TruyenHHH.com

[Đam mỹ][ĐN InuYasha] Sát Khuyển Luyến

Chương 7 Dạ nhi

AphroditeSelenophile

Đàn xong một khúc, nhóm tiểu động vật đều lưu luyến không nỡ rời đi, đom đóm cũng tản đi bốn phía, xung quanh trở lại yên tĩnh, mà Sesshomaru tay cầm chén rượu, chậm rãi trở về chỗ ngồi, chính là người nào đó lại luôn ở phía sau tỏ vẻ phong nhã, ví dụ như Yêu Vương đệ đệ của chúng ta.

"Ca ca, ta đàn rất tốt đi!" Người nào đó đàn xong theo quán tính mà dùng ngón trỏ lau mũi, đôi mắt to sâu thẳm đen láy lóe sáng, bộ dáng tràn đầy mong đợi được biểu dương. Nhìn động tác trang nhã như thế, Sesshomaru tỏ vẻ vừa rồi cảm thấy Inu Yasha giống tinh linh tuyệt đối là ảo giác.

"Đánh đàn cũng không tệ, nhưng khi đánh đàn người liền..."

"Ngươi đó là loại vẻ mặt gì?! Bổn đại gia là loại người không chỉnh dung nhan khi đàn, thì thế nào, không được sao? Đánh đàn không nhìn tướng mạo, nước biển không thể đo lường, không hiểu sao?!"

Tiểu cẩu đầu hiên ngang, nếu không phải bởi vì bây giờ là nhân loại, không chừng đôi tai cũng sẽ run lên một cái, điều này làm cho Sesshomaru vô cùng muốn sờ đầu Inu Yasha, nhưng cũng chính lúc đó hắn ngửi được yêu khí vô cùng nồng đậm, đó là mùi hắn vĩnh viễn không thể quên! Y lập tức nâng cao cảnh giác, ánh mắt trở nên tràn đầy thị huyết.

"Inu Yasha, lập tức đứng sau ta!" Y ra lệnh cho Inu Yasha, thanh âm trở nên lãnh khốc, nhưng trong đó còn có lo lắng khó phát hiện được.

"Làm gì, đột nhiên lại như vậy!" Tuy rằng rất không hài lòng thái độ hiện tại của ca ca nhà mình, nhưng hắn vẫn là cau mũi nghe theo mệnh lệnh của ca ca, đứng lên chuẩn bị đi đến phía sau y, chính là tất cả xảy ra đều bất ngờ như vậy, hắn đột nhiên cảm thấy có cái gì đó rất nhanh bắn trúng lưng của mình, xuyên qua lồng ngực, sau đó là một trận đau đớn vô cùng.

Máu không ngừng chảy ra từ lồng ngực, văng đến trên mặt hắn, một mùi máu tươi nồng đậm xông lên xoang mũi. Inu Yasha cảm thấy trước mắt mình đều biến thành màu đen, hai chân hoàn toàn không thể chống đỡ thân thể.

Rõ ràng vừa rồi còn rất hoàn hảo, ca ca cười với hắn, hắn còn đàn một khúc cho ca ca nghe, một lúc sau đã có thể như vậy.

Hắn cảm giác mình sắp chết, hắn rất sợ hãi, hắn không muốn chết, hắn muốn cùng ca ca giống như hiện tại, cho nên hắn mở to mắt nhìn ca ca cách mình không xa.

Hắn nhìn trong đôi đồng tử màu vàng mê người kia dần hiện ra kinh ngạc cùng bối rối, hắn nhìn đến làn môi mỏng kia của ca ca lần đầu không có hình tượng gọi lớn tên mình, không phải bán yêu, cũng không phải Inu Yasha, hắn thật muốn biết ca ca gọi mình cái gì, nhưng hắn cái gì cũng không nghe thấy, ý thức cũng từ từ biến mất, cuối cùng chỉ nhớ mình được một cái đuôi ấm áp mềm mại cuốn lấy, khí tức quen thuộc xông vào mũi, đó là mùi hương của ca ca, là mùi hương có thể khiến hắn hạnh phúc.

Hắn đột nhiên cảm giác thực an tâm, có lẽ cứ chết như vậy cũng không sao, đây là ý nghĩ cuối cùng của hắn, tùy tiện mà đến vô cùng bí ẩn.

Sesshomaru lần đầu cảm thấy sợ hãi như thế, ngay cả lúc Rin chết y cũng chỉ thương tâm, chưa bao giờ luống cuống quá như thế, y thấy được mũi tên kia xuyên qua lồng ngực Inu Yasha, y ngửi được mùi máu tươi gay mũi kia, y muốn lập tức chạy tới, nhưng thân thể lại run rẩy không nghe lời.

Y nhìn đến hồng y nhân mở to mắt nhìn mình, trong đôi mắt có sợ hãi cùng không nỡ, còn có cảm xúc nào đó không nói ra được. Sau đó, ánh mắt linh động kia bắt đầu trở nên trống rỗng, lại sau đó, y mới biết mình thất thố.

"Dạ nhi!" Y lớn tiếng gọi, nhưng người được gọi lại vô lực mà ngã xuống, rốt cuộc đến lúc đó, y khống chế được thân thể chính mình, dùng nhung đuôi mềm nhẹ mà cuốn lấy đệ đệ, đem Inu Yasha ôm vào lồng ngực.

"Dạ nhi, mở to mắt, đừng dọa ca ca!" Sesshomaru không hề để ý nguy hiểm đang chậm rãi đến gần, chỉ cúi đầu cẩn thận mà nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì mất máu quá nhiều mà trở nên tái nhợt, chờ mong đệ đệ mình có thể đáp lại.

"A, Sesshomaru ca ca, không ngờ tới ngươi sẽ vì một nhân loại ti tiện mà trở thành như vậy, thật đúng là mất mặt a!" Một thanh âm từ phía sau vang lên, tràn đầy trêu chọc cùng đủ loại khinh thường.

"Cút cho ta!" Giọng nói mang theo yêu lực cường liệt, tiểu yêu xung quanh chấn động một trận, một ít tiểu nhân loại cũng trực tiếp quỳ rạp xuống đất.

"Phế vật vô dụng." Nam nhân mang mặt nạ nhẹ nhàng vung tay một chút, một đạo roi lục sắc trực tiếp đem yêu quái đang quỳ chém thành hai mảnh, yêu quái không quỳ càng run sợ trong lòng, đi đứng cũng phát run, nhưng cũng không quỳ xuống nữa. "Sesshomaru ca ca!"

"Đệ đệ của ta chỉ có một, Inu Yasha! Muốn gọi ta ca ca, ngươi không có tư cách!" Sesshomaru rốt cuộc ngẩn đầu, trong mắt y tràn đầy phẫn nộ cùng oán hận, tựa hồ muốn đem người trước mắt xé nát.

"Ngươi! Tốt lắm, ta đối với ngươi nghĩa nặng tình sâu, thậm chí vi phạm mệnh lệnh mẫu thân đối với ngươi thủ hạ lưu tình, ngươi lại đối xử với ta như vậy!" Nam nhân đeo mặt nạ chỉ ngón trỏ vào Sesshomaru, có thể nhìn được dưới lớp mặt nạ mang theo ánh mắt không cam.

"Nghĩa nặng tình sâu? Không dám nhận, nghĩa nặng tình sâu của ngươi làm ngực ta mở một cái động, khiến Dạ nhi chiếu cố ta nhiều ngày như vậy, không thể hảo hảo nghỉ ngơi." Dứt lời, Sesshomaru ôn nhu vuốt ve mái tóc loạn trên trán Inu Yasha, cẩn thận xử lí miệng vết thương của Inu Yasha.

Nhìn y như thế, nam nhân kia càng giận dữ trong lòng: "Được, được lắm, ngươi thương Dạ nhi của ngươi như vậy, vậy ngươi cùng hắn chết đi! Các ngươi, lên cho ta! Giết hắn, Ly Mị ta trở thành Tây quốc Tân nhiệm Yêu Vương, các ngươi cũng trở thành công thần!" Ly Mị chỉ huy thị vệ xung quanh, mà chính mình thì chỉ đứng phía sau lạnh lùng nhìn.

Nhìn lũ yêu quái nghe theo lời nói của Ly Mị xông lên, Sesshomaru chỉ cười lạnh: "A, Dạ nhi, ngươi nói, bọn họ có phải không biết tự lượng sức mình hay không." Môi nhẹ nhàng đặt bên tai Inu Yasha, nhỏ giọng nỉ non, mà tay chỉ tùy ý điều khiển roi tiên xanh biếc, yêu quái tiếp cận nháy mắt hóa thành tro tàn, cùng lúc mũi tên thứ hai cũng bay đến bên người Inu Yasha, y liền sử dụng Độc Hoa Trảo hòa tan nó.

Sesshomaru khinh miệt nhìn Ly Mị mà nói: "Dơ bẩn thấp hèn, ngươi ngay cả một ngón tay của Dạ nhi cũng không bằng."

"Ha ha." Ly Mị khó thở cười, hắn chỉ vào Sesshomaru mà nói: "Ta thay đổi chủ ý, ta muốn khiến y tận mắt nhìn thấy Dạ nhi của y bị thiên đao vạn quả, làm cho họ muốn chết cũng không thể chết cùng một lúc."

"Chuyện này còn phải xem ngươi có đủ bản lĩnh hay không." Sesshomaru một tay nâng Inu Yasha được cuốn trong nhung đuôi, một tay rút ra Bạo Toái Nha, thập phần cảnh giác.

Y biết Ly Mị sẽ không chỉ mang một ít người tới như vậy, rất có thể có người ở sau lưng đánh lén, hơn nữa y có thể cảm nhận được có ít nhất bốn cao thủ, đơn đả độc đấu thì có thể, nhưng phải mang theo Inu Yasha, lấy một đấu nhiều, phần thắng gần như là không.

Nhưng bảo y bỏ lại Inu Yasha một mình rời đi, y ngàn vạn lần không làm!

Khi y đang tự hỏi, trong tối liền có một mũi tên bắn ra. Sesshomaru nghiêng thân mình, lau mấy lọn tóc Inu Yasha. Cùng lúc đó, bốn phương tám hướng đều có mũi tên bắn đến. Y ôm Dạ nhi linh hoạt trốn thoát.

"Sesshomaru bệ hạ trốn quả nhiên lợi hại, đem thiếp thân đều mê hoặc, cũng không biết, ngài có thể một mực trốn thoát hay không?" Đây là giọng nữ nhân, nhưng thanh âm mặc dù dễ nghe, lại mang nồng đậm sát khí.

Mà thanh âm vừa dứt, một đường kiếm cắt không khí hướng Sesshomaru chém tới, như có thể nhắm chuẩn mục tiêu ở giữa không trung liên tục tập kích hắn.

Ám khí không ngừng đánh tới, vô luận trốn như thế nào, trên người Sesshomaru vẫn có nhiều vết thương lớn nhỏ.

"Nha, Sesshomaru đại nhân bị thương, thiếp thật đúng là không cẩn thận, không một lần lấy mạng bệ hạ, khiến bệ hạ chịu thống khổ thế này, thiếp thật đúng là tội đáng chết vạn lần!" Vẫn là thanh âm này, nhưng Sesshomaru lại lạnh lùng cười.

"Chỉ là một tiểu yêu mà thôi, lại vọng tưởng lấy mạng bổn vương, thật nực cười." Nhắm về một hướng, Sesshomaru hơi dùng lực vung Bạo Toái Nha, dòng khí hồng sắc giáp Lôi Điện liền gào thét mà đi, sau đó liền nghe thấy một tiếng kêu thê thảm, tất cả đều trở lại yên tĩnh.

Cũng có lẽ là do tiếng hét thảm kia, người trong ngực y nhíu nhíu mày, mí mắt giật giật muốn mở ra, nhưng có thể là bởi vì hiện tại không có khí lực, chỉ có thể hơi hé mắt, nhìn ca ca của mình.

"Dạ nhi, tỉnh chưa? Không cần nói, chỉ cần dùng ánh mắt, đợi ca ca giải quyết bọn họ sạch sẽ, chúng ta liền đi bôi thuốc, ngươi sẽ không sao." Lúc đánh nhau với người khác, Sesshomaru cũng chú ý đến đệ đệ này, thấy Inu Yasha tỉnh, y liền cảm thấy tảng đá trong lòng mình đã buông xuống một nửa, nhưng sau đó nên làm thế nào để đối phó nhiều sát thủ chỗ sáng chỗ tối như vậy? Mày hơi nhướng lên, đầu óc Sesshomaru đang không ngừng vận chuyển.

Inu Yasha cũng không nghe được lời nói của Sesshomaru, hai tay của hắn ôm cổ ca ca, thật gian nan đứng thẳng, dùng mặt mình nhẹ nhàng cọ hai má ca ca, sau đó ở bên tai Sesshomaru nhỏ giọng thì thầm một câu, cuối cùng bởi vì thể lực chống đỡ không nổi lại hôn mê bất tỉnh.
--oOo--

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com