D Mai Mai Ben Toi
Vì lí do hiện tại tôi không thể viết thêm vì bận 1 số việc học nên tôi update trc cho mn 1 phần của truyện này. Mong mn thông cảm cho tôi. Xin cảm ơnMọi bản quyền thuộc về Dg.hanzyĐương nhiên là update trước như thế này sẽ không có H nhưng tôi đã viết bản H rồi nên tôi sẽ update sớm nhất có thể. mãi iuuuChỉ mới có 1k6 từ thôi, dự định OneShot này của tôi tới hơn 10k từ lận nên mn cứ từ từ đyyyy______________________________________________________________________-Lục Ngôn và Lâm Trình là người yêu của nhauCứ ngỡ tình yêu này sẽ mãi mãi như thế thì chuyện gì đến cũng phải đến.[ Vào một hôm trời mưa lớn ]Hôm đó, Lâm Trình đợi Lục Ngôn đến đón, cậu đứng trên vỉa hè. Lục Ngôn dừng xe ngay bên kia đường, nhưng không thấy cậu. Anh gọi điện cho cậu :{ Alo....}{E nghe đây...}{ Anh đứng ở đường XX rồi, em đang ở chỗ nào ? }{ Em đứng –A... E thấy anh rồi, để e sang bên anh, mở cửa cho em đi }{ Hảo, bảo bối ! }Anh không biết đó là lần cuối cùng anh được nghe giọng của A Trình.Lục Ngôn vừa chòm qua mở cửa thì.....Rầm.... tiếng xe lớn thắng gấp kéo dàiMột tiếng thét chói tai vang lênLục Ngôn tái mặt, lao nhanh nhất có thể ra giữa đường lớn.Khi thấy thi thể của A Trình, anh chết lặng Người con trai anh yêu nhấtNgười mà hứa sẽ cùng anh đi hết cuộc đờiNgười hứa sẽ mãi mãi bên anhBây giờ đang nằm dưới đường với 1 vũng máu lớn.Anh sợ hãi chạy lại ôm lấy Lâm Trình, miếng kêu gào hét lớn:_Làm ơn gọi cấp cứu, ai đó làm ơn đi..... Lâm Trình, A Trình, e tỉnh dậy cho tôi, rõ ràng em hứa sẽ đi ăn tối cùng tôi, em là đồ thất hứa, em...em. [ 10 phút sau ]Một chiếc xe cấp cứu lao tới, nhân viên khiêng Lâm Trình đi, Lục Ngôn cũng đi theo. Trên suốt đoạn đường, anh nắm lấy tay cậu không buông. Y tá nói:_Nhịp thở của bệnh nhân không ổn định, mau lấy máy thở !Máy thở được đưa đến bên miệng của Lâm Trình.Đầu cậu liên tục chảy máu khiến cho Lục Ngôn sợ hãi, tay chân đều trầy xước hết cả._Em ấy...Em ấy...._Hiện tại chúng tôi không thể làm gì hơn ngoài việc duy trì máy thở cho cậu ấy, chúng ta phải đợi đến bệnh viện._Bệnh viện...Bênh viện còn lâu không ?_Bệnh viện gần nhất cách 20km 20km..20km, không kịp rồi. Anh thúc giục tài xế_Nhanh lên đi, em ấy sắp không kịp rồi.Nhanh lên, Nhanh lên !Tài xế hú còi xe đến mức lớn nhất, lao đi thật nhanh trên con đường lộ lớn.Mặt Lâm Trình trắng bệch, không 1 tí huyết sắc, chẳng khác nào 1ng đã chết khiến cho Lục Ngôn sợ hãi nắm càng chặt hơn đôi tay đã vơi đi hơi ấm[ Tại bênh viện ]Tiếp nhận ca cần phẫu thuật gấp vì tai nạn.Chiếc cán cứu thương đẩy thật nhanh đến phòng phẫu thuậtLục Ngôn bị cản lại ko cho vào phòng phẫu thuật, anh chỉ đành ngồi ở ngoài mà lòng cứ không yên, thấp thỏm, lo sợ.Đèn đỏ phòng bật lên.Đã trôi qua 3 tiếng đồng hồ.Cuối cùng cánh cửa phòng cũng mở ra, vị bác sĩ kia đi ra, gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi và thất vọng nhưng anh không quan tâm, liền chạy lại hỏi:_Em ấy...sao rồi bác sĩ_Xin lỗi anh, chúng tôi đã cố gắng hết sức. Mong anh bình tĩnh mà lo hậu sự cho người nhàTai của anh ù đi, tâm can như sụp đổ, trời đất xung quanh như rơi xuống 18 tầng địa ngục Không được, không ! Em ấy không chết, em ấy còn sống. Các người lừa tôi ! Lừa tôi !Lục Ngôn khụy xuống, ôm đầu gào thét. Cả bệnh viện đều nhìn anh, trong đáy mặt lộ đầy vẻ thương sót cho cậu trai trẻ.Lục Ngôn ngất xĩu,Lúc anh tỉnh dậy đã là sáng hôm sau, mở mắt ra thì thấy 1 màng trắng, anh nhớ lại toàn bộ chuyện hôm qua.Sững sốt mà leo xuống giường chạy thật nhanh đến phòng cấp cứu mặc cho cánh tay đang găm kim tiêm truyền dịch bị bung ra chảy máu.Anh đến phòng cấu cứu, đẩy cửa xông vào nhưng 1 khoảng tỉnh lặngKhông có ai !Anh vội chạy đến tiếp tân bệnh viện_Anh cần gì ạ ?_A Trình, em ấy đâu ?Y tá khó hiểu hỏi _Xin hỏi anh tìm bệnh nhân nào ạ ?_Người.. người bị tai nạn tối hôm qua, là con trai !_À, dạ vâng. Thi thể đã đc đưa đến Nhà Xác rồi ạ, tình trạng của bênh nhân không thể cứu chữa được nữa, mong anh đưa bệnh nhân về để an nghỉ . Anh cứ đi dọc theo hành lang, đến cuối sẽ thấy nhà xác ạ Không nghe hết, Lục Ngôn lao đi, tới trước cửa phòng cuối hành langNăm chữ lớn: NHÀ XÁCAnh định thần, từ từ mở cửa đi vào.Không khí xung quanh như lạnh xuống âm 5 độ vậyCó hơn cả chục cái cán được lấp vải trắng, như có thần giao cách cảm, anh bước tới bên 1 cán ở cuối phòng.Hít 1 hơi thật sâu, từ từ kéo tấm vải trắng xuống.Anh quỳ xụp xuống, nắm lấy cánh tay của A Trình, vương 1 chút hơi ấm.Khóc nấc lên. Kêu gọi tên cậu trong trong vô vọng.Anh cho người chuyển cậu vào 1 phòng chăm sóc đặc biệt, mặc cho bác sĩ khuyên là không thể cứu chữa.Chết não thì đã sao ?Chết não thôi mà, sẽ có cách chữa, anh sẽ tìm bác sĩ giỏi hơn cho em !Miễn còn 1% cơ hội anh vẫn muốn năm lấy để níu kéo sự sống cho cậu ![ Ba ngày sau ] Anh gầy đi thấy rõ, hôm đó là ngày chôn của Lâm Trình. Đáng lẽ nên chôn xác cậu xuống 3 tất đất vì chết não hoàn toàn không thể cứu chữa chỉ nằm đợi chết thôi nhưng KHÔNG !. [ Tại Lục Gia ]_Lục thiếu gia, việc đem người về đã hoàn thành !_Nói rõ _ Trong người cậu Trình vẫn hoạt động bình thường nhưng người thì đã chết não rồi ạ.*Chết não ở đây thì theo mình nghiên cứu là người chết sẽ chẳng hoạt động , suy nghĩ,.... Gì đc cả chỉ có thể nằm im 1 chỗ, nhưng mà cơ quan nội tạng vẫn hoạt động bình thường. Kiểu ruột hay jj á, vẫn dùng đc.( có gì sai sót thì bỏ qua cho toi nha )[ 30 phút sau ]_ Được ! Sắp xếp xe đưa tôi sang gặp em ấy _Dạ vângAnh phất tay, người kia lui về sau đóng cửa lạiXe đã xong, anh ngồi trên xe mà lòng hồi hợp.Liệu có khiến em ấy hồi phục lại được không ?Em ấy sẽ quay lại như trước chứ ?Mình sẽ tìm mọi cách ! Bước đến 1 cánh cổng sắt lớn, anh nhẹ nhàng đẩy cửa.Bên trong là 1 khuôn viên rộng với đủ các loại hoa tươi.Cậu nói cậu thích có 1 vườn hoa để sau này nuôi thêm chó, mèoBây giờ mới đáp ứng cho cậu, anh cảm thấy mình thật sự tồi tệ !Anh đi thẳng, thật nhanh, bước đến mở cửa nhà chính. Đi thẳng lên lầu, bước vào trog phòng anh.Chính giữa phòng là chiếc giường lớn, trên đó là A Trình.Cậu thật như đang ngủ, vẫn dáng vẻ kiêu kì đó, vẫn là nét mặt đó nhưng bây h cậu chẳng khác gì người thức vật là mấy cả Anh nhẹ nhàng tiến tới nằm bên cạnh cậu, đưa tay nhẹ áp vào mặt cậu.Nhịp thở cậu vẫn đều đều, nhưng mặt thì nhắm nghiền và....não chẳng hoạt động nữa.___________Tạo Hình Nhân Vật _______________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com