Chap 6
Sáng hôm sau, khi ánh nắng xuyên qua cửa sổ, Dương Tiễn đã tỉnh dậy với cái đầu đầy mơ hồ và một tách trà trong tay. Hôm nay, anh phải ra ngoài làm việc, nhưng tâm trạng anh không khỏi lo lắng về chuyện Ngộ Không ở nhà. Anh nhớ lại những cuộc chiến đấu hùng tráng của con khỉ nhưng giờ đây, nó lại là một… đầu bếp bất đắc dĩ.“Liệu nó có làm gì quậy phá không?” Dương Tiễn tự hỏi, không thể nào ngăn được hình ảnh Ngộ Không múa gậy giữa bếp với bột bánh bay khắp nơi.Khi Dương Tiễn ra khỏi nhà, lòng anh đầy trăn trở. Anh thậm chí tưởng tượng ra cảnh Ngộ Không dùng gậy Như Ý để đảo món mì, hay là phi thân lên tường để tránh những món ăn mà nó vô tình làm cháy.Khi tới cơ quan, trong đầu anh vẫn không ngừng nghĩ đến căn bếp. Anh thở dài:“ Không biết con khỉ đó có bầy ra cái gì không?”Chưa kịp ngẫm nghĩ, anh nhận được tin nhắn từ Hao Thiên Khuyển: “Chủ nhân ơi, Ngộ Không đã bắt đầu ‘chương trình nấu ăn’ ở nhà. Mà… nó lại mời cả hàng xóm qua xem.”Dương Tiễn giật mình, tức thì đầu óc anh bắt đầu chạy như tên bắn. “Chuyện gì đang diễn ra ở nhà vậy?” Anh lập tức gọi điện cho Hao Thiên Khuyển.“Mọi chuyện tệ hại lắm, chủ nhân ơi! Hàng xóm đang xem Ngộ Không làm pizza. Họ rất thích, nhưng mà…”“Nhưng mà cái gì?” Dương Tiễn sốt ruột hỏi.“Ngộ Không vừa phô trương cái bánh pizza đầu tiên của nó và kêu gọi mọi người ‘cùng chén’! Nhưng mà… không có ai dám ăn nó.”Dương Tiễn sợ hãi thốt lên: “Hả? Tại sao?”“Vì nó đã quên cho nguyên liệu vào! Chỉ có bột, và bột, và bột thôi! Hàng xóm đã phê bình rằng đây là một ‘tác phẩm nghệ thuật ẩm thực không thể nuốt nổi’!”Lúc này, Dương Tiễn cảm thấy như có hàng ngàn con ruồi bay quanh đầu. “Mau mau, bảo Ngộ Không ngừng lại đi! Ta sẽ về ngay!”Khi Dương Tiễn về đến nhà, anh thấy hàng xóm đã tụ tập đông đủ trong nhà. Ngộ Không đứng giữa phòng khách, tay cầm cây gậy Như Ý, tựa như một vị thần trên bục giảng.“Đây là pizza thần thánh của ta! Đúng là một món ăn mang đậm bản sắc thiên đình!” Ngộ Không hét lên trong sự phấn khích, trong khi khắp nơi xung quanh là những khuôn mặt đầy lo lắng của hàng xóm.“Ngô... Ngộ Không ơi,” Dương Tiễn nghiến răng, “Bánh pizza này không có gì ngoài bột thôi! Ngươi có thực sự định mời mọi người ăn không?”Ngộ Không nháy mắt: “Có lẽ vậy! Nhưng ta đã tạo ra một tác phẩm nghệ thuật! Mọi người sẽ phải công nhận tài năng của ta!”Một người hàng xóm bạo dạn nói: “Tôi... có lẽ tôi nên về nhà thôi. Tôi không thể nuốt nổi… cái ‘tác phẩm nghệ thuật’ này.” Mọi người đồng loạt gật đầu và bắt đầu lần lượt rời đi, trong khi Ngộ Không vẫn ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Dương Tiễn thở dài. “Có lẽ… chúng ta cần tìm một cách để dạy cho Ngộ Không cách nấu ăn thực sự, chứ không phải chỉ là mời mọi người xem một show diễn hài hước như thế này.”Na Tra xuất hiện từ đâu, tay cầm một cuốn sách nấu ăn lớn: “Ta có thể giúp! Đây là ‘Cẩm nang nấu ăn cho thần thánh’. Chắc chắn Ngộ Không sẽ trở thành một đầu bếp huyền thoại! Chúng ta sẽ bắt đầu từ những món đơn giản nhất, như trứng chiên, rồi nâng dần lên.”Ngộ Không nhảy cẫng lên: “Có phải ta sẽ trở thành đầu bếp thiên đình không? Mọi người sẽ lại ca ngợi ta chứ?”Dương Tiễn gật đầu, mặc dù biết rằng con khỉ này có khả năng sẽ mang đến nhiều bất ngờ hơn là thành công. “Đúng vậy, nhưng trước tiên, hãy bỏ đi tất cả bột bánh này và bắt đầu lại từ đầu.”Và thế là, cả bọn bắt tay vào công cuộc biến Ngộ Không thành một đầu bếp… có thể là nổi tiếng nhất trong các đầu bếp… thất bại. Bởi vì với sự bận rộn của Dương Tiễn, những cuộc phiêu lưu hài hước với Ngộ Không và Na Tra chắc chắn vẫn sẽ tiếp diễn ở trong bếp!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com