TruyenHHH.com

Dâm Tặc (Yoonsic Ver)

Chương 75: Cùng Kim Thanh Nghiên so chiêu

TinHin98

Thái Nghiên bị Thanh Nghiên nhốt trong khuê phòng một mình suy nghĩ, mà Lâm Duẫn lại được đãi ngộ tốt như vậy! Nàng bị nhốt ở địa lao trăm năm hiếm khi sử dụng của Thiên Y Môn.

Trong địa lao tối đen vừa ẩm ướt là vừa hôi thối, Lâm Duẫn ngược lại cũng coi như tự tại. Lần thứ hai gặp lại Kim Thanh Nghiên không giống như lần trước, nghe mùi hôi trong địa lao, nàng không nhịn được mà cau mày, thầm nghĩ: Xem ra phải sai người đến quét dọn, bẩn như thế, bị người biết sẽ làm mất mặt của Thiên Y Môn a!

Lâm Duẫn thấy vẻ mặt băng lãnh cao ngạo của Kim Thanh Nghiên, xấu xa cười nói: "Ai ui, là ngọn gió nào thổi nhạc mẫu đại nhân cao quý xinh đẹp đến địa lao vừa ẩm ướt vừa hôi thối này đây?"

Kim Thanh Nghiên lạnh lùng nói: "Đừng lôi kéo với ta, ta sẽ không giao Thái Nghiên cho ngươi!"

Lâm Duẫn nghe vậy nhướng mi nói: "Vậy ngươi muốn Thái Nghiên mang theo hài tử mang đi gả cho người nào a? Chẳng lẽ năm đó nhạc cũng mang theo Thái Nghiên đi lập gia đình sao? Nga, sư phụ đáng thương của ta!" Lâm Duẫn làm bộ đỡ trán thở dài.

Bên này Kim Thanh Nghiên vô cùng tức giận, nghĩ tới tên Lâm Nhân chết tiệt kia, nàng lại hận không thể lột da hắn, uống máu của hắn. Nhớ năm đó nàng như một tiểu ngọc nữ thanh thuần bị hắn cưỡng đoạt, lúc gần đi còn không quên ném cho nàng một cái khăn tay của Cuồng Dã Môn, trên đó ghi: Môn chủ đời thứ hai Cuồng Dã Môn, Lâm Nhân! Tức giận đến nàng liên hợp với các cô nương bị hại khác phế hắn. Tuy rằng như vậy, mối hận đối với hắn vẫn còn khắc cốt minh tâm* a!

*ghi tạc trong lòng

"Xem ra không để cho ngươi nếm mùi đau khổ một chút, chắc ngươi sẽ không khôn hơn!" Kim Thanh Nghiên giận dữ phản cười nói, sau đó từ trên người móc ra một ít thuốc bột vảy về phía Lâm Duẫn, Lâm Duẫn cũng là cao thủ dùng dược, đáng tiếc nga, nàng là cao thủ dùng xuân dược, chứ không phải cao thủ dùng độc dược.

Lúc Kim Thanh Nghiên vảy cho nàng bột ngứa, nàng muốn bắt lại sợ hủy dung cũng chỉ đành nhịn lại, thầm nghĩ: Một ngày nào đó kêu sư phụ ta đến thu thập ngươi! Ách, sư phụ a, ngươi lão nhân này hại chết ta! Ai không trêu chọc lại đi trêu chọc nhạc mẫu của ta làm chi!

"Còn có thể chịu đựng sao, ta xem ngươi có thể chịu tới khi nào?" Kim Thanh Nghiên đắc ý cười cười xoay người rời khỏi địa lao.   

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com