Dai Ca Ta Phai Lam Sao Day Song Nhiep
May thay Lam Hy Thần dùng Sóc Nguyệt đỡ lấy Bá Hạ của Nhiếp Minh Quyết"Đại ca! Có gì huynh bình tĩnh chúng ta từ từ nói""Hoài Tang... đệ ấy chắc có nỗi khổ tâm."Nhiếp Minh Quyết nhìn sang người đệ đệ đang ngồi sụp xuống, toàn thân run rẩy mà lòng cũng nhói đau.
Đương nhiên rôi Nhiếp Minh Quyết dù có thế nào thì đối với đệ đệ ít nhiều cũng có chút tình cảm.Người đệ đệ hắn luôn bảo vệ cùng y lớn lên làm sao lại có thể nhẫn tâm ra tay giết hại ngay tại đây.Nhiếp Minh Quyết tay cầm Bá Hạ thả lỏng dần.Kế hoạch bị bại lộ, Hoài Tang vừa giận mà lại vừa đau. Y không biết Nhiếp Minh quyết sẽ làm gì mình y chỉ biết mạng sống của Nhiếp Minh Quyết sẽ không thể cứu vãn.Nhiếp Minh quyết quay mặt đi "hừ" mạnh một tiếng Lam Hi Thần bước tới chỗ Hoài Tang lay nhẹ"Hoài Tang đệ....."Hoài Tang hất tay Lam Hi Thần ra, lúc này y mới ngước lên nhìn mọi người. Đôi mắt y đỏ ngầu đầy căm phẫn, 2 hàng nước mắt lã chã."Cút!!! Các ngươi mau cút""Tam Tôn cái rắm, Đại ca nhị ca tam ca con khỉ nhà mấy người."Y chuyển sang hướng Kim Quang Dao"Tam ca??? Liễm Phương Tôn???"" Ngươi đáng được gọi như vậy sao.?""Loại con của kỹ nữ dùng kế sách dơ bẩn bước lên được Kim Lân Đài.""H...Hoài Tang.....""Nhị ca đệ biết huynh luôn tin tưởng hắn. Nhưng hắn chính là một con xà độc huynh bao che cho nó, sớm ngày nó sẽ cắn lại huynh thôi."Lam Hi Thần không biết nói gì chỉ cau mày nhìn Hoài Tang đang tức đến đỏ mặt nói ra những ngôn từ mà trước giờ cả y lẫn Nhiếp Minh Quyết đều chưa từng nghĩ đến. "Hoài Tang nếu ta có làm sai gì đệ hãy nói cho biết. Nhưng đệ xúc phạm ta như vậy......"Nhiếp Minh Quyết đi đến chỗ Kim Quang Dao đưa tay ra ý như muốn bảo vệ y."Ha. Nhiếp Minh Quyết huynh như vậy là có ý gì ?? Sợ ta giết chết hắn sao??"Nhiếp Minh Quyết vẫn im lặng"Kim Quang Dao, năm đó 2 huynh đệ ta đối xử với ngươi như thế nào?? Ngươi lại lấy ân báo oán, muốn hại chết đại ca ta? "Nhiếp Minh Quyết cau mày tỏ vẻ khó chịu"Thứ ngu xuẩn này ngươi cũng có thể nói được?""Ta nói được, ta nói được hết!!! Tại sao ta lại không nói được ??Ta đâu phải người câm ta lại càng không phải chó để đợi các ngươi cho phép mới được no-....""Chát "Nhiếp Minh quyết đưa bàn tay thô ráp tát mạnh vào mặt Hoài Tang. Cái tát rất mạnh khiến Hoài Tang ngã nhào ra sau, trên khuôn mặt trắng nõn nay in 5 ngón tay đỏ ửng. Nước mắt Hoài Tang lại càng chảy nhiều hơn. Là đau nhưng không phải vì thể xác mà là người hắn yêu thương, hy sinh mọi thứ nay lại chỉ vì Kim Quang Dao kia mà cho hắn một bạt tay.Hoài Tang lảo đảo đứng dậy, một tay ôm lấy nơi đỏ ứng kia một tay lau đi những giọt nước mắt"Các người các người chính là bị hắn mê hoặc làm cho mù mắt không phân biệt được phải trái đúng sai. ""Hảo". Hoài Tang nhẹ giọng."Vậy ngươi nói xem mỗi ngày ngươi đều đến chỗ đại ca ta làm gì??"Lam Hi Thần vội lên tiếng"Hoài Tang, A Dao đệ ấy chỉ là muốn giúp đại ca bình tĩnh hơn. Là ta đã dạy đệ ấy Thanh Tâm Âm, cũng là ta đã nhờ đệ ấy đàn cho Đại Ca ""Haha.. Thanh Tâm Âm?? Ngươi có chắc đó là Thanh Tâm Âm không????""Khúc Thanh Tâm Âm đó không phải thay đổi giai điệu một chút liền có thể giết người sao? "Lam Hi Thần chỉ biết im lặng"Ăn nói hàm hồ"Nhiếp Minh Quyết vẫn cau mặt, một mực phản bác lời nói của Hoài Tang"Đại ca. Huynh nay chỉ vì một tên con của kỹ nữ mà không thể tin chính đệ của mình ư?""Tin ngươi?? Ngươi nói xem ta lấy gì tin ngươi??"Câu nói kia của Nhiếp Minh Quyết ăn sâu vào trong tâm trí Hoài Tang, y khụy xuống mà ôm lấy trái tim đang đau nhói kia mà khóc. Lồng ngực của y đạp mạnh như muốn vỡ ra, việc hít thở cũng khó khăn ấy vậy mà Đại ca kia vẫn đứng che trở cho Kim Quang Dao, mặt không biến sắc.Trong đầu hoài Tang hiện lên câu nói văng vẳng không rõ"Ngươi có ái hắn không???""Có""Ngưoi tâm duyệt hắn???""Ngươi thích chính đại ca của mình???""Đúng! ""Ngươi muốn hắn sống??""Kể cả đánh đổi tính mạng này!""Quyển Thanh Tâm Âm!"Đến đây giọng nói kia biến mất, Hoài Tang lòng chợt dậy lên 1 tia vui sướng.Phải rồi! Là quyển Thanh Tâm Âm hắn nhớ rằng Kim Quang Dao đã sửa nó và cất nó trong Tẩm Cung.Nếu đưa ra được quyển Thanh Tâm Âm bị sửa âm mưu của Kim Quang Dao sẽ lộ tẩy, Đại ca hắn cũng sẽ sống cùng với hắn mãi mãi.Hoài Tang đứng dậy, mặt nở một nụ cười! "Đại ca, đại ca là quyển Thanh Tâm Âm, Kim Quang Dao đã giấu nó ở Tẩm cung . ""Đại ca, ta tìm được chứng cứ rồi!"Nhiếp Minh Quyết quay lại nhìn Kim Quang Dao Kim Quang Dao vẫn nhẹ nhàng "Được! Đệ liền đưa huynh, Nhị ca và Hoài Tang vào."Lúc xuống khỏi mái Lam Hi Thần đỡ Kim Quang Dao xuống trước vì lúc nãy đánh nhau với hung thi Kim Quang Dao có chút vết thương.Nhiếp Minh Quyết cũng chẳng chờ đợi một bước nhảy xuống.Trên mái chỉ còn Hoài Tang loay hoay không biết phải làm sao. Thấy Nhiếp Minh Quyết không đợi mình Hoài Tang cũng không thấy buồn vì chỉ một lát nữa thôi 2 người sẽ lại thân nhau như lúc trước. Hai tay Hoài Tang đang cố vươn lấy 2 cành cây thì chân y bỗng run nhẹ rồi trượt ra khỏi mái. May sao 1 bàn tay bám lấy được cành cây. Nhưng bàn tay nhỏ bé ấy của Hoài Tang làm sao mà giữ được cành cây to lớn kia."Quạ quạ quạ"Một con quạ đen không biết từ đâu bay đến, nó giương đôi mắt đỏ nhìn Hoài Tang. Y thấy con quạ thì sợ hãi"Cút...cút....cút đi ..."Con quạ ngày càng tiến gần đến tay y rồi mổ một cái, hai cái rồi ba cái, chiếc mỏ sác nhọn kia đâm vào tay khiến Hoài Tang kêu lênĐ...đau...đau...Nó vẫn tiếp tục mổ lên tay y, Hoài Tang đau đơn kêu lên nhưng rồi
Y buông tay ra để mặc cơ thể đang rơi xuống. Y nhắm chặt mắt cắn lấy môi dưới.BụpThấy không đau lắm, y mở mắt ra phía dưới là Nhiếp Minh Quyết. "Đại ca, huynh chưa đi sao?? Huynh..."Chẳng để Hoài Tang nói xong y từ từ thả Hoài Tang xuống"Đi mau""Ân~""Đại ca, sau chuyện này huynh có oán trách đệ không? Liệu có thể trở về như trước??"- Tiếng lòng của Tang cưng iu dấu
-------- hết rồi---------Giải thích một chút đoạn thoại kia là Hoài tang nói với chính lương tâm của mình .
Cho mấy bạn đáng iu vài cái ic cute này>< ai thích thì coppy lại mà dùng
✿◕ ‿ ◕✿ (づ。◕‿‿◕。)づ(ᅌᴗᅌ* )(。✿‿✿。) ☆(❁‿❁)☆⊙ω⊙('・ω・') 。◕‿◕。 Yêu mấy bạn nhaaaaa>< moah moah ♡♡♡
Đương nhiên rôi Nhiếp Minh Quyết dù có thế nào thì đối với đệ đệ ít nhiều cũng có chút tình cảm.Người đệ đệ hắn luôn bảo vệ cùng y lớn lên làm sao lại có thể nhẫn tâm ra tay giết hại ngay tại đây.Nhiếp Minh Quyết tay cầm Bá Hạ thả lỏng dần.Kế hoạch bị bại lộ, Hoài Tang vừa giận mà lại vừa đau. Y không biết Nhiếp Minh quyết sẽ làm gì mình y chỉ biết mạng sống của Nhiếp Minh Quyết sẽ không thể cứu vãn.Nhiếp Minh quyết quay mặt đi "hừ" mạnh một tiếng Lam Hi Thần bước tới chỗ Hoài Tang lay nhẹ"Hoài Tang đệ....."Hoài Tang hất tay Lam Hi Thần ra, lúc này y mới ngước lên nhìn mọi người. Đôi mắt y đỏ ngầu đầy căm phẫn, 2 hàng nước mắt lã chã."Cút!!! Các ngươi mau cút""Tam Tôn cái rắm, Đại ca nhị ca tam ca con khỉ nhà mấy người."Y chuyển sang hướng Kim Quang Dao"Tam ca??? Liễm Phương Tôn???"" Ngươi đáng được gọi như vậy sao.?""Loại con của kỹ nữ dùng kế sách dơ bẩn bước lên được Kim Lân Đài.""H...Hoài Tang.....""Nhị ca đệ biết huynh luôn tin tưởng hắn. Nhưng hắn chính là một con xà độc huynh bao che cho nó, sớm ngày nó sẽ cắn lại huynh thôi."Lam Hi Thần không biết nói gì chỉ cau mày nhìn Hoài Tang đang tức đến đỏ mặt nói ra những ngôn từ mà trước giờ cả y lẫn Nhiếp Minh Quyết đều chưa từng nghĩ đến. "Hoài Tang nếu ta có làm sai gì đệ hãy nói cho biết. Nhưng đệ xúc phạm ta như vậy......"Nhiếp Minh Quyết đi đến chỗ Kim Quang Dao đưa tay ra ý như muốn bảo vệ y."Ha. Nhiếp Minh Quyết huynh như vậy là có ý gì ?? Sợ ta giết chết hắn sao??"Nhiếp Minh Quyết vẫn im lặng"Kim Quang Dao, năm đó 2 huynh đệ ta đối xử với ngươi như thế nào?? Ngươi lại lấy ân báo oán, muốn hại chết đại ca ta? "Nhiếp Minh Quyết cau mày tỏ vẻ khó chịu"Thứ ngu xuẩn này ngươi cũng có thể nói được?""Ta nói được, ta nói được hết!!! Tại sao ta lại không nói được ??Ta đâu phải người câm ta lại càng không phải chó để đợi các ngươi cho phép mới được no-....""Chát "Nhiếp Minh quyết đưa bàn tay thô ráp tát mạnh vào mặt Hoài Tang. Cái tát rất mạnh khiến Hoài Tang ngã nhào ra sau, trên khuôn mặt trắng nõn nay in 5 ngón tay đỏ ửng. Nước mắt Hoài Tang lại càng chảy nhiều hơn. Là đau nhưng không phải vì thể xác mà là người hắn yêu thương, hy sinh mọi thứ nay lại chỉ vì Kim Quang Dao kia mà cho hắn một bạt tay.Hoài Tang lảo đảo đứng dậy, một tay ôm lấy nơi đỏ ứng kia một tay lau đi những giọt nước mắt"Các người các người chính là bị hắn mê hoặc làm cho mù mắt không phân biệt được phải trái đúng sai. ""Hảo". Hoài Tang nhẹ giọng."Vậy ngươi nói xem mỗi ngày ngươi đều đến chỗ đại ca ta làm gì??"Lam Hi Thần vội lên tiếng"Hoài Tang, A Dao đệ ấy chỉ là muốn giúp đại ca bình tĩnh hơn. Là ta đã dạy đệ ấy Thanh Tâm Âm, cũng là ta đã nhờ đệ ấy đàn cho Đại Ca ""Haha.. Thanh Tâm Âm?? Ngươi có chắc đó là Thanh Tâm Âm không????""Khúc Thanh Tâm Âm đó không phải thay đổi giai điệu một chút liền có thể giết người sao? "Lam Hi Thần chỉ biết im lặng"Ăn nói hàm hồ"Nhiếp Minh Quyết vẫn cau mặt, một mực phản bác lời nói của Hoài Tang"Đại ca. Huynh nay chỉ vì một tên con của kỹ nữ mà không thể tin chính đệ của mình ư?""Tin ngươi?? Ngươi nói xem ta lấy gì tin ngươi??"Câu nói kia của Nhiếp Minh Quyết ăn sâu vào trong tâm trí Hoài Tang, y khụy xuống mà ôm lấy trái tim đang đau nhói kia mà khóc. Lồng ngực của y đạp mạnh như muốn vỡ ra, việc hít thở cũng khó khăn ấy vậy mà Đại ca kia vẫn đứng che trở cho Kim Quang Dao, mặt không biến sắc.Trong đầu hoài Tang hiện lên câu nói văng vẳng không rõ"Ngươi có ái hắn không???""Có""Ngưoi tâm duyệt hắn???""Ngươi thích chính đại ca của mình???""Đúng! ""Ngươi muốn hắn sống??""Kể cả đánh đổi tính mạng này!""Quyển Thanh Tâm Âm!"Đến đây giọng nói kia biến mất, Hoài Tang lòng chợt dậy lên 1 tia vui sướng.Phải rồi! Là quyển Thanh Tâm Âm hắn nhớ rằng Kim Quang Dao đã sửa nó và cất nó trong Tẩm Cung.Nếu đưa ra được quyển Thanh Tâm Âm bị sửa âm mưu của Kim Quang Dao sẽ lộ tẩy, Đại ca hắn cũng sẽ sống cùng với hắn mãi mãi.Hoài Tang đứng dậy, mặt nở một nụ cười! "Đại ca, đại ca là quyển Thanh Tâm Âm, Kim Quang Dao đã giấu nó ở Tẩm cung . ""Đại ca, ta tìm được chứng cứ rồi!"Nhiếp Minh Quyết quay lại nhìn Kim Quang Dao Kim Quang Dao vẫn nhẹ nhàng "Được! Đệ liền đưa huynh, Nhị ca và Hoài Tang vào."Lúc xuống khỏi mái Lam Hi Thần đỡ Kim Quang Dao xuống trước vì lúc nãy đánh nhau với hung thi Kim Quang Dao có chút vết thương.Nhiếp Minh Quyết cũng chẳng chờ đợi một bước nhảy xuống.Trên mái chỉ còn Hoài Tang loay hoay không biết phải làm sao. Thấy Nhiếp Minh Quyết không đợi mình Hoài Tang cũng không thấy buồn vì chỉ một lát nữa thôi 2 người sẽ lại thân nhau như lúc trước. Hai tay Hoài Tang đang cố vươn lấy 2 cành cây thì chân y bỗng run nhẹ rồi trượt ra khỏi mái. May sao 1 bàn tay bám lấy được cành cây. Nhưng bàn tay nhỏ bé ấy của Hoài Tang làm sao mà giữ được cành cây to lớn kia."Quạ quạ quạ"Một con quạ đen không biết từ đâu bay đến, nó giương đôi mắt đỏ nhìn Hoài Tang. Y thấy con quạ thì sợ hãi"Cút...cút....cút đi ..."Con quạ ngày càng tiến gần đến tay y rồi mổ một cái, hai cái rồi ba cái, chiếc mỏ sác nhọn kia đâm vào tay khiến Hoài Tang kêu lênĐ...đau...đau...Nó vẫn tiếp tục mổ lên tay y, Hoài Tang đau đơn kêu lên nhưng rồi
Y buông tay ra để mặc cơ thể đang rơi xuống. Y nhắm chặt mắt cắn lấy môi dưới.BụpThấy không đau lắm, y mở mắt ra phía dưới là Nhiếp Minh Quyết. "Đại ca, huynh chưa đi sao?? Huynh..."Chẳng để Hoài Tang nói xong y từ từ thả Hoài Tang xuống"Đi mau""Ân~""Đại ca, sau chuyện này huynh có oán trách đệ không? Liệu có thể trở về như trước??"- Tiếng lòng của Tang cưng iu dấu
-------- hết rồi---------Giải thích một chút đoạn thoại kia là Hoài tang nói với chính lương tâm của mình .
Cho mấy bạn đáng iu vài cái ic cute này>< ai thích thì coppy lại mà dùng
✿◕ ‿ ◕✿ (づ。◕‿‿◕。)づ(ᅌᴗᅌ* )(。✿‿✿。) ☆(❁‿❁)☆⊙ω⊙('・ω・') 。◕‿◕。 Yêu mấy bạn nhaaaaa>< moah moah ♡♡♡
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com