Da Sac Thuong Thien Hoa No Roi Tan
Trong góc sân, hai thị nữ đang thì thầm to nhỏ với nhau, lại không để ý rằng đang có người đứng phía sau.
" Đương nhiên phải rồi, nếu không tại sao lại đón về Giác Cung chứ?
" Nhưng chẳng phải hai người họ còn chưa thành thân sao? Hơn nữa, Nhị Gia còn đang chuẩn bị chọn Tân Nương"
Sugar10_03: Thời xưa chưa thành thân mà đã có thai như vậy không khỏi bị người đời đàm tiếu, dị nghị 🥹🥹🥹
Một bóng người dần dần biến mất.
Đêm càng lúc càng tối, lúc này Thượng Quan Thiển đang tự mình bôi thuốc lên sau vai. Nàng không thích người khác chạm vào thân thể mình nên chỉ có thể đích thân xử lý.
Thượng Quan Thiển lộ ra nửa bả vai, quay người nhìn gương đồng. Vết thương đã hơi đỏ, có lẽ đã bị nhiễm trùng. Nàng đã sai người cầm lệnh bài đi đến Chuỷ Cung bốc ít thuốc.
" Cạch... cạch... cạnh"
" Vào đi, bỏ thuốc xuống rồi đi ra ngoài"
Thượng Quan Thiển tưởng rằng thị nữ đã mang thuốc về nên cũng không quay lại nhìn xem ai đang đi vào.
" Vết thương sao lại bị nhiễm trùng rồi"
Mãi đến khi một giọng nói lạnh lùng vang lên, Thượng Quan Thiển mới quay người lại nhìn.
Cung Thượng Giác...
" Sao ngài lại vào đây?"
Thượng Quan Thiển lạnh lùng nói, tay lập tức kéo vạt áo trên vai lên nhưng lại bị Cung Thượng Giác nắm lấy.
Trong tấm gương đồng, y phục nàng xộc xệch lộ ra cả bả vai, mái tóc đen dài xoã trước ngực. Đôi mắt Thượng Quan Thiển lấp lánh, làn da trắng ngần, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở... Rất quyến rũ.
Mà Cung Thượng Giác lặng lẽ đứng sau nàng, vẻ mặt hơi lạnh nhạt nhìn Thượng Quan Thiển trong gương. Một tay hắn chắp ra đằng sau, một tay khống chế tay nàng.
Khung cảnh này quá nguy hiểm.
" Ta gõ cửa rồi, là nàng... mời ta vào mà Thiển Thiển"
Cung Thượng Giác dùng giọng điệu lạnh nhạt nói những lời tán tỉnh, còn cố ý nhấn mạnh chữ "mời".
" Vô liêm sỉ, ai mời ngài vào"
Thượng Quan Thiển lập tức phản bác nhưng hắn lại cong lên một nụ cười ẩn ý. Lúc này nàng mới nhận ra mình đã rơi vào bẫy.
" Bây giờ ngài có thể ra ngoài rồi"
Thượng Quan Thiển cố gắng thoát khỏi bàn tay hắn nhưng vô dụng, Cung Thượng Giác ngày càng nắm chặt hơn.
" Giác công tử, ngài làm ta đau quá"
Nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của nàng, Cung Thượng Giác sửng sốt vội bỏ tay ra. Biểu cảm vừa rồi của nàng... là ý gì?
" Đừng động, ta giúp nàng bôi thuốc"
Hắn lấy từ trong ngực ra lọ thuốc đã được để sẵn ở ngoài cửa, muốn vươn tay ra giúp nàng bôi thuốc nhưng Thượng Quan Thiển lại né tránh.
" Giác công tử, như vậy không hợp lễ nghi đâu. Đêm khuya vắng vẻ, cô nam quả nữ ở trong một phòng không thích hợp cho lắm. Cũng sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Giác công tử."
Cung Thượng Giác sao có thể nghe không hiểu. Hắn cúi người xuống đến gần bên tai nàng, đọng lại trước mũi hắn chính là hơi thở của Thượng Quan Thiển. Còn có mùi thơm của hoa Nguyệt quế hắn thích, tượng trưng cho sự mê hoặc.
" Thượng Quan cô nương đang muốn vạch rõ ranh giới với ta sao? Nhưng nàng có thể vạch rõ hay sao? Hửm"
Mọi bản reup đều là ăn cắp, xin vui lòng tôn trọng bản quyền. Mn có thể vào wattpad hoặc tiktok: sugar10_03 để ủng hộ mình nhé.
Hơi thở nóng bỏng của Cung Thượng Giác phả vào tai nàng, cơ thể Thượng Quan Thiển theo bản năng mà run lên.
Giống như một đứa trẻ nói dối bị phơi bày. Nàng nói muốn rời xa hắn nhưng khi Cung Thượng Giác đến gần, cơ thể nàng lại có phản ứng thành thật nhất.
Vì vậy ngoài việc im lặng, Thượng Quan Thiển không biết nói gì hơn.
" Thiển Thiển, cô nam quả nữ ở chung một phòng, sau đó xảy ra chuyện gì, nàng không biết sao?"
"..."
" Không phải chúng ta, những việc không nên làm ... đều đã làm rồi hay sao? Cần ta giúp nàng nhớ lại một chút không? Hửm?
Sugar10_03: Tôi không bình luận.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com