TruyenHHH.com

[Đam Mỹ] Bậc Thầy Thẻ Sao Edit 294-END - Điệp Chi Linh

Chương 355: Tiệc mừng

vuongtamna0

Đêm kết thúc hạng mục thi đấu cá nhân, tin Đường Mục Châu ba lần đoạt giải quán quân rất nhanh đã leo lên trang đầu hot search.

Đêm nay rõ ràng là một đêm hân hoan, nhất là với fans của Đường Mục Châu, thấy nam thần tạo  nên kỷ lục ba lần quán quân khó có thể phá vỡ, mọi người kiêu hãnh, tâm trạng kích động khó nói thành lời, tin tức trong fanclub liên tục cập nhập, còn có vô số fans vọt vào official website để nhắn tin chúc mừng, fans lâu năm cắt ghép vô số hình ảnh video đoạt giải của Đường Mục Châu, thổi quét toàn internet.

Dù là người không biết đến thi đấu chuyên nghiệp Game Thẻ Sao cũng thấy được tin Đường Mục Châu đoạt quán quân.

Bên phía câu lạc bộ Phong Hoa, chị Tiết đã chuẩn bị tiệc mừng từ trước, Đường Mục Châu vừa đánh xong đã bị chị Tiết kêu đi, anh còn chưa kịp nói lời nào với tiểu sư đệ, chỉ kịp nghe A Triết nói một câu chúc mừng ở hậu trường đã phải vội vàng tách ra.

Tạ Minh Triết cũng theo đội viên của câu lạc bộ đi ăn cơm, thi đấu cá nhân kết thúc, mọi người có thể thả lỏng tổng kết lại, đêm nay chắc chắn tất cả câu lạc bộ đều lén liên hoan.

Trùng hợp là Phong Hoa và Niết Bàn lại chọn cùng một nhà hàng.

Nghe thấy phòng bên cạnh vọng lại giọng nói quen thuộc của A Triết và Trần Tiêu, Đường Mục Châu vui mừng, lập tức nói bên tai Tiết Lâm Hương: "Chị Tiết, có phải thành viên của Niết Bàn ở phòng bên cạnh không? Hay là hai bên gộp lại cho vui đi, đêm nay để tôi mời."

Tiết Lâm Hương nhíu mày: "Vậy không ổn lắm nhỉ? Câu lạc bộ lén liên hoan sao lại có chuyện gộp chung được? Bọn họ muốn thương lượng chiến thuật cũng không tiện......"

Đường Mục Châu cười nói: "Thi đấu vừa kết thúc, đêm nay sẽ không bàn đến thẻ bài và chiến thuật đâu, chỉ ăn bữa cơm thôi, Niết Bàn có sư phụ của tôi, đứa đồ đệ này vừa lấy quán quân đương nhiên phải mời cơm rồi."

Tiết Lâm Hương thấy có lý nên đồng ý, đi qua mời thành viên Niết Bàn đến bên này.

Vừa rồi vội vàng tạm biệt ở hậu trường, Tạ Minh Triết vẫn luôn thấy hụt hẫng, không ngờ đi ăn bữa cơm cũng gặp được sư huynh, cậu cực kỳ vui mừng nhưng lại không thể thể hiện quá rõ ràng, chỉ theo sau sư phụ qua phòng bên cạnh, ra vẻ kinh ngạc nhìn Đường Mục Châu, cười nói: "Sư huynh, trùng hợp quá!"

Nhìn gương mặt tươi cười sáng lạn của sư đệ, Đường Mục Châu thật muốn ôm cậu lại hôn mạnh một cái.

Ngại xung quanh có quá nhiều bóng đèn, Đường Mục Châu kiềm lại suy nghĩ trong lòng, ôm nhẹ bả vai sư đệ: "Ăn cơm cũng có thể gặp được, đây là duyên phận, ngồi đi."

Anh cố ý chừa lại vị trí bên cạnh mình cho Tạ Minh Triết, những người khác cũng không thấy có gì không đúng, đều tự tìm chỗ ngồi ngồi xuống.

Bốn thành viên chủ lực của Phong Hoa và bốn tuyển thủ của Niết Bàn cùng Trần Thiên Lâm ngồi một bàn, những tuyển thủ đội hai của Phong Hoa và các thành viên trong hiệp hội của Niết Bàn cùng nhóm quản lý ngồi hai bàn khác, Tiết Lâm Hương rất nhanh đã sắp xếp thỏa đáng vị trí ngồi của mọi người, vị giám đốc với tác phong nhanh gọn này vẫn luôn làm việc rất chu đáo.

Trước khi lên món ăn, Đường Mục Châu chủ động rót rượu, giơ ly nói: "Tôi mời sư phụ một ly, không có sư phụ, sẽ không có tôi của ngày hôm nay." Còn có một câu, anh giấu trong lòng không dám nói, không có sư phụ, anh cũng không có được vị sư đệ Tạ Minh Triết này.

Trần Thiên Lâm không chỉ là sư phụ dẫn anh vào liên minh chuyên nghiệp Thẻ Sao, mà còn là bà mối cho anh tìm được tình yêu đích thực. Nhưng hiện tại Trần Thiên Lâm vẫn chưa biết chuyện đồ đệ lớn đã bắt mất trái tim đồ đệ nhỏ, Đường Mục Châu tạm thời không định nói ra sợ kích thích sư phụ.

Tạ Minh Triết thấy sư huynh kính rượu, lập tức hiểu ý, cũng chủ động giơ ly rượu nói: "Sư phụ, em cũng kính anh một ly."

Trần Thiên Lâm: "??"

Hai người mắt đi mày lại, rõ ràng muốn chuốc rượu Trần Thiên Lâm.

Trần Tiêu thấy thế cũng giơ ly lên góp vui: "Anh, em cũng kính anh."

Trần Thiên Lâm: "???"

Ba ly rượu đặt trước mặt, nên uống hay không đây?

Trần Thiên Lâm im lặng hai giây, bình tĩnh nhấc ly nước lên: "Tửu lượng của tôi không tốt, lấy nước thay rượu." Sau đó không đợi ba người có ý kiến gì đã một hơi uống cạn ly nước trong tay, vừa hay đang khát.

Đường Mục Châu dở khóc dở cười: "Sư phụ đúng thật là......"

Vẫn luôn nói vật họp theo loài, Trần Thiên Lâm nhìn thì có vẻ chính trực, nhưng đồ đệ của anh đứa nào cũng xấu bụng nên vị tổ sư hệ mộc như anh tuyệt đối không phải con thỏ nhỏ ngây thơ, trên bàn tiệc có rất nhiều người mời rượu anh, ai anh cũng uống cùng nhưng lại không hề động tới rượu. 

Đường Mục Châu bỏ qua ý định chuốc rượu sư phụ, uống sạch ly rượu của mình: "Tôi có thể lấy được ba lần quán quân ít nhiều cũng nhờ sự dạy dỗ năm đó của sư phụ, ly này tôi cạn trước."

Tạ Minh Triết và Trần Tiêu cũng uống sạch.

Đối với Trần Thiên Lâm, ba người đều rất kính trọng và cảm kích, Đường Mục Châu là đồ đệ được anh dẫn dắt, Tạ Minh Triết có thể nắm bắt kỹ xảo chế tạo thẻ bài nhanh như vậy không thể không kể đến công lao của Trần Thiên Lâm, Trần Tiêu thì càng không cần phải nói, lúc nhỏ được Trần Thiên Lâm nhận nuôi, là Trần Thiên Lâm cho anh tuổi thơ, là sự ấm áp duy nhất trong thời niên thiếu của anh.

Thấy ánh mắt chân thành của cả ba, Trần Thiên Lâm hơi mỉm cười, chất giọng vẫn bình tĩnh nhàn nhạt: "Không cần cảm ơn tôi, tôi chỉ làm việc mình nên làm, cuối cùng có thể đi đến bước nào, vẫn phải dựa vào bản thân các cậu."

"Ừm, tôi sẽ nhớ kỹ những lời sư phụ nói." Đường Mục Châu để ly rượu xuống, cao giọng nói, "Hôm nay tôi mời, đừng ai nhắc đến chuyện thẻ bài hay thi đấu gì cả, mọi người ăn cơm uống rượu, chúc mừng thi đấu cá nhân kết thúc viên mãn!"

Trong phòng vang lên tiếng vỗ tay, Tiết Lâm Hương dẫn đầu nói: "Chúng ta cùng mời Mục Châu một ly, mừng cậu ấy dành được danh hiệu Ba lần quán quân!"

Những người mới trong đội hai của Phong Hoa kích động nâng ly rượu, không khí bữa tiệc cũng sôi động lên, Tạ Minh Triết chủ động chạm ly với sư huynh, nói: "Chúc mừng sư huynh, anh là niềm kiêu hãnh của em."

Trong mắt Đường Mục Châu tràn đầy dịu dàng nhìn cậu nói: "Em cũng là niềm kiêu hãnh của anh."

Hai người nhìn nhau cười, khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, Trần Tiêu cảm thấy mình lại bị nhét cho một mồm cơm chó, đành đau đầu dời tầm mắt.

Ăn tối xong thì cũng sắp khuya, Đường Mục Châu chủ động thanh toán, hai bên chia tay ở cửa nhà hàng.

Nhìn góc mặt anh tuấn của chàng trai dưới ánh đèn ấm áp, Tạ Minh Triết vốn có rất nhiều lời muốn nói với anh nhưng đến bên miệng chỉ biến thành một câu: "Sư huynh, thi đấu đoàn đội cạnh tranh khốc liệt, chúc anh may mắn."

Đường Mục Châu mỉm cười vươn hai tay, Tạ Minh Triết lập tức nhào vào lòng anh, sau đó được đối phương ôm chặt lấy.

Chất giọng trầm ấm của chàng trai vang lên từ trên đầu: "Mùa giải cuối năm anh ở bảng A, em ở bảng B, chỉ khi cả hai đều giành nhất bảng thì chúng ta mới có cơ hội gặp nhau tại chung kết, em hiểu chuyện này khó tới mức nào không?"

Tạ Minh Triết gật đầu: "Hiểu, đây là cấp độ địa ngục, nhưng cũng là một lần khiêu chiến đỉnh cao, em sẽ cố hết sức."

Đường Mục Châu im lặng một lát, vươn tay xoa nhẹ tóc sư đệ, nói: "Anh tin vào em."

Tạ Minh Triết học ngữ điệu của Đường Mục Châu, nói: "Em cũng tin vào anh."

Hai người tách ra, Tạ Minh Triết vẫy tay tạm biệt với Đường Mục Châu.

Thiếu niên dưới đèn đường tươi cười xán lạn, trong đôi mắt sáng ngời là bầu trời đầy sao, Đường Mục Châu đứng tại chỗ dịu dàng nhìn cậu xoay người đi, tuy Tạ Minh Triết có vẻ chỉ là nói mạnh miệng, nhưng kỳ lạ là, Đường Mục Châu tin, vị tuyển thủ tự tin lạc quan trước mặt anh đây vẫn luôn không ngừng đem lại bất ngờ cho người khác, cũng tạo nên vô số kỳ tích.

Nếu A Triết có thể dẫn dắt chiến đội mới thành lập là Niết Bàn này đoạt giải quán quân hạng mục đoàn đội ngay mùa giải đầu tiên, thì đúng thật sẽ trở thành kỳ tích lớn nhất trong lịch sử của liên minh chuyên nghiệp.

***

Sau khi Tạ Minh Triết trở lại câu lạc bộ thì trên giường trằn trọc không ngủ được.

Vừa rồi nói mạnh miệng trước mặt sư huynh, thề thốt tỏ vẻ mình sẽ tiếp thu độ khó cấp địa ngục, dùng thân phận nhất bảng B vào chung kết gặp sư huynh, nói thì dễ làm, được thật sự quá khó. 

Bảng A của mùa giải cuối năm gồm Phong Hoa, Lưu Sương Thành, Quỷ Ngục và Ám Ảnh. Thực lực của chiến đội Ám Ảnh cũng bình thường, một mình Thiệu Mộng Thần dẫn theo cả đội đánh vào được mùa giải cuối năm đã không dễ gì, vòng thứ nhất chắc chắn sẽ bị loại. Nhưng Lưu Sương Thành hay Quỷ Ngục đều khó giải quyết như nhau, Phong Hoa muốn đoạt giải quán quân thì không thể xảy ra bất cứ sai lầm nào.

Bảng B còn cạnh tranh khốc liệt hơn nữa, Tạ Minh Triết sắp phải đối mặt với tầm ngắm của ba câu lạc bộ Thành Phố Bóng Đêm, Chúng Thần Điện và Phán Quyết, sai sót ở bất cứ công đoạn nào cũng có khả năng bị loại, muốn đoạt quán quân ở bảng B, thì với bộ thẻ hiện tại, đánh hình thức thẻ ẩn 20 v 20 còn có chút phần thắng, chứ hình thức vô tận, trong lòng Tạ Minh Triết vẫn không nắm chắc.

Hình thức vô tận là hình thức đoàn chiến mới được đưa ra sử dụng ở mùa giải này, có thời gian quy định, không hạn chế tinh thần lực và số lượng thẻ bài, khi đó hết nhóm thẻ này đến nhóm thẻ khác ra sân, hết đám này đến đám khác hi sinh, tre già măng mọc giống như đánh giặc, phải xem trong thời gian quy định bên nào giết được nhiều thẻ hơn.

Trong hình thức này, kho thẻ của câu lạc bộ là điều căn bản, chiến thuật và thao tác là mấu chốt, muốn thắng, ngoại trừ so đấu chính diện thì không còn cách nào khác.

Cho dù hiện tại cậu làm ra rất nhiều thẻ tiên, nhưng những câu lạc bộ khác chắc chắn cũng làm thêm không ít thẻ mới, Niết Bàn muốn thắng câu lạc bộ khác trong hình thức vô tận thì cần phải nhằm vào đặc điểm của những câu lạc bộ này mà làm thêm một ít thẻ lẻ thích hợp với hình thức vô tận.

Tạ Minh Triết nghĩ tới thẻ nhân vật.

Ban đầu thẻ cậu làm đều là nhân vật trong tác phẩm kinh điển, giúp cậu nổi tiếng cũng là thẻ nhân vật. Thật ra vẫn còn một ít tư liệu có thể làm thành thẻ, hơn nửa đêm Tạ Minh Triết không ngủ được, linh cảm như suối phun, cậu ghi nhớ tất cả tư liệu, hôm sau tỉnh dậy liền dựa vào ghi chép để thiết kế thẻ.

Thẻ nhân vật trong Tam Quốc, nước Ngụy, nước Thục, nước Ngô cậu đã làm thành từng bộ thẻ hệ mộc, hệ kim, hệ hỏa. Nhưng trong những nhân vật anh hùng không thuộc ba phương thế lực này cậu chỉ mới làm một mình Hoa Đà, còn về mỹ nhân nổi tiếng Điêu Thuyền, Lữ Bố, Đổng Trác, tài nữ nổi danh Thái Văn Cơ, Hán Hiến Đế Lưu Hiệp, Trương Giác với khởi nghĩa Khăn Vàng vân vân, tất cả đều chưa làm. Thậm chí ngay cả những nhân vật như quốc chủ Tôn Quyền của nước Ngô, vua kế vị nước Thục Lưu Thiện, cậu vẫn luôn để đó không dùng đến.

Bây giờ cuối cùng cũng góp nhặt tư liệu những nhân vật này làm thành đợt thẻ lẻ cuối cùng bổ sung cho Niết Bàn.

Trong những thẻ này, ngoại trừ Lữ Bố, Điêu Thuyền và Đổng Trác phải làm liên kết, thì những nhân vật khác đa số đều sẽ thiết kế theo ý tưởng thẻ lẻ, kỹ năng nghiêng về chiến đấu đoàn đội quy mô lớn, chủ yếu để đánh hình thức vô tận.

Tạ Minh Triết sửa sạng lại tất cả tư liệu thẻ cần làm sau đó đi ngủ.

******

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com