TruyenHHH.com

Dai Mong Quy Ly Dong Nhan Tieu Trac Dai Nhan


Phần lớn nội dung đều là tự nghĩ, cảnh báo nhân vật có thể OOC.

Phi logic, đọc vui là được rồi, không thích có thể rời đi. Không tiếp nhận bình luận tiêu cực, ác ý.

All Trác Dực Thần.

Thiết lập nội dung: Trác Dực Thần cùng với Thần giao dịch, cậu được quay trở về quá khứ mang theo thần lực vay mượn để cứu mọi người nhưng với điều kiện không được nói ra, hay tìm cách thay đổi tình tiết quá lớn, cái giá phải trả cho giao dịch là dù kết quả là tốt hay xấu Trác Dực Thần đều không được ở lại mà phải chết đi.

Kết HE ( yên tâm đọc. )

_____

Tuy đã biết trước nhưng Ôn Tông Du thật sự rất khó đánh bại, Bất Tẫn Mộc kết hợp thêm Nghiệt hỏa của Phượng Hoàng cho dù là đã đem hắn đến Đại Hoang đại địa toàn là gió tuyết cùng băng phủ cũng không thể giảm bớt lực lượng của hắn phần nào.

Thần lực vay mượn tại thân cùng yêu lực của Băng Di, Trác Dực Thần lần này không lại rơi vào mộng cảnh đắm chìm nhưng dù hắn có hợp lực với Triệu Viễn Chu thì cũng vẫn bị Ôn Tông Du đánh cho khốn cảnh cực kỳ, vết thương càng lúc càng nhiều.

“ Tiểu Trác.” Triệu Viễn Chu dùng nhất tự quyết “ Hộ “ ở phía trước, quay đầu nhìn Trác Dực Thần vẫn chưa thể đứng vững lo lắng không thôi gọi một tiếng.

Trác Dực Thần ôm ngực ho ra một ngụm máu, liền nhanh chóng tránh khỏi tầm mắt của Triệu Viễn Chu vội vàng lấy tay lau đi vết máu ở khóe môi, lần nữa đứng dậy cùng hắn chặn lại công kích: “ Không sao.”

Ôn Tông Du từ trên cao thấy bọn họ khó khăn chống đỡ đắc chí cực kỳ, liên tục phóng ra hỏa cầu, nghiệt hỏa nóng cháy yêu lực lại mạnh mẽ, từng lần từng lần không ngừng lao đến. Triệu Viễn Chu cùng Trác Dực Thần bên dưới rất khó tấn công được hắn lại phải cực nhọc phòng ngự, Kiếm Vân ở tay trái của Trác Dực Thần xem ra cũng sắp chịu không nổi.

Nhận ra điều đó Ôn Tông Du khoái ý gian ác cười, liền dồn yêu lực trong một kích đánh tới. Nếu lần này bị đánh trúng thương tổn sẽ khó lòng chịu nỗi, Triệu Viễn Chu nào có lo nghĩ nhiều như vậy quay đầu liền ôm lấy Trác Dực Thần hộ hắn vào lòng, che chắn mọi đòn tấn công.

“ Triệu Viễn Chu!” Trác Dực Thần chỉ kịp kêu hắn một tiếng, ánh mắt tràn đầy lo lắng, lập tức dùng thần lực bao lấy cả hai.

Đùng vang một tiếng khói mù lập tức bao phủ toàn bộ đại địa, một khoảng đất trời bị chấn rung lên dữ dội.

Khi bụi mờ tan đi, cả hai mới có thể định thần lại, thần lực thu hồi, Triệu Viễn Chu nhìn Trác Dực Thần thấy cậu không có thương tổn mới từ từ buông tay ra. Nhưng tại sao hắn cũng không có chút thương tích nào.

Đơn giản chu toàn là do có người vì họ cản lại mọi tấn công.

Ly Luân không biết xuất hiện từ lúc nào đứng chắn ở trước mặt cả hai, khẽ quay đầu nhìn lại, thấy bọn họ không sao mới khẽ thở ra một hơi.

“ Ly Luân, ngươi điên rồi, khó khăn lắm mới có cơ hội lần nữa tu luyện, vốn dĩ rể cây hòe cần trăm năm mới có thể hóa hình, ngươi lại cưỡng chế xuất quan điều động yêu lực chỉ để đổi lấy sức mạnh trong nhất thời sau chốc lát ngươi sẽ hồn phi phách tán.” Nhìn rõ người đến là ai Triệu Viễn Chu giọng nói có chút nghẹn ngào, hai mắt mang theo lệ quang nhìn hắn nói.

Ly Luân nghe vậy mỉm cười nói: “ Chỉ cần như vậy là đủ rồi.”

Lại một lần nữa, Ly Luân dùng hết sức cản lại những đòn tấn công tiếp theo của Ôn Tông Du. Nhưng lần này, yêu lực của kẻ địch quá lớn Ly Luân lại không như trước đây chỉ có thể bị dư chấn từ sức mạnh của Ôn Tông Du đánh văng ra sau. Trong khoảnh khắc đó, cả Trác Dực Thần và Triệu Viễn Chu đều cùng vươn tay ra đỡ lấy hắn. Cả hai không chút do dự tiến lên, bảo vệ Ly Luân phía sau.

Ly Luân trong lòng nói không nên lời cảm động cùng chua xót, hắn tự giễu cười một tiếng, khẽ lắc đầu.

“ Ta trước đây đúng là mắt mù.”

Ôn Tông Du tấn công không để cho bọn họ một cơ hội nào, hắn nhìn ba người ánh mắt lạnh lẽo, đầy khinh miệt, cũng chỉ là thêm một người đến chịu chết mà thôi.

Đôi tay Ôn Tông Du lại bắt đầu tụ tập yêu lực, lần này yêu lực mạnh mẽ và tàn nhẫn hơn bao giờ hết, liên tiếp hàng loạt hỏa cầu không ngừng lao đến, nghiệt hỏa hừng hực cháy lên tựa như thái dương rơi xuống. Ôn Tông Du thật sự muốn một kích tiêu diệt bọn họ, nhanh chóng kết thúc trận chiến này, chấm dứt mọi hy vọng của ba người kia như thế mục đích của hắn lập tức không còn cản trở nào.

Cả ba đều đã trọng thương, nhìn thấy hỏa cầu lao đến cũng chỉ có thể cắn răng chống lại. Trác Dực Thần thân thể vốn đã bệnh cốt rã rời, Triệu Viễn Chu yêu lực tổn thương, Ly Luân càng không cần phải nói, cố xuất quan yêu lực không bằng lúc trước tùy thời hồn phi phách tán. Có chống đỡ nhưng cũng chẳng được bao lâu, cả ba bị chấn bay ra xa trọng thương nằm trên mặt đất, máu tươi từ vết thương không ngừng chảy ra.
___

Bên phía nhà lau Sùng Võ Danh, Anh Lỗi, chị em nhà Bùi Tư Tịnh cũng không dễ dàng gì mới có thể hạ gục được Chân Mai nhờ vào một phút lơ là của hắn khi nhìn thấy Bạch Cửu.

“ Tiểu Cửu, không phải bảo ngươi quay về Tập Yêu Ti cùng Thần nữ đại nhân sao?” Anh Lỗi nắm lấy bả vai của Bạch Cửu quay một vòng trên dưới xem một lần, bảo đảm tiểu thần y không có thương tích.

“ Bên phía Tập Yêu Ti cũng có chuyện, Phạm đại nhân cũng hóa yêu rồi.” Bạch Cửu gấp gáp nói.

“ Thế Văn Tiêu sao rồi?” Bùi Tư Tịnh gấp gáp hỏi.

“ Tỷ ấy đang sử dụng Lệnh bài Bạch Trạch ngăn lại ngài ấy.”

“ Không được, ta đi giúp Văn Tiêu, nàng ấy đang trúng độc lại cố sử dụng Lệnh bài Bạch Trạch rất nguy hiểm.” Bùi Tư Tịnh quay đầu liền muốn chạy về Tập Yêu Ti.

“ Bùi tỷ!” Anh Lỗi lo lắng gọi nàng lại.

“ Ngươi không phải được Tiểu Trác nhờ việc sao? Mau đi làm đi, phía Văn Tiêu có ta rồi.” Bùi Tư Tịnh cùng Bùi Tư Hằng nhanh chóng rời đi.

Anh Lỗi và Bạch Cửu chạy khắp nơi, tìm kiếm thứ giúp Ôn Tông Du tái sinh, chạy khắp địa lau mọi nơi đều tìm qua một vòng đều không thấy.

“ Rốt cuộc ngươi muốn tìm gì a Anh Lỗi?!!” Bạch Cửu thở hỗn hển chạy theo phía sau hỏi hắn.

“ Là thứ giúp Ôn Tông Du có thể niết bàn trùng sinh.” Tiểu Trác đại nhân bên kia không biết thế nào rồi! Thời gian trôi qua càng lâu cảm giác bất an trong lòng hắn càng lúc càng lớn, gấp gáp căng thẳng không thôi.

“ Phòng…phòng thờ.” Chân Mai ánh mắt nhìn Bạch Cửu có hối hận cũng có hổ thẹn, dùng chút khí lực cuối cùng cố gắng nói ra mấy từ sau đó triệt để tắt thở.

Bạch Cửu khó giấu có chút bi thương nhìn hắn, sau đó nhớ ra gì đó, lập tức nắm chặt tay Anh Lỗi chạy về một nơi: “ Ta biết rồi! Ta biết thứ đó ở đâu rồi!!”

__

“ Là thứ đó.” Anh Lỗi chỉ về phía lư hương trên bàn thờ, nhìn nó không ngừng bốc lên khói vụ cùng yêu lực.

“ Vậy còn chờ gì nữa, mau phá nó đi.” Bạch Cửu vừa nói vừa tiến lên muốn lật đổ lư hương nhưng lập tức bị một lớp kết giới ngăn cách, tay trái vươn ra còn bị cháy thương một mảnh.

“ Tiểu Cửu!” Anh Lỗi vội nắm lấy tay Bạch Cửu, bạch quang cùng lam quang yêu lực lập tức vì Bạch Cửu chữa thương.

Anh Lỗi nhìn lam quang yêu lực tùy hắn sở dụng có chút kinh ngạc nhưng ngay sau đó nhớ ra: “ Tiểu Trác đại nhân thật sự lợi hại.”

“ Tiểu Trác ca đương nhiên lợi hại.” Bạch Cửu lập tức nói thêm.

“ Đúng đúng đúng, Tiểu Cửu ngươi lui lại một chút, chuyện này để ta.”

Bạch Cửu nghe vậy gật đầu ngoan ngoãn lùi lại, Anh Lỗi hít sâu một hơi tiến lên, kết giới lập tức phát động cảm giác như thêu như đốt ập đến, Anh Lỗi đau đến cắn chặt răng mà chịu đựng, tưởng chừng lần này khó khăn trùng trùng nhưng bỗng nhiên cảm giác nóng rát giảm xuống bao trùm hắn là lam quang yêu lực, mát lạnh ôn nhuận đẩy lui kết giới. Nắm bắt thời cơ Anh Lỗi không ngại ngần lập tức tiến lên vung tay thật mạnh quăng rớt lư hương, tro bụi từ bên trong vương đầy ra nền đất, kết giới cũng từ đó tan đi.

“ Thành công rồi, Tiểu Cửu ta thành công rồi.” Anh Lỗi vui mừng quay đầu nhìn Bạch Cửu.

“ Ngươi không sao chứ Anh Lỗi?” Bạch Cửu lo lắng đi quanh hắn một vòng, cẩn thận quan sát lại nắm cổ tay hắn bắt mạch.

“ Không sao không sao, nhờ yêu lực của Tiểu Trác đại nhân, cái kết giới chết tiệt đó không làm gì được ta.”

Nghe hắn nói vậy Bạch Cửu mới yên tâm khẽ gật gật đầu, sau đó nhanh chóng nắm tay hắn kéo hắn chạy vội: “ Vậy chúng ta mau quay lại Tập Yêu Ti hội hợp cùng Bùi tỷ tỷ và Văn Tiêu tỷ sau đó tìm cách đến giúp Đại yêu và Tiểu Trác ca!”

Cả hai toàn lực chạy về Tập Yêu Ti, lúc đến nơi Văn Tiêu, Bùi Tư Tịnh Bùi Tư Hằng đều còn an toàn. Bạch Cửu lo lắng độc trên người Văn Tiêu phát tác tức tốc chạy đến bên cạnh nàng, vội vàng bắt mạch.

“ Không đúng…Sao có thể như vậy, Văn Tiêu tỷ độc trên người tỷ được giải rồi!” Bạch Cửu khó tin nhìn nàng.

“ Làm sao có thể như vậy được…” Văn Tiêu mờ mịt không rõ hỏi lại.

“ Thật sự được giải rồi Văn Tiêu tỷ, nếu không tỷ thật sự sẽ không dùng nổi Lệnh bài Bạch Trạch đâu.” Bạch Cửu bắt mạch lại cho nàng thêm vài lần, khẳng định nói.

“ Lệnh bài Bạch Trạch…ta còn nghĩ rằng là do Tiểu Trác độ yêu lực cho ta.”

“ Tiểu Trác đại nhân làm gì cơ?!" Anh Lỗi gấp gáp đứng dậy, quay đầu liền muốn chạy đi.

" Không được chúng ta phải nhanh chóng đến chỗ ngài ấy thôi.”

“ Anh Lỗi, làm sao vậy?” Bạch Cửu vội vàng nắm lại hắn.

“ Nếu ta đoán không lầm, Tiểu Trác đại nhân đã dẫn độc trên người Thần nữ đại nhân vào người mình rồi!” Anh Lỗi biết cảm giác bất an trong lòng là từ đâu đến rồi, ngày đó hắn tận mắt nhìn thấy Ngạo Nhân vì Ly Luân hút độc vào người cũng tận mắt thấy nàng ta chết đi tan biến, hắn không muốn Trác Dực Thần sẽ như vậy, hắn sẽ chịu không nổi.

____

Nếu các bạn thích văn phong của MinH và có plot muốn triển khai nhưng không thể thì có thể gợi ý cho MinH.

Nếu thấy hợp MinH có thể viết.

Chúc các bạn có một ngày đọc truyện vui vẻ. Chân thành cảm ơn các lượt bình chọn và bình luận của mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com