gian và thu hút sự chú ý!- Mạn Hoa giải thích.

- Đúng thật lúc đó chúng vừa đánh vừa lui, thời gian thật sự rất lâu!- Khiết Vương ngưng trọng.

- Người Ain có thể đã trà trộn vào Lục tinh để thu thập tinh tức rồi, có thể chúng đã biết hệ thống ở đây nên ngấm ngầm gửi cái đội Ain kia thăm dò và phá hủy chính vì lý do đó chúng mới tập trung nhiều quân đội ở lỗ hổng!- Mạn Hoa nói tiếp.

- Không được, anh phải đi báo cáo đức vua!- Khiết Vương vội vàng.

- Anh hãy nhờ ông ấy, yêu cầu mang quân đội sang Lục tinh, giả trang thành một cuộc giao lưu, chúng ta đã biết hướng tiến công chúng nhằm vào đâu rồi!- Mạn Hoa đôi mắt sắc lẹm, tay sờ sờ đứa bé rất an phận không có nháo mama và papa có lẽ nó biết trận chiến lớn sắp diễn ra.

Mạn Hoa gọi cho ông nội Mạn nhờ một số điều hãy thay cậu nói với đức vua, Mạn Hoa sắp sinh nên đi đứng không tiện. Ông nội Mạn phân phó Mạn Vũ một chút rồi cùng những lão thành khác đến họp bàn chiến lượt. Mạn Hoa chắc hẵng đã tìm ra hướng tiến công của bọn chúng. Tống Công ngoài tiền tuyến mới vừa báo cáo về, chúng đang tăng số lượng quân lên rất nhanh, trong một tháng nay cư nhiên đã tăng gấp rưởi, không biết sẽ là đoàn binh Ain nhiều đến cỡ nào. Bọn họ cũng không thể tiến công bởi vì không biết rõ hướng đi của chúng. Nhưng ngay sau khi, Mạn Hoa đoán ra thì cũng không thể manh động bởi vì chúng ta không biết rằng bọn chúng đã trà trộn vào đây bao nhiêu người. Nhưng vào được đây chắc chắn phải có người Lục tinh dẫn đường, tức là tại Lục tinh đã có kẻ phản bội. Che giấu được Ain vào chắc chắn thân thế không nhỏ.

Mạn Hoa suy nghĩ vẫn là không biết kẻ nào, không ai có động cơ này, suy luận đi vào ngõ cụt thì bụng Mạn Hoa nhói lên, lần đầu tiên tiểu bảo bối không an phận suốt mấy tháng qua.

Tống Phi ở trong phi thuyền của người Ain thỏa thuận một hồi với tên thủ lĩnh. Hắn chính là một đại úy sinh sản thể xinh đẹp, là người hợp với Khiết Vương nhất. Năm đó khi hay tin Khiết Vương đã đính ước, hắn liền điên lên,  hắn có cài gì không bằng đứa trẻ Mạn gia kia, hắn là đại úy sinh sản thể, thuộc Tống gia. Hắn hận Mạn Hoa đã cướp đi Khiết Vương của hắn, hắn liền thông đồng với Ain tấn công bằng năng lượng nhiệt hạch xuống Lam Á tinh khiến cho Mạn Hoa lâm vào thể xác người thực vật. Những ai trúng nhiệt hạch trực tiếp đều đã chết, chết cả một dãy phố, Mạn Hoa là sứ giả được bảo vệ bởi linh thức của thần linh bởi vì khối năng lượng lớn làm cho tách hồn và xác. 

Tống Phi hay tin đó liền mở cờ trong bụng, hắn liền tiếp cận Khiết Vương, lấy lòng Khiết gia, Khiết gia lúc đầu một mực không chịu, hắn liền gởi giấy báo rằng Mạn Hoa không bao giờ tỉnh lại, nhưng vì cái gì ngay khi hắn chỉ còn một bước cuối cùng đến thì Mạn Hoa lại tỉnh lại, lập tức công sức mười mấy năm của hắn liền đổ sông đổ bể. Hắn không cam tâm, hắn tìm đến thủ lĩnh An để có thể phá hủy thế giới của Mạn Hoa, hắn đã phản bội đế quốc, không ngờ tên thủ lĩnh coi trọng hắn, đều nghe lời hắn sai khiến. Tống Phi nằm trong lòng tên Ain thủ lĩnh lấy lòng hắn, đôi mắt đỏ lên căm phẫn. "Mạn Hoa ta sẽ khiến cuộc sống của ngươi đau đớn, sống không bằng chết!"

Yêu và hận chỉ cách nhau có một câu nói, một khoảnh khắc, một giây mà con người vỡ lẽ, một là sung sướng ,hạnh phúc hai là đau đớn và có thể sẽ lạc lối cả cuộc đời!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com