TruyenHHH.com

Dam My Linh Moi Su Trong Sinh

Trừ ngày chính thức yết bảng và đi lấy phiếu điểm Khúc Y Nhiên vẫn luôn bận rộn .

Y cưỡi xe ô tô màu trắng số lượng có hạn của Đường mẫu mà đi khắp các chùa miếu hi vọng tìm được linh khí có duyên với mình, thuận tiện cũng thỏa mãn nguyện vọng “ Mang ta đi chơi ” của Lí Mật .

Bất quá sự “ Hơn người ” của y cũng làm Lí Mật đại khai nhãn giới “ Khúc Y Nhiên đồng học , ngươi có thật sự sống ở tỉnh S không ” Lí Mật đã hơn một lần hỏi như vậy .

“ Đúng vậy, điểm ấy ngươi không cần nghĩ ” Y liếc mắt đi nơi khác mà trả lời phủ nhận hoàn toàn cái ngõ nhỏ mình đã đi nhầm .

“Xong rồi , con nhà giàu có người lái xe nên một mình đi lầm ta có thể hiểu nhưng ngươi là người ta chỉ đường mà còn đi sai là làm sao ” vòng qua vòng lại nửa giờ mà chưa ra đường cái .

Khúc Y Nhiên cười khẽ “ Là duyên phận, ta cùng nơi này có duyên thôi , nên không muốn ra ”

“ Được rồi , ngươi nói có lí , thế này thì lúc nào mới đến chùa Từ Ân đây ” Khó lắm mới xin được y cho vào chùa mà lại kẹt ở đây , nếu không biết tính y khẳng định nghĩ y cố ý .

Thật ra Khúc Y Nhiên đang cười có chút buồn , rõ ràng Lí Mật không nói mà cũng biết con đường này kì quái , mà kì chỗ nào y tìm không ra .

Vị trí hơi hẻo lánh nhưng thoáng mát cũng không có dấu hiệu linh hồn “ Rốt cuộc là vì sao ” Ý tưởng trong đầu làm y suy tư , nhưng khi y đang suy tư thì một chiếc xe thể thao màu xám bạc lao đến , may mà Lí Mật phát hiện kéo đá làm thủng lốp xe không thì đã không là va chạm nhẹ rồi .

Mu bàn tay phải cháy máu , bắp tay trắng nõn bị thâm nhìn qua có chút chật vật nhưng Khúc Y Nhiên lại thở dài hướng Lí Mật cảm ơn “ Cảm ơn, là ta sơ ý , không ngờ đường vắng như vậy mà còn có xe chạy qua ”

Lí Mật bám dính vô lăng may mắn hắn chỉ là oán linh không là quỷ hồn “ Xuất thần phải có lúc đừng đè lúc lái xe mà xuất thần ”

Không nghĩ sẽ bị linh hồn thuyết giảng Khúc Y Nhiên cười trừ “ Ta sẽ nhớ kĩ ”.

Mà lúc này  Khúc Lăng Phong lại ảo não vì mình suýt gây ra chuyện không thể vãn hồi , mở cửa xe đi xuống , ánh mặt trời chiếu vào một thân tây trang anh khí bức người nhưng khí lạnh tỏa ra làm Lí Mật nghĩ người này còn giống u linh hơn hắn .

Khúc Lăng Phong mở miệng thanh âm thuần thuần “ Có thể đứng lên không ” hắn nhớ rõ thiếu niên như tranh kia đang cuộn mình lại .

Giờ phút này nhìn thiếu niên đang mặc quần shot hai chân trắng nõn đầy vết xanh tím , miệng vết thương trong tay có vẻ sâu, máu chảy không ngừng . Mái tóc đen tán loạn áo phông ngắn bám bụi , giày thể thao đang bị mình dẫm lên nhưng tất cả đều không ảnh hưởng đến khí chất ôn nhuận của y .

“ Hẳn là có thể a ” Khúc Y Nhiên giật mắt cá chân dùng tay không bị thương chống vào ghế đứng lên một tay nâng sức nặng thật là quá sức ,y sớm đã ngồi thụp xuống “ Thật có lỗi , không được ” y nhợt nhạt cười với hắn .

Rõ ràng mình đâm người ta bị thương , mà nạn nhân còn xin lỗi mình , một loại cảm giác nhu hòa sinh ra làm gương mặt băng lãnh ngàn năm của hắn có chút nghiêm nghị lo lắng như anh trai lớn vậy ,với bộ đồ đen sì hắn mặc trên người khác biệt hoàn toàn , “ Không nên xin lỗi là ta ” Hắn hướng Khúc Y Nhiên vươn tay “ Ta đến đỡ ngươi ”

Khúc Y Nhiên vui vẻ đồng ý ,mình bị thương là thật không nên cậy mạnh  “Cảm ơn ” y nói xong, tự nhiên mà cười lộ ra răng nanh nhỏ làm cho dung mạo cõ vẻ tuấn tú lại thêm chút trẻ con chân thành dị thường.

Khúc Lăng Phong thu tay, vuốt cằm trong lòng với thiếu niên này sinh ra hảo cảm .

Gặp mà không biết , Khúc Y Nhiên chưa từng thấy qua vị ca ca trong truyền thuyết nhà mình , tự nhiên không nhận thức nam nhân lãnh tuấn trầm mặc này chính là khúc đại thiếu gia Khúc Lăng Phong .

Mà Khúc Lăng Phong ba năm trước ra đi, khi đó Khúc Y Nhiên mới học trung học đã một đầu tóc đỏ, ba năm biến hóa thật lớn cũng sẽ không nhận ra thiếu niên tao nhã này là đệ đệ nhà mình cũng không thể liên tưởng .

Không khí yên lặng nhất thời chỉ còn tiếng gió thổi lá bay .

Khúc Lăng Phong “ Ta đụng vào xe ngươi ”

Khúc Y Nhiên “ Ta đụng vào xe ngươi ”

Khúc Lăng Phong “…”

Khúc Y Nhiên “…”

Khúc Lăng Phong dùng tư thế mời để đối phương nói trước, Khúc Y Nhiên cười cười “ Thật ngại, ta đụng vào xe ngươi ”

“ Chuyện này lỗi do ta ” Khúc Lăng Phong hạ giọng ý muốn nhận về mình mặc biểu tình ngơ ngác của thiếu niên .

Kinh ngạc cũng đáng yêu , tâm tình khó chịu mấy ngày của hắn bỗng tan đi nhiều , Khúc Lăng Phong nhìn ô tô lật ngang mà nói “ Ta cũng đụng xe ngươi ”

“ Chúng ta hòa nhau rồi , ha ha ”

Bị tiếng cười của y làm lây , Khúc Lăng Phong cũng cười nhẹ “ Hình như là đúng vậy đấy ”

Lí Mật đột nhiên kì quái hỏi “ Ngươi bị đâm mà còn cười với hắn ”

Khúc Y Nhiên “ Khụ , nhìn xe hắn đi , tróc sơn , ta đâu mang nhiều tiền đi trả không nổi ”

Lí Mât “ ..” Thì ra là thế .

Khúc Y Nhiên kiểm tra cổ chân , đau một chút nhưng đi về nhà thì không sao. Đơn giản kiểm tra xe mình , sơn xớt chút , bẩn chút nhưng kính không vỡ cửa không gãy , không sao , thời khắc này là để thử khả năng của nó , đâm vào liệp báo mà ô tô trắng nhỏ này lại không sao .

Vết thương trên mu bàn tay cũng đã hết chảy máu Khúc Y Nhiên nói “ Ta đi trước ”sợi tóc còn hỗn độn trong mắt Khúc Lăng Phong làm hắn dùng tay cào một chút cho y mà tự nhiên nói “ Đi đi ”

Vì động tác tay của Khúc Lăng Phong , Khúc Y Nhiên nhìn thấy một xuyên Lục Ngọc, có một quả cầu ngọc đơn giản nhưng linh khí so với bạch xuyến của mình xem ra còn hơn .

“ Này có thể cho ta không ” Khúc Y Nhiên kích động , cái này so với ngọc của  Cao Tuấn bất đồng mang trên người cũng không là gì .

Đây lại là linh khí tốt nhất của linh môi sư , dẫn hồn đọc phách đều được , Khúc Lăng Phong nhìn ánh mắt y chăm chú vào chuỗi ngọc mà lúc ở nhà hắn mua tại Từ Ân tự , ánh mắt nóng bỏng vô cùng ,giống như con sóc thấy quả tùng vậy ,mà nói “ Hảo , coi như đền xe cho ngươi”

“ Phi thường cảm tạ ” Linh khí có duyên , người cũng có duyên , tặng cùng mua có chút khác .

“ Không sao ” Nhìn thiếu niên nắm ngọc trong tay hắn vui mùng , chuỗi ngọc này  có ý nghĩa đặc biệt với y chăng , mình cũng giúp được y .

“ Linh khí , ngươi có thể ở lại nhân gian rồi ” Khúc Y Nhiên vuốt ve quả cầu mà nói với Lí Mật .

“ Ta biết rồi , mà ngươi cùng người kia có duyên không , thấy ngươi còn vui hơn ta ” Lí Mật theo sợi chỉ cảm nhận khí ấm .

Cỡ nào vi diệu a, là quỷ mà thấy ấm áp .

Cảm ơn ngươi ,Khúc Y Nhiên .

***

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com