TruyenHHH.com

Dam My Vo Nho Muon Quang Luu Dan Anh

Dưới ánh nắng chói chang của tên mặt trời khốn khiếp và sức nóng nặng nề của mùa hè. Thanh niên Diệp Hoàng Phúc bực mình huơ chân huơ tay loạn xì ngầu để xả cái tức bực trong người. Ngu ngu, huơ sao trúng con chó đầu đường xó chợ ngõ đầu xóm.

Làm cậu chạy muốn rụng hai hòn bi từ nửa cái sao hỏa đến nửa cái sao kim mà con súc vật kia vẫn chưa chịu buông tha.

Cậu tức giận, rút cái dép lào made in Thailan hàng China mua 10 ngàn 1 đôi chỗ ngã tư nhà ông Năm Trăm Lẻ Năm Ông Nam. Vừa phi vừa quăng lựu đạn.

- Lịt quẹo con chó bảy lé nhà bà tám cha nội mày! BIẾN!!!

Nhưng vẫn méo hiểu, phi dép kiểu thần kì nào đó. Chiếc dép lào trúng ngay giữa mặt của một chàng nam thần nào gần đó. In hằn một mảnh đỏ hình dép lào khó mà có thể xóa nhòa được.

Cuộc gặp gỡ của hai người đã mở ra một tương lai tươi sáng đầy rẫy cạm bẫy.

À quên, và cả lựu đạn.



-End chương 1-

Mỗ đầu tiêu: Mình...chỉ là viết tùy hứng. :')))

Ý, mà quên, con chó bảy lé nhà bà tám cha nội nó đâu?

Muốn biết em ấy ra sao, xin hãy đón đọc chap sau! :)))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com