Dam My Hoan Cung Anh De O Luyen Tong To Cp Sau Bao Hong
"Thanh Thanh là bạn trai của tôi, tôi đi ra từ phòng của em ấy hình như cũng không có vấn đề gì?""Nếu đây là sở thích của Thích tổng thì Thích tổng cứ từ từ chơi, tôi và Thanh Thanh đi chơi trò khác."....... Giang Tư Úc chỉ cảm thấy cả trái tim đều lạnh đi.Hắn ở trước mặt Thích Trạch Vũ nói cái gì? Trách không được ánh mắt của Thích Trạch Vũ nhìn hắn như vậy, cảnh giác như là đang đề phòng cướp.Giang Tư Úc: "......"Lộ Trạch Thanh không thể hiểu được nhìn hắn, "Làm sao vậy?""Trong lòng có chút lạnh." Giang Tư Úc thở dài.Lộ Trạch Thanh: "......?""Bởi vì anh của tôi sao?" Lộ Trạch Thanh nghĩ nghĩ, giải thích, "Thật ra anh ấy cũng không có ý gì, anh ấy không nhắm vào anh, anh không cần để trong lòng." Giang Tư Úc không được an ủi chút nào.Lộ Trạch Thanh cảm thấy buồn cười, bộ dáng mất mát này của Giang Tư Úc có chút đáng yêu.Giống như là......Khổng tước bị nước mưa làm ướt cái đuôi mà nó luôn tự hào là xinh đẹp, sau khi xấu xí thì tự co mình không muốn xòe đuôi ra nữa."Chuyện thứ hai tôi muốn nói với anh."Giang Tư Úc: "...... Có chút không quá muốn nghe."Hắn cảm thấy chuyện thứ hai sẽ càng đả kích hắn hơn."Anh tôi hiểu lầm mối quan hệ của hai chúng ta, cho nên anh ấy mới đối với anh... không quá tốt." Lộ Trạch Thanh tìm từ để nói, "Anh ấy không có ý kiến gì với anh đâu."Giang Tư Úc thầm nghĩ: Đúng vậy, Thích Trạch Vũ không có ý kiến với hắn, nhưng với 'bạn trai của Lộ Trạch Thanh' thì có.Nhưng vẫn là có ý kiến với hắn. Giang Tư Úc tiếp tục tự kỷ.Lộ Trạch Thanh trêu ghẹo nói."...... Không thể nào, năng lực tự thừa nhận của thầy Giang kém như vậy?" Giang Tư Úc gật đầu, nhìn qua càng thêm khổ sở.Lộ Trạch Thanh: "......""Sáng nay tôi trở về nhà một chuyến, vừa lúc bà nội nhắc đến anh."Trái tim của Giang Tư Úc lại bị nhấc lên lần nữa, hắn không nghĩ đến trong một ngày lại nhận được nhiều đả kích như vậy."Bọn họ đều cho rằng hai chúng ta đang yêu đương.""Tôi vẫn chưa nói chuyện hiệp nghị cho bọn họ, muốn nói trước với anh một tiếng.""Tôi có thể nói cho bọn họ chuyện này không?"Giang Tư Úc gật đầu, "Có thể. Nhưng mà......""Nhưng mà cái gì?""Chuyện chúng ta xào CP, có thể khiến tôi có ấn tượng không tốt với cha mẹ em không? Cảm thấy hai chúng ta đang...... lừa gạt người?" "Sẽ không."Lộ Trạch Thanh cho hắn một ánh mắt 'yên tâm'."Thầy Giang cũng đã nói, trong giới giải trí có rất nhiều người tạo CP, hơn nữa bởi vì ký hiệp nghị với thầy Giang mà chúng ta đã có không ít fans, còn là tôi được lợi." "Bởi vì thầy Giang tôi mới nhận được công việc chụp ảnh tạp chí, còn có lần thử vai này, nếu không phải thầy Giang đề cử, đến cơ hội thử vai tôi cũng không có." Đương nhiên, quan trọng nhất chính là...... Giang Tư Úc đưa ra thật sự quá nhiều.Lộ Trạch Thanh rất khó không rung động."Anh vẫn là 'kim chủ' của tôi."Giang Tư Úc không nghe được hai từ 'kim chủ' này, bọn họ nói đùa với nhau thì không sao, nếu để phụ huynh biết thì chắc chắn sẽ liên tưởng đến mấy thứ không tốt."Được, em nói đúng, vậy em cứ nói với cô chú đi."Tâm trạng của Giang Tư Úc nháy mắt vui lên, người nhà họ Thích vừa mới đem Thanh Thanh về nhà, lại xuất hiện nhiều thêm một cái 'bạn trai', chắc chắn bọn họ sẽ vô cùng để ý, không vui cũng có thể hiểu, đại khái chính là cảm giác con của mình lại bị 'bắt cóc' một lần nữa."Chờ hôm nào có thời gian thì tôi sẽ đến nhà em chơi."Tuy Giang Tư Úc rất hưởng thụ thân phận bạn trai nhưng hiện tại thân phận này không giúp hắn theo đuổi được người, ngược lại làm người nhà họ Thích không vui vẻ.Giang Tư Úc quyết định trước tiên cứ giải thích rõ ràng, lại tìm thời gian đến nhà thay đổi ấn tượng của hắn với mọi người, hắn không phải chỉ muốn yêu đương với Lộ Trạch Thanh mà còn muốn ở bên cạnh Lộ Trạch Thanh cả đời. Hắn muốn thận trọng, kiên nhẫn hơn.Giang Tư Úc bỗng nhiên nghĩ đến thân phận của Lộ Trạch Thanh, lúc Kiều An Nhiên nhắc đến, phản ứng của Lộ Trạch Thanh rất bình thường, hóa ra cậu là nhân vật chính của chủ đề này."Tôi là người đầu tiên biết đến sao?"Lộ Trạch Thanh ngay lập tức hiểu ý của Giang Tư Úc."Đúng, tôi chỉ nói với một mình anh." Giang Tư Úc lại hỏi, "...... Bọn họ đối tốt với em không?"Nghĩ đến thái độ của Thích Trạch Vũ, Giang Tư Úc cảm thấy nhà họ Thích rất trân trọng đứa con đã mất mà tìm được về này.Nhà họ Thích quả thật rất tốt, gia đình hòa thuận, trong giới nhà giàu nổi tiếng là gia đình mẫu mực, Giang Tư Úc tin tưởng bọn họ sẽ đối xử rất tốt với Lộ Trạch Thanh.Nhưng nhà họ Thích không chỉ có hai đứa trẻ là Thanh Thanh và Thích Trạch Vũ, còn có một cái Thích Nam.Quan hệ của Thanh Thanh và Thích Nam không tốt, Thanh Thanh không muốn tiếp xúc với cậu ta, nhưng nếu Thích Nam chủ động gây chuyện thì sao?Một người là đứa con tìm được sau mười năm năm, một người là đứa con nuôi từ nhỏ bên người.Nhà họ Thích sẽ nghiêng về phía ai?Nghĩ đến đây, lông mày của Giang Tư Úc lại nhăn lại.Tối hôm qua trong yến hội, cảm xúc của Thanh Thanh không đúng lắm. Giang Tư Úc biết cậu không muốn nói nên không hỏi, hơn nữa lúc bọn họ đi kính rượu, Lộ Trạch Thanh đã gọi là 'cô chú.'Không phải là nhà họ Thích không định công khai thân phận của Lộ Trạch Thanh chứ?Cứ cho là cha mẹ ruột thì không ai có thể làm Thanh Thanh chịu thiệt thòi, hắn rất vất vả mới tìm được người, ở nơi mà hắn không nhìn thấy Lộ Trạch Thanh đã chịu nhiều cực khổ như vậy, nếu đã về bên cạnh hắn thì hắn không thể để cậu bị người khác bắt nạt. Nhưng mà, hình như Thanh Thanh rất thích bọn họ.Giang Tư Úc khẳng định hắn hiểu Thanh Thanh nhiều hơn bọn họ, hai người còn có hai năm ở chung.Ngoài miệng Thanh Thanh không nói nhưng Giang Tư Úc có thể nhìn ra, Thích Trạch Vũ đưa cậu về làm cậu rất vui.Hắn hy vọng người nhà họ Thích không làm Thanh Thanh đau khổ. "Có thể hỏi cô một chút, khi nào thì tiện để tôi đến thăm không?"Người nhà họ Thích có thể kiểm tra hắn thì hắn cũng có thể làm vậy, nếu bọn họ không tốt với Thanh Thanh thì Giang Tư Úc sẽ không do dự đem người đi.Lộ Trạch Thanh không nghĩ Giang Tư Úc lại vội vàng với chuyện này như vậy."Được, lúc sau tôi sẽ hỏi giúp anh."Giang Tư Úc gật đầu, cũng không nói thêm về chủ đề này nữa.Nếu nhà họ Thích thật sự yêu thương Thanh Thanh thì sẽ ngay lập tức đồng ý, đứng ở góc độ của cha mẹ, nếu phát hiện con của mình yêu đương thì sẽ càng muốn tìm hiểu nhiều hơn.Bọn họ không những không từ chối mà sẽ vô cùng 'nhiệt tình' mời hắn đến cửa."Việc đã nói xong rồi, chúng ta nói chuyện kịch bản đi.""Được." Lộ Trạch Thanh ngồi nghiêm chỉnh, "Thầy Giang, mời nói."Giang Tư Úc bị bộ dáng của cậu làm cho vui vẻ."Coi tôi như giáo viên luôn à.""Đúng vậy." Lộ Trạch Thanh gật đầu, rất nghiêm túc mà giải thích."Anh dạy tôi cách diễn xuất, đối với tôi mà nói thì anh chính là giáo viên của tôi."Giang Tư Úc khựng người, dạy học là xuất phát từ ý muốn riêng của hắn nhưng Lộ Trạch Thanh lại nghiêm túc giải thích làm hắn thấy ngoài ý muốn.Trong giới hắn được rất nhiều người gọi là 'Giang lão sư', nhưng đó chỉ là một xưng hô, không đại diện cho cái gì, hắn cũng không vì thế mà kiêu ngạo.Hắn biết rõ, rất nhiều người ngoài miệng gọi hắn như vậy nhưng đáy lòng lại không phục hắn, Giang Tư Úc đã từng bị một nghệ sĩ ra mắt sớm hơn hắn trào phúng. "Ai còn không biết trong vòng, chỉ cần ra mắt nhiều năm hoặc là có bối cảnh thì đều có thể là lão sư?"Người đó nói sau lưng Giang Tư Úc nhưng hắn cũng không thèm để ý, hắn không quan tâm người khác nghị luận thế nào về hắn, ít nhất hắn yêu thích 'đóng phim' hơn đa số người khác.Hắn yêu thích chính là quá trình đóng phim, cùng với cảm giác thành tựu sau khi quay xong một bộ phim, cái cảm giác thành tựu này không liên quan đến phòng bán vé, cũng không liên quan đến các đánh giá bên ngoài.Là đánh giá của chính Giang Tư Úc.Giang Tư Úc không quan tâm các hoạt động khác, cũng không thèm để ý việc thường xuyên xuất hiện trước mọi người, hắn chỉ muốn nghiêm túc đóng phim. Mọi người gọi thẳng tên của hắn hay gọi hắn là 'Giang lão sư', hắn không để ý, cũng không thấy mình thật sự là 'lão sư'.Tuy nhiên, Giang Tư Úc cảm thấy.Hắn vẫn gánh nổi câu 'thầy' này của Lộ Trạch Thanh."Em có biết vì sao mà mãi vẫn chưa xác định diễn viên diễn vai này không?"Lộ Trạch Thanh lắc đầu."Giai đoạn trước của nhân vật này có chút ngây thơ hồn nhiên... tương đối ngốc nghếch."Giai đoạn trước của nhân vật này, Lộ Trạch Thanh cảm thấy đối với nghệ sĩ trong giới cũng không quá khó, "Vậy lúc sau thì sao?" "Cố chấp điên cuồng."Trước sau vô cùng đối lập nên việc chọn người rất khó. Nếu nhìn từ bên ngoài thì giai đoạn trước cần phải phù hợp với hình tượng 'ngốc nghếch', khuôn mặt quá nhu hòa phù hợp với giai đoạn trước nhưng lại không phù hợp với giai đoạn hắc hóa đằng sau.Mặt mũi càng lạnh lùng thì có thể biểu diễn giai đoạn sau nhưng lại không phù hợp với 'ngốc nghếch' giai đoạn trước.Lộ Trạch Thanh trầm mặc: "Thoạt nhìn tôi đã 'ngốc nghếch' lại 'điên cuồng' sao?"Giang Tư Úc cười cười."Diện mạo của em khá linh hoạt."Lộ Trạch Thanh lớn lên thật xinh đẹp, có thể là nhu hòa. Nhưng cậu cũng có một khuôn mặt lạnh lùng, có tính công kích. Kỹ thuật diễn có thể mài giũa, cho nên so với kỹ thuật diễn, đạo diễn Chân càng quan tâm lựa chọn ngoại hình hơn.Hai tháng trước cũng đã chọn ra vài người có ngoại hình phù hợp, nhưng kỹ thuật diễn không đủ, diễn không ra cảm giác mà đạo diễn Chân muốn.Thứ cảm giác này, rất khó nói.Đạo diễn Chân làm đạo diễn, cảm giác mà cô muốn không phải là cảm giác cá nhân, mà là lấy góc độ của fans nguyên tác, trong đầu cô có một bóng dáng mơ hồ, cô dựa theo bóng dáng này mà tìm một người phù hợp."Em có ưu thế rất lớn về ngoại hình, nhưng điều này chỉ cho em cơ hội thử vai, không thể làm em trổ hết tài năng trước những người nghệ sĩ khác.""Tôi bảo em đi học là có dụng ý khác.""Là cái gì?" Lộ Trạch Thanh có chút ngoài ý muốn."Tôi không phải là cho em thử, mà tôi muốn em lấy được nhân vật này."Lộ Trạch Thanh chưa từng đóng phim, nhưng Giang Tư Úc lại... kỳ vọng vào cậu cao như vậy. Cậu cũng không biết vì sao Giang Tư Úc lại có niềm tin vào cậu như vậy."Em biết bộ phim này có tuyến tình cảm đúng không?"Lộ Trạch Thanh biết, lúc ấy Giang Tư Úc chính là lấy lý do này tham gia chương trình tình yêu, hắn còn đặc biệt để ý đến vị trí 'công'. "Hai chúng ta đang xào CP, cùng nhau nhận bộ phim này là tốt nhất. Đương nhiên đây là bộ phim tình cảm đầu tiên của tôi, với tôi thì đây cũng là một thử thách. Hai chúng ta gần như không có cảm giác xa lạ với nhau, hợp tác sẽ nhẹ nhàng rất nhiều." Lộ Trạch Thanh gật đầu tỏ vẻ hiểu."Bộ phim này được phục chế từ tiểu thuyết, tôi đã trích ra vài đoạn, em xem trước một chút."Cũng chỉ là hai trang giấy.Nhân vật mà Lộ Trạch Thanh muốn diễn là tiểu hoàng tử được hoàng đế sủng ái nhất, từ nhỏ đã được nuôi bên cạnh mẹ đẻ, những hoàng tử khác sau khi thành niên thì đều được dọn ra khỏi cung vua, hoặc còn gọi là phân phủ.Sau khi tiểu hoàng tử thành niên thì cũng có phủ của chính mình, nhưng hoàng đế không nỡ để cậu rời khỏi cung nên vẫn giữ người ở trong cung.Bởi vì có mẹ che chở, còn có sủng ái của hoàng đế, từ nhỏ tiểu hoàng tử đã không tham gia vào tranh đấu ngai vị, cũng không ai tính kế với tiểu hoàng tử.Mà cậu ta cũng là người đơn thuần duy nhất trong cái thâm cung này.Từ cực thiện đến cực ác, khó nhất chính là quá trình chuyển biến.Lộ Trạch Thanh lật sang trang thứ hai, là một đoạn trích trong tiểu thuyết.Tiểu hoàng tử nhốt quốc sư.Cậu ta khóa người trong phòng ngủ, không cho bất kỳ kẻ nào tới gần, cũng chỉ đến buổi tối cậu ta mới mở cánh cửa này ra. "Hôm nay là Tết Khất Xảo*, các hoàng huynh đều có giai nhân* tiếp khách, quốc sư có phải hay không cũng nên...... Chủ động một chút?" (*Ngày hội truyền thống ở Trung Quốc để các thiếu nữ bài trí các vật dụng nghệ thuật tự tạo trong ngày này và ước vọng kết hôn. Hiện tại có tên là Thất Tịch, ngày 7 tháng 7 âm lịch, Ngưu Lang và Chức Nữ gặp nhau.)(*giai nhân: dịch thô - người phụ nữ đẹp)Quốc sư rũ xuống lông mi, không nhìn tiểu hoàng tử, không kháng cự cậu ta đụng vào, cũng không làm bất luận cái gì."Trước kia quốc sư đã dạy bổn vương, đồ vật mình thích thì cần phải tự mình tranh thủ." "Bổn vương đem quốc sư giấu ở đây, thì có tính là chính mình giành được không?"Quốc sư không dao động, giống như không nghe thấy cái gì.Tiểu hoàng tử cong lên khóe miệng, tiếp tục tự nói."Quốc sư còn nói qua, lúc bổn vương cười tươi lên là đẹp nhất, vậy vì sao quốc sư không chịu nhìn bổn vương?"Tiểu hoàng tử không được đáp lại, nắm cằm của quốc sư, ánh mắt lạnh lẽo. "Vẫn là nói, quốc sư chơi lạt mềm buộc chặt?" Tiểu hoàng tử đến gần bên tai quốc sư, thấp giọng nỉ non, giống như đang nói ra những lời yêu thương, nhưng lời nói ra lại làm quốc sư thay đổi sắc mặt. "Nếu quốc sư lại chọc bổn vương không vui thì bổn vương cũng không biết chính mình sẽ làm ra chuyện gì. Có thể là giết một ai đó, cũng có thể là giết mười người, cũng có thể...." "Giết hết tất cả những người mà quốc sư để ý, như vậy trong mắt của quốc sư chỉ còn lại một mình bổn vương đi.""Quốc sư tức giận sao?""Tức giận cũng làm bổn vương rung động." Tiểu hoàng tử khẽ cười một tiếng, cúi xuống khẽ cắn đai lưng trên eo quốc sư, ánh mắt long lanh như chứa nước."Không giết người cũng được, vậy dùng cơ thể của ngươi....""Lấy lòng bổn vương."Lộ Trạch Thanh xem xong đoạn trích tiểu thuyết thì vẻ mặt khiếp sợ."Vừa phải là như thế này sao?"Giang Tư Úc đã xem sơ qua kịch bản, "Cái này 'vừa phải' đã rất ngắn gọn sâu sắc." Lộ Trạch Thanh: "?" 'Ngắn gọn sâu sắc' của hai người bọn họ hình như khác biệt hơi lớn."Cho nên là tôi ' cầm tù ' anh?" Lộ Trạch Thanh không xác định hỏi lại một lần."Em đối với tôi là yêu mà không có được, sinh ra ý hận, cầm tù tôi, muốn chiếm lấy tôi."Lộ Trạch Thanh hoài nghi hai người họ lấy nhầm kịch bản của nhau."Quốc sư anh diễn... là công?" Giang Tư Úc nghĩ ngợi, "Có lẽ em đã từng nghe qua 'ốm yếu mỹ nhân công'?" Lộ Trạch Thanh: "Chưa từng nghe qua.""Không sao đâu, cứ diễn thử tìm cảm giác trước." Thoạt nhìn Giang Tư Úc rất tích cực, hắn ngồi xuống sô pha, tay gác trên tay vịn, giả vờ chính mình bị trói lại. "Tôi chuẩn bị xong rồi, em đến đây đi."Lộ Trạch Thanh: "............"_______________________________________________________________________________Tác giả có lời muốn nói: Lần đầu Tiểu Giang nhìn thấy kịch bản này đã vô cùng yêu thích._______________________________________________________________________________Lam: Chương này đột nhiên ngắn hơn bình thường nên không quen, mà nghe đến cái 'ốm yếu mỹ nhân công' tui buồn cười quá🤣________________________________________________________________________________Còn 55 chương.....(*/ω\*)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com