Dam My Edit Sau Khi Bat Ngo Mang Thai Toi Tro Nen Bat Tu
Edit by Bếp Tô LamVãn Hồi Chu nhấc chân đi vào trong, Hạ Hiểu Phong đi phía trước vén dây cảnh tuyến lên để cho đội trưởng Vãn vào trước, nói với cảnh sát nhân dân “Đây là Vãn đội của chúng tôi.”“Không cần khách sáo, tình huống như thế nào?” Vãn Hồi Chu ngăn lời chào hỏi của cảnh sát nhân dân kia, anh đi về phía tòa nhà bê tông được xây dựng một nửa. Hà Hiểu Phong đi theo phía sau, vừa nhìn thấy tình hình bên trong thì cả khuôn mặt tái mét, không kìm được mắng một tiếng sh* súc sinh.Ánh mắt Vãn Hồi Chu trầm xuống, anh đứng cách thi thể mấy bước chân, không bước tới gần.Nạn nhân nằm sấp, đầu quay về hướng Đông, nửa thân dưới trần truồng, xung quanh có những vết máu bắn ra, màu sẫm và một cái ống công trường PVC màu trắng cắm vào mông. Vết máu giữa hai đùi là một vũng máu chảy xuống nền bê tông. Phần mô mềm giữa hai đùi nạn nhân có màu xanh tím, có vết thương rõ ràng. Phần thân trên mặc một chiếc áo khoác màu hồng, quần áo vén tới ngang eo. Trên eo có vết thương hình chữ thập, trên đầu đội một chiếc mũ len màu vàng lông ngỗng, nhìn từ phía trước không thấy được rõ mặt.Vì đêm qua trời mưa, nền đất ướt nhẹp, tòa nhà này lại chưa được xây dựng xong nên nước mưa có thể từ trên cao thấm xuống, trên mặt đất chằng chịt dấu chân.“Có người đi vào rồi?” Vãn Hồi Chu hỏi cảnh sát nhân dân.Cảnh sát kia gật đầu “Lúc chúng tôi nhận được tin chạy tới đã có nhiều người đi vào rồi, có điều không có ai di chuyển thi thể cả.”Dấu chân quá mức lộn xộn, đã mất đi giá trị điều tra. Vãn Hồi Chu không nói gì, bên ngoài có người đi vào, là Ngô Cường và Điền Quân nhận được điện thoại nên đi thẳng từ nhà tới đây, còn có pháp y trong đội cũng đến.Đội kỹ thuật chụp hình ghi lại chứng cứ.Bác sĩ pháp y Chu Chính là một người đàn ông trung niên hơi mập. Thấy hiện trường liền thở dài, đeo găng tay vào bắt đầu làm việc.“Suy đoán sơ bộ thời điểm tử vong vào khoảng từ 11 giờ ngày hôm qua đến rạng sáng hôm qua, nguyên nhân tử vong là vỡ trực tràng*.” Chu Chính tháo găng tay ra, nhìn khuôn mặt non nớt của nạn nhân được lật lại, vẻ mặt rất ngưng trọng nói: “Cụ thể phải chờ trở về giải phẫu.”*Trực tràng là đường ra nối ruột già với hậu môn.Thi thể nạn nhân được đưa đi, bên ngoài có thể nghe thấy tiếng người phụ nữ khóc gọi tên cô bé, mọi người có mặt tại hiện trường đều cảm thấy thương tiếc.Vãn Hồi Chu yên lặng đứng tại hiện trường vụ án mạng , cẩn thận quan sát xung quanh. Vết máu bắn trên mặt đất lẽ ra là do nạn nhân vùng vẫy làm trầy xước, còn vũng máu trên mặt đất là do vết thương chí mạng khiến nạn nhân không còn sức giãy dụa. Trong quá trình nạn nhân vùng vẫy, không thể nào đội cái mũ trên đầu một cách chỉnh tề được, điều đó có nghĩa là hung thủ đã đội nó lên đầu sau khi chết.Hung thủ rất bình tĩnh.Trời vẫn âm u như thể sắp có một cơn mưa kéo tới nữa. Đám người vây xem đã giải tán hết, chỉ còn lại người nhà nạn nhân nước mắt giàn giụa cùng với sợ hãi tự trách “Tôi phải giải thích như thế nào với hai em tôi đây, Giai Giai cứ như vậy mà mất, tôi, tôi,….” Lại khóc nấc lên.Nữ cảnh sát nhân dân ở bên cạnh trấn an.“Tôi là bác gái của Giai Giai. Ba mẹ cô bé đi làm ở nơi khác nên giao con bé cho tôi chăm sóc. Bình thường Giai Giai rất ngoan, ngày hôm qua chủ nhật con bé chơi trước cửa nhà, bình thường chơi ở đó không có gì nên tôi liền vào nhà nấu cơm. Cho đến hơn tám giờ tôi nấu cơm xong thì con bé đã không tăm hơi đâu, nên sau đó tôi đi tìm. Tìm khắp mọi nơi mà bé thường chơi ở gần đó, đến hơn mười giờ mới thấy con trai nói không thích hợp nên tôi đã gọi điện báo cảnh sát…”Vãn Hồi Chu nhìn về phía Ngô Cường “Người báo cảnh sát là ai?”“Không tìm ra được, là cuộc gọi nặc danh, giọng một người đàn ông.”Không loại trừ hung thủ là người báo cảnh sát. Vãn Hồi Chu nói “Trước tiên cứ tra đi, tuần tra hỏi thăm phụ cận, thấy người khả nghi mang về tra hỏi.”“Rõ.”Quận Vị Tân là một khu vực rộng lớn, có núi và sông bao quanh. Ban đầu gần với thành phố cổ nên tương đối sầm uất náo nhiệt, mà trong những năm gần đây Yến thị bắt đầu phát triển, nhiều nhà bất động sản coi trọng bên ngoài dựa vào núi có miền sông nước, mua đất đầu tư xây dựng biệt thự. Nhà bác cả Giai Giai cách hiện trường vụ án một khoảng khá xa, ít nhất cũng bốn, năm cây số. Chứng tỏ hung thủ có phương tiện di chuyển.Hầu hết tất cả ở đây đều là thôn xóm không có camera giám sát nào được lắp đặt trên đường, khiến việc điều tra trở nên khó khăn hơn.Vãn Hồi Chu đi từ hiện trường vụ án đến nhà của bác cả Giai Giai, nhà có một lầu và một khuôn viên ngoài trời, sân trong là ruộng nương, không có cổng, gần đường lớn. Bác gái Hoàng Giai Giai chỉ vào giữa sân, “Đứa nhỏ chơi ở đây, tôi chỉ đi nấu cơm, thường ngày cũng chơi ở đây.”“Hoàng Giai Giai học ở đâu? Trước khi xảy ra án mạng có chuyện gì khả nghi không?” Điền Quân hỏi.“Cháu nó đang học lớp 2 ở trường tiểu học làng bên. Không có gì đáng ngờ, tất cả đều ổn cả.”Hỏi lại thì bác gái Hoàng Giai Giai cũng chỉ nói đi nói lại mấy điều đó, sau đó lại bắt đầu khóc lóc, nói rằng có lỗi với hai người em trai em dâu mở nhà hàng nhỏ ở Vân thành, không biết giải thích thế nào, cô như muốn chết vậy.Lúc trở lại cục đã mười hai giờ.Vãn Hồi Chu đi lên lầu bị Mai Lỵ ngăn lại, Vãn Hồi Chu nhìn qua không lên tiếng. Mai Lỵ cầm hộp cơm sợ hết hồn, bởi vì hiện tại Vãn đội quá lạnh, ánh mắt làm cho người khác sợ hãi, nàng lắp bắp chỉ vào văn phòng nói: “Đội trưởng, có người trong văn phòng.”Vãn Hồi Chu không đáp lại, đi về phía văn phòng. Mai Lỵ bưng hộp cơm trưa vẻ mặt khó xử, Ngô Cường phía sau hỏi bưng cơm làm gì.“Đội trưởng bây giờ quá lạnh, không đúng, con gái của đội trưởng đến, trông cực kỳ xinh luôn, miệng cũng ngọt nữa. Con bé nói muốn ăn thịt kho tàu.” Mai Lỵ lúc này mới nhớ tới chính sự, bưng hộp cơm nhanh nhẹn đi đến văn phòng.Một đám người đứng vây quanh một cái bàn, Vãn Giang Giang ngồi trên ghế, hai chân buông thõng đung đưa, mái tóc đuôi ngựa dài buông thõng trước ngực, trông vừa ngoan vừa đáng yêu. Một đám bất kể là đã già đầu có gia đình hay chưa kết hôn đều chưa từng thấy Giang Giang, nhất là khi biết là con gái của đội trưởng, mấy thanh niên chưa kết hôn đang suy nghĩ muốn đổi giọng gọi đội trưởng là cha vợ.Vãn Hồi Chu đẩy cửa ra liền thấy tình cảnh này, mặt trầm xuống, quát lên “Vãn Giang Giang!”Ngay cả họ tên cũng kêu, mỹ nữ xinh đẹp Vãn Giang Giang bị dọa đến run rẩy, đoàn người đang vây lập tức tản ra đứng ngay ngắn, lộ ra Vãn Giang Giang đáng thương ngồi trên ghế. Vãn Giang Giang thấy baba tức giận, nhóc đã nghĩ rằng baba sẽ tức giận nhưng không ngờ lại tức giận đến như vậy. Bé vừa sợ hãi vừa tủi thân, hai chân trượt khỏi ghế, lạch bạch lạch bạch chạy lại ôm đùi ba.“Baba, con biết lỗi rồi.” Vãn Giang Giang nghiêm túc nhận sai.Vãn Hồi Chu nghĩ đến vụ án thi thể của Hoàng Giai Giai vào buổi sáng, những lời trách móc ban đầu cũng nuốt trở vào. Anh vẫn bình tĩnh như cũ, không có ý định dạy dỗ con trai trước mặt mọi người, trầm giọng nói “Vào phòng làm việc, ăn xong rồi về.” Nhìn một cái cũng biết tại sao tới đây rồi.Mai Lỵ vội vàng bưng hộp cơm qua, nhỏ giọng nói “Em đã gọi cho trường mẫu giáo rồi, một hồi tôi đưa Giang Giang về trường.”“Baba?” Vãn Giang Giang trợn to hai mắt đáng thương nhìn baba, nếu baba tức giận, nhóc sẽ không ăn.Vãn Hồi Chu sờ đầu con trai một cái, nói “Sau này không được phép như vậy nữa, ăn xong cùng cô trở về.” Vãn Giang Giang lúc này mới vui vẻ cùng Mai Lỵ đến phòng làm việc. Vãn Hồi Chu quét qua mọi người một vòng, cũng không tỏ ra cảm xúc gì, bình tĩnh nói: “Họp.”Cuộc họp là để báo cáo về thông tin thu thập được trong vụ giết người buổi sáng, sau đó quyết định phương hướng điều tra.Án mạng xảy ra ngày 6/3.Nạn nhân Hoàng Giai Giai, giới tính nữ, năm nay bảy tuổi, học lớp 2 tại trường tiểu học làng Mộc Lý . Ba mẹ và bác cả đều ra ngoài làm việc, hiện tại đang ở với bác gái. Bác gái Lý Lệ Bình, hiện có một cậu con trai đang học lớp ba. Ngày 6 tháng 3 cũng chính là vào khoảng mười giờ ngày hôm qua, đồn cảnh sát khu phố Mộc Lý nhận được điện thoại báo cảnh sát của Lý Lệ Bình, nói rằng Hoàng Giai Giai mất tích. Sáng nay đồn công an khu phố nhận được điện thoại nặc danh báo án, là giọng của một người đàn ông nói rằng ở khu chung cư đã ngừng thi công trên đường Kiến Chương quận Vị Tân phát hiện thi thể Hoàng Giai Giai….Ngô Cường làm báo cáo, Điền Quân bổ sung “Dựa theo thông tin hỏi được, xung quanh hai cây số cũng không có người dân ở. Tối hôm qua trời mưa, trời tối nhanh, không có người đến đường Kiến Chương, bốn phía không có camera, không điều tra được tình huống trên đoạn đường Kiến Chương.”Vãn Hồi Chu nói “Hẳn là người quen gây án, ở cửa nhà bị dụ dỗ đi, nếu như Hoàng Giai Giai không quen biết đối phương thì chỉ cần kêu một tiếng Lý Lệ Bình có thể nhận ra được. Tra tình hình Lý Lệ Bình ở trong làng xem có vô tình xích mích với ai không. Còn trong trường học nữa, hỏi một chút trước khi xảy ra án mạng thì Hoàng Giai Giai có biểu hiện gì lạ không. Đúng rồi, mau sớm tìm ra người báo án.”“Rõ, thưa Vãn đội.”Không có camera, đường ở làng nhỏ, cộng thêm trời mưa nên độ khó của vụ án tăng lên không ít. Hiện chỉ có thể dựa vào phần lớn các chuyến đi hỏi thăm điều tra.Vãn Hồi Chu cũng không trì hoãn, đi lên lầu đến phòng giải phẫu. Chu Chính mới vừa ăn xong đang uống nước, nhìn bộ dáng Vãn Hồi Chu liền biết vừa mới về còn chưa ăn trưa. Trong đầu nghĩ vị đội trưởng mới tới này so với Tằng Hoành Vĩ giỏi hơn nhiều, ngược lại có chút giống với Tiếu đội, liều mạng như nhau.“Vãn đội.” Chu Chính chào hỏi, dẫn người vào phòng giải phẫu.Thi thể Hoàng Giai Giai đặt trên bàn giải phẫu, cơ thể gầy ốm nho nhỏ, quần áo trên người đặc biệt là cái mũ đã đưa đến bộ phận kỹ thuật. Chu Chính đang đeo bao tay vào, trợ lý đứng bên cạnh làm ghi chép, Vãn Hồi Chu liền đứng bên cạnh quan sát.“Hai vết thương ở cánh tay là vết thương ngoài da. Hẳn là hung thủ cầm dao, nạn nhân chống cự tạo thành. Tổng cộng có ba vết dao, vết thương không sâu, đoán vết thương là do dao gọt trái cây. Vết thương hình chữ thập ở ngang eo tạo thành sau khi chết, có vết rách ở âm đạo, không có tinh dịch lưu lại, có sót lại chất cồn…….”Vãn Hồi Chu nghĩ đến vết máu bắn ở hiện trường, chắc hẳn là lúc Hoàng Giai Giai lúc cản dao tạo ra, áo khoác trên người Hoàng Giai Giai không có vết thương. Chứng minh là đầu tiên hung thủ lột sạch quần áo nạn nhân ra, sát hại nạn nhân trong lúc nạn nhân phản kháng, rồi sau đó thay mặc áo vào và đội mũ cho xác chết.Thủ đoạn hung thủ gây án vô cùng nhuần nhuyễn, còn rất bình tĩnh.Và không thấy quần của Hoàng Giai Giai đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com