Dai Ngu Hai Duong Abo Hoa Khai
Ngu Thư Hân khuôn mặt lãnh đạm nhìn động tác không tự nhiên của nàng, Triệu Tiểu Đường việc chọn lựa y phục cho mình cũng khó khăn đến vậy. Nàng ta cầm lên trung y xanh thẳm lại bỏ xuống, lấy lên ngoại sam hắc sắc nhìn nhìn. Nữ nhân này xem ra một chút kiên quyết cũng không có, cứ chọn đến chọn lui khiến Ngu Thư Hân chướng mắt không ít.
Không ngại ngùng bản thân lõa thể đi đến đẩy Triệu Tiểu Đường sang một bên, nàng xem xét một chút đã chọn ra đầy đủ y phục màu tím nhạt.
" Ngu xuẩn!"
Phun ra từ này nàng làm Triệu Tiểu Đường khựng lại một chút, sau đó thu về dáng vẻ dịu dàng ngoan ngoãn cầm lấy khoát vào. Nàng mặc xong y phục Ngu Thư Hân vẫn còn nằm cuộn tròn trong chăn gấm. Nữ nhân lười biếng chọn xong liền lăn ra ngủ, Triệu Tiểu Đường thật muốn phá lên cười.
"Nương tử, ta có việc phải ra ngoài nàng hảo hảo nghỉ ngơi!"
"Câm miệng!"
Nghe đến hai chữ nương tử Ngu Thư Hân dù tức giận vẫn không muốn nhìn xem người kia thái độ. Ngu Thư Hân cảm thấy cái nữ nha đầu kia niên kỷ nhỏ hơn nàng hai năm lại dám hướng nàng ra lệnh, thật khinh người.
Triệu Tiểu Đường đến kinh thành chỉ vừa vặn hai hôm, không rõ được ngõ đường. Đi một chút sẽ hỏi một chút bách tánh nơi này. Nhìn nàng xinh đẹp dáng vẻ dù không có khí tức quân quý vẫn sẽ khiến tước quý sinh ra yêu thích. Nàng muốn đến sơn trang ở núi Yên Mai, nàng cần phải giải quyết khối thạch phù nương thân để lại. Còn có tấm kim bài kia, Triệu Tiểu Đường thật không nghĩ muốn bình thiên hạ lại nhiều công đoạn như vậy thật khiến nàng vừa mới vỡ lòng choáng váng. Triệu Tiểu Đường không trang phục tước quý, chỉ là một bộ y phục quân quý Ngu Thư Hân chọn cho. Bất quá điểm này khiến nàng gặp rắc rối. Nàng dò hỏi tin tức lại dò đến trước cửa phủ đệ của Hạc vương gia, vị hoàng tước còn lại duy nhất không bị cẩu hoàng đế diệt. Nguyên lai nàng ta là một cái tước quý không thể nối dòng.
Được người bên ngoài chỉ dẫn đến đây, Triệu Tiểu Đường lá gan nhỏ không muốn đường đường chính chính đi vào. Trèo tường vẫn là cách tốt nhất nàng có thể làm. Đối với tước quý việc leo trèo vốn dĩ đơn giản nhưng bộ y phục mềm nhẹ này lại cản trở nàng.
Chân còn một chút nữa đã chạm đất, cũng không ngờ vạt áo bị vướng trên cành cây. Âm thanh xoèn xoẹt vang lên, Ngu Thư Hân nhất định sẽ giết nàng. Hai ngày quen biết cũng đủ khiến tiểu hài tử mới lớn này nơm nớp sợ hãi, người ta nói sợ thê tử sẽ sống lâu, Triệu Tiểu Đường chỉ là tuân thủ nguyên tắc mà thôi. Đột nhiên cành cây vì sức nặng cùng với động tác kéo của nàng mà gãy. Triệu Tiểu Đường hiện tại không kịp thời vận dụng võ công, bàn tạ chắc chắn tiếp đất mạnh mẽ đi. Bỗng chốc nàng cảm thấy thật nhẹ, Triệu Tiểu Đường còn mơ mơ hồ hồ thì giọng điệu trầm ấm đã vang lên.
" Tiểu quân quý trèo cây, ta lần đầu thấy!"
Triệu Tiểu Đường hiện tại thu lại ba hồn bảy phách mới nhận ra bản thân nàng bị ôm trong ngực người khác. Là tước quý cường giã. Thạch phù đặc biệt có phản ứng với loại khí tức này, đột nhiên phát tán quân quý khí tức dày đặc hơn.
Người nọ ôm nàng trên tay đáy mắt sóng động không nhỏ, Triệu Tiểu Đường mị lực thẳng đến nàng phóng ra. Dù là tước quý nhịn giỏi cũng khó lòng cưỡng chế.
"Ta đoán không lầm ngươi là Hạc vương gia chứ ?!"
Âm thanh tuy không mỏng nhẹ nhưng hương thơm quân quý cực phẩm khiến nàng ánh mắt dần đục ngầu. Muốn chiếm hữu nàng ấy, nàng là vương gia, bất cứ ai cũng không làm gì được nàng.
"Bổn vương hiện tại có hứng thú với nàng."
Triệu Tiểu Đường thầm mắng chửi trong lòng, nàng một cái tước quý cực phẩm bị một tước quý khác phóng ra tin tức tố trêu chọc. Thật sự chọc người cười đến điên loạn mà. Nàng không buông bả vai người nọ, mà còn dựa vào người nàng ấy nũng nịu. Diễn phải diễn cho trót, thiệt thòi một chút cũng không sao.
Bản năng bảo hộ quân quý của Hạc vương gia trỗi dậy, tay càng ra sức ôm chặt Triệu Tiểu Đường. Nữ nhân này là thuốc độc, nàng không ngại.
"Ngươi đưa ta đi nơi nào?"
"Không cần biết, chỉ cần nàng nhớ rõ sau hôm nay nàng liền là của ta đi."
Nhíu mày, Triệu Tiểu Đường nhíu chặt lông mày. Cái này sỉ nhục đối với nàng thật lớn, Hạc cái gì vương gia, hoạn hạc thì đúng hơn.
" Ngươi quân quý xinh đẹp liền nói thế!"
Nàng không khách khí, nàng muốn nhìn xem phản ứng của nàng ta. Hạc vương gia kia mặt dày vô sỉ môi ở trên trán nàng để lại cái hôn nhẹ, từ tốn nói.
"Trước ta quân quý liền không để vào mắt, nàng ngoại lệ lần đầu tiên. "
"Vô sỉ!"Thanh âm thanh thúy trong vòng tay vang lên, nữ nhân xinh đẹp lại cả gan nói nàng vô sỉ. Nàng không rõ vì cái gì Triệu Tiểu Đường một giây đã thay đổi thái độ, cực kỳ bài xích nàng còn chán ghét nhìn nàng.
Đỉnh đỉnh đại danh Hạc vương gia từ xưa đến nay chưa lần nào bị khinh rẻ như vậy, phẫn nộ không nhỏ. Bàn tay vươn đến nắm lấy cằm mỹ nhân gằn giọng.
"Lá gan rốt cuộc lớn cỡ nào?!"
Triệu Tiểu Đường lắc đầu tránh né đụng chạm của người kia, mà Hạc vương gia khi đến gần nàng tin tức tố không tự chủ phát tán nồng đậm.
Ôm lên Triệu Tiểu Đường lần nữa, cước bộ nhanh hơn trước. Tức khắc đã đặt Triệu Tiểu Đường lên giường lớn, những điểm kỳ lạ duy nhất, nữ nhân này từ đầu đến cuối đều không sinh ra biểu cảm phản ứng. Hạc vương gia lòng thầm sinh nghi ngờ nhưng sau đó khí tức quân quý nồng đậm đánh tan tất cả, nàng muốn người bên dưới thật nhanh để mình tiêu ký.
"Vương gia trong thật gấp gáp?"
Âm thanh vũ mị bên tai Hạc vương quyến rũ nàng, nữ nhân yêu nghiệt này thật muốn bức người điên loạn.
"Nàng tên họ là gì?!"
Hạc vương vừa nói vừa hướng cần cổ Triệu Tiểu Đường nhẹ nhàng lướt qua, sợ chỉ cần manh động sẽ khiến nàng vỡ. Tất nhiên một tước quý phẩm cấp cao ngất Triệu Tiểu Đường cảm thấy hành động này thật buồn nôn, nàng chỉ muốn cùng tiểu thê tử ân ái. Loại chuyện hành phòng cùng tước quý khác thật khiến nàng như bị vũ nhục. Lòng thầm oán trách, Ngu Thư Hân mau đến cứu nàng.
"Vương gia muốn biết đến như vậy?!"
Triệu Tiểu Đường khuynh thân đem Hạc vương gia từ phía trên đè xuống bên dưới, trực tiếp ngồi trên bụng nàng ta cởi y phục.
"Yêu nghiệt!"
Hạc vương gia thầm nắng, nữ nhân yêu mị này nàng muốn có. Không đợi được, nàng rướn người, cánh môi muốn bá đạo nuốt trọn đôi môi anh đào của người kia. Còn chưa chạm đến đã bị bàn tay thon dài trắng nõn chặn lại phía trước. Ánh mắt tươi cười của Triệu Tiểu Đường thật sự muốn ép vương gia bất chấp sỉ diện.
"Vương gia nếu muốn ta ta liền không ngại nhưng trước tiên..."
"Nàng muốn gì?"
"Muốn một tin tức của ngài!"
Hạc vương gia trấn tỉnh vài phần nhưng vẫn bị hương thơm từ cơ thể Triệu Tiểu Đường mê hoặc nhẹ gật đầu. Nàng nhìn ra phản ứng, mê hương dược đã có tác dụng, Triệu Tiểu Đường nhẹ đẩy Hạc vương nằm xuống nệm êm. Bản thân ghê tởn một hồi liền tiến hành cởi bỏ ngoại sam. Đột nhiên đại não xẹt qua ý cười, Triệu Tiểu Đường không nghĩ tiểu thê tử lại lớn gan như thế.
"Vương gia... người biết Thạch phù?"
"Biết, ta biết rõ!"
Không phải sao, cẩu hoàng đế lâu nay vẫn truy tìm tung tích của nó, thứ làm chủ nửa giang sơn ai lại không biết và tham vọng. Chỉ là nữ quân quý trước mắt bất quá vì cái gì lại hỏi đến. Nhưng nhìn thấy hai khỏa đẹp đẽ trước mặt liền si mê như trúng tình dược.
Triệu Tiểu Đường trong lòng mắng thầm, khi xong việc liền chọc mù mắt ngươi.
"Cách sử dụng thế nào?"
Lợi dụng Hạc vương đang mê man âu yếm đối nhũ phong của mình, Triệu Tiểu Đường liều mạng hỏi. Không ngần ngại nàng ta tuần tự nói ra bí mật, còn ngoan ngoãn nói cho nàng biết trên người mình có giữ binh phù. Đã xong việc, người kia cũng đã hùng hùng hổ hổ đi đến. Triệu Tiểu Đường buông lõng để người kia tự tiện.
Hạc vương gia thú tính trỗi dậy, đem hạ thân trương phồng rút ra. Triệu Tiểu Đường không nóng không lạnh nhìn nàng ta hùng hổ cởi y phục bản thân.
Rầm một tiếng, đại não Hạc vương gia mơ mơ hồ hồ đột nhiên đau rát má trái. Nàng hứng trọn trực tiếp liền lăng xuống giường ôm mặt. Còn Triệu Tiểu Đường lúc này liền ngoan ngoãn mặc lại đàng hoàng y phục ngồi trên giường huýt sáo ra vẻ bản thân không có tội.
Ngu Thư Hân bị chọc giận ngay sau đó lại hướng Hạc vương trút giận.
"Đánh cho ngươi dựng dục không được, đăng đồ tử."
"Ô ô ngươi! Vô lễ!"
Nàng nằm trên đất kêu than, cái nữ nhân này từ đâu đến, còn đánh nàng, thật vô lại.
" Ngươi nhịn không được cũng không cần tìm tên kia phát tiết, tước quý các ngươi muốn cái gì chứ!"Oanh một tiếng trong đầu, Hạc vương gia ánh mắt hảng sợ nhìn Triệu Tiểu Đường yêu mị ngồi giường.
" Đừng nhìn tiểu nữ, là vương gia nghĩ thôi!"
Triệu Tiểu Đường lời nói phun ra, Hạc vương gia lập tức thổ huyết ngất đi. Nàng ta lại suýt chút nữa cùng tước quý lên giường, còn động tình vì tước quý đó. Hạc vương gia nếu chuyện này truyền ra bên ngoài mặt mũi nàng còn để ở đâu.
Nhìn người ngất trên đất, Ngu Thư Hân phỏng chứng thị vị sắp đến. Nàng đi đến trước mặt Triệu Tiểu Đường nắm cằm nàng nâng lên.
"Nháo đủ thì về, mục đích cũng đạt được ngươi còn ở đây làm gì!"
"Hảo, nghe theo nương tử!"
"Hừ!"
Không ngại ngùng bản thân lõa thể đi đến đẩy Triệu Tiểu Đường sang một bên, nàng xem xét một chút đã chọn ra đầy đủ y phục màu tím nhạt.
" Ngu xuẩn!"
Phun ra từ này nàng làm Triệu Tiểu Đường khựng lại một chút, sau đó thu về dáng vẻ dịu dàng ngoan ngoãn cầm lấy khoát vào. Nàng mặc xong y phục Ngu Thư Hân vẫn còn nằm cuộn tròn trong chăn gấm. Nữ nhân lười biếng chọn xong liền lăn ra ngủ, Triệu Tiểu Đường thật muốn phá lên cười.
"Nương tử, ta có việc phải ra ngoài nàng hảo hảo nghỉ ngơi!"
"Câm miệng!"
Nghe đến hai chữ nương tử Ngu Thư Hân dù tức giận vẫn không muốn nhìn xem người kia thái độ. Ngu Thư Hân cảm thấy cái nữ nha đầu kia niên kỷ nhỏ hơn nàng hai năm lại dám hướng nàng ra lệnh, thật khinh người.
Triệu Tiểu Đường đến kinh thành chỉ vừa vặn hai hôm, không rõ được ngõ đường. Đi một chút sẽ hỏi một chút bách tánh nơi này. Nhìn nàng xinh đẹp dáng vẻ dù không có khí tức quân quý vẫn sẽ khiến tước quý sinh ra yêu thích. Nàng muốn đến sơn trang ở núi Yên Mai, nàng cần phải giải quyết khối thạch phù nương thân để lại. Còn có tấm kim bài kia, Triệu Tiểu Đường thật không nghĩ muốn bình thiên hạ lại nhiều công đoạn như vậy thật khiến nàng vừa mới vỡ lòng choáng váng. Triệu Tiểu Đường không trang phục tước quý, chỉ là một bộ y phục quân quý Ngu Thư Hân chọn cho. Bất quá điểm này khiến nàng gặp rắc rối. Nàng dò hỏi tin tức lại dò đến trước cửa phủ đệ của Hạc vương gia, vị hoàng tước còn lại duy nhất không bị cẩu hoàng đế diệt. Nguyên lai nàng ta là một cái tước quý không thể nối dòng.
Được người bên ngoài chỉ dẫn đến đây, Triệu Tiểu Đường lá gan nhỏ không muốn đường đường chính chính đi vào. Trèo tường vẫn là cách tốt nhất nàng có thể làm. Đối với tước quý việc leo trèo vốn dĩ đơn giản nhưng bộ y phục mềm nhẹ này lại cản trở nàng.
Chân còn một chút nữa đã chạm đất, cũng không ngờ vạt áo bị vướng trên cành cây. Âm thanh xoèn xoẹt vang lên, Ngu Thư Hân nhất định sẽ giết nàng. Hai ngày quen biết cũng đủ khiến tiểu hài tử mới lớn này nơm nớp sợ hãi, người ta nói sợ thê tử sẽ sống lâu, Triệu Tiểu Đường chỉ là tuân thủ nguyên tắc mà thôi. Đột nhiên cành cây vì sức nặng cùng với động tác kéo của nàng mà gãy. Triệu Tiểu Đường hiện tại không kịp thời vận dụng võ công, bàn tạ chắc chắn tiếp đất mạnh mẽ đi. Bỗng chốc nàng cảm thấy thật nhẹ, Triệu Tiểu Đường còn mơ mơ hồ hồ thì giọng điệu trầm ấm đã vang lên.
" Tiểu quân quý trèo cây, ta lần đầu thấy!"
Triệu Tiểu Đường hiện tại thu lại ba hồn bảy phách mới nhận ra bản thân nàng bị ôm trong ngực người khác. Là tước quý cường giã. Thạch phù đặc biệt có phản ứng với loại khí tức này, đột nhiên phát tán quân quý khí tức dày đặc hơn.
Người nọ ôm nàng trên tay đáy mắt sóng động không nhỏ, Triệu Tiểu Đường mị lực thẳng đến nàng phóng ra. Dù là tước quý nhịn giỏi cũng khó lòng cưỡng chế.
"Ta đoán không lầm ngươi là Hạc vương gia chứ ?!"
Âm thanh tuy không mỏng nhẹ nhưng hương thơm quân quý cực phẩm khiến nàng ánh mắt dần đục ngầu. Muốn chiếm hữu nàng ấy, nàng là vương gia, bất cứ ai cũng không làm gì được nàng.
"Bổn vương hiện tại có hứng thú với nàng."
Triệu Tiểu Đường thầm mắng chửi trong lòng, nàng một cái tước quý cực phẩm bị một tước quý khác phóng ra tin tức tố trêu chọc. Thật sự chọc người cười đến điên loạn mà. Nàng không buông bả vai người nọ, mà còn dựa vào người nàng ấy nũng nịu. Diễn phải diễn cho trót, thiệt thòi một chút cũng không sao.
Bản năng bảo hộ quân quý của Hạc vương gia trỗi dậy, tay càng ra sức ôm chặt Triệu Tiểu Đường. Nữ nhân này là thuốc độc, nàng không ngại.
"Ngươi đưa ta đi nơi nào?"
"Không cần biết, chỉ cần nàng nhớ rõ sau hôm nay nàng liền là của ta đi."
Nhíu mày, Triệu Tiểu Đường nhíu chặt lông mày. Cái này sỉ nhục đối với nàng thật lớn, Hạc cái gì vương gia, hoạn hạc thì đúng hơn.
" Ngươi quân quý xinh đẹp liền nói thế!"
Nàng không khách khí, nàng muốn nhìn xem phản ứng của nàng ta. Hạc vương gia kia mặt dày vô sỉ môi ở trên trán nàng để lại cái hôn nhẹ, từ tốn nói.
"Trước ta quân quý liền không để vào mắt, nàng ngoại lệ lần đầu tiên. "
"Vô sỉ!"Thanh âm thanh thúy trong vòng tay vang lên, nữ nhân xinh đẹp lại cả gan nói nàng vô sỉ. Nàng không rõ vì cái gì Triệu Tiểu Đường một giây đã thay đổi thái độ, cực kỳ bài xích nàng còn chán ghét nhìn nàng.
Đỉnh đỉnh đại danh Hạc vương gia từ xưa đến nay chưa lần nào bị khinh rẻ như vậy, phẫn nộ không nhỏ. Bàn tay vươn đến nắm lấy cằm mỹ nhân gằn giọng.
"Lá gan rốt cuộc lớn cỡ nào?!"
Triệu Tiểu Đường lắc đầu tránh né đụng chạm của người kia, mà Hạc vương gia khi đến gần nàng tin tức tố không tự chủ phát tán nồng đậm.
Ôm lên Triệu Tiểu Đường lần nữa, cước bộ nhanh hơn trước. Tức khắc đã đặt Triệu Tiểu Đường lên giường lớn, những điểm kỳ lạ duy nhất, nữ nhân này từ đầu đến cuối đều không sinh ra biểu cảm phản ứng. Hạc vương gia lòng thầm sinh nghi ngờ nhưng sau đó khí tức quân quý nồng đậm đánh tan tất cả, nàng muốn người bên dưới thật nhanh để mình tiêu ký.
"Vương gia trong thật gấp gáp?"
Âm thanh vũ mị bên tai Hạc vương quyến rũ nàng, nữ nhân yêu nghiệt này thật muốn bức người điên loạn.
"Nàng tên họ là gì?!"
Hạc vương vừa nói vừa hướng cần cổ Triệu Tiểu Đường nhẹ nhàng lướt qua, sợ chỉ cần manh động sẽ khiến nàng vỡ. Tất nhiên một tước quý phẩm cấp cao ngất Triệu Tiểu Đường cảm thấy hành động này thật buồn nôn, nàng chỉ muốn cùng tiểu thê tử ân ái. Loại chuyện hành phòng cùng tước quý khác thật khiến nàng như bị vũ nhục. Lòng thầm oán trách, Ngu Thư Hân mau đến cứu nàng.
"Vương gia muốn biết đến như vậy?!"
Triệu Tiểu Đường khuynh thân đem Hạc vương gia từ phía trên đè xuống bên dưới, trực tiếp ngồi trên bụng nàng ta cởi y phục.
"Yêu nghiệt!"
Hạc vương gia thầm nắng, nữ nhân yêu mị này nàng muốn có. Không đợi được, nàng rướn người, cánh môi muốn bá đạo nuốt trọn đôi môi anh đào của người kia. Còn chưa chạm đến đã bị bàn tay thon dài trắng nõn chặn lại phía trước. Ánh mắt tươi cười của Triệu Tiểu Đường thật sự muốn ép vương gia bất chấp sỉ diện.
"Vương gia nếu muốn ta ta liền không ngại nhưng trước tiên..."
"Nàng muốn gì?"
"Muốn một tin tức của ngài!"
Hạc vương gia trấn tỉnh vài phần nhưng vẫn bị hương thơm từ cơ thể Triệu Tiểu Đường mê hoặc nhẹ gật đầu. Nàng nhìn ra phản ứng, mê hương dược đã có tác dụng, Triệu Tiểu Đường nhẹ đẩy Hạc vương nằm xuống nệm êm. Bản thân ghê tởn một hồi liền tiến hành cởi bỏ ngoại sam. Đột nhiên đại não xẹt qua ý cười, Triệu Tiểu Đường không nghĩ tiểu thê tử lại lớn gan như thế.
"Vương gia... người biết Thạch phù?"
"Biết, ta biết rõ!"
Không phải sao, cẩu hoàng đế lâu nay vẫn truy tìm tung tích của nó, thứ làm chủ nửa giang sơn ai lại không biết và tham vọng. Chỉ là nữ quân quý trước mắt bất quá vì cái gì lại hỏi đến. Nhưng nhìn thấy hai khỏa đẹp đẽ trước mặt liền si mê như trúng tình dược.
Triệu Tiểu Đường trong lòng mắng thầm, khi xong việc liền chọc mù mắt ngươi.
"Cách sử dụng thế nào?"
Lợi dụng Hạc vương đang mê man âu yếm đối nhũ phong của mình, Triệu Tiểu Đường liều mạng hỏi. Không ngần ngại nàng ta tuần tự nói ra bí mật, còn ngoan ngoãn nói cho nàng biết trên người mình có giữ binh phù. Đã xong việc, người kia cũng đã hùng hùng hổ hổ đi đến. Triệu Tiểu Đường buông lõng để người kia tự tiện.
Hạc vương gia thú tính trỗi dậy, đem hạ thân trương phồng rút ra. Triệu Tiểu Đường không nóng không lạnh nhìn nàng ta hùng hổ cởi y phục bản thân.
Rầm một tiếng, đại não Hạc vương gia mơ mơ hồ hồ đột nhiên đau rát má trái. Nàng hứng trọn trực tiếp liền lăng xuống giường ôm mặt. Còn Triệu Tiểu Đường lúc này liền ngoan ngoãn mặc lại đàng hoàng y phục ngồi trên giường huýt sáo ra vẻ bản thân không có tội.
Ngu Thư Hân bị chọc giận ngay sau đó lại hướng Hạc vương trút giận.
"Đánh cho ngươi dựng dục không được, đăng đồ tử."
"Ô ô ngươi! Vô lễ!"
Nàng nằm trên đất kêu than, cái nữ nhân này từ đâu đến, còn đánh nàng, thật vô lại.
" Ngươi nhịn không được cũng không cần tìm tên kia phát tiết, tước quý các ngươi muốn cái gì chứ!"Oanh một tiếng trong đầu, Hạc vương gia ánh mắt hảng sợ nhìn Triệu Tiểu Đường yêu mị ngồi giường.
" Đừng nhìn tiểu nữ, là vương gia nghĩ thôi!"
Triệu Tiểu Đường lời nói phun ra, Hạc vương gia lập tức thổ huyết ngất đi. Nàng ta lại suýt chút nữa cùng tước quý lên giường, còn động tình vì tước quý đó. Hạc vương gia nếu chuyện này truyền ra bên ngoài mặt mũi nàng còn để ở đâu.
Nhìn người ngất trên đất, Ngu Thư Hân phỏng chứng thị vị sắp đến. Nàng đi đến trước mặt Triệu Tiểu Đường nắm cằm nàng nâng lên.
"Nháo đủ thì về, mục đích cũng đạt được ngươi còn ở đây làm gì!"
"Hảo, nghe theo nương tử!"
"Hừ!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com