Dai Ngu Hai Duong Mot Dam Bung Binh
*
*
Số 18, khu 12 đường Thanh Xuân.
Triệu Tiểu Đường ngẩng đầu nhìn chằm chằm biển hiệu vừa to vừa lớn của khu chung cư mà theo Đới Manh là rất phù hợp với tiêu chuẩn sạch-đẹp-tiện cô đề ra, nhướn mày nghi ngờ.
Chung cư Bùng Binh? Cái tên nghe cứ quài quái làm sao ấy. Chỗ này cũng có nằm giữa ngã ba ngã tư gì đâu, đặt cái tên khó hiểu vậy? Với cả, khu chung cư khang trang thế sao Triệu Tiểu Đường tìm trên mấy app thuê nhà không có mà họ Đới lại mò ra được hay nhỉ?
Đang lúc Triệu Tiểu Đường ngơ ngác ngó nghiêng thì từ đâu xuất hiện một cô gái khuôn mặt nhỏ nhắn, đeo kính đen dù trời không hề nắng, trên tay cầm ipad đứng ngay kế bên.
"Đến thuê nhà hả?"
"Ôi mẹ ơi!!" Người nọ giọng khàn, lại cố tình ghé tai Triệu Tiểu Đường nói nhỏ làm cô giật mình nhảy xa cả mét.
Tạ Khả Dần khoái chí cười ngặt nghẽo, căn bản không dừng được bởi bản mặt hết hồn của vị khách lạ cứ y như con Husky ngáo đá nhà mình. Chán chê quay ra liền bắt gặp đôi con ngươi sắc bén lưu tụ cả một bầu trời oán khí ném về phía này, bấy giờ Tạ Khả Dần mới rén, lấp liếm thu liễm cái nết "hiền thục khuê nữ" của mình lại.
"Ha ha, đùa chút thôi. Đừng giận đừng giận." Đoạn, nhích mấy bước kéo gần khoảng cách, bắt đầu hớn hở giới thiệu: "Nhìn đằng ấy là đằng này biết đang tìm nhà rồi. Yên tâm đi, lựa chọn chung cư Bùng Binh chắc chắn đằng ấy sẽ không hối hận. Đằng ấy xem, khuôn viên trong xanh nhiều cây cỏ hoa lá, muốn hồ bơi có hồ bơi muốn hồ cá có hồ cá. Ngay dưới chân chung cư là quán cafe an tĩnh rộng rãi, thích hợp cho mọi người tìm đến làm việc hay thư giãn..."
Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời Triệu Tiểu Đường gặp một người nào đó sở hữu khả năng nói như rap thế này. Chẳng những nhanh mà còn có vần có điệu, nhả chữ rất chuyên nghiệp và không hề vấp.
"Thế nào? Có phải nghe xong muốn dọn tới liền không?" Tạ Khả Dần hí hửng.
Xin lỗi nhưng thực sự thì từ nãy giờ Triệu Tiểu Đường vẫn không hiểu cái cô này muốn nói gì với mình. Cơ mà nhìn chung thì chung cư cũng ổn đấy nên...
"Ừ." Triệu Tiểu Đường nhạt nhẽo đáp một câu.
Tạ Khả Dần mừng ra mặt, thâm tâm vui mừng nhảy múa. Cứ cái đà này tiền thưởng cuối tháng sẽ tăng thêm cho mà xem.
"Vậy đằng ấy đi theo tôi, chúng ta đến quán cafe đằng kia nói chuyện."
Họ Triệu gật gù, cặp mắt hơi xếch vẫn láo liên quan sát xung quanh.
"À quên nữa, tôi tên Tạ Khả Dần."
"Triệu Tiểu Đường."
Khoé môi Tạ Khả Dần khẽ giật. Làm ơn đi, ít nhất cũng nên quan tâm chút kẻ đang giúp đỡ là cô mới phải chứ! Người gì đâu quạu quọ nhăn nhó thấy ghét à.
*
Tạ Khả Dần dẫn Triệu Tiểu Đường tới quán cafe Có Bạn ngay dưới chân chung cư.
Mới đầu giờ chiều nên quán tương đối vắng, chỉ có duy nhất một cô gái trực ở quầy pha chế. Nhưng theo quan sát của Triệu Tiểu Đường thì hình như cô ấy không phải đang trực đâu, mà là đang ngủ thì đúng hơn.
Người bên cạnh cô hình như quá quen với cảnh tượng ấy rồi nên rất nhanh lạch bạch chạy tới gõ gõ mấy cái: "Dậy ngay Kim Tử Hàm!"
Triệu Tiểu Đường bắt đầu thấy cái chung cư này kì cục rồi đó.
Cô gái kia lơ mơ tỉnh mộng, theo thói quen vươn tay vuốt ngược tóc ra sau để lộ đường nét gương mặt xinh như mộng.
Toàng.
Ngực trái Triệu Tiểu Đường vừa có cái gì đó bắn thủng một lỗ. Hức, người đâu mà đẹp thế không biết.
"Này Tạ Khả Dần." Cô hắng giọng gọi.
"Hử?"
"Cô mang theo hợp đồng không? Tôi kí luôn thời hạn 3 tháng."
Tiểu mỹ nhân trước mắt, Triệu Tiểu Đường há có thể ngăn dòng máu sắc nữ của mình lại? Ba tháng là còn ít. Nếu không phải thời gian có hạn, cô nhất định kí hợp đồng 10 năm.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com