TruyenHHH.com

Da Sac Thuong Thien Do Quyen No Roi

"Thuốc giải của loại độc này ở Cô Sơn,đã bị chôn vùi cùng phụ thân ta vào 15 năm năm trước,ta đã nói rõ ràng rồi.Ta nhất định phải tự tay giết Điểm Trúc,sao bà ta dám?",ánh mắt Thượng Quan Thiển gằn lên một tia máu.

Sau đó nàng nhẹ nhàng xoa bụng nói:" Xin lỗi con là mẫu thân vô dụng,không bảo vệ được cho con.Cho dù con sinh ra có hình thù gì thì mẫu thân nhất định sẽ bảo vệ con một đời bình an", Thượng Quan Thiển cúi xuống xoa bụng đang nhô lên của mình,cất giọng.

"Có thể tìm được nó không?",Vân Vi Sam cau mày hỏi.

"Ta không biết,nhưng có lẽ nó vẫn còn trong người của phụ thân ta,ở Cô Sơn".

"Ta sẽ nhờ Vũ công tử sai người đi tìm",Vân Vi Sam đáp.

"Vô ích thôi,xác của phụ thân ta đã bị tiêu hủy rồi,tìm không được nữa đâu",Thượng Quan Thiển thở dài,nói.

Bỗng có tiếng động bên ngoài cửa phòng,nghe là biết có người nghe lén.Vân Vi Sam nhẹ nhàng trèo ra cửa sổ đi đến trước cửa.

Thượng Quan Thiển cười nhẹ, thật không ngờ người của Cung môn còn có sở thích này.

Bên ngoài cửa phòng có mấy tên trộm nghe lén không biết điều.
"Này có nghe gì không ?",Cung Tử Thương hỏi.

"Không nghe rõ,bọn họ nói nhỏ quá",Cung Tử Vũ đáp lời.

"Thế hả, vậy để ta và Thượng Quan Thiển nói to lên một xíu cho hai người dễ nghe ha",Vân Vi Sam bất chợt cất giọng làm Cung Tử Vũ bất ngờ ngã ra sau còn không quên kéo Cung Tử Thương ngã cùng.

" Ây da,Cung Tử Vũ đệ ngã thì ngã một mình đi,còn kéo ta theo làm gì?",Cung Tử Thương lồm cồm bò dậy, trách móc Cung Tử Vũ.

"Ngã chung cho vui,dù sao ta cũng là chấp nhẫn,ngã như vậy thì mất mặt lắm nên là phải có người ngã chung.Xin lỗi tỷ",Cung Tử Vũ cũng bò dậy đáp.

"A Vân sao nàng biết ta đang nghe lén mà ra bắt quả tang vậy?",Cung Tử Vũ bước đến trước mặt Vân Vi Sam nói
Vân Vi Sam không trả lời câu hỏi mà đi lại mở cửa phòng ra mời tất cả vào phòng.

"Mời mọi người vào phòng",nàng chìa tay ra cung kính cúi đầu.
"Thiển Thiển,nàng sao không nằm nghỉ mà đã ngồi dậy rồi?",Cung Thượng Giác lo lắng bước lại gần hỏi.

"Giác công tử ngài vừa gọi ta là gì?", Thượng Quan Thiển cau mày hỏi lại.Lần đầu tiên nàng nghe hắn gọi nàng như vậy,nàng có chút ngạc nhiên xen lẫn,xúc động.

Cung Viễn Chủy nghe ca ca của hắn họi Thượng Quan Thiển như vậy thì có chút hậm hực ra mặt.

Từ trước đến giờ ca chỉ gọi hắn là Viễn Chủy chứ chưa bao giờ gọi hắn là Chủy Chủy.Làm hắn có chút ghen tị với Thượng Quan Thiển.

Cung Thượng Giác nghệ nàng hỏi vậy thì bất giác đỏ mặt không nói lên lời,nhưng cũng không ngại ngùng gọi thêm một tiếng:" Thiển Thiển".

Thượng Quan Thiển bất giác mỉm cười.Nàng rất muốn nghe như vậy, nhưng nàng nhanh chóng thu lại í cười rồi nói:" Giác công tử, ngài không nên gọi địch một cách thân mật như vậy đâu".

"Cung Thượng Giác huynh có còn là Cung Thượng Giác mà ta biết không?",Cung Tử Vũ bất ngờ lên tiếng.Từ trước đến giờ hắn chưa từng nghe Cung Thượng Giác gọi ai thân mật như vậy.

"Được rồi vào chuyện chính đi",Hoa trưởng lão lên tiếng phá tan bầu không khí ngượng ngùng này.

"A Vân nàng mau nói đi,độc này giải thế nào?",Cung Tử Vũ sốt sắng hỏi.

"Độc này chỉ có người của Cô Sơn mới biết,ta chỉ biết rằng loại độc này rất nguy hiểm cho thai phụ mà thôi",nàng thở dài đáp.

"Cô Sơn?",Cung Tử Vũ hỏi lại.
"Đúng ",Vân Vi Sam đáp.

"Thượng Quan Thiển không phải ngươi nói ngươi là người của Cô  Sơn sao?sao ngươi không biết giải?",Hoa trưởng lão lên tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com