TruyenHHH.com

Dachuu Mot Dem H



"Nakahara san, dựa theo yêu cầu của ngài, tôi đã đem Mr No.1 của club chúng tôi tới."


Người nói chuyện là một nam trung niên nho nhã áo mũ chỉnh tề, khi đối mặt khách quý ông tận lực hạ thấp khí độ và hơi khom lưng bày ra lễ nghi và tôn trọng. Tuy rằng thái độ của nam nhân lúc này khiêm tốn như thế, nhưng đặt vào bình thường thì ông ta cũng là ông chủ lớn vô cùng nổi danh trong vòng, câu lạc bộ tư nhân chỉ dành riêng cho hội viên cao cấp nhất ở Yokohama này chính là sản nghiệp trên danh nghĩa của ông.


Sự cao cấp của câu lạc bộ không chỉ thể hiện trong cảnh vật được thiết kế sư nổi tiếng nhất thiết kế ra và chi phi đắt đỏ, mà nó còn thể hiện qua đặc thù của câu lạc bộ - nó buôn bán tình báo. Chỉ cần bỏ đủ tiền tài, ở nơi này có thể có được tình báo mà mình muốn có, nhưng ngược lại, trong phạm vi thế lực của câu lạc bộ cấm tất cả các hành vi xung đột, mặc kệ ngươi là thù chung hay tư oán. Thế lực khắp nơi hoặc nhiều hoặc ít đều có giao dịch tiền tài với câu lạc bộ, bởi vậy mọi người đều vui vẻ tuân theo quy củ của câu lạc bộ, vì thế dần dần, câu lạc bộ liền trở thành mảnh đất trung lập nghiêm cấm giao tranh, trong vòng đều gọi nó là "Club".


Nam trung niên thân là ông chủ kiêm người đứng sau màn của Club tư nhiên địa vị và bản lĩnh không tầm thường, bình thường chỉ có mọi người tôn trọng ông, chỉ có một số ít người mới có thể nhận được sự đối xử cung kính của ông. Nhưng không khéo chính là, Nakahara Chuuya ngồi trước mặt ông vừa vặn nằm trong số ít đó.


Nakahara Chuuya là một trong những truyền kì của thế lực ngầm ở Yokohama, tuổi còn trẻ đã có địa vị cao, năm ấy 22 tuổi liền ngồi lên vị trí cán bộ của Port Mafia, đó là vinh quang mà đại đa số người chung quy chỉ có thể nhìn lên.


Port Mafia làm thế lực ngầm mạnh nhất Yokohama, tài đại khí thô mua bán không ít tình báo trong Club, Nakahara Chuuya làm người đại diện cho Port Mafia và ông chủ của Club cũng coi như có vài phần giao tình, bởi vậy cậu biết nơi này có buôn bán hoạt động sắc tình cũng không kỳ quái.


Hoạt động buôn bán sắc tình của Club không phải ai cũng có thể mua, chỉ có hội viên nắm giữ card cấp vàng trở lên mới có tư cách dùng loại buôn bán này. Nữ lang ở nơi này được gọi chung là "Miss", mà ngưu lang thì được gọi chung là "Mr", giữa hai bên đều có một vị đứng đầu có "năng lực" xuất sắc nhất, cũng chính là "Miss No.1" và "Mr No.1". Đáng nhất tới chính là, chỉ có người đứng đầu có thứ tự, còn lại đều không.


Nakahara Chuuya đêm nay tới Club không phải lấy thân phận người đại diện của Port Mafia mà là thân phận khách hàng, mục tiêu của anh cũng hết sức rõ ràng, cùng "Mr No.1" của Club qua một đêm. Đúng vậy, chính là cái loại một đêm thân thể va chạm, trao đổi thể dịch giữa những người trưởng thành đầy sắc tình này. Giá trị con người của người thân là "Mr No.1" đứng đầu Club đương nhiên không phải là loại mà người bình thường có thể chịu nổi, bất quá đối với cán bộ Nakahara có thu nhập kinh người mà nói thì không thành vấn đề. Giá cả mắc nhất, hưởng thụ chất lượng phục vụ tốt nhất, đây là phong cách sống từ trước đến nay của Nakahara Chuuya.


"Nhưng là... khụ... Nakahara san, Mr No.1 của chúng tôi chỉ có kinh nghiệm ở trên..." Nói cách khác, người ta chỉ làm 1, không làm 0. Nam trung niên ho khan một tiếng, đưa một ánh mắt mờ mịt "cậu hiểu đó" tới Chuuya.


"Có thể." Nakahara Chuuya bỏ li rượu thủy tinh gần như đã hết xuống, mất tự nhiên gật nhẹ đầu. Bình thường anh chỉ gọi rượu nho độ cồn không cao, tối nay vì vài nguyên nhân không thể nói rõ mà cố ý gọi Whiskey có số độ cao.


Thật tế thì trong lòng của Nakahara Chuuya cũng không có bình tĩnh như bề ngoài, trong nội tâm của anh thậm chí có vài phần lo lắng và hối hận, có trách thì trách chính mình nhất thời xúc động trúng kế khích tướng của bạn bè mới nóng đầu lên mà tới Club.


Trước lúc 15 tuổi, Nakahara Chuuya từng ở trong một tổ chức của các thiếu niên tên là "Cừu", sau này Cứu bị Port Mafia thâu tóm, anh và đồng bạn của mình cứ vậy mà gia nhập Port Mafia. Shirase là đồng bạn mà anh từ lúc còn ở trong "Cừu" đã quen biết, Kajii là bạn bè sau khi tiến vào Port Mafia mới biết, quan hệ giữa ba người tương đối không tệ, thường xuyên hẹn cùng đi bar uống rượu, Yuan còn ghét bỏ mà gọi ba người họ là "hồ bằng cẩu hữu"*.*Hồ bằng cẩu hữu: Bè mà không phải bạn, bạn xấu


Tính hướng chính là trời sinh, không có biện pháp bị ngoại vật thay đổi, một ngày nọ Nakahara Chuuya đột nhiên giác ngộ. May mắn chính là, Shirase và Kajii cũng không có vì vậy mà ghét bỏ anh, ngược lại tích cực giúp anh tìm đối tượng yêu đương, ngay cả Yuan cũng góp vô mà gia nhập vào.


Kết quả mọi người trái chọn phải chọn liền phát hiện Nakahara Chuuya không vừa ý một người, Shirase còn oán giận anh có yêu cầu quá cao, Kajii trực tiếp đề nghị anh đi "lộ tuyến thuần thân thể" không chừng ngày nào đó liền "lâu ngày sinh tình", sau đó hai tên không đáng tin cậy này bị cô gái duy nhất là Yuan đánh một trận. Nakahara Chuuya cũng thật bất đắc dĩ, cũng không phải yêu cầu của anh quá cao, mà quả thật anh không có vừa mắt người nào. Yêu đương cần có duyên phận và cảm giác của hai bên, tục xưng "sét dánh", Nakahara Chuuya cũng không có nhìn thấy một ai mà có cảm giác tâm động cả, vì vậy việc này cứ thế mà kéo dài xuống.


Dần dần Kajii và Shirase ý thức được từ đầu tới cuối, nhọc tâm lo nghĩ đều là hai người họ, Nakahara Chuuya vững vàng ngồi trên đài cao thờ ơ, cái gọi hoàng đế không vội thái giám gấp* đại khái chính là ý này. Đương nhiên, anh và Shirase mới không phải thái giám, anh em tốt bọn họ đều thật sớm đã thoát khỏi thân phận xử nam, chỉ có duy nhất cán bộ Nakahara vẫn là một con "gà giò"* tươi ngon.*Hoàng đế không vội thái giám gấp: đương sự của việc nào đó chưa gấp gáp xử lý, mà người xung quanh thì gấp gáp lo lắng*Gà giò: người non nớt thiếu kinh nghiệm


Sau này, khi ba người đang uống rượu, Kajii liền nghĩa chính ngôn từ* mà tỏ vẻ "là nam nhân thì nên sớm ngày tháo xuống danh hiệu xử nam", Shirase ngồi một bên gật đầu nói "ý tưởng lớn gặp nhau", chỉ có Nakahara Chuuya tự tại ngồi ở giữa "không để ý chuyện bên ngoài*, một lòng ngồi uống rượu đỏ".*Nghĩa chính ngôn từ: câu chữ nghiêm khắc, nội dung và lý lẽ chính đáng.*两耳不闻窗外事 (lưỡng nhĩ bất văn song ngoại sự – hai tai không nghe chuyện ngoài cửa sổ): không để ý đến chuyện bên ngoài


"Ê Nakahara! Ông rốt cuộc là có chuyện gì hả? Tui với Shirase đều ở trên "chiến trường" đại chiến tám trăm hiệp, ông lại vẫn còn là xử nam, không thể nào nói nổi đi?" Kajii buông li rượu trong tay, viên đá chìm nổi trong li rượu màu hổ phách va chạm vào thành li phát ra tiếng vang trong trẻo.


"Vẫn là... có ẩn tình gì?" Shirase cũng chạy lại góp vui, cậu ta cố ý hạ giọng, thoạt nhìn thần thần bí bí giống như làm chuyện gì không thể cho ai biết.


"Ẩn tình? Chẳng lẽ nói... ông có vấn đề gì ở chỗ kia...?"


"Chuuya, nam nhân có loại vấn đề này là không được! Nếu thật sự có, ông nói ra đi, chúng ta là anh em, sẽ không cười ông! Hơn nữa sẽ đảm bảo từ nay về sau không bao giờ thúc giục ông tìm đối tượng nữa."


"Shirase nói đúng, chúng tôi sẽ giúp ông giữ bí mật, sau đó giúp ông nghĩ biện pháp chữa trị!"


Nakahara Chuuya ngồi giữa Kajii và Shirase bị hai bên tấn công, cán bộ Nakahara nhận ra rằng hai thằng bạn tốt mình không đáng tin cậy tới mức nào, nhưng cố tình thanh âm nghi ngờ kia một trái một phải 360* vờn quanh anh tránh cũng không tránh được.


"Shirase, mau tìm xem bệnh viện nào chữa trị vấn đề về cái đó, không thể để Nakahara lại trễ nữa, phải mau chóng chữa!"


"Đang tìm, đang tìm!"


"Tìm được lập tức hẹn bác sĩ!"


"Biết rồi!"


Kajii và Shirase ông một câu tui một câu, phối hợp ăn ý đem Nakahara Chuuya trở thành một người đáng thương không thể hoan ái, nếu nói hai tên này không ủ mưu trước thì thật không thể tin nổi. Lời của hai người tựa như diêm đang cháy, rơi xuống làm rừng rậm bốc cháy hừng hực, đó là lửa giận phẫn nộ trong lòng Nakahara Chuuya. Lúc này anh sâu sắc mà cảm thấy tôn nghiêm nam tính của mình bị hai người ngầm dẫm nát trên đất, hơn nữa dưới tác dụng của cồn, lửa giận vượt qua lí trí làm anh không phát hiện ra trong đó có dối trá.


"Mấy ông đủ rồi đó! Thân thể của ông đây cực, kì, tốt!" Nakahara Chuuya hung hăng liếc hai vị bạn thân một trái một phải, lời phản bác từng chữ từng chữ nói ra, ngay cả thái dương cũng vì giận dữ mà nổi gân xanh.


Kajii và Shirase không hẹn mà cùng lộ ra biểu cảm "chúng tôi hiểu mà", hơn nữa ánh mắt nhìn về phía Nakahara Chuuya tựa hồ càng thêm thương hại.


Cán bộ Nakahara tức tới bốc hỏa gần như đem li rượu nện lên quầy bar bằng gỗ. Ly rượu hình tam giác đựng rượu đỏ không dày bằng li rượu để uống Whiskey, thủy tinh mỏng manh không chịu nổi lực đạo của cán bộ Nakahara đang nổi giận, vào lúc va chạm mạnh vào mặt bàn cứng rắn liền tuân theo nguyên tắc vật lí mà vỡ vụn. Mảnh nhỏ bén nhọn tự như thiên nữ rải hoa mà văng ra bốn phương tám hướng, cũng may Nakahara Chuuya đúng lúc dùng dị năng khống chế chúng nó mới không sinh ra thương vong.


Bartender đang pha chế rượu cách đó không xa bị hù dọa, sợ hãi vội vàng mang bao tay định đi qua thu thập tàn cục, chờ anh ta đi tới chỉ có thể thấy bóng dáng nghênh ngang rời đi của Nakahara Chuuya, biên độ đong đưa của áo khoác bị đối phương choàng lên người tựa hồ lớn hơn so với ngày thường, có thể nhìn ra tâm tính lúc vị khách nhân tôn quý này không tốt.


Kajii và Shirase vẫn đang ngồi trên quầy bar uống rượu giống như việc Nakahara Chuuya trước rời đi không ảnh hưởng gì, bọn họ mịt mờ trao đổi ánh mắt, sau đó trong ánh mắt khó hiểu của bartender cầm lấy li rượu ở trên không chạm khẽ một chút, giống như chúc mừng giải quyết một mối họa lớn trong lòng.


Về phần Nakahara Chuuya bị lửa giận tức tới thần trí không tỉnh táo đi nơi nào, tự nhiên là Club được đám người học nghề "khen ngợi", anh thế hôm nay sẽ đem vương miện xử nam đáng xấu hổ trên đầu lấy xuống!


Các Miss trong Club đều là báu vật trong nhân gian, các Mr còn là mỗi người một vẻ, từ chó con đáng yêu tới soái ca cơ bắp cái gì cần đều có, thỏa mãn khách hàng nữ, đồng thời còn có thể phục vụ khách hàng nam, phương thức có thể nói là hết sức nhân tính hóa.


Giá cả cho Miss và Mr cấp bậc bình thường đã muốn khiến kẻ khác chậc lưỡi, mà người đứng đầu giá trên trời càng không cần nói, hơn nữa trừ bỏ bản thân khách hàng có card vàng muốn cùng người đứng đầu có một đêm vui sướng còn cần đối phương cho phép, thay một cách nói chính là, người đứng đầu muốn tiếp ngươi, ngươi mới có tư cách. Nakahara Chuuya từng gặp qua một vị hội viên tai to mặt lớn có card vàng quấn mãi không bỏ muốn gặp Miss đứng đầu trong Club, tư thái khóc lóc om sòm giống như say mềm kia thật thất lễ lại khó coi, Miss thậm chí chưa từng ra mặt liền trực tiếp ở sau màn phân phó các nhân viên an ninh thân thể cường tráng đem người tới gây rối "mời" đi, card vàng của người nọ cũng lập tức bị hủy.


Ông chủ của Club sau khi nhìn Nakahara Chuuya xin ý kiến liền mời Mr đang im lặng chờ ngoài cửa vào, Nakahara Chuuya vốn chỉ định tùy ý liếc mắt tùy ý đánh giá một cái, kết quả vừa nhìn một lần liền không thể dời mắt.


Người đứng đầu đi vào dáng người cao gầy mà thẳng tắp, hắn mặc một bộ vest thuần trắng, Nakahara Chuuya nhận ra bộ vest này, anh từng thấy bán thành phẩm trong nhà may tư nhân mà anh thường tới, không nghĩ tới cư nhiên là hàng định chế cho người đứng đầu Club. Đương nhiên, ở trên cũng không phải là trọng điểm, điều khiến Nakahara Chuuya tâm động chính là khuôn mặt kinh diễm đó.


Nakahara Chuuya đương nhien có nghe qua dung mạo của Mr đứng đầu không tầm thường, nhưng giá trị nhan sắc của nam nhân trước mắt vượt quá định nghĩa "không tầm thường" của anh, điều này làm cho anh nhất thời trầm mê sắc đẹp khó mà hoàn hồn. Mr đứng đầu thoạt nhìn rất trẻ, tuổi ước chừng chỉ đầu hai mươi, khuôn mặt của hắn dịu dàng soái khí lại xinh đẹp, hai loại thuộc tính bất đồng trên mặt của hắn hoàn mỹ mà cân bằng. Dùng anh tuấn hình dung anh hiển nhiên không đủ, Nakahara Chuuya cảm thấy nói đối phương anh tuấn không bằng dùng tuấn mỹ càng hợp hơn.


Ánh mắt hẹp dài của Mr đứng đầu là màu nâu hơi đỏ* hiếm thấy, màu mắt đặc thù này bình thường sẽ lộ ra màu sắc kết hợp giữa màu hổ phách và màu cà phê, dưới một ít tình huống nhất định sẽ căn cứ theo ánh sáng và góc độ mà chiếc xạ thành màu đỏ đậm tựa máu. Đôi mắt như vậy, lúc dịu dàng giống như một khối caramel ngọt ngào đậm đà bao lấy người, chỉ khi nhiệt độ hạ xuống, nước caramel ngọt ngào liền biến thành máu lạnh như băng rét thấu xương kéo cả hai vào địa ngục huyết trì sâu không thấy đáy.*鸢色 (diên sắc): màu lông diều hâu. Sreach không ra thì sreach cái này 鳶色.


Nakahara Chuuya nhìn chằm chằm vào đôi mắt kia, thì cặp mắt kia cũng lẳng lặng nhìn anh. Đôi mắt này không thể nghi ngờ, chính là một trong những điểm đắt giá trên người người đứng đầu, Nakahara Chuuya nhìn chằm chằm đối phương tự nhiên cho rằng như vậy, nhất là với các nữ khách hàng, tuyệt đối không chống lại mị lực của đôi mắt này, các nàng sẽ say mê sự dịu dàng như nước của nó, cũng sẽ bị máu tươi lãnh khốc vô tình của nó chinh phục.


"Vị này chính là người xuất sắc giữa những Mr của chúng tôi Dazai Osamu, Dazai, vị này chính là ngài Nakahara." Ông chủ đơn giản giới thiệu tên của hai người cho đối phương liền dừng lại, theo nguyên tắc không hỏi nghề nghiệp của khách nhân, ông sẽ không lộ ra bất kì tin tức tư nhân nào của khách hàng với Mr.


"Nakahara san, buổi tối tốt lành, hoan nghênh ngài đến Club gọi tôi, tôi là Mr đứng đầu Dazai Osamu, ngài có thể tùy theo yêu thích của mình tùy ý gọi tôi, không cần để ý." Dazai Osamu đưa tay đặt trước ngực chào hỏi Nakahara Chuuya.


Nakahara Chuuya chú ý tới ngay cả lúc cúi đầu chào, lưng của Dazai Osamu cũng đều thẳng tắp, diễn xuất của đối phương so với tất cả những người anh gặp qua càng cẩn thận, càng thân sĩ, anh từ nội tâm cảm thán cách nói năng cao quý tao nhã của Dazai Osamu không giống một ngưu lang tiếp khách trong Club, mà càng giống một quý công tử của thế gia cầm trong tay ly rượu đúng ở trong sân thượng thành cổ hoa lệ mà hưởng thụ tà dương.


"Xin chào, tôi là Nakahara Chuuya, không cần câu nệ, gọi tôi Nakahara hoặc là trực tiếp gọi tên cũng được." Thật tế, chính bản thân Nakahara Chuuya đối diện đối tượng sex đêm nay đứng đó ko xa càng thêm câu nệ, anh căng thẳng tới mức tốc độ nói đều nhanh hơn, vì làm cho chính mình thoạt nhìn không có mất tự nhiên như vậy, anh cố ý duy trì sự cao lãnh cho phép Dazai Osamu gọi tên mình.


"Vậy thì cũng kinh không bằng tuân mệnh, Chuuya?" Dazai Osamu không có chối từ mà vui vẻ tiếp nhận ý kiến của Nakahara Chuuya, trên mặt hắn lộ ra ý cười cực nhẹ, giống như gió nhẹ lướt dịu dàng, tựa như chuồn chuồn lướt nước làm rối loạn tiếng lòng Nakahara Chuuya.


Nakahara Chuuya không biết Dazai Osamu có phải hay không cố ý, ngữ điệu khi nói ra hai âm tiết tên của mình càng thêm triền miên ái muội. Một tiếng "Chuuya" trầm thấp dây dưa ở đầu lưỡi của Dazai Osamu, sau đó xuyên qua đôi môi mỏng xinh đẹp kia bá đạo mà tiến vào lỗ tai của Nakahara Chuuya bám rễ.


Thanh âm của Dazai Osamu nhiễm lấy hơi thở của riêng hắn, nghe đến lỗ tai của Nakahara Chuuya có chút tê dại. Cỗ tê dại đó vẫn lan tràn tới đầu quả tim của anh dẫn tới trong lòng càng thêm nóng nảy, đối với trận tính ái sắp phát sinh lại nhiều thêm ba phần chờ mong, ít nhất lúc lúc thân thể của mình không dễ chịu nghe thanh âm của Dazai Osamu có thể thư giãn bớt cảm xúc lo lắng.


Ông chủ phát hiện sự hài lòng giấu dưới vẻ cao lãnh của cán bộ Nakahara, nhìn hai người ở chung cũng coi như là hài hòa ông cũng yên tâm. Ông giao thẻ phòng khách tầng cao nhất trong Club Nakahara Chuuya, còn nói vài lời nữa liền trước rời đi, công việc còn lại tự nhiên chuyển giao cho người đứng đầu.


Dazai Osamu dẫn Nakahara Chuuya đi vào thang máy tới phòng khách, trong thang máy chỉ có hai người bọn họ nhưng không ai nói chuyện, trong khoảng thời gian ngắn, trong không gian bịt kín chỉ có thanh âm thang máy vận hành. Bên trong cửa thang máy khép kín là mặt kim loại sáng tới mức có thể soi thấy bóng người, khi hai người đứng song song bên cạnh, Nakahara Chuuya mới phát hiện Dazai Osamu cao hơn hắn gần một cái đầu. Bình thường loại thân cao kém như thế này sẽ làm Nakahara Chuuya cảm thấy bị áp bách khó chịu, nhưng khi đứng cùng Dazai Osamu thì không thấy, phỏng chừng là đối phương cố ý thu liễu khí tràng của bản thân.


Nakahara Chuuya nhờ vào ảnh phản chiếu mà quang minh chính đại đánh giá Dazai Osamu, trái ngược với màu mắt hiếm có, màu tóc của đối phương là màu đen thông thường. Mái tóc xoăn rõ ràng vừa dày lại dài, nhưng là chủ nhân của nó tỉ mỉ xử lí ngăn nắp, một bên che khuất lỗ tai, một bên bị vén tới phía sau tai. Kiểu tóc này khiến khí chất tao nhã lịch sự của Dazai Osamu càng thêm phóng đại, nếu lại mang thêm một cái kính vàng*, kia thật rất phù hợp với hình tượng học giả nghiên cứu trong ấn tượng của Nakahara Chuuya.*金丝眼镜: kính gọng vàng có một dải dây đeo kính.

Thân thể của Dazai Osamu chặt chẽ mà gói trong bộ vest, ngay cả nút áo cao nhất của sơ mi cũng được gài. Tuy rằng trang phục mười phần cấm dục, nhưng là Nakahara Chuuya có thể cảm giác được một vài tia sắt khí phá tan trói buộc không biết từ chỗ nào lộ ra, anh thông qua hình phản chíu còn có tình quét nhìn thân thể của Dazai Osamu từ trên xuống dưới, ý đồ tìm ra nguồn gốc lộ ra nó, nhưng cuối cùng trừ bỏ cho ra kết luận "vai rộng hông hẹp chân dài, dáng người thật tốt" thì không thu hoạch được gì.


Ánh mắt của Nakahara Chuuya khi lướt qua dưới háng Dazai Osamu tạm thời dùng hai ba giây, thật đáng tiếc, cách quần không nhìn ra đối phương cuối cùng có hay không "thật tốt", nhưng mà phần lớn có lẽ là có. Chỉ dựa vào nhan đẹp dáng người tốt chỉ có thể lôi kéo tâm hồn của nữ khách hàng, hàng to xài tốt mới có thể hoàn toàn chinh phục thân thể của nữ khách hàng, điều này đồng dạng áp dụng cho khách hàng nam.


Sau khi ra khỏi thang máy là một hành lang rất dài, phòng của Nakahara Chuuya là căn rộng và xa hoa nhất ở cuối hành lang, giày da của hai người một trước một sau đạp lên sàn đá cẩm thạch bóng loáng sạch sẽ, phát ra tiếng cạnh cạnh tràn ngập lối đi không một bóng người.


"Lúc sex, cậu muốn loại phong cách nào đây? Dịu dàng một chút? Vẫn là kịch liệt thô bạo một chút?" Đi được một nửa, Dazai Osamu bỗng nhiên mở miệng hỏi Nakahara Chuuya thân là khách hàng, ngữ khí khi hắn hỏi ra những lời này bình thản giống như là "cậu muốn ăn gì".


Nakahara Chuuya bị câu hỏi đột ngột làm nghẹn, thực ra đối với người có kinh nghiệm bằng 0 như anh, đáp không được câu hỏi này, Dazai Osamu hỏi cũng vô ích. Bất quá thua người không thua trận, cán bộ Nakahara mới không dễ dàng yếu thế, anh cố ý dùng ngự khí thật hờ hũng như người lái xe lão làng tùy tiện đáp phải dùng loại kịch liệt nhất - loại mà anh không kêu ngừng thì đừng ngừng.


"Đã hiểu." Dazai Osamu không có hỏi nhiều chỉ mỉm cười ý bảo mình đã hiểu.


Khi đứng trước cửa phòng, nội tâm vốn đã yên tĩnh xuống của Nakahara Chuuya lại lần nữa loạn lên, môt đêm này vồn không có trong kế hoạch của anh, anh là bị Kajii và Shirase liên thủ mới bị hố. Hậu quả của việc xúc động chính là anh và một người nam nhân đứng ở cửa phòng chuẩn bị đi vào làm tình, anh thậm chí vẫn là lần đầu gặp đối phương, tuy rằng việc này thật hoang đường nhưng cũng là sự thật.


Nakahara Chuuya cảm thấy mình đang rơi vào tình cảnh tiến không được mà lùi cũng không xong, anh chuẩn bị cùng người khác lên giường sao? Cũng không thể khẳng định được. Nhưng lâm trận lùi bước lại quá mất mặt, anh không tình nguyện làm đào binh, lại nói việc này nói ra cũng không vẻ vang gì. Nếu đêm nay anh chuồn mất, không biết Dazai Osamu sau đó sẽ nói anh như thế nào đây, đến lúc đó náo nhiệt tới mức toàn Club đều biết anh lâm trận bỏ chạy đều đã quá muộn.


Tay cầm thẻ phòng của Nakahara Chuuya thả tại bên người, thẻ phòng bị anh dùng lực siết trong tay, thậm chí có xu hướng càng xiết chặt thêm, anh cảm giác mình hẳn là đã đổ mồ hôi, sau lừng và lòng bàn tay đều ẩm ướt. Trong lúc anh đang không ngừng do dự, Dazai Osamu một mực yên lặng không lên tiếng lại bỗng nhiên từ phía sau anh vươn tay, đối phương cầm cổ tay anh, không lay chuyển mà dắt tay anh nâng lên. Thẻ phòng bị siết trong tay nhẹ nhàng đảo qua khiến cho đèn đỏ trên khóa đieện tử chuyền thành màu xanh, cùng với thanh âm cửa mở còn vang lên một tiếng "tích".


Thao tác thuần thục của Dazai Osamu làm cho Nakahara Chuuya không có chổ để từ chối, đèn xanh chói lọi trên cửa phòng tựa như tuyến án vận mệnh đêm nay của anh. Anh bị sự xúc động của mình kéo lên chiếc xe đen không đi theo đường bình thường, hiện tại đèn tín hiệu trên đường này đã cho phép đi qua. Nhiều lời vô ích, Nakahara Chuuya trầm mặc đẩy cửa phòng.Diện tích trong phòng rất lớn, nội thất mang phong cách hiện đại được cấu tạo từ những đường cong trắng đen xám. Thứ trước hết ánh vào mắt chính là phòng khách nhỏ, trong đó có hai cái sofa bằng da và bàn trà thủy tinh, trên tường còn gắn một chiếc TV LCD thật lớn, giường lớn rộng rãi thoải mái được đặt giữa bức tường bên trái. Chỗ xa nhất là cửa số sát đất làm tạo thành từ bốn cánh cửa thủy tinh, bức màn voan mỏng và màn nhung màu xám dày nặng được cột chặt hai bên sườn, xuyên thấu cửa sổ có thể nhìn đến cảnh đêm xung quanh.


Nakahara Chuuya chỉ lướt qua tổng thể bố cục căn phòng liền vùi đầu đi vào trong, anh tính toán trước ngồi xuống sofa hoãn lại nội tâm lo lắng của mình, trên bàn thủy tinh còn đặt sẵn rượu vang đỏ và ly rượu, anh cảm thấy chính mình bây giờ hết sức cần uống một ly để tiếp thêm can đảm. Nhưng mà Dazai Osamu cũng không cho anh cơ hội chạm tới cồn, Nakahara Chuuya kinh ngạc quay đầu, thấy đối phương lại lần nữa tóm lấy cổ tay của mình.


Dazai Osamu mỉm cười với Nakahara Chuuya, cán bộ Nakahara không hề phòng bị bị nụ cười của mỹ nam làm mê mụi cả lên, nụ cười tràn ngập hormone quyến rũ làm anh khó mà chống đỡ, việc này làm cho anh chưa kịp phân tích càng nhiều tin tức chứa trong nụ cười, tỷ như thực hiện được, đạt được ý nguyện và chờ mong,...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com