TruyenHHH.com

Đà Lạt : Hư và Thực

CHAP 10 : DẤU HIỆU KHẢ NGHI

NamVu2201

_ Mày có biết giờ là mấy giờ rồi không mà còn chưa chịu đi ngủ? – giọng cha Đông vang lên trong bóng tối hầm hầm sát khí- Đã bảo ngủ trước 12 giờ mà giờ này vẫn thức, sức khỏe mày ra sao hả? Bắt đầu từ mai tao cắt mỹ phẩm nha, dọa mãi mà không làm nó lì ra.

Cha của Đông là Bác sĩ, và ông rất chú trọng đến sức khỏe của các thành viên trong gia đình. Ông bắt cả nhà phải ngủ trước 12 giờ đêm để còn đảm bảo sức đề kháng trong mùa dịch căng thẳng. Ông cũng có chu kỳ ngủ rất khoa học, đảm bảo đầy đủ 4 bước gồm "ngủ nông", "ngủ sâu", "ngủ rất sâu" và "mơ", tất cả gói gọn trong một tiếng rưỡi. Cứ thế sau mỗi một tiếng rưỡi, ông thức dậy và xui cho Đông, nó vẫn mải mê tám với đám bạn khi ông đang đứng nhìn nó trong bóng tối, chuẩn bị "vồ" lấy con mồi ngu ngơ ngốc nghếch. À mà cũng may cho Đông là Cha nó chưa cấm nó xuống spa gia đình để làm đẹp! Chưa thấy "Thế lực" của nhỏ kia đâu đã bị "Thế lực cắt dây tai nghe" ( tên do Vân đặt cho cha của Đông) xử lí rồi.

Bắt đầu từ hôm đó, Đông bị cha cấm khỏi các cuộc hội ngộ với đám bạn. "Tốn quá nhiều thời gian mà còn ảnh hưởng sức khỏe"- ông bảo. Nhưng hỡi ôi niềm đam mê của tuổi trẻ, thời gian Đông bỏ ra cùng đám bạn nghiên cứu kế hoạch "Về bờ" cho thằng Trí là một trong những công việc giúp não nó vận hành để tránh bị "rỉ sét" trong đợt dịch dài như vô hạn, đồng thời nó cũng cảm thấy vui vẻ và hào hứng hơn khi được vận dụng trí tưởng tượng phong phú của mình. Dĩ nhiên cha Đông không cấm được nó, nhưng đám trẻ cũng đã cố gắng giới hạn mỗi lần call chỉ gói gọn trong 5 tiếng thôi. Tuy nhiên, giới hạn là do con người tạo ra, thì cũng có thể do con người mà phá vỡ.

Đúng một tuần sau vào lúc 7 giờ tối, cuộc gọi trên Zoom lại được kích hoạt và đám trẻ tiếp tục chui đầu vào câu chuyện xoay quanh thằng Trí. Những đứa thức tận 5 giờ sáng tuần trước gồm Đông, Ngọc, Vân , Đăng Thư và Dũng cập nhật lại thông tin cho những đứa chưa biết, sau đó tụi nó gọi thằng Trí vào để bắt đầu "chất vấn".

Như mọi lần, Trí tham gia cuộc gọi trên Zoom với mic tắt và chỉ im lặng ngồi nghe. Đáng tiếc cho Trí, hôm đấy đám trẻ đâu để cho nó yên thân.

_Trí chuyện bồ mày sao rồi, kể tụi tao nghe xem nào – Đông khơi mào câu chuyện.

Sau một hồi được đám bạn vận động, Trí cũng xuôi theo mà mở lòng tâm sự:

_Lần đầu tiên tao gặp "chị dâu" là hồi mình đi Đà Lạt 2018...không ngờ được phải không? Lúc đó tụi tao chỉ đi ngang qua nhau thôi, không nhìn quá rõ mặt nhau nhưng cũng đủ ấn tượng để tới giờ này nhớ ra được...

_ Không lẽ là duyên trời định à? Đừng nói tao là hồi đó mày lẻn ra ngoài là để gặp ẻm nha, mà ẻm lang thang ngoài đường làm gì lúc 4 giờ sáng chứ? – Đông cười

Trí chợt nhớ ra việc này có liên quan đến một bí mật mà nó muốn giấu, nên nhanh chóng bẻ lái qua chuyện khác:

_ Tao ra ngoài là có việc khác, chuyện đó để bữa sau nói đi. À mà tao mới đi gặp nó hôm qua này, hiện nó đang ở nhà người thân nó ở đây...

_ Đang cách ly xã hội mà mày ra đường để đi vớ vẩn à?

_ Có sao đâu tao đeo khẩu trang cẩn thận các kiểu rồi, rửa tay xịt cồn nữa kĩ lắm!

Vân can thiệp:

_ Thôi để nó kể tiếp đi Đông!

Trí tiếp tục:

_ Kiểu tao qua chỗ nó ở ấy, tao phát hiện ra nhiều thứ lắm. À mà tao nói cái này tụi bây đừng ngã ngửa nha.

_Mày cứ nói đi, tụi tao đang nằm sẵn rồi chả ngã được nữa đâu.

_ Chị dâu gia thế khủng lắm, bố làm giám đốc Lado Taxi trên Đà Lạt xong còn quản lý nhiều công ty nữa. Chị dâu cũng có đóng trong phim "Bí mật của gió" mới ra năm trước đó ghê chưa? - Trí mỉm cười rồi im lặng chờ đợi phản ứng của đám bạn.

Đông nghi ngờ, giọng giả lả:

_ Mày cho tao coi lại hình bồ mày xem, sao đóng phim được hay vậy?

Trí share screen cho nhóm bạn "xem mắt" "Chị dâu", trên màn hình hiện ra tấm ảnh selfie của Thanh Phương vẫn với khuôn mặt tròn trịa, sống mũi thấp bè và hàng lông mày "sâu róm" theo như nhận xét của Ngọc. Đám bạn tất nhiên chẳng ai tin với nhan sắc chưa đạt mức trung bình như vậy mà lại đi đóng phim được, trừ khi là diễn vai quần chúng, không thì chỉ có thể là nhà đầu tư của phim thôi. Trong lúc cả đám lướt nhanh bộ phim "Bí mật của gió" để tìm cho bằng được "chị dâu" thì thằng Đông lại lo đi kiếm mã chứng khoán của công ty Lado để ra sức mua vào, nó nghĩ nếu trữ được lượng lớn cổ phiếu nhà bồ thằng Trí thì chẳng phải lo lỗ vốn, vì theo như thằng Trí thì tập đoàn bên đó tài chính mạnh thế cơ mà.

_ Sao tao không thấy bồ mày trong phim hay trong danh sách diễn viên vậy Trí?

Đột nhiên đám bạn không còn nghe thấy Trí nữa, thì ra nó đã tắt mic và lái qua chủ đề khác bằng tin nhắn trên Zoom:

_ Trước kia, Chị Dâu theo đuổi một ông giám đốc của công ty thiết kế thương hiệu Sense, từ cuối năm 2018 cho đến Tết, ông đó cũng là giám đốc của JCI Đà Lạt, nói chung profile khiếp lắm. Lúc đó hình như có chuyện gì mà ổng chưa chịu đáp lại, cái gần đây tự nhiên ổng lại quay lại tỏ tình chị dâu, có screen màn hình lại đây này.

Trí tiếp tục share screen cho đám bạn xem, trong hình là một người tên "Giám đốc" đang nhắn tin cho Chị dâu, có vẻ là như vậy. Nội dung tin nhắn nguyên văn như sau:

Anh...

Anh...

Anh lỡ yêu em mất rồi...

                                                                                               ...

Hừm

Em có đồng ý...

                                                                                               Em có người yêu rồi

                                                                                               Anh thông cảm nha😊

Tại sao chứ...

                                                                                               Bởi vì em yêu ảnh, người yêu em rất hoàn hảo.

Anh...

_ Cuối cùng nó chọn tao thay vì ông kia dù ông kia đáp lại tình cảm của nó hơn 1 năm trời . Nó còn từ chối nhiều người nữa trước mặt tao, không biết sao tao có thể may mắn được đến vậy luôn. - giọng Trí hớn hở xen chút tự hào.

Tác giả hiển nhiên không thể biết được toàn bộ những gì đám trẻ suy nghĩ trong đầu ngay lúc đó, nhưng tác giả có thể cảm thấy được một điều là dòng tin nhắn với đầy dấu ba chấm mà tụi nó vừa coi có vẻ hơi "trẻ trâu" quá so với một giám đốc có tiền tài và địa vị như những gì thằng Trí kể. Với lại cũng phải công nhận một điều, gu của ông giám đốc này hơi mặn...

Sau một quãng nghỉ ngắn, Trí tiếp tục :

_ Dạo này tao phải thức khuya nhiều, nó cứ kêu là tao đi ngủ đi để nó tự lo nhưng thực chất, đó là lúc nó cần tao nhất. Nó không nói ra điều đó trước mặt tao, bởi vì nó đang trống trải, thì dĩ nhiên là phải cần có tao rồi, ít nhất cũng được đôi lời động viên an ủi.

_ Bộ nhỏ này nhiều áp lực lắm hay sao mà ghê vậy mày?

Trí thổ lộ:

_ Nó không cho ba mẹ biết là nó đang ở Việt Nam, tất cả tiền vé máy bay, ăn uống chi tiêu các kiểu là tự kiếm từ dự án riêng của nó hết. Stress lắm chứ, tại lỡ sơ xảy chuyện gì thì ai lo cho, nên đặc biệt là gần đây nó hay rơi vào trầm cảm lo âu. Đó là áp lực mà một người giỏi phải chịu đựng, thực sự nó còn kinh khủng hơn thế nhiều, những gì nó làm được đều vượt ngoài sức tưởng tượng của tao, nói ra chắc tụi bây ngã ngửa hết. Nào là tham gia dự án DoC – Dreams of Children của Liên minh Châu âu EU, founder của Act Now Đà Lạt và còn là thành viên trong tổ chức JCI Việt Nam nữa... mấy cái project đó tụi bây cứ lên google tìm là có hết á, tiền nó tự kiếm là nhờ mấy cái dự án đó, tháng 50 triệu không à...

_ Sao tao nghe tên mấy dự án này giống như phi lợi nhuận mà sao lại kiếm nhiều tiền vậy được?
_ Kiếm được hết, người ta là founder mà 😊. Còn một điều nữa, chuẩn bị tinh thần nghe cho kĩ nha... nó sinh 2k3, tức hiện tại chỉ mới 16 tuổi thôi mà đã giỏi đến như vậy rồi đấy...

Khi Trí nói câu đó, nó hẳn đã không suy nghĩ quá nhiều, đơn giản là nó chỉ muốn khoe với đám bạn về tài năng không đợi tuổi của Thanh Phương mà thôi. Đám bạn lẽ ra đã tin những thành tích trên của bồ nó là thật cho đến khi con số năm sinh 2003 xuất hiện, dấy lên những nghi ngờ có cơ sở.

                                                                                                                                    CÒN TIẾP....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com