TruyenHHH.com

Dam My Than Y Tinh Te

Giao diện trò chơi giống như lần tiên cậu chơi hiện ra khiến Diệp Tử Tấn có chút lo lắng. Cậu hít một hơi thật sâu trước khi chạm vào khung giao diện. Không gian dao động, giao diện trò chơi ban đầu biến thành khoang máy bay chiến đấu, lộ ra bầu trời đầy sao sâu thẳm.

[Chiến binh 'Tinh Vân 1024', hoan nghênh trở lại. Căn cứ giữa các vì sao đang bị tấn công. Mời bạn cùng các đồng đội khẩn cấp đến giải cứu!]

Diệp Tử Tấn liếc nhìn màn hình điều khiển và sửng sốt.

Cậu vốn tưởng hiện tại trời đã khuya trong game hẳn là sẽ không có ai, nhưng không ngờ khi cậu ấn vào, tất cả đồng đội của cậu đều đã đủ. Bốn người đồng đội còn ở rất gần vị trí của cậu.

Diệp Tử Tấn lặng lẽ di chuyển máy bay chiến đấu của mình ra xa hơn một chút.

Nếu ở quá gần, khả năng hố chết đồng đội của cậu sẽ hơi cao...

"Bối cảnh này độ khó không cao, giao BOSS cho tôi là được. Mọi người thoải mái chơi đi ." Người nói có chút tùy ý. Sau khi khởi động máy bay chiến đấu liền hướng về phía căn cứ lao đi.

Hai người còn lại có vẻ hơi bất mãn, ở trong kênh hừ một tiếng rồi theo sát đồng đội lao thẳng về căn cứ. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, lối vào khu vực săn bắn tinh tế chỉ còn lại Diệp Tử Tấn và một chiếc máy bay chiến đấu phía sau.

Diệp Tử Tấn đối với việc bản thân có thể cứu căn cứ chính là ôm một hy vọng xa vời. Mục tiêu hiện tại của cậu là đánh bại đám tiểu quái một cách an toàn và không gây rắc rối gì cho đồng đội.

Lúc này, trên màn hình bảng điều khiển xuất hiện vài điểm nhấp nháy màu đỏ, dần dần di chuyển về phía Diệp Tử Tấn.

[Hết thời gian chuẩn bị, quái vật phe địch đã được làm mới.]

Cứ sau ba phút, một số lượng tiểu quái nhất định sẽ xuất hiện từ vị trí của mẫu trùng. Tất nhiên, số lượng và cấp độ của tiểu quái phụ thuộc vào độ khó của từng bối cảnh.

Bối cảnh mà Diệp Tử Tấn chọn là tương đối dễ đối phó. Số lượng quái vật được tạo ra mỗi lần chỉ có năm con.

Diệp Tử Tấn thận trọng khởi động máy bay chiến đấu. Sau khi chăm chỉ huấn luyện phần hướng dẫn dành cho người mới bắt đầu, mặc dù độ chính xác trong việc điều khiển máy bay chiến đấu của Diệp Tử Tấn vẫn còn thấp nhưng ít nhất cậu đã ghi nhớ quy trình vận hành và kiến ​​thức cơ bản thông thường.

Ngón tay di chuyển nhanh chóng, Diệp Tử Tấn điều khiển máy bay chiến đấu làm một động tác né tránh hình chữ C, trực tiếp đi thẳng về phía sau con bọ ngựa cấp một ở phía đối diện.

Động tác của Diệp Tử Tấn rất nhanh nhẹn và uyển chuyển, chỉ là cậu đã kéo phanh chậm mất một giây. Chiếc máy bay chiến đấu vốn định chuẩn bị dừng lại phía sau con bọ ngựa một trăm mét, liền lao thẳng về phía con bọ ngựa cấp một!

Diệp Tử Tấn sợ hãi toát mồ hôi lạnh, vội vàng kéo phanh ấn mạnh xuống.

Trước khi cả hai cùng chết, Diệp Tử Tấn đã dừng lại cách con bọ ngựa cấp một mười mét. Còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Diệp Tử Tấn đã nhìn thấy đôi cánh của bọ ngựa tiến hóa cấp một đột nhiên đập mạnh. Thân thể của con côn trùng to như máy bay chiến đấu nhanh chóng xoay tròn, chân trước như một lưỡi hái khổng lồ nháy mắt chém về phía cậu ngay lập tức.

Diệp Tử Tấn dùng một tay nhấn phanh hơi. Chiếc máy bay chiến đấu đột nhiên rơi xuống. Các chi trước của bọ ngựa liền chém vào khoảng không. Ngay khi con bọ ngựa còn đang bối rối tìm kiếm kẻ thù, Diệp Tử Tấn đã bay lên. Lần này, cậu thành công dừng lại ở vị trí phía sau kẻ địch trăm mét.

"Đã khóa mục tiêu!" Một điểm ngắm màu đỏ xuất hiện trên màn hình.

Diệp Tử tự nhiên có chút khẩn trương. Cậu hít một hơi thật sâu rồi nhấn nút khởi động——

"Bùm——!"

Máy bay chiến đấu đột nhiên rung chuyển dữ dội, trước khi nhấn nút bắn, Diệp Tử Tấn đã theo quán tính cả người bị văng ra ngoài, ngay sau đó được dây an toàn kéo lại. Diệp Tử Tấn run rẩy đến mức choáng váng, còn chưa kịp phản ứng. Tầm nhìn của cậu tối sầm, một âm thanh điện tử rõ ràng vang lên từ bên tai cậu.

[Bạn đã bị 'Tồn Hi' tiêu diệt!]

Màu đen dần dần mờ đi. Tầm nhìn của Diệp Tử Tấn dần dần rõ ràng hơn nhưng đôi mắt của cậu dường như bị một tấm màn đen che phủ. Bảng điều khiển không thể vận hành được nữa.

Diệp Tử Tấn hiện đã trở lại điểm hồi sinh của mình chờ sống lại.

Diệp Tử Tấn bấm vào danh sách thông tin nhìn hai chữ "Tồn Hi" có chút nghi hoặc. Cậu luôn cảm thấy tên và ảnh đại diện của người này rất quen thuộc...

Suy nghĩ nửa ngày, Diệp Tử Tấn mới nhớ ra người này chính là người đồng đội đứng cùng của cậu lúc cuối đó. 3 vị đồng đội của cậu đi cứu căn cứ, còn lại hai người bọn cậu. Có lẽ hắn cũng không quen thuộc lắm với trò chơi này.

Đối với việc bản thân bị Tồn Hi tiêu diệt, Diệp Tử Tấn cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng lại không hề cảm thấy tức giận. Suy cho cùng, trước đây cậu đã hố chết đồng đội của mình...

Đặc biệt là sau khi trải qua phần hướng dẫn dành cho người mới bắt đầu, Diệp Tử Tấn nhận ra rằng ở cái ván đầu tiên cậu chơi đó, cậu đã hiểu bản thân hố chết đồng đội của mình đúng thời điểm như thế nào. Chính là cậu hố người ta đúng lúc quan trọng nhất á.

Diệp Tử Tấn càng nghĩ càng chột dạ. Lúc bị chính mình hố chết người kia chỉ sợ trong lòng chính là muốn làm thịt cậu luôn...

Diệp Tử Tấn đã xem người bạn "Tồn Hi" này như một lính mới vào nghề giống như cậu. Với tâm lý thông cảm với người khác nên Diệp Tử Tấn cực kỳ bao dung với anh ta.

Ước chừng một phút sau, tầm nhìn của Diệp Tử Tấn trở nên hoàn toàn rõ ràng. Cậu quan sát hoàn cảnh xung quanh, tìm thấy mục tiêu và điều khiển máy bay chiến đấu lần nữa tiến vào chiến trường.

Bởi vì ba người đồng đội còn lại khá mạnh nên lũ quái vật côn trùng do con mẫu trùng tạo ra không làm tăng số lượng kẻ địch trên sân. Chúng luôn bị kiểm soát trong vòng 5 con, nên xung quanh Diệp Tử Tấn không có nhiều quái vật côn trùng.

Mục tiêu của Diệp Tử Tấn lần này là con bọ rùa cấp một gần cậu nhất.

Trải qua trạng thái khẩn cấp vừa rồi, lần này sự điều khiển và khống chế của Diệp Tử Tấn đã chính xác hơn rất nhiều.

Cậu nhanh chóng giết chết con bọ rùa cấp một và kiểm soát chặt chẽ khoảng cách giữa chúng.

Nhắm chuẩn, bắn!

Với một tiếng "Bùm-", ngay khi quả đạn đại bác của Diệp Tử Tấn được phóng ra. Nó đã bị một quả đạn đại bác khác bắn trúng và phát nổ ngay trước mặt máy bay chiến đấu của cậu.

Sóng xung kích nổ cực lớn trong nháy mắt làm vỡ kính chống nổ của máy bay chiến đấu, khiến khuôn mặt của Diệp Tử Tấn trở nên bối rối.

[Bạn đã bị 'Tồn Hi' tiêu diệt!]

Diệp Tử Tấn: "..."

Diệp Tử Tấn lần nữa tiến vào trạng thái hồi sinh, cả người đều đần ra.

Có sự khác biệt rất lớn về sự dao động năng lượng giữa vụ nổ do một quả đạn pháo va vào thân máy và khi hai quả đạn pháo va chạm lẫn nhau ngay bên cạnh thân máy bay. Lần này Diệp Tử Tấn bị dư chấn là cho choáng váng.

Đôi mắt thật vất vả mới có thể tập trung được, Diệp Tử Tấn nhìn hai chữ "Tồn Hi" chói lọi trên màn hình. Trong lòng thực sự phức tạp.

Sống lại lần thứ hai, Diệp Tử Tấn cố ý quan sát vị trí của "Tồn Hi" một chút, lặng lẽ di chuyển máy bay chiến đấu của mình ra xa hơn.

Lần này, Diệp Tử Tấn chọn mục tiêu xa trung tâm chiến trường nhất và xa Tồn Hi nhất. Khi đến gần mục tiêu, Diệp Tử Tấn còn theo bản năng nhìn vào bản đồ nhỏ trên màn hình chính. Xung quanh không tìm thấy bóng dáng của Tồn Hi. Lúc này cậu mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Khóa mục tiêu, chuẩn bị tấn công.

Đúng lúc này, phía trước đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng đỏ. Con nhện cấp một lập tức phát nổ. Sau đó quả đạn thứ hai xuyên qua, đâm thẳng vào quả đạn do Diệp Tử Tấn bắn ra.

"Bùm!"

[Bạn đã bị Tồn Hi tiêu diệt!]

Diệp Tử Tấn: "..."

Diệp Tử Tấn choáng váng xoa xoa huyệt thái dương. Nhìn hai chữ "Tồn Hi" trên màn hình, thiệt tình cảm thấy có chút sợ hãi.

Lần hồi sinh thứ ba.

[Bạn đã bị Tồn Hi tiêu diệt!]

Lần thứ tư......

[Bạn đã bị Tồn Hi tiêu diệt!]

Lần thứ năm......

Sau lần sống lại thứ sáu, Diệp Tử Tấn nhìn thấy hai chữ 'Tồn Hi' này liền cảm thấy da đầu tê dại.

Lần này, mục tiêu của Diệp Tử Tấn không còn tập trung vào quái vật côn trùng nữa mà tất cả sự chú ý của cậu đều tập trung vào máy bay chiến đấu của Tồn Hi. Ngay khi máy bay chiến đấu của Tồn Hi đến gần, Diệp Tử Tấn lập tức điều khiển máy bay chiến đấu bay đi, bất kể bản thân có đang chiến đấu với kẻ thù hay không.

Lúc này, đồng đội bị mẫu trùng một ngụm cắn chết. Nhìn hành động của hai người Diệp Tử Tấn liền hoàn toàn tức giận: "Hai người muốn tán tỉnh thì đi chỗ khác đi, đừng kéo chân sau chúng tôi được không!"

Cái từ "tán tỉnh" này là từ mà hắn nghe được lúc cha mẹ đang cãi nhau nên chắc chắn không phải là một từ hay ho. Hắn cũng không nghĩ ra được từ nào phù hợp nên đã trực tiếp sử dụng nó. Hắn cũng không quan tâm nó có ý nghĩa gì, miễn là có thể dùng để chửi người là được!

Tây Thi nghe được nhưng cũng không để ý tới hắn.

Diệp Tử Tấn căn bản đối phương nói cái gì cậu đều không nghe rõ. Cậu lúc này đang khẩn trương nhìn chằm chằm hành động của Tồn Hi. Thấy đối phương còn cách mình rất xa, liền tấn công con bọ ngựa cấp một ở gần đó.

Nhìn thấy bọ ngựa cấp một bị mài chỉ còn lại một mảnh da dính máu. Diệp Tử Tấn vừa định tung ra đòn cuối cùng thì khóe mắt cậu nhìn thấy bóng dáng của Tồn Hi. Tay của Diệp Tử Tấn vô thức ấn vào cần điều khiển. Nháy mắt một cái cậu đã bỏ chạy ngay lập tức.

Tây Thi cười lạnh một tiếng, muốn chạy?

Động tác tay của Tây Thi không ngừng di chuyển. Máy bay chiến đấu của anh tăng tốc, bám sát đuổi theo.

Bởi vì là thao tác theo bản năng nên Diệp Tử Tấn căn bản không quan sát bất kỳ môi trường xung quanh nào ngoại trừ Tồn Hi. Vì vậy quang cảnh lúc này chính là cậu vèo cái xuất hiện ngay trong trung tâm cuộc chiến giữa đồng đội và mẫu trùng.

Nhìn con trùng cái to lớn và đàn quái vật côn trùng mới sinh ra trước mặt, Diệp Tử Tấn: "..."

Động tác nhanh nhẹn tránh thoát nọc độc ăn mòn từ phía đối diện phun ra. Diệp Tử Tấn thuận tay bắn một loạt đạn vào kẻ thù trước khi con châu chấu cấp một bên cạnh lao tới. Sau đó Diệp Tử Tấn quyết đoán trốn thoát.

Không thể không nói, sau khi bị Tồn Hi lừa chết mấy lần. Độ chính xác trong thao tác của Diệp Tử Tấn quả thực đã được cải thiện không ít.

Vừa mới cảm thán một tiếng, Diệp Tử Tấn liền phát hiện ra bóng dáng Tồn Hi, mí mắt lập tức nhảy lên.

Gần như không cần suy nghĩ, tay của Diệp Tử Tấn nhanh chóng di chuyển trên bảng điều khiển. Máy bay chiến đấu lấy một tư thế linh hoạt lập tức xuyên qua đội ngũ quân địch và vòng ra sau lưng quái vật côn trùng. Trước khi Diệp Tử Tấn kịp phản ứng, một luồng hơi thở ăn mòn đã phá hủy phòng ngự bên ngoài của máy bay chiến đấu.

"Báo động! Báo động! Phòng thủ bị phá hủy!"

Diệp Tử Tấn có chút đau đầu. Cậu chỉ bận chạy trốn, lại quên mất mẫu trùng. Bây giờ di chuyển như thế này, cậu bị mắc kẹt trực tiếp giữa nhóm quái vật nhỏ và côn trùng mẹ, tiến lùi đều không được.

Lúc này, máy bay chiến đấu của Tồn Hi từ từ bay lên, góc mũi của nó hướng về phía Diệp Tử Tấn.

Diệp Tử Tấn: "..."

Trên máy bay chiến đấu, đôi mắt đẹp của Tây Thi hơi nheo lại, khóe miệng nhếch lên: "Chờ chết đi!"

Diệp Tử Tấn thầm nghĩ có gì đó không ổn. Ngay lúc máy bay chiến đấu của đối phương phát ra lửa, cậu nhanh tay nhanh mắt bắn trước. Một pháo đánh trúng vào chân trước của mẫu trùng.

Với một tiếng "bùm", quán tính cực lớn khiến thân hình to lớn của con côn trùng cái bay lên.

Ngay tại hướng ngắm của bắn của Tây Thi.

"Bùm!" Viên đạn do Tây Thi bắn trực tiếp thổi bay nửa đầu của trùng cái.

Mẫu trùng tức giận phun một dòng nọc độc về hướng đầu sỏ gây tội. Bởi vì khoảng cách quá gần, Tây Thi tuy rằng đã cố gắng nhưng không kịp né tránh. Toàn bộ máy bay chiến đấu đều bị mẫu trùng khóa chặt. Nọc độc lập tức ăn mòn toàn bộ máy bay chiến đấu.

-[Bạn đã bị giết trong trận chiến!]

Mẫu trùng bạo nộ giết được một tên chưa thể làm nó thỏa mãn. Nó ngay lập tức tấn công Diệp Tử Tấn - người ở gần nó nhất. Diệp Tử Tấn trong lòng nhảy dựng, cậu điều khiển máy bay chiến đấu nhanh chóng bay lên và trực tiếp ném quả đạn pháo cuối cùng ra ngoài.

"Bùm——!"

[Mẫu trùng đã bị giết! Chúc mừng chiến sĩ "Tinh Vân 1024"!]

Ở điểm hồi sinh, Tây Thi nghe được thông báo từ hệ thống, mặt anh lập tức tái rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com