Dac Cong Cuong The Phu Nhan Khong De Choc
" Mau, là ở bên kia, mau bắt hắn lại..." Long Tú Hạnh giận dữ ra lệnh cho hộ vệ. Tức chết nàng, một lũ vô dụng, cả đám hộ vệ canh gác mà còn để cho tên phế vật Long Thiên Hoàng kia chạy thoát. Long Tú Hạnh ngồi trên kiệu được khiêng bởi bốn hộ vệ đều là linh sư cao giai cho thấy Long gia gia chủ sủng ái tiểu nữ nhi này rất nhiều.Trái ngược với Long Tú Hạnh y phục sang quý, hộ vệ như mây, một thân ảnh nhỏ bé gầy yếu không ngừng chạy về phía trước, y phục cũ kỹ đã chi chít vết rách do phải chạy trốn sự truy sát phía sau.Long Thiên Hoàng vừa chạy vừa thở, vết thương ở bả vai đã rách ra, máu không ngừng thấm ướt y phục nhưng hắn không để tâm đến. Hắn cắn chặt răng chạy về phía trước. Chỉ có thoát khỏi bọn người độc ác kia hắn mới có cơ hội sống sót.Nhưng có vẻ như ông trời không nghe thấy lời cầu xin của hắn, trước mặt Long Thiên Hoàng hiện giờ chính là vực sâu không đáy. Long Thiên Hoàng đứng quay lưng lại phía sau, ánh mắt u tối nhìn về vực thẳm trước mặt.Long Tú Hạnh cùng hộ vệ của nàng ta cũng đã đuổi kịp đến. Tên người hầu vô cùng chân chó đỡ nàng ta suốt kiệu. Long Tú Hạnh cười khinh bỉ nhìn bóng lưng gầy guộc của đệ đệ." Ngươi chạy tiếp đi, không phải ngươi giỏi lắm sao? Hừ, ngươi và mẫu thân của ngươi đều giống nhau, đều là tiện nhân. " Long Tú Hạnh vô cùng hận Long Thiên Hoàng mẫu thân. Nếu không phải cái đó nữ nhân thì nương của nàng đã Long gia chủ mẫu, nàng cũng chính là tôn quý đại tiểu thư chứ không phải là thứ nữ như bây giờ.Long Thiên Hoàng không để ý đến lời chửi bới của Long Tú Hạnh, hắn xoay người lại, ánh mắt của hắn đã trở nên chết lặng." Vì cái gì, tỷ tỷ? Vì cái gì tất cả các ngươi lại đối xử với ta như vậy? Ta đã làm gì sai sao? " Giọng nói của hắn vô cùng bình tĩnh, sự lạnh lùng tuyệt tình của thân nhân có cùng huyết mạch khiến cho trái tim nhỏ bé của một tiểu hài tử như Long Thiên Hoàng trở nên chai sạn. Chí thân huyết mạch đều muốn giết hắn, thử hỏi trên đời có còn người quan tâm đến hắn không?" Ha hả, Long Thiên Hoàng, ngươi bất quá chỉ là một cái phế vật thôi. Long gia chính Thiên Long quốc đệ nhất thế gia, phế vật như ngươi chính là Long gia cực đại sỉ nhục, ngươi chết cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến gia tộc. " Long Tú Hạnh không ngừng mắng nhiếc Long Thiên Hoàng, chính phế vật này đã làm mất mặt gia tộc." Và, ngươi muốn biết tại sao ngươi lại có kết cục này không? Sai lầm lớn nhất của ngươi chính là đầu thai làm con của mẫu thân ngươi. "" Ta nói cho ngươi biết phụ thân vô cùng chán ghét ngươi, nếu không phải nằm đó vì cứu ta nương thì ngươi mẫu thân đừng mơ mà trở thành Long gia chủ mẫu. Phụ thân còn nói cho ta biết ngươi bất quá chỉ là một đứa con hoang, ngươi mẫu thân cùng với tiện nam nhân xằng bậy mới có ngươi, ngươi không phải là chúng ta Long gia người. Hừ, phụ thân đã trục xuất ngươi khỏi Long gia, từ giờ trở đi ngươi không còn là Long gia tộc nhân nữa. " Long Tú Hạnh khinh thường nhìn tiểu hài tử chật vật như khất cái trước mặt. Nàng Long Tú Hạnh chính là gia tộc thiên kiêu, Thiên Long quốc thiên tài, giết cái này phế vật khiến nàng cảm thấy bẩn tay.Long Thiên Hoàng cả người chấn động, nhưng cuối cùng hắn cũng chỉ cười chua chát. Thì ra tất cả mọi chuyện là như vậy. Long Thiên Hoàng từng nghĩ phụ thân chán ghét hắn chỉ vì hắn không thể tu luyện, hoá ra hắn không phải là hài tử của phụ thân. Mọi khúc mắc của hắn cũng được hoá giải." Long Thiên Hoàng, ngươi nên cảm thấy vui mừng vì được một thiên tài như ta đưa tiễn đoạn đường cuối cùng, còn bây giờ, đi chết đi. " Long Tú Hạnh dùng một chưởng đẩy Long Thiên Hoàng xuống ám vực - vực sâu quanh năm chỉ có hắc ám.Chính tay giết chết đệ đệ cùng chung sống từ nhỏ nhưng Long Tú Hạnh không hề cảm thấy một chút hối lỗi. Nàng hiện giờ chỉ cảm thấy vui sướng vì nhiệm vụ phụ thân giao phó đã hoàn thành. Tuy nhiên, ngay cả Long Tú Hạnh và Long gia cũng không ngờ được, hành động ngày hôm nay sẽ khiến họ cực kỳ hối hận sau này.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com