Da Uo
Mặt trăng vừa ló dạng , giờ dậu khắc 6 đám nô bộc mặc quần là áo lụa ,đưa kiệu hoa , tràng cau mâm quả , cùng 2 mâm của hồi môn đủ để ba cô sống 3 đời ăn cũng không hết
Cô bước ra ngồi lên kiệu , đáng nhẽ phải mặc áo cưới lụa làng như người ta , nhưng cô lại được lệnh tới vương phủ tắm rửa sạch sẽ các chất nhơ nhớt , cặn bả bụi bần của nông dân , tầng lớp thấp hèn bẩn thỉu Kiệu dừng lại , cô vén tấm vải đỏ rồi bước ra , quả thật thế giới của người giàu sướng nhỉ , tráng lệ mà xa hoa , người ra kẽ vào nơm nớp không giống như nhà cô , cô được hướng dẫn đi hết hành lang trãi thảm đỏ từ cửa sau vô nhà , đi ngang mấy khúc hành lang quanh co , đi đến hành lang cuối cùng tới một căn phòng nhỏ , nằm sâu trong khuất tường nhà hai vạch lối , phòng óc tường vít nguyên vẹn nhưng khi so với cái cung điện xa hoa này có lẽ cũ hơn một chút , tôi bước vào trong , bên trong đặt hán phục màu đỏ , khen đội đầu cùng các dụng cụ chuẩn bị cho đám cưới
Ng 1 " thưa cô , chúng tôi đã chuẩn bị nước tắm rồi "
Cô khẽ gật đầu , đi vào buồng trong , thay y phục rồi vén lên ngồi vào hồ tắm .
Nơi đây đầy mùi hương vật liệu thỉnh thoảng mùi hoa nhài lại ánh lên giữa không trung , ngâm mình trong đấy chợt cô lại có suy nghỉ " Ái chà , nếu mà mình có phúc hơn tí nữa nhỉ , mình chỉ hưởng trọn khoảnh khắc này , còn ngày mai thì âm tàu địa phỉ đang mở cổng chờ , nhưng thôi , làm người sống bây nhiêu là quá đủ đầy rồi , cao sang thứ thiệc cuối cùng cũng là phù du , nhìn xem cái tên công tử ấy cuối cùng cũng lăn đùng ra chết "
Cô đứng dậy lấy y phục định mở của bước ra ngoài thì nghe nô bộc thì thầm to nhỏ " ôi đẹp thế mà số gái tận , cũng bùn nhỉ "
Nô bộc 2 " ừ , tiếc vãi mà chắc ham giàu đây không biết thủ tục như nào mà thấy gia đình giàu mà bám theo chứ gì ,đĩa mà đeo theo chân thiếu gia của mình "
Nb3 " bửa tôi nghe là bán thân trả nợ cho cha đấy , tội thật mới tròn trăng mà lại bị vậy "
Bỗng cô nghe một tiếng quát tháo , chửi rủa người này chắc là mama tổng quản , trông coi trong phủ lời nói độc mồm độc miệng , chanh chua
" bọn bây làm gì ở đây , mau mau đi làm việc đi , không t đập què giò hết giờ , biến đi "
Nb2 " dạ thưa mama tại đang chờ cô ấy ra ạ "
Mama im lặng rồi bỏ đi , cô đứng trong này nghe hết tất cả lòng đau như cắt từng đoạn ruột , hai hàng nước mắt cứ chảy dài trên khuôn mặt , mắt đỏ lệ , môi đỏ mào , ngồi trên bàn trang điểm ngắm nghía bản thân thêm một chút , một chút nữa thôi khoảnh khắc này cô là người xinh đẹp nhất , là kỉ niệm đẹp đẽ nhất , mặc dù là người Thái , nhưng Indy lại là con lai của người Trung Quốc theo phong tục cô phải mặc hán phục chứ không phải chut chai ( trang phục Thái )
Hán phục màu đỏ đẹp tuyệt khen che mặt , hài dồ trang điểm , trang sức đều rất hoàn mĩ đẹp đến lạ thường nhưng chỉ riêng mỗi cuộc đời cô lại không đẹp , đội khăn che đầu , đi dọc theo hành lang đi tới chổ đại điện làm lễ , u ám rợn người chỉ là 2 từ nghĩ diễn tả không khái quát khung cảnh lúc này , im hơi lặng tiếng người người đông đủ nhưng không một chút sức sống , nhìn đăm đăm về phía của cô , cô đá ngã chậu nước rồi bước qua , cô có cảm giác như không chỉ một mình người trần mắt thịt đến dự mà có cả .... âm tàu địa phủ cũng lên xem , cô đứng song song với chiếc hòm
" Nhất bái thiên địa , Bái "
Sau tiếng hô , cô cúi đầu bái thiên , bái địa
" Nhị bái cao đường "
.....
" Phu thê giao bái "
Cô quay lại nhìn người chồng phu quân của mình , mắt cứng đờ , người cũng đã lạnh toát , cô cười nhàn nhạt rồi ngục đầu bái , khoảnh khắc ngước mặt lên có một lực giữ tay trói cô lại rồi ôm bỏ vào trong hòm , miệng thì ôm chặt một nhúm tóc lớn và một lá bùa giấy quấn quanh miệng bằng miếng vải đỏ dài , thắt nút , đổ sáp nóng quanh miệng để khỏi kêu cứu , cô đau lắm chứ , nóng lắm chứ nhưng biết sao được đối với một người chẳng còn gì để mất thì nỗi đau cũng chỉ là phù du , đôi mắt cô rơi lệ , lệ không phải là do đau , hay rát do chính sáp nung gây ra mà là do đau xót cho chính cuộc đời tuổi hồng của mình , còn quá nhiều thứ mà cô chưa làm được , còn quá nhiều thứ mà cô chưa nếm trải được , à và còn tình cảm mà cha cô dành cho cô cũng chẳng được phơi bày , giây phút cô chấp nhận hôn ước này cũng là giây phút cô giết chết mình , cô muốn kết liễu mình lắm chứ vì ngay cả hạnh phúc của bản thân mà cô cũng không níu kéo nổi thì huống chi là tình cảm cha con lạc lẽo kia , giữa cái hiếu và cái tình cô biết làm sao được , phụ cha nghịch tử là bất đạo , vô phương cứu chữa
Giây phút đóng hòm lại cô thầm nghĩ trong đầu " View benyapa Jeenprason sau này m không được sống một cuộc đời như thế này nữa , mãu mãi đừng sống lại "
Cô quay sang người chồng đang nằm bên cạnh cô , nước mắt chỉ biết ứa trào ướt một mảng áo lụa , cô chờm dậy ngóc đầu đặt lên ngực anh ta , tim ngừng đập , người lạnh tanh , nhưng không lạnh bằng lòng người ngoài kia , đầu suy nghĩ nghĩ mắt cứ tiếp tục rơi , đột nhiên cô cảm giác có hơi ấm bên trong khoang ngực, từng luồng từng luồng mà truyền đếm bàn tay đang đặt cạnh tay cô , áp tai vào giữa khoang ngực , cô nghe có tiếng tim đập trở lại , mặt dù bên trong tối om như mực nhưng cô cứ có cảm giác có một ánh mắt đang nhìn cô , phải đấy Indy thannathat đã sống dậy , anh ta đã hoàn dương mà trở về một cách nguyên vẹn , như cái cách xuất quỷ nhập thần
Indy " cô là vợ tôi à "
Cô " ưm ưm "
Indy lột miếng sáp trên miệng của cô , tháo nút mảnh vãi đỏ các cơ hàm của cô cũng được thả lỏng ra , từ từ nhả nhúm tóc và lá bùa giấy trong miệng
Cô " anh là quỷ nhập vào chồng tôi à "
Indy " không , tôi là Indy thannathat , tôi đã trở về từ cõi chết "
Cô " nhưng làm sao có thể "
Indy " có là do cô đấy , trong lúc cô bước vào vương phủ , một đạo đã đụng vào người của cô , cô đã đụng vào bát quái thật sinh , đó là bát quái nhốt tôi trong đấy và không mở cổng hoàn tuyền cho tôi trở về , ngay thời khắc cô chạm vào , dương khí của cô đã truyền vào mở khóa cho tôi thoát ra ngoài "
Cô " à ừm , chúng ta thoát ra bằng cách nào "
Indy lớn giọng la lớn " Mẹ ơi , cứu con "
Ngay thời khắc anh la lên , cả người nhà vương phủ nghe thấy
Vương phi " tôi nghe tiếng con trai tôi , nó còn sống " .
Vương gia " phải phải là nó , mau mau mở hòm nhanh "
Đạo sĩ " không được , lỡ là ác quỷ nhập tràng thì sao "
Vương gia " nói bậy , mau mở ra nhanh "
Ngay thời khắc quan tàu được mở ra , Indy ngồi dậy trừng trừng nhìn tên đạo sĩ
Vương phi " Con trai của mẹ , con sống lại rồi " bà ôm chầm lấy anh
Tên đạo sĩ biết mình đã lộ , liền kiếm kế chuồn thoát lẻn vào trong đám đông định rời đi , ngay thời khắc định bước ra khỏi chánh điện
Indy " bắt tên đạo sĩ lại cho tôi , hắn cấu kết bắt giữ không cho con nhập xác " dứt lời đám nô bộc bắt giữ tên đó lại , anh đỡ cô dậy cởi trói cho cô , dưới ánh đèn mờ mờ ảo ảo , khuôn miệng đổ sáp ấp ánh đỏ mờ , khuôn mặt diễm lệ , nước mắt vẫn còn trên mặt khiến cô trở nên long lanh hơn , có lẽ giây phút này , cô đã đánh gục lòng anh , tháo dây cởi trói , cô bất chợt ngã vào lòng anh , rồi thiếp đi
Indy " này , cô ngất à , ngự y đâu , mau đến phòng tôi " anh bước ra khỏi chiếc quan tài , định bế cô đi vào phòng ngủ
Chị 3 " Không được , cô ta dù gì cũng có thân phận thấp kém , huống hồ cũng chỉ làm đám cưới ma , cũng giống như người hầu thôi "
Indy " thế cho hỏi chú 3 chồng chị cũng xuất thân từ thân phận thấp kém , cũng trèo lên giường ép cưới rồi mới được thành thân đó đa , so về danh nghĩa , cô vợ nhỏ này của tôi cũng hơn dượng một bậc "
Chị 3 cứng họng chỉ biết quay sang mách mẹ " Mẹ nhìn kìa , nó ...nó vì người ngoài mà sỉ nhục người nhà , mẹ mà để nhỏ đó vào trong nhà hành chính sẽ suy sụp cả gia tộc đấy mẹ " Indy " cô ấy là vợ của tôi , là người cứu sống tôi , là người thực hiện các nghi thức cưới hỏi , dù cho tôi có nằm trong quan tài hay dưới âm phủ cô ấy vẫn là vợ tôi , chẳng phải gia đình chấp nhận dượng 3 là do có miệng tôi chen cho chị sao , đừng sống mà không biết điều , suy hay thịnh chỉ có tôi và anh 2 là quyết chị không có quyền "
Nói rồi bế cô vào trong phòng , bước vô phòng bật chiếc đèn dầu lên lần này anh mới nhìn rõ khuôn mặt cô , anh lấy nước lau quanh miệng gỡ những miếng sáp nhỏ còn vướng lại
Có lẽ anh đã phải lòng cô , phải anh đã thương cô từ 3 năm trước , cô là người cứu anh từ bờ sông lên , lúc đó anh đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên , từ những hành động nhỏ nhặt , bây giờ cô lại là vợ anh , anh chắc chắn sẽ không để cho cô chịu tuổi nhục như lúc trước , mọi hành động của dì ghẻ , của cha , hay của các cô chị đều bị anh đứng từ xa nhìn thấy , anh chỉ biết nắm chặt nấm đấm chứ không biết dùng thân phận gì để có thể cứu cô , là bạn hay chỉ là người qua đường , nhưng hôm nay anh đã có rồi , trời đã cho anh một mối nhân duyên tốt , 3 năm trước anh từng đứng trước đền thờ thề rằng
" Tôi Indythannathat nếu kiếp này tôi có được cô View Benyapa làm vợ , tôi hứa sẽ yêu thương chăm sóc cô ấy , tôi sẽ làm việc thiện cũng như phát triển vọng tộc , tôi xin hứa " Mung lung suy nghĩ thì chợt nghe tiếng gõ cửa khiến anh quay lại thực tại
Thái y mở cửa ra , bước vào khám cho cô , sau một hồi lâu quan sát thái y bảo
" thưa cậu , cô ấy không sao , chắc là do hoảng sợ bởi vết đỏ "
Indy " còn vết đỏ thì sao ?"
" dạ không sao , ngày mai sẽ hết cậu không cần quá lo lắng về vấn đề này "
Anh gật đầu rồi ngồi bên cạnh giường nhìn các vết hằn trên cơ thể cô , anh chỉ biết bất lực nhìn nó , bao năm qua cô đã chịu những gì ? Cô đã suy nghĩ như thế nào ? "
Anh đăm chiu suy nghĩ tới nổi mẹ anh bước vào mà không biết
" Indy "
Anh quay sang nhìn là mẹ anh , người nà anh luôn tôn trọng
" Con biết mà muốn nói về vấn đề gì , nhưng nếu mẹ muốn đủi cô ấy chỉ vì sợ suy vong vọng tộc thì con sẽ xin ra ở riêng , mẹ biết mà kinh tế nhà này phụ thuộc vào thân phận kín của con , nếu mẹ thích thì cứ làm con không ép "
Vương phi " không mẹ luôn ủng hộ con , con bé vẫn là mợ trong cái nhà này , nếu con thích "
Indy " nó là điều hiển nhiên mà mẹ , cô ấy cứu con hết lần này đến lần khác , con một lòng mang trái tim để hiến tặng "
Vương phi " con trai mẹ trưởng thành rồi "
Indy " vâng ạ , thôi mẹ về nghỉ ngơi sớm đi , h đã là canh 4 rồi , mai rồi chúng ta nói chuyện "
Vương phi " ừm , con ngủ sớm nhé "
Sau khi vương phi đi khỏi anh vào phòng thay đồ , lấy đại một bộ đồ để thay , bươca ra khỏi phòng , anh đi tiến lại cửa kêu nô bộc
Nb " dạ thưa cậu kêu con "
Indy " lấy một bộ đồ vương thất , thay cho mợ út đi , tôi sẽ ở ngoài canh "
Nb " hả.... sao cậu ..."
Indy " nhanh lên tôi còn đi ngủ "
Nb " vâng vâng thưa cậu "
Anh đứng ở ngoài hành lang , vừa suy nghĩ đến cô vừa suy nghĩ tới những thứ khiến cô hạnh phúc
Xong xuôi , anh bước vào phòng nằm kế bên cạnh cô , anh vui lắm kể từ nay cô là vợ anh , là người anh yêu là người chung chăn chung gối , nhưng anh lại nghĩ lại càng sợ , sợ rằng cô không yêu anh , cô khó chịu với mối quan hệ cùng hàng ngàn câu hỏi hiện lên anh quay sang nhìn đăm đăm vào đôi mắt đã đóng chặt sâu trong tìm thức mà vô thức cất lời" View , em có yêu tôi không ? "
Cô bước ra ngồi lên kiệu , đáng nhẽ phải mặc áo cưới lụa làng như người ta , nhưng cô lại được lệnh tới vương phủ tắm rửa sạch sẽ các chất nhơ nhớt , cặn bả bụi bần của nông dân , tầng lớp thấp hèn bẩn thỉu Kiệu dừng lại , cô vén tấm vải đỏ rồi bước ra , quả thật thế giới của người giàu sướng nhỉ , tráng lệ mà xa hoa , người ra kẽ vào nơm nớp không giống như nhà cô , cô được hướng dẫn đi hết hành lang trãi thảm đỏ từ cửa sau vô nhà , đi ngang mấy khúc hành lang quanh co , đi đến hành lang cuối cùng tới một căn phòng nhỏ , nằm sâu trong khuất tường nhà hai vạch lối , phòng óc tường vít nguyên vẹn nhưng khi so với cái cung điện xa hoa này có lẽ cũ hơn một chút , tôi bước vào trong , bên trong đặt hán phục màu đỏ , khen đội đầu cùng các dụng cụ chuẩn bị cho đám cưới
Ng 1 " thưa cô , chúng tôi đã chuẩn bị nước tắm rồi "
Cô khẽ gật đầu , đi vào buồng trong , thay y phục rồi vén lên ngồi vào hồ tắm .
Nơi đây đầy mùi hương vật liệu thỉnh thoảng mùi hoa nhài lại ánh lên giữa không trung , ngâm mình trong đấy chợt cô lại có suy nghỉ " Ái chà , nếu mà mình có phúc hơn tí nữa nhỉ , mình chỉ hưởng trọn khoảnh khắc này , còn ngày mai thì âm tàu địa phỉ đang mở cổng chờ , nhưng thôi , làm người sống bây nhiêu là quá đủ đầy rồi , cao sang thứ thiệc cuối cùng cũng là phù du , nhìn xem cái tên công tử ấy cuối cùng cũng lăn đùng ra chết "
Cô đứng dậy lấy y phục định mở của bước ra ngoài thì nghe nô bộc thì thầm to nhỏ " ôi đẹp thế mà số gái tận , cũng bùn nhỉ "
Nô bộc 2 " ừ , tiếc vãi mà chắc ham giàu đây không biết thủ tục như nào mà thấy gia đình giàu mà bám theo chứ gì ,đĩa mà đeo theo chân thiếu gia của mình "
Nb3 " bửa tôi nghe là bán thân trả nợ cho cha đấy , tội thật mới tròn trăng mà lại bị vậy "
Bỗng cô nghe một tiếng quát tháo , chửi rủa người này chắc là mama tổng quản , trông coi trong phủ lời nói độc mồm độc miệng , chanh chua
" bọn bây làm gì ở đây , mau mau đi làm việc đi , không t đập què giò hết giờ , biến đi "
Nb2 " dạ thưa mama tại đang chờ cô ấy ra ạ "
Mama im lặng rồi bỏ đi , cô đứng trong này nghe hết tất cả lòng đau như cắt từng đoạn ruột , hai hàng nước mắt cứ chảy dài trên khuôn mặt , mắt đỏ lệ , môi đỏ mào , ngồi trên bàn trang điểm ngắm nghía bản thân thêm một chút , một chút nữa thôi khoảnh khắc này cô là người xinh đẹp nhất , là kỉ niệm đẹp đẽ nhất , mặc dù là người Thái , nhưng Indy lại là con lai của người Trung Quốc theo phong tục cô phải mặc hán phục chứ không phải chut chai ( trang phục Thái )
Hán phục màu đỏ đẹp tuyệt khen che mặt , hài dồ trang điểm , trang sức đều rất hoàn mĩ đẹp đến lạ thường nhưng chỉ riêng mỗi cuộc đời cô lại không đẹp , đội khăn che đầu , đi dọc theo hành lang đi tới chổ đại điện làm lễ , u ám rợn người chỉ là 2 từ nghĩ diễn tả không khái quát khung cảnh lúc này , im hơi lặng tiếng người người đông đủ nhưng không một chút sức sống , nhìn đăm đăm về phía của cô , cô đá ngã chậu nước rồi bước qua , cô có cảm giác như không chỉ một mình người trần mắt thịt đến dự mà có cả .... âm tàu địa phủ cũng lên xem , cô đứng song song với chiếc hòm
" Nhất bái thiên địa , Bái "
Sau tiếng hô , cô cúi đầu bái thiên , bái địa
" Nhị bái cao đường "
.....
" Phu thê giao bái "
Cô quay lại nhìn người chồng phu quân của mình , mắt cứng đờ , người cũng đã lạnh toát , cô cười nhàn nhạt rồi ngục đầu bái , khoảnh khắc ngước mặt lên có một lực giữ tay trói cô lại rồi ôm bỏ vào trong hòm , miệng thì ôm chặt một nhúm tóc lớn và một lá bùa giấy quấn quanh miệng bằng miếng vải đỏ dài , thắt nút , đổ sáp nóng quanh miệng để khỏi kêu cứu , cô đau lắm chứ , nóng lắm chứ nhưng biết sao được đối với một người chẳng còn gì để mất thì nỗi đau cũng chỉ là phù du , đôi mắt cô rơi lệ , lệ không phải là do đau , hay rát do chính sáp nung gây ra mà là do đau xót cho chính cuộc đời tuổi hồng của mình , còn quá nhiều thứ mà cô chưa làm được , còn quá nhiều thứ mà cô chưa nếm trải được , à và còn tình cảm mà cha cô dành cho cô cũng chẳng được phơi bày , giây phút cô chấp nhận hôn ước này cũng là giây phút cô giết chết mình , cô muốn kết liễu mình lắm chứ vì ngay cả hạnh phúc của bản thân mà cô cũng không níu kéo nổi thì huống chi là tình cảm cha con lạc lẽo kia , giữa cái hiếu và cái tình cô biết làm sao được , phụ cha nghịch tử là bất đạo , vô phương cứu chữa
Giây phút đóng hòm lại cô thầm nghĩ trong đầu " View benyapa Jeenprason sau này m không được sống một cuộc đời như thế này nữa , mãu mãi đừng sống lại "
Cô quay sang người chồng đang nằm bên cạnh cô , nước mắt chỉ biết ứa trào ướt một mảng áo lụa , cô chờm dậy ngóc đầu đặt lên ngực anh ta , tim ngừng đập , người lạnh tanh , nhưng không lạnh bằng lòng người ngoài kia , đầu suy nghĩ nghĩ mắt cứ tiếp tục rơi , đột nhiên cô cảm giác có hơi ấm bên trong khoang ngực, từng luồng từng luồng mà truyền đếm bàn tay đang đặt cạnh tay cô , áp tai vào giữa khoang ngực , cô nghe có tiếng tim đập trở lại , mặt dù bên trong tối om như mực nhưng cô cứ có cảm giác có một ánh mắt đang nhìn cô , phải đấy Indy thannathat đã sống dậy , anh ta đã hoàn dương mà trở về một cách nguyên vẹn , như cái cách xuất quỷ nhập thần
Indy " cô là vợ tôi à "
Cô " ưm ưm "
Indy lột miếng sáp trên miệng của cô , tháo nút mảnh vãi đỏ các cơ hàm của cô cũng được thả lỏng ra , từ từ nhả nhúm tóc và lá bùa giấy trong miệng
Cô " anh là quỷ nhập vào chồng tôi à "
Indy " không , tôi là Indy thannathat , tôi đã trở về từ cõi chết "
Cô " nhưng làm sao có thể "
Indy " có là do cô đấy , trong lúc cô bước vào vương phủ , một đạo đã đụng vào người của cô , cô đã đụng vào bát quái thật sinh , đó là bát quái nhốt tôi trong đấy và không mở cổng hoàn tuyền cho tôi trở về , ngay thời khắc cô chạm vào , dương khí của cô đã truyền vào mở khóa cho tôi thoát ra ngoài "
Cô " à ừm , chúng ta thoát ra bằng cách nào "
Indy lớn giọng la lớn " Mẹ ơi , cứu con "
Ngay thời khắc anh la lên , cả người nhà vương phủ nghe thấy
Vương phi " tôi nghe tiếng con trai tôi , nó còn sống " .
Vương gia " phải phải là nó , mau mau mở hòm nhanh "
Đạo sĩ " không được , lỡ là ác quỷ nhập tràng thì sao "
Vương gia " nói bậy , mau mở ra nhanh "
Ngay thời khắc quan tàu được mở ra , Indy ngồi dậy trừng trừng nhìn tên đạo sĩ
Vương phi " Con trai của mẹ , con sống lại rồi " bà ôm chầm lấy anh
Tên đạo sĩ biết mình đã lộ , liền kiếm kế chuồn thoát lẻn vào trong đám đông định rời đi , ngay thời khắc định bước ra khỏi chánh điện
Indy " bắt tên đạo sĩ lại cho tôi , hắn cấu kết bắt giữ không cho con nhập xác " dứt lời đám nô bộc bắt giữ tên đó lại , anh đỡ cô dậy cởi trói cho cô , dưới ánh đèn mờ mờ ảo ảo , khuôn miệng đổ sáp ấp ánh đỏ mờ , khuôn mặt diễm lệ , nước mắt vẫn còn trên mặt khiến cô trở nên long lanh hơn , có lẽ giây phút này , cô đã đánh gục lòng anh , tháo dây cởi trói , cô bất chợt ngã vào lòng anh , rồi thiếp đi
Indy " này , cô ngất à , ngự y đâu , mau đến phòng tôi " anh bước ra khỏi chiếc quan tài , định bế cô đi vào phòng ngủ
Chị 3 " Không được , cô ta dù gì cũng có thân phận thấp kém , huống hồ cũng chỉ làm đám cưới ma , cũng giống như người hầu thôi "
Indy " thế cho hỏi chú 3 chồng chị cũng xuất thân từ thân phận thấp kém , cũng trèo lên giường ép cưới rồi mới được thành thân đó đa , so về danh nghĩa , cô vợ nhỏ này của tôi cũng hơn dượng một bậc "
Chị 3 cứng họng chỉ biết quay sang mách mẹ " Mẹ nhìn kìa , nó ...nó vì người ngoài mà sỉ nhục người nhà , mẹ mà để nhỏ đó vào trong nhà hành chính sẽ suy sụp cả gia tộc đấy mẹ " Indy " cô ấy là vợ của tôi , là người cứu sống tôi , là người thực hiện các nghi thức cưới hỏi , dù cho tôi có nằm trong quan tài hay dưới âm phủ cô ấy vẫn là vợ tôi , chẳng phải gia đình chấp nhận dượng 3 là do có miệng tôi chen cho chị sao , đừng sống mà không biết điều , suy hay thịnh chỉ có tôi và anh 2 là quyết chị không có quyền "
Nói rồi bế cô vào trong phòng , bước vô phòng bật chiếc đèn dầu lên lần này anh mới nhìn rõ khuôn mặt cô , anh lấy nước lau quanh miệng gỡ những miếng sáp nhỏ còn vướng lại
Có lẽ anh đã phải lòng cô , phải anh đã thương cô từ 3 năm trước , cô là người cứu anh từ bờ sông lên , lúc đó anh đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên , từ những hành động nhỏ nhặt , bây giờ cô lại là vợ anh , anh chắc chắn sẽ không để cho cô chịu tuổi nhục như lúc trước , mọi hành động của dì ghẻ , của cha , hay của các cô chị đều bị anh đứng từ xa nhìn thấy , anh chỉ biết nắm chặt nấm đấm chứ không biết dùng thân phận gì để có thể cứu cô , là bạn hay chỉ là người qua đường , nhưng hôm nay anh đã có rồi , trời đã cho anh một mối nhân duyên tốt , 3 năm trước anh từng đứng trước đền thờ thề rằng
" Tôi Indythannathat nếu kiếp này tôi có được cô View Benyapa làm vợ , tôi hứa sẽ yêu thương chăm sóc cô ấy , tôi sẽ làm việc thiện cũng như phát triển vọng tộc , tôi xin hứa " Mung lung suy nghĩ thì chợt nghe tiếng gõ cửa khiến anh quay lại thực tại
Thái y mở cửa ra , bước vào khám cho cô , sau một hồi lâu quan sát thái y bảo
" thưa cậu , cô ấy không sao , chắc là do hoảng sợ bởi vết đỏ "
Indy " còn vết đỏ thì sao ?"
" dạ không sao , ngày mai sẽ hết cậu không cần quá lo lắng về vấn đề này "
Anh gật đầu rồi ngồi bên cạnh giường nhìn các vết hằn trên cơ thể cô , anh chỉ biết bất lực nhìn nó , bao năm qua cô đã chịu những gì ? Cô đã suy nghĩ như thế nào ? "
Anh đăm chiu suy nghĩ tới nổi mẹ anh bước vào mà không biết
" Indy "
Anh quay sang nhìn là mẹ anh , người nà anh luôn tôn trọng
" Con biết mà muốn nói về vấn đề gì , nhưng nếu mẹ muốn đủi cô ấy chỉ vì sợ suy vong vọng tộc thì con sẽ xin ra ở riêng , mẹ biết mà kinh tế nhà này phụ thuộc vào thân phận kín của con , nếu mẹ thích thì cứ làm con không ép "
Vương phi " không mẹ luôn ủng hộ con , con bé vẫn là mợ trong cái nhà này , nếu con thích "
Indy " nó là điều hiển nhiên mà mẹ , cô ấy cứu con hết lần này đến lần khác , con một lòng mang trái tim để hiến tặng "
Vương phi " con trai mẹ trưởng thành rồi "
Indy " vâng ạ , thôi mẹ về nghỉ ngơi sớm đi , h đã là canh 4 rồi , mai rồi chúng ta nói chuyện "
Vương phi " ừm , con ngủ sớm nhé "
Sau khi vương phi đi khỏi anh vào phòng thay đồ , lấy đại một bộ đồ để thay , bươca ra khỏi phòng , anh đi tiến lại cửa kêu nô bộc
Nb " dạ thưa cậu kêu con "
Indy " lấy một bộ đồ vương thất , thay cho mợ út đi , tôi sẽ ở ngoài canh "
Nb " hả.... sao cậu ..."
Indy " nhanh lên tôi còn đi ngủ "
Nb " vâng vâng thưa cậu "
Anh đứng ở ngoài hành lang , vừa suy nghĩ đến cô vừa suy nghĩ tới những thứ khiến cô hạnh phúc
Xong xuôi , anh bước vào phòng nằm kế bên cạnh cô , anh vui lắm kể từ nay cô là vợ anh , là người anh yêu là người chung chăn chung gối , nhưng anh lại nghĩ lại càng sợ , sợ rằng cô không yêu anh , cô khó chịu với mối quan hệ cùng hàng ngàn câu hỏi hiện lên anh quay sang nhìn đăm đăm vào đôi mắt đã đóng chặt sâu trong tìm thức mà vô thức cất lời" View , em có yêu tôi không ? "
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com