Dai Mong Quy Ly Ly Luan Chu Yem Thoi Thieu Nien Cua Chung Ta
ĐÊM KHUYA CẢM HỨNG TRỖI DẬY, NÊN TẶNG MỌI NGƯỜI MỘT ĐOẠN VỀ CẢNH 2 ĐỨA NHỎ LẦN ĐẦU KÉO NHAU LÊN GIƯỜNG
Nhấn mạnh truyện tui viết là Ly Chu nha________"Ta không biết"Trác - nhà vừa bị nổ tan tành không rõ nguyên do - Dực Thần hỏi lại: "Ngươi không biết?"Không đợi Ly Luân trả lời Anh Lỗi chống gối đứng lên nói: "Ta biết nè, thuốc nổ ta vừa mới luyện chế á, lúc nảy ta đuổi theo Ly Luân định khuyên nhủ một chút thì bất cẩn đánh rơi, Ly Luân tiến lại giúp ta nhặt lên thì chẳng may trúng phải kíp nổ, nên..." hắn chỉ vào cái Tập Yêu Ty hoang tàn sau lưng mình "...nên biến thành như vậy á"Chu Yếm quay sang Anh Lỗi thắc mắc hỏi: "Vậy sao Ly Luân lại không bị thương"Anh Lỗi tự hào nói: "Loại thuốc nổ mới này không ảnh hưởng đến người sử dụng, thấy ta có tài không hả?"Bạch Cửu: "Ngươi không lo nấu ăn mà luyện chế thuốc nổ làm gì, định nổ chết Ly Luân à?"Ly Luân: "..."Bạch Cửu khựng lại một chút sau đó sửa lời: "Ý ta là Ly Luân ở thế giới này"Ly Luân: "..." Câu này khác gì câu kia?Mọi người: "..."Càng nói càng cảm thấy không thích hợp, tiểu Cửu à, đệ vẫn nên ngậm miệng lại điChu Yếm đi đến bên cạnh Trác Dực Thần hỏi: "Vậy chúng ta làm gì bây giờ, bát đũa đã cháy thành than hết rồi hình như cũng không cần rữa nữa""...""...""..."Chu Yếm: "Ta nói có gì không đúng sao?"____________Thiên ĐôTrước cửa khách điếm, mọi người đứng nhìn một lúc rồi bước vào. Ông chủ nhìn thấy một nhóm người ăn mặc sang trọng, liền cười đến tít mắt, cẩn thận giới thiệu: "Chào các vị, muốn thuê phòng sao? Các vị cần mấy phòng?" Trác Dực Thần nhìn quanh, đếm đếm một lúc rồi đáp: "Hai phòng." Nghe vậy, ông chủ sửng sốt, thầm nghĩ: "Lúc nảy là đang đếm giới tính á hả? Rõ ràng có đến bảy người mà chỉ thuê có hai phòng?!"Khi quay lưng lại Trác Dực Thần thấy ánh mắt mọi người đang nhìn về phía mình thì tỏ vẻ khó hiểu: "Có gì không ổn à?"Mọi người: "Rất không ổn"Văn Tiêu tiến lên đưa một đỉnh bạc cho ông chủ bảo: "Lấy bảy phòng"Ly Luân sửa lời: "Sáu phòng, ta ở cùng Chu Yếm là được"Mọi người: "..." Tùy ngươiSau khi thu xếp ổn thỏa, mọi người tắm rửa sạch sẽ rồi ai về phòng nấy. Ly Luân xoay người đóng cửa phòng lại, nhưng ngay lúc đó, ánh mắt liền bắt gặp Chu Yếm đang ngồi bên cửa sổ, tay cầm một quyển sách, chăm chú đọcLy Luân tiến lại gần, tò mò hỏi: "Ngươi đang làm gì thế?"Chu Yếm nhẹ nhàng gấp sách lại, nở nụ cười, đáp: "Đọc thoại bản" Ly Luân nhíu mày, tò mò lặp lại: "Thoại bản?" Chu Yếm mỉm cười giải thích, giọng pha chút hứng thú: "Đó là những câu chuyện kỳ thú trong nhân gian, được ghi chép lại thành sách. Người ta gọi chúng là thoại bản, vừa nảy trên đường ta thấy có bán, rất muốn đọc nên Văn Tiêu đã mua cho ta đấy, đọc rất hay, ngươi có muốn cùng ta thực hành một chút không?"Ly Luân thản nhiên đồng ý: "Được"Có được sự đồng ý của Ly Luân thì ngay tức khắc Chu Yếm tiến lại gần nắm lấy tay hắn kéo thẳng đến bên giường. Chu Yếm lật nhanh vài trang sách, ánh mắt lướt qua từng dòng chữ, rồi bất ngờ đóng sách lại. Nhìn về phía Ly Luân đang ngồi ngơ ngác trên giường, nụ cười trên môi Chu Yếm càng thêm bí ẩn. Chu Yếm bất ngờ ném quyển sách sang một bên, không nói một lời, dùng lực đẩy mạnh Ly Luân ngã ngửa lên giường. Chưa kịp phản ứng, Ly Luân đã thấy toàn thân Chu Yếm nhào tới, gần như đè lên người mình. Một tay Chu Yếm giữ chặt hai cổ tay của Ly Luân, khóa chặt trên đỉnh đầu, tay còn lại nhanh chóng kéo thắt lưng ra buộc chặc tay hắn lại, làm xong đoạn đấy, tay lại tiếp tục luồn vào bên trong vạt áo, động tác dứt khoát mà đầy uy hiếp. Ly Luân: "?" Dù không biết Chu Yếm làm hành động này là có ý gì, nhưng linh cảm nói cho hắn rằng điều này không tốt một chút nào cả, Ly Luân khó hiểu nhìn Chu Yếm đang đè lên người mình mà hỏi: "Ngươi đang làm gì vậy?"Chu Yếm ngồi trên người Ly Luân nghiêng đầu nhìn hắn trả lời: "Trong sách ghi là cùng người quan trọng cùng nhau lên giường, sau đó làm như thế này sẽ giúp tình cảm của hai người càng thêm sâu đậm, khó có thể tách rời"Ly Luân nghe thế gật gật đầu tỏ ý đã hiểu: "Thế nên hành động này của ngươi sẽ khiến cho mối quan hệ của chúng ta càng thêm thân thiết hơn, phải không?"Chu Yếm cười hì hì nói: "Đúng rồi, như thế chúng ta sẽ mãi là bằng hữu tốt của nhau không bao giờ xa rời, sách còn nói nhiều lắm, đợi tí ta làm hết một lượt cho ngươi xem"Ly Luân vô cùng tán đồng với suy nghĩ này của Chu Yếm nên cũng nằm im, mặc cho y khống chế tay, sau đó nhắm mắt cảm nhận cánh tay còn lại của Chu Yếm đang làm càn trên người mình, tay y luồn qua vạt áo hắn một lúc thì khựng lại. Ly Luân phát hiện điểm bất thường của y nên lên tiếng hỏi: "Sao thế? Chỉ vậy là xong rồi hả?"Chu Yếm lấy tay xoa xoa thái dương nói: "Đến đoạn này thì làm gì nữa nhỉ? Ngươi đợi ta chút" nói đoạn Chu Yếm nhảy xuống giường cầm quyển sách lúc nảy lên lật xem tiếp theo nên làm gì.Ly Luân ngồi dậy khỏi giường nhìn Chu Yếm đang nhíu mày, tay không ngừng lật sách thì lên tiếng nói: "Ngươi được không đấy, không thì cởi trói để ta làm cho, ta hay ngươi làm chắc cũng không khác biệt mấy đâu nhỉ?"Chu Yếm đọc xong lại ném sách sang một bên, một lần nữa phóng thẳng lên giường, làm ra tư thế giống hệt ban nảy, hai chân tách ra đè lên người Ly Luân chế trụ tay hắn nói: "Để ta, để ta, ta làm được mà"Ly Luân cũng chiều theo y mà nằm yên hưởng thụ: "Thật sự làm thế này có thể mãi ở bên cạnh nhau sao?"Chu Yếm hùng hồn đáp: "Đúng vậy, trong thoại bản viết thế á, lúc nảy làm đến khúc nào rồi nhỉ, hình như là..." nói đoạn y lại dùng tay xé nát ngoại bào của Ly Luân ném sang một góc, sau đó cúi người cắn một cái lên cổ hắn"Ưmm" Ly Luân nghiêng đầu sang một bên khẽ nhíu mày, nhìn ngoại bào của mình bị Chu Yếm xé đến rách nát, vứt ở một bên có chút hoài nghi nói: "Con người thật sự dùng cách lạ lùng này để gia tăng tình cảm sao? Ấy, ngươi cắn nhẹ thôi, đau"Chu Yếm cắn xong thì dời tầm mắt đến khuôn mặt Ly Luân nói: "Không phải chỉ có thế này thôi đâu, ngươi cảm thấy đau là chúng ta đang làm đúng rối đấy, còn đoạn sau nữa á, cơ mà ta đọc thấy khó hiểu quá, cái gì mà "tách" rồi "vào" sau đó "di chuyển gì đấy" ta đọc không hiểu"Ly Luân thấy đôi mắt đỏ tươi của Chu Yếm đã ửng hồng rưng rưng như sắp khóc vì không thể đọc hiểu được 'hành động có thể khiến tình cảm cả hai khắn khích hơn' thì nhẹ giọng vỗ về Chu Yếm: "Không sao, ngươi làm mấy phần ngươi hiểu là được rồi, mấy cái ngươi không hiểu sau này chúng ta sẽ làm, được không?"Chu Yếm nghe y nói thế thì lập tức lấy lại tin thần, khẽ mĩm cười nhìn Ly Luân, cúi đầu hôn lên mắt hắn, sau đó nghiêm túc giải thích cho Ly Luân: "Đoạn này trong sách ghi là 'Ta hôn lên mắt người che người nửa kiếp lênh đênh' á"Ly Luân nằm dưới thân Chu Yếm gật gật đầu tỏ ý đã hiểu: "Thì ra là vậy"Chu Yếm ngồi trên người Ly Luân một lúc thì lại leo xuống nói: "Ta đọc hiểu được nhiêu đây thôi, phần còn lại để một lát ta sẽ đi hỏi Tiểu Cửu thử xem"
________Phòng Bạch CửuBạch Cửu cầm quyển sách '96 cách thức mãi ở bên nhau' trên tay mà chết lặng cả người, đầu như rối gỗ quay sang thì nhìn ánh mắt lấp lánh thập phần chờ mong của Chu YếmChu Yếm gấp lắm rồi, Ly Luân còn đang nằm trên giường chờ y về làm nốt phần còn lại kia kìa, y nắm lấy bả vai Bạch Cửu lắc lắc vài cái, rất mong nhận được câu trả lời: "Đệ đọc hiểu không, cái đoạn 'vào rồi chuyển gì gì ấy', cụ thể là cái gì vào cơ?"Bạch Cửu hít thở không thông nói: "...Ta còn quá nhỏ để hiểu cái này, ngươi thử đi hỏi Tiểu Trác Ca xem"Chu Yếm nói một tiếng cảm ơn rồi nhận lại sách, sau đó xoay người lon ton chạy vào phòng Trác Dực ThầnChu Yếm vừa rời khỏi thì Bạch Cửu đã ngã phịch xuống đất hai tai ôm mặt nói: "Ôi tổ tiên ơi, ta vừa đọc cái gì thế này???"Phòng Trác Dực ThầnChu Yếm hí hửng ôm sách chạy vào phòng Trác Dực Thần chẳng bao lâu thì trong phòng phát ra một âm thanh kinh hoàng đến rung chuyển cả khách điếm"HOANG ĐƯỜNGGGGGGGGGGGG"________________
Nhấn mạnh truyện tui viết là Ly Chu nha________"Ta không biết"Trác - nhà vừa bị nổ tan tành không rõ nguyên do - Dực Thần hỏi lại: "Ngươi không biết?"Không đợi Ly Luân trả lời Anh Lỗi chống gối đứng lên nói: "Ta biết nè, thuốc nổ ta vừa mới luyện chế á, lúc nảy ta đuổi theo Ly Luân định khuyên nhủ một chút thì bất cẩn đánh rơi, Ly Luân tiến lại giúp ta nhặt lên thì chẳng may trúng phải kíp nổ, nên..." hắn chỉ vào cái Tập Yêu Ty hoang tàn sau lưng mình "...nên biến thành như vậy á"Chu Yếm quay sang Anh Lỗi thắc mắc hỏi: "Vậy sao Ly Luân lại không bị thương"Anh Lỗi tự hào nói: "Loại thuốc nổ mới này không ảnh hưởng đến người sử dụng, thấy ta có tài không hả?"Bạch Cửu: "Ngươi không lo nấu ăn mà luyện chế thuốc nổ làm gì, định nổ chết Ly Luân à?"Ly Luân: "..."Bạch Cửu khựng lại một chút sau đó sửa lời: "Ý ta là Ly Luân ở thế giới này"Ly Luân: "..." Câu này khác gì câu kia?Mọi người: "..."Càng nói càng cảm thấy không thích hợp, tiểu Cửu à, đệ vẫn nên ngậm miệng lại điChu Yếm đi đến bên cạnh Trác Dực Thần hỏi: "Vậy chúng ta làm gì bây giờ, bát đũa đã cháy thành than hết rồi hình như cũng không cần rữa nữa""...""...""..."Chu Yếm: "Ta nói có gì không đúng sao?"____________Thiên ĐôTrước cửa khách điếm, mọi người đứng nhìn một lúc rồi bước vào. Ông chủ nhìn thấy một nhóm người ăn mặc sang trọng, liền cười đến tít mắt, cẩn thận giới thiệu: "Chào các vị, muốn thuê phòng sao? Các vị cần mấy phòng?" Trác Dực Thần nhìn quanh, đếm đếm một lúc rồi đáp: "Hai phòng." Nghe vậy, ông chủ sửng sốt, thầm nghĩ: "Lúc nảy là đang đếm giới tính á hả? Rõ ràng có đến bảy người mà chỉ thuê có hai phòng?!"Khi quay lưng lại Trác Dực Thần thấy ánh mắt mọi người đang nhìn về phía mình thì tỏ vẻ khó hiểu: "Có gì không ổn à?"Mọi người: "Rất không ổn"Văn Tiêu tiến lên đưa một đỉnh bạc cho ông chủ bảo: "Lấy bảy phòng"Ly Luân sửa lời: "Sáu phòng, ta ở cùng Chu Yếm là được"Mọi người: "..." Tùy ngươiSau khi thu xếp ổn thỏa, mọi người tắm rửa sạch sẽ rồi ai về phòng nấy. Ly Luân xoay người đóng cửa phòng lại, nhưng ngay lúc đó, ánh mắt liền bắt gặp Chu Yếm đang ngồi bên cửa sổ, tay cầm một quyển sách, chăm chú đọcLy Luân tiến lại gần, tò mò hỏi: "Ngươi đang làm gì thế?"Chu Yếm nhẹ nhàng gấp sách lại, nở nụ cười, đáp: "Đọc thoại bản" Ly Luân nhíu mày, tò mò lặp lại: "Thoại bản?" Chu Yếm mỉm cười giải thích, giọng pha chút hứng thú: "Đó là những câu chuyện kỳ thú trong nhân gian, được ghi chép lại thành sách. Người ta gọi chúng là thoại bản, vừa nảy trên đường ta thấy có bán, rất muốn đọc nên Văn Tiêu đã mua cho ta đấy, đọc rất hay, ngươi có muốn cùng ta thực hành một chút không?"Ly Luân thản nhiên đồng ý: "Được"Có được sự đồng ý của Ly Luân thì ngay tức khắc Chu Yếm tiến lại gần nắm lấy tay hắn kéo thẳng đến bên giường. Chu Yếm lật nhanh vài trang sách, ánh mắt lướt qua từng dòng chữ, rồi bất ngờ đóng sách lại. Nhìn về phía Ly Luân đang ngồi ngơ ngác trên giường, nụ cười trên môi Chu Yếm càng thêm bí ẩn. Chu Yếm bất ngờ ném quyển sách sang một bên, không nói một lời, dùng lực đẩy mạnh Ly Luân ngã ngửa lên giường. Chưa kịp phản ứng, Ly Luân đã thấy toàn thân Chu Yếm nhào tới, gần như đè lên người mình. Một tay Chu Yếm giữ chặt hai cổ tay của Ly Luân, khóa chặt trên đỉnh đầu, tay còn lại nhanh chóng kéo thắt lưng ra buộc chặc tay hắn lại, làm xong đoạn đấy, tay lại tiếp tục luồn vào bên trong vạt áo, động tác dứt khoát mà đầy uy hiếp. Ly Luân: "?" Dù không biết Chu Yếm làm hành động này là có ý gì, nhưng linh cảm nói cho hắn rằng điều này không tốt một chút nào cả, Ly Luân khó hiểu nhìn Chu Yếm đang đè lên người mình mà hỏi: "Ngươi đang làm gì vậy?"Chu Yếm ngồi trên người Ly Luân nghiêng đầu nhìn hắn trả lời: "Trong sách ghi là cùng người quan trọng cùng nhau lên giường, sau đó làm như thế này sẽ giúp tình cảm của hai người càng thêm sâu đậm, khó có thể tách rời"Ly Luân nghe thế gật gật đầu tỏ ý đã hiểu: "Thế nên hành động này của ngươi sẽ khiến cho mối quan hệ của chúng ta càng thêm thân thiết hơn, phải không?"Chu Yếm cười hì hì nói: "Đúng rồi, như thế chúng ta sẽ mãi là bằng hữu tốt của nhau không bao giờ xa rời, sách còn nói nhiều lắm, đợi tí ta làm hết một lượt cho ngươi xem"Ly Luân vô cùng tán đồng với suy nghĩ này của Chu Yếm nên cũng nằm im, mặc cho y khống chế tay, sau đó nhắm mắt cảm nhận cánh tay còn lại của Chu Yếm đang làm càn trên người mình, tay y luồn qua vạt áo hắn một lúc thì khựng lại. Ly Luân phát hiện điểm bất thường của y nên lên tiếng hỏi: "Sao thế? Chỉ vậy là xong rồi hả?"Chu Yếm lấy tay xoa xoa thái dương nói: "Đến đoạn này thì làm gì nữa nhỉ? Ngươi đợi ta chút" nói đoạn Chu Yếm nhảy xuống giường cầm quyển sách lúc nảy lên lật xem tiếp theo nên làm gì.Ly Luân ngồi dậy khỏi giường nhìn Chu Yếm đang nhíu mày, tay không ngừng lật sách thì lên tiếng nói: "Ngươi được không đấy, không thì cởi trói để ta làm cho, ta hay ngươi làm chắc cũng không khác biệt mấy đâu nhỉ?"Chu Yếm đọc xong lại ném sách sang một bên, một lần nữa phóng thẳng lên giường, làm ra tư thế giống hệt ban nảy, hai chân tách ra đè lên người Ly Luân chế trụ tay hắn nói: "Để ta, để ta, ta làm được mà"Ly Luân cũng chiều theo y mà nằm yên hưởng thụ: "Thật sự làm thế này có thể mãi ở bên cạnh nhau sao?"Chu Yếm hùng hồn đáp: "Đúng vậy, trong thoại bản viết thế á, lúc nảy làm đến khúc nào rồi nhỉ, hình như là..." nói đoạn y lại dùng tay xé nát ngoại bào của Ly Luân ném sang một góc, sau đó cúi người cắn một cái lên cổ hắn"Ưmm" Ly Luân nghiêng đầu sang một bên khẽ nhíu mày, nhìn ngoại bào của mình bị Chu Yếm xé đến rách nát, vứt ở một bên có chút hoài nghi nói: "Con người thật sự dùng cách lạ lùng này để gia tăng tình cảm sao? Ấy, ngươi cắn nhẹ thôi, đau"Chu Yếm cắn xong thì dời tầm mắt đến khuôn mặt Ly Luân nói: "Không phải chỉ có thế này thôi đâu, ngươi cảm thấy đau là chúng ta đang làm đúng rối đấy, còn đoạn sau nữa á, cơ mà ta đọc thấy khó hiểu quá, cái gì mà "tách" rồi "vào" sau đó "di chuyển gì đấy" ta đọc không hiểu"Ly Luân thấy đôi mắt đỏ tươi của Chu Yếm đã ửng hồng rưng rưng như sắp khóc vì không thể đọc hiểu được 'hành động có thể khiến tình cảm cả hai khắn khích hơn' thì nhẹ giọng vỗ về Chu Yếm: "Không sao, ngươi làm mấy phần ngươi hiểu là được rồi, mấy cái ngươi không hiểu sau này chúng ta sẽ làm, được không?"Chu Yếm nghe y nói thế thì lập tức lấy lại tin thần, khẽ mĩm cười nhìn Ly Luân, cúi đầu hôn lên mắt hắn, sau đó nghiêm túc giải thích cho Ly Luân: "Đoạn này trong sách ghi là 'Ta hôn lên mắt người che người nửa kiếp lênh đênh' á"Ly Luân nằm dưới thân Chu Yếm gật gật đầu tỏ ý đã hiểu: "Thì ra là vậy"Chu Yếm ngồi trên người Ly Luân một lúc thì lại leo xuống nói: "Ta đọc hiểu được nhiêu đây thôi, phần còn lại để một lát ta sẽ đi hỏi Tiểu Cửu thử xem"
________Phòng Bạch CửuBạch Cửu cầm quyển sách '96 cách thức mãi ở bên nhau' trên tay mà chết lặng cả người, đầu như rối gỗ quay sang thì nhìn ánh mắt lấp lánh thập phần chờ mong của Chu YếmChu Yếm gấp lắm rồi, Ly Luân còn đang nằm trên giường chờ y về làm nốt phần còn lại kia kìa, y nắm lấy bả vai Bạch Cửu lắc lắc vài cái, rất mong nhận được câu trả lời: "Đệ đọc hiểu không, cái đoạn 'vào rồi chuyển gì gì ấy', cụ thể là cái gì vào cơ?"Bạch Cửu hít thở không thông nói: "...Ta còn quá nhỏ để hiểu cái này, ngươi thử đi hỏi Tiểu Trác Ca xem"Chu Yếm nói một tiếng cảm ơn rồi nhận lại sách, sau đó xoay người lon ton chạy vào phòng Trác Dực ThầnChu Yếm vừa rời khỏi thì Bạch Cửu đã ngã phịch xuống đất hai tai ôm mặt nói: "Ôi tổ tiên ơi, ta vừa đọc cái gì thế này???"Phòng Trác Dực ThầnChu Yếm hí hửng ôm sách chạy vào phòng Trác Dực Thần chẳng bao lâu thì trong phòng phát ra một âm thanh kinh hoàng đến rung chuyển cả khách điếm"HOANG ĐƯỜNGGGGGGGGGGGG"________________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com