TruyenHHH.com

Dạ Sắc Thượng Thiển

Hoàn: Ngoảnh mặt hóa cố nhân

Hac_Vu_Yen_Tu

Khoảnh khắc tôi nhận ra thế giới này đã sóng yên biển lặng, đã bốn bể thuận hòa, chính là khoảnh khắc phải nói lời biệt ly. Đêm không tôi vẫn sắc đen huyền bí, vẫn hạnh phúc tỏa dâng nơi Giác Thiển hiện hữu. Từ nay, nàng đã chẳng còn bên cạnh thế giới của chàng nữa, mà thật sự trở thành một phần quan trọng của thế giới ấy. Cũng từ nay, hạnh phúc êm đềm cùng nàng từng thoáng qua trong tưởng tượng của chàng đã trở thành sự thật mỗi ngày. Hạnh phúc giản đơn nhưng xa xỉ, mong hai vị trải qua sóng gió mới nhìn thấy ánh mặt trời, sẽ chẳng vì tham luyến bóng đêm mà bỏ lỡ ban mai ngày mới. Tương lai khó đoán định, thử thách hãy vẫn còn, thứ duy nhất có thể nắm bắt là hiện tại, trân trọng, nỗ lực, cùng nhau xây đắp, tận hưởng, bảo vệ. Một lần xa cách ngỡ ngàn thu, bốn năm trôi qua tựa một cái chớp mắt, mà khoảnh khắc bên nhau chỉ như gió thoảng mây trôi, nắm chặt tay nhau mới chẳng lạc mất, vì lần tới gặp lại biết đã là kiếp nào.

Thế giới Dạ Sắc Thượng Thiển có nhiều điểm thú vị mà có thể ai đó đã vô tình bỏ lỡ. Nếu đã bỏ lỡ, dừng lại vài giây tìm kiếm mảnh ghép trốn tìm ấy, một số điểm vẫn nên là bản thân tự mình trải nghiệm.

*    Tam Dị Tú: kỹ thuật thêu tranh hai mặt

*    Khóa Khổng Minh: Khóa trí tuệ. Thời xưa, hộp đựng dùng khóa Khổng Minh dùng để đựng vật rất quan trọng, ngày nay, đây là một trò chơi trí tuệ.

*    Ban chư ngật hổ, phủ để trừu tân, phản khách vi chủ, phao chuyên dẫn ngọc, cách ngạn quan hỏa, kim thiền thoát xác, ám độ Trần Thương, thuận thủ khiên dương: tám trong số ba mươi sáu kế binh pháp Tôn Tử.

*    Tương Tư Dĩ: qua bảy bảy bốn chín lần suy nghĩ, tìm kiếm, tra cứu từ điển Hán Việt, cuối cùng hai chữ "tương tư" trong câu thơ của Lý Bạch đã được chọn "Tương tư, tương kiến tri hà nhật?". Dĩ: loại rượu trong mà ngọt (web Kho Rượu).

*    Triều - Cung Triều Thương: sớm mai (từ điển Thiều Chửu). Đối với Thương lão gia, đứa con trai nhỏ mới là niềm hy vọng của Thương cung, là điều kỳ vọng duy nhất nên cái tên đại diện cho sự khởi đầu mới, tươi sáng và rực rỡ.

*    Hào Trư: con nhím. Đặc điểm của loài nhím, bên ngoài càng gai góc, sắc nhọn, bên trong càng ấm nóng, mềm mại, giống như Cung Viễn Chủy bên ngoài xéo xắt, độc mồm như ẩn bên trong là trái tim ấm áp, giàu tình cảm. Cung Viễn Chủy rất chê cái tên này nhưng vẫn dùng khi nhắc đến hài tử chưa rõ khi nào chào đời của mình. Tại sao? Vì chàng biết tâm ý ẩn sâu cái tên ấy. Lần đầu, cũng là lần duy nhất nhắc đến, thái độ nhẹ nhàng, tự nhiên, không chỉ thể hiện sự công nhận với tên Lâm Thiển đặt, mà còn thể hiện sự công nhận đối với chính Lâm Thiển, trân trọng dù là lời nói nhất thời của nàng, còn là lời trêu chọc. Hổ phụ sinh hổ tử, Lâm Thiển cho rằng hài tử của đệ đệ ít nhiều gì cũng sẽ giống với đệ ấy mấy phần, nhất là điểm ấy nên mới nghĩ đến cái tên này.

* Cung Minh Giác - Minh: sáng suốt, với hy vọng hài tử cả đời có thể đưa ra lựa chọn sáng suốt, không khiến bản thân thiệt thòi hay hối hận

*    Cung Thụy Quyên - Quyên: dòng nước nhỏ, tức Tiểu Thủy, được ghép từ bộ Tiểu trong Thượng - Cung Thượng Giác và bộ Thủy trong Thiển - Lâm Thiển, Thụy: giấc mơ

*    Lâm Thiển tặng giày cho hài tử Vũ cung, mạt ngạch cho Thương cung, găng tay cho Chủy cung. Cung Tử Vũ làm Chấp Nhẫn nên đời này không thể rời khỏi sơn cốc Cựu Trần, hy vọng hài tử có thể thay chàng khám phá thế gian, mỗi bước đi đều là vui vẻ. Mạt ngạch bảo vệ trán, Cung Tử Thương chế tạo vũ khí, công việc dễ bị chấn thương, mà Kim Phồn trước đây hay bây giờ đều là người bảo hộ Cung Môn, hy vọng mạt ngạch nàng tặng sẽ bảo vệ hài tử bình an. Mười ngón tay, ngón nào cũng liền tới tim, Cung Viễn Chủy chế tạo độc dược, ám khí, găng tay không thể thiếu, hy vọng hổ phụ sinh hổ tử, găng tay này giúp bảo vệ hài tử, cũng giúp giữ ấm qua những ngày lạnh lẽo, giá rét.

Trích lục:

(1) Chi tiết truyện:

       Bên bờ Mặc trì

       ...

       Vì ánh sáng của đom đóm kia mà cam nguyện làm bóng đêm vĩnh hằng

       >> Trích bản dịch OST Chung Giác Thiển (Châu Truyền Hùng) - Cloudy Music Vietsub

https://youtu.be/2Od-oxDhhSM?si=ueNbji2qYom51KJv

❤️ Xin cảm ơn Mây đã đồng ý cho mình sử dụng hai đoạn dịch này trong truyện của mình.

(2) Chương 12:

      Từ mẫu thủ trung tuyến

      Du tử thân thượng y

      Lâm hành mật mật phùng

      Ý khủng trì trì quy

      Thuỳ ngôn thốn thảo tâm

      Báo đắc tam xuân huy

      >> Trích Du tử ngâm - Mạnh Giao

❤️ Cụ này mình không có cách nào xin phép được

(3) Chương 13:

       Tương tư, tương kiến tri hà nhật?

        Thử thì, thử dạ nan vi tình

          >> Trích Thu phong từ - Lý Bạch

❤️ Thơ Lý Bạch hợp ý mình

(4) Chương 18:

       Vân thanh thanh hề dục vũ

       Thủy đạm đạm hề sanh yên

       >> Trích Mơ đi chơi núi Thiên Mụ, làm thơ để lại lúc từ biệt - Lý Bạch

❤️ Thật khó để nhận được lời đồng ý từ tác giả 🙂

(5) Chương 27:

       Quy vu kỳ thất

        >> Trích Cát sinh 5 - Khổng Tử

❤️ Vị này càng khó để có được sự đồng ý

(6) Ngoại truyện 5:

       Tình nữ kỳ thú
       Sĩ ngã vu thành ngu
       Ái nhi bất kiến
       Tao thủ trì trù

       >> Tình nữ 1 (Kinh thi) - Khổng Tử

(7) Ngoại truyện 6:

      Hảo vũ tri thì tiết,

      Đương xuân nãi phát sinh.

      Tuỳ phong tiềm nhập dạ,

      Nhuận vật tế vô thanh.

      Dã kính vân câu hắc,

      Giang thuyền hoả độc minh.

      Hiểu khan hồng thấp xứ,

      Hoa trọng Cẩm Quan thành.

      >> Xuân Dạ Hỉ Vũ - Cao Bá Quát

❤️ Thơ Việt duy nhất được dùng trong truyện

(8) Nơi giúp tui giải quyết vấn đề về từ Hán Việt

https://hvdic.thivien.net/hv

https://hanzii.net/?hl=vi

(9) Nơi cho tui thông tin về tên chữ Hán các nhân vật

https://meosaubiet.com/van-chi-vu-2023/

(10) Tham khảo cách đặt tên rượu

 https://khoruou.com/cac-loai-ruou-trung-quoc/

Mình xin cảm ơn và xin lỗi những người bạn đã theo truyện đến những khoảnh khắc cuối cùng này. Cảm ơn vì đã yêu thích và ủng hộ truyện, xin lỗi vì những thiếu sót còn tồn đọng.

Dưới đây chỉ là chia sẻ một chút về truyện và quá trình viết truyện của mình.

Truyện được viết hoàn toàn dựa trên ý tưởng cá nhân, được tạo nên hoàn toàn bởi một mình mình, không tham khảo bất kỳ nguồn nào ngoài những kiến thức về từ vựng Hán Việt, thành ngữ, kế sách,... như mình đã đề cập ở trên. Thậm chí, đến lúc hoàn thành truyện thì mình còn chưa xem hết phim, mới chỉ dừng lại ở 10% tập 13, trước đó, mình chỉ xem đoạn cắt. Đến lúc viết xong chương 16 (tính theo thứ tự chương được đăng nhưng thực tế theo tổng số phần đã viết thì đã gần ba mươi phần dài ngắn, liên tục hoặc đứt đoạn), truyện fanfic duy nhất mình đọc (không nhớ tên) khiến mình không thỏa mái. Phần vì khác biệt về góc nhìn nhân vật dẫn đến thiết lập nhân vật khác nhau, đặc biệt là Chủy. Phần vì truyện ngắn nên cốt truyện đơn giản và có lẽ do cả văn phong người dịch. Dẫu vậy, mình vẫn thử đọc ba chương đầu và phát hiện truyện có nhiều điểm tương đối giống dàn ý mình đã lên. Thế nhưng, đặt trong dàn ý mười lăm trang của mình thì những ý tưởng giao thoa kia chỉ là một phần nhỏ.

Có ba điểm khiến mình tự hào về truyện (mặc dù có rất nhiều điểm chưa hài lòng). Một là mình đã hoàn thành được truyện. Một Song Tử cả thèm chóng chán và những áp lực cuộc sống cá nhân thường khiến mình không đi đến điểm đích đã đặt trong những năm gần đây, nhưng lần này mình đã làm được. Thứ hai, mình đã tự ngăn chặn bản thân không bẻ lái truyện ở phút chót. Như đã từng nói trong một bình luận, kết truyện được viết ngay từ đầu, sau này chỉ chỉnh sửa nhỏ để mượt hơn và hợp lý hơn. Ngay sau khi viết giới thiệu và chương mở đầu, mình đã viết luôn phần kết. Sợ bản thân trong quá trình viết sẽ rẽ hướng, sẽ ghét Giác mà cho một cái kết không viên mãn. Bên cạnh đó, mình cũng đã giữ nguyên được ánh nhìn ban đầu và thể hiện được gần như hoàn toàn góc nhìn cá nhân với mỗi nhân vật. Ba là mình đã học được rất nhiều kiến thức mới trong quá trình viết truyện. Đây là lần đầu mình viết truyện. Bản thân không giỏi văn, không hiểu biết nhiều, mà có lúc còn tụt cảm hứng, phải bật nhạc hoặc tìm xem các đoạn phim để lấy cảm hứng. Mình đã phải tra cứu từ vựng liên tục, từ những từ Hán Việt cổ cho đến các từ quen thuộc được sử dụng, kiểm tra chính tả một số từ lạ (phát hiện tiếng Việt còn phức tạp hơn cả trước nay mình biết), biết thêm nhiều thành ngữ, thơ văn xưa, kỹ năng sử dụng công cụ tìm kiếm cũng tốt hơn.

Lúc bắt đầu, mình có khá nhiều lo lắng và suy nghĩ. Dự tính tính ban đầu sẽ chỉ dừng lại ở mười chương và độ dài khoảng chừng năm trang mỗi chương. Thế nhưng, càng ngày, bức tranh mình vẽ càng rộng lớn, thế giới mình tạo ra càng phức tạp nên truyện mới dài như bây giờ. Thậm chí, đã có giai đoạn ngắn, bức tranh đó còn rộng lớn hơn nhiều so với truyện đã hoàn thành nhưng mình tự lượng sức, gạt bỏ đi ý nghĩ đó. Khi mới viết được một hai chương đầu và các phần rời rạc khác (theo cảm hứng đến), mình sợ bản thân không thể hiện được cái duyên và hài hước của đại tiểu thư Cung Tử Thương. Sau lại sợ bản thân không diễn giải tốt tình cảm của Giác Thiển, rồi lại sợ bản thân biến Sam thành kẻ phản diện vì thế giới này vốn dĩ chỉ có Vô Phong là người xấu hay Dương Tú Thanh quá tốt sẽ khiến truyện buồn, tính kế Sam cũng chỉ là phát sinh thêm trong quá trình viết chi tiết chương 15. Mình đã khó khăn trong việc tìm thấy điểm nổi bật của Vũ ngoại trừ trí nhớ tốt, cũng như việc cảm nhận tình cảm của Sam. Sau này, mình tự suy xét lại mấy đoạn cắt đã xem mới nảy ra ý tưởng về các điểm tương đồng giữa hai người, ví dụ như Sam nhìn một lần đã nhớ bí văn.

Đối với các nhân vật, mình đều có những cái nhìn cụ thể trước khi bắt đầu viết truyện nhưng Vũ Sam thì mơ hồ hơn, nói đúng hơn là ít cảm nhận hơn.

Giác là người sẽ thành toàn cho người chàng quan tâm. Thế giới hỗn loạn có chàng thu xếp, cẩn trọng bao nhiêu, không đành bấy nhiêu. Thế nên, khi hiểu lầm Thiển, chàng không đành lòng ngắt bỏ bông hoa đơn độc mà chỉ giật lấy một cánh hoa, đến lúc giật ra rồi cũng không nỡ vứt mà để lại bên dưới gốc.

Thiển là người cầm lên được, buông xuống được. Bị người khác tổn thương, có giận, có trách nhưng không có hận. Nếu tổn thương người nàng yêu thương thì tuyệt nhiên không cho phép cũng không tha thứ. Vậy nên, Thiển không hận Giác. Nếu có ai hỏi Thiển rằng những ngày tháng bên cạnh Giác sau khi trở lại, nàng có hạnh phúc không, vui vẻ không, câu trả lời tất nhiên là có. Nhưng nếu hỏi ở lại không, nàng sẽ không chần chừ mà nói không. Thế nên, lúc đầu nàng đã chọn trở lại với tư cách Lâm nương tử, cũng mong bản thân ở lại với thân phận này. Giác đã một lần chọn Sam, lừa dối nàng, mà trong bốn năm nàng hôn mê, Giác dễ dàng mở lời bảo Sam ở lại nhưng (hiểu lầm chàng) chưa một lần nói với nàng khiến nàng lần nữa quyết tâm rời khỏi Cung Môn. Đêm trước khi giải cứu Minh Nhi, nàng vẫn hoàn thành nốt việc chuẩn bị cho sự rời đi của mình.

Chủy là người tình cảm, hiểu chuyện đến đau lòng. Chủy đối với Thiển không phải căm ghét vì nguy hại Cung Môn, chính vì cho rằng nàng tổn thương Giác. Thế nên, chỉ cần Thiển thật lòng đối tốt với ca ca, Chủy sẽ chẳng có gì phản đối nàng. Nếu Thiển tổn thương Giác, dù Giác có quyết tâm giữ Thiển bên cạnh, Chủy cũng sẽ nhất định ngăn cản. Nếu Thiển đối tốt với ca ca, cho dù bị cả thế gian phản đối, chàng cũng nguyện vì hạnh phúc của ca ca mà chống đỡ, bất kể việc đó có thể tổn hại bản thân.

Đại tiểu thư là người suy nghĩ đơn thuần nhất. Đơn thuần không có nghĩa là không sâu sắc, chỉ là nàng không muốn cuộc sống phức tạp, vất vả mà bản thân lại suy nghĩ rối rắm, sâu xa khiến chính mình càng mệt mỏi. Nàng dễ giận nhưng chóng nguôi, cũng chóng quên. Sự bao dung và thiện lương vẫn vẹn nguyên sau nhiều năm gặp lại đã khiến Lâm Thiển dần tin tưởng và trân quý người tỷ tỷ này.

Kim Phồn là người đơn giản nhất, điểm tốt, không tốt đều sớm bộc lộ ra ngoài. Kim Phồn bị hạn chế hành động vì cha già, vợ trẻ, em (vợ) nhỏ, gánh nặng gia đình quá lớn. Tương lai có thêm con thơ, càng khó lòng tự do thể hiện bản thân.

Vũ, ở trên mình có nói là mình chưa tìm được thêm ưu điểm và lý do để khiến Vũ có thể tự hào là Chấp Nhẫn Cung Môn. Sau này, nhớ đến hình ảnh Vũ đau thương đến thất thần trước cánh cổng Cung Môn, mình đã tìm thấy điểm trưởng thành lớn nhất của Vũ. Chàng đã chẳng bất chấp tất cả trốn ra ngoài tìm Sam, chỉ có thể lặng lẽ đau thương, chính là vì ý thức được trách nhiệm của ngôi vị Chấp Nhẫn mà bản thân đã ngồi vào. Lúc Vũ suy nghĩ về đề xuất thị nữ hồi môn, chàng không phải hỏi ý kiến Giác, bởi vì lúc nghe xong lời Thiển nói, sự im lặng đã cho thấy dao động dẫn đến quyết định của chàng. Lúc đó, Vũ hỏi chỉ là muốn có người đứng về phía mình để bản thân bớt đi sự đơn độc đáng sợ, chỉ đơn giản là giãi bày tâm tư với ca ca.

Sam, mình thật sự mơ hồ về tình cảm của Sam với Vũ. Bản thân suy đoán và truyện cũng theo lối này mà viết, Vô Phong ngay từ đầu đã biết Cung Hoán Vũ lập mưu giả chết, cũng đoán được người được chọn là ai nên nhiệm vụ của Sam từ đầu là Vũ, không phải Chấp Nhẫn. Cho nên, lần đầu gặp nhau, nàng đã mắt đối mắt với Vũ ở nhà giam, liên tục gây chú ý với Vũ. Lần cùng chạm mặt Tư Đồ Hồng, nàng đứng chắn cho Vũ trước tầm ngắm của Hàn Nha Tứ, không phải vì yêu nên bảo vệ, chỉ đơn giản là không để mục tiêu bị tiêu diệt trước khi nàng hoàn thành, chính là để nhiệm vụ không thất bại. Vậy thì Sam thật sự thích, yêu, thương Vũ từ lúc nào? Có lẽ, tình cảm của Sam không chỉ là tình cảm nam nữ thường tình mà còn có trong đó khát khao cuộc sống bình yên, còn có sự biết ơn đối với những cảm giác tươi đẹp, tuyệt vời Vũ mang đến cho nàng, dù chỉ là ngắn ngủi, thoáng qua.

Có duyên gặp gỡ, gặp rồi lại ly. Truyện đã đến hồi kết nhưng mong rằng chúng ta sẽ không ngoảnh mặt hóa cố nhân, mỗi lần ngoảnh mặt đều nhớ cố nhân. Nếu trích lục có thiếu sót, mong mọi người góp ý. Tạm biệt Dạ Sắc Thượng Thiển ❤️ ❤️ ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com