TruyenHHH.com

Daerin Abo Cach Nuoi Duong Nhan Vat Phan Dien


Sau mấy ngày sinh hoạt tại đây, cô khám phá ra rằng thế giới này không giống như thế giới cô từng sống trước đó.

Cụ thể là ở đây giới tính không chỉ được chia làm 2 loại mà là 6 loại. Bao gồm:

Alpha nam-nữ

Beta nam-nữ

Omega nam-nữ

Alpha là chủ thể quyền lực nhất ở đây, là những người có sức mạnh thể chất và tinh thần vượt trội. Họ có mùi hương mạnh mẽ thu hút Omega.

Beta là những người bình thường, không có mùi hương đặc biệt. Họ chiếm khoảng 80% dân số. Beta thường không thể ngửi được mùi hương từ Alpha và Omega.

Omega là những người có khả năng mang thai và sinh con. Họ có mùi hương ngọt ngào thu hút Alpha. Omega thường là những người chăm sóc, chu đáo và yêu thương.

''Đúng là một thế giới kì lạ mà.'' Cô vừa nhìn ra cửa sổ vừa lẩm bẩm

[Đang trong tiết kiểm tra mà kí chủ lại nói xàm gì nữa vậy.] Hệ thống lên tiếng

''Ngươi nghĩ một kẻ gần 30 tuổi như ta mà bài kiểm tra của học sinh tiểu học cũng không làm được nữa sao.'' Cô cũng không quá để tâm đến lời nói của hệ thống mà vẫn chiếm đắm vào thế giới riêng của mình.

Cho đến lúc nhân vật phản diện xuất hiện thì mỗi ngày của cô trôi qua rất yên bình. Sáng thức dậy ăn sáng rồi đi học xong chiều về ăn tối rồi lại ngũ. Cứ lặp đi lặp lại nhưng cô lại không thấy nó buồn chán mà lại rất enjoy cái moment.

Cô của trước kia chỉ biết suốt ngày cắm đầu vào cống hiến thân xác cho tư bản. Nhiều khi stress tới mức cô phải uống thuốc ngủ để có thể nghỉ ngơi. 

Giờ nhớ đến khoảng thời gian đó đúng là khủng khiếp mà.

''Được rồi cả lớp. Cô thu bài kiểm tra lớp mình xong rồi, giờ chúng ta học bài mới nhá.'' 

''Hể thôi mà cô, chơi đi chứ.'' Đứa trẻ A nghe học bài tiếp liền lắc đầu phản đối.

''Phải đó, mới kiểm tra xong em không có tâm trạng học bài tiếp đâu cô.'' Đứa trẻ B cùng hùa theo nói.

Đám nhóc cứ tranh nhau hết đứa này rồi tới đứa khác nói, chủ yếu cũng xoay quanh việc muốn chơi chứ không muốn học.

''Vậy lớp mình không muốn học tiếp à. Được thôi-''

Cô giáo chưa kịp dứt câu thì cả binh đoàn nhí đồng loạt yeah lên, vui mừng hò hét.

''-thay vào đó lớp chúng ta kiểm tra thêm một bài nữa nhá ^^.'' Cô giáo vừa mới nói thì lập tức bọn trẻ đã ngoan ngoãn im lăng trở lại.

Thấy vậy cô giáo liền nhếch mép cười.

Xời, đám ranh con.

Trò này cô tụi em đã từng làm rồi nhá. 

_______________________________________

Tại một nơi nào đó trong thành phố, một cặp vợ chồng nào đó đang vui vẻ tận hưởng ngày nghỉ của mình khi nhóc con ở nhà đang đi học.

''Đúng là lâu lâu ra ngoài mua sắm đúng là thoải mái mà.'' Bà Marsh vui vẻ nói.

''Đúng là thoải mái thiệt.'' Ông Marsh thấy vợ mình vui vẻ cũng cao hứng mà nói.

Ngày hôm nay, bà Marsh đã dùng ngày nghỉ phép của mình để thư giãn đầu óc  sau những ngày căng thẳng với công việc. Ông Marsh thấy vậy liền xin nghỉ phép với lí do đưa vợ đi chơi. 

Hai vợ chồng đưa con gái nhỏ đi học xong liền tung cánh mà dạo quanh khắp phố Seoul này. Bà Marsh chỉ có nhiệm vụ tận hưởng và mua sắm, còn thanh toán xách đồ đã có ông lo.

Sau khi đã mua sắm trong thời gian dài, thì giờ hai vợ chồng đang ngồi nghỉ ngơi uống nước ở quán cafe đối diện.

''Hửm ngoài đó có gì mà em nhìn chăm chú quá vậy.'' Thấy đôi mắt vợ cứ dán ngoài cửa ông bèn hỏi.

''Đứa trẻ đó.'' Bà chỉ tay ra ngoài cửa. Ông cũng nhìn theo hướng tay mà ngó xem thử.

''Nhìn chắc chưa tới 7 tuổi nữa.'' 

Một đứa trẻ đó ngồi co ro bên vệ đường, đôi bàn tay gầy guộc ôm lấy cơ thể bé nhỏ. Đôi má đỏ ửng vì lạnh, đôi môi khô nẻ. Trên người đứa trẻ chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng và một chiếc quần đùi ngắn. Chiếc áo sơ mi đã sờn cũ, có những chỗ bị rách toạc. Chiếc quần đùi cũng đã rách nhiều chỗ, để lộ ra đôi chân gầy nhẳng.

Bà Marsh thấy vậy không chừng chần đứng dậy cất bước đi ra ngoài.

''V-vợ ơi, đợi anh với.'' Ông biết được vợ mình đi làm gì, liền ôm gọn những túi đồ vừa mua lên người mà đi theo.

''Dạ, anh ơi khoan đi đã.'' Một người thanh niên thấy ông định bước ra khỏi cửa liền chặn lại

''À xin lỗi tôi đang có việc bận cần đi gấp.'' 

''Dạ, anh chưa thanh toán tiền 2 ly nước .''

Bầu không khí ngượng ngùng bào trùm xung quanh

...

Quê quá má ơi.

Thanh toán xong ông liền đuổi theo vợ mình, ra tới nơi đã thấy bà lấy áo khoác của mình trùm lên người đứa trẻ. Thân hình nhỏ bẻ gầy gò khiến cho đứa trẻ đó như muốn lọt thỏm vào trong chiếc áo.

''Em hỏi con bé tên con gì, người nhà con đâu mà chỉ thấy con bé nhìn chằm chằm vào em không trả lời gì hết.'' Cô vừa nói vừa xoa đầu đứa trẻ

''Thứ phụ huynh gì ác ôn! Trời lạnh thế này mà lại để  đứa trẻ ngồi một mình ngoài đường chỉ với bộ quần áo mỏng đến vậy. '' Ông bức xúc nói

''Anh đi mua dùm em mấy cái bánh với cốc sữa nóng đi.''

Ông nghe vậy liền chạy vào tìm bánh đối diện đó. Chuẩn bị thanh toán ông liền nghe thấy ông chủ tiệm nói.

''Haiz đứa trẻ đó hôm nay cũng ngồi ở đó nữa đó sao?''

Ông cũng đoán được chủ tiệm đó đang nói đến ai liền hỏi.

''Ông biết ba mẹ của đứa trẻ đó là ai không?''

''Đứa trẻ đó mồ côi thì lấy đâu ra ba mẹ được chứ.''

''Sao ông biết? Nãy vợ tôi hỏi thấy đứa trẻ đó còn không chịu trả lời nữa.''

''Tại trước đó tôi có đi thăm trại mồ côi liền gặp đứa nhỏ đó ở đó. Nhiều đứa như vậy nhưng tôi lại đặc biệt ấn tượng với đứa nhỏ đó. Ngoan ngoãn và im lặng chỉ lặng lẽ ngồi im một chỗ khi tôi đang tặng kẹo trong khi đám trẻ còn lại thì tranh giành,bu lại chỗ tôi.''

Nghe vậy ông liền thắc mắc

''Vậy sao đứa trẻ đó lại ngồi đây, dù sao ở trại mồ côi cũng sẽ đỡ hơn là ngồi ở đây.''

''Không biết, chắc là bỏ trốn. Dù sao tôi nghe đồn người quản lý của trại mồ côi đó cũng chả phải tốt lành gì. Đánh đập, hành hạ , bắt tụi nhỏ,làm những công việc nặng nhọc. Đứa nào mặt sáng sủa, ăn nói dễ thương thì may ra ổng còn tha cho.''

Càng nghe mặt ông Marsh liền xám đen lại. Ông trả tiền xong liền chạy lại chỗ vợ mình.

''Em à, nãy anh nghe được là-''

''Em biết rồi, nãy em có hỏi thăm những người bán hàng xung quanh. Họ nói đã thấy đứa trẻ này ngồi ở đây mấy ngày rồi. Đứa trẻ này chỉ ngồi đây lúc sáng, khi trời tối họ liền không biết đứa nhỏ này đi đâu.'' Bà càng nói càng nghẹn ngào.

Hồi lâu, bà liền quay lại nhìn thẳng vào mắt chồng mình.

Ông dường như hiểu được ý của vợ mình, liền cười mà gật đầu.

______________________________________________

Ngay khi giờ học kết thúc, cô bước ra khỏi cổng trường đã thấy ông Marsh đứng đó vậy tay cười.

Hoàng hôn buông xuống, bầu trời bắt đầu chuyển màu. Những tòa nhà cao tầng được thắp sáng rực rỡ. Những dòng xe cộ tấp nập trên đường phố.

Cảnh tượng yên bình và thơ mộng khiến cô chỉ muốn đắm chìm mãi trong đó.

Vừa về tới nhà, ông Marsh liền quay sang cô nói.

''Dani à, ở nhà đang có một bất ngờ lớn đang chờ con đó.''

''Dạ?'' Cô liền dời tầm mắt của mình về phía ông, lộ vẻ mặt khó hiểu

[Kí chủ, nhân vật phản diện đã xuất hiện.]

Cô vừa định hỏi ba bất ngờ đó là gì, liền nghe thấy hệ thống nói.

''Vậy giờ, phản diện đang ở đâu.''

[Trong nhà.]

?

''Dani à, từ hôm nay nhà chúng ta sẽ có thêm thành viên nhỏ mới. Con giờ thành chị hai rồi đó.''

??

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com