Cuc Vu Trum Truong Noi Yeu
Cơn gió mùa hè thổi bay rèm khung cửa sổ , Trương Trạch Vũ nằm bên cạnh nhìn bạn cùng bàn đang nằm xuống ngủ . Giờ ăn cơm vừa xong , trong lớp chỉ có một vài bạn . Hội không đàng hoàng thừa sức đang đấu mồm ở quán net , chỉ có trùm trường muốn ngồi tại lớp . Chủ yếu khi cậu đang chơi thì bị Trương Cực gõ bàn gọi về , bạn nhỏ biết hôm nay bạn lớn nhà mình bị mệt , nên vâng lời đi theo . Dù là mùa hè nhưng vì đau họng nên Trương Cực không thể uống nước lạnh chỉ uống thuốc , vừa đến lớp là ngục xuống bàn . Trương Cực luôn ương bướng vậy . Dù bị ốm nhẹ hay nặng cũng đều cố gượng ở lại lớp nghe giảng . Trương Trạch Vũ cứ thế ngắm bạn lớn nhà mình thật lâu . Con mèo hoang trong trường meo lên một cái , Trương Cực đổi người quay đầu sang bên này , bởi vậy hai người nằm trong tư thế mặt đối mặt rất gần . Trương Trạch Vũ liền ngồi dậy.Bàn tay của cậu bỗng dưng bị nắm lại , đưa lên khuôn mặt của Trương Cực . Trương Cực để má lên lòng bàn tay bạn bé , cọ cọ hai cái rồi đặt má lên tay bạn . Hai người cứ thế , một người ngồi thẳng lưng học bài , thi thoảng liếc mắt quan tâm người bên cạnh một cái . Một người để má lên tay bạn yên lòng nhắm mắt ngủ .Gương mặt Trương Cực nóng lên trong lòng bàn tay bạn nhỏ , cọ qua cọ lại cho đến khi cả lớp vào lớp đầy đủ . "Sắp tới có đại hội thể thao , các bạn lần lượt đăng ký nhé " Trương Cực đăng ký môn chạy tiếp sức 100 mét . Trương Trạch Vũ đề xuất ra quán net cùng hội không đàng hoàng tiếp tục lên kỷ lục .Ngày hội thể thao đến , cuối cùng Trương Trạch Vũ cũng thở ra một hơi , vì bạn trai cậu vừa lúc khỏi ốm , bây giờ đối phương rất sung sức , nhảy nhảy hai cái dưới sân ."Trương Trạch Vũ , mau mau trèo tường thôi " Bé Mập vỗ vai bạn nhỏ .Trương Trạch Vũ nhìn bạn trai mình , Trương Cực vốn rất hiền , đều không hay quản cậu lắm trừ khi bị ốm , đặc biệt dính người . "Tớ , ra net một chút , tí về sẽ mua nước cho cậu " Trương Trạch Vũ khẩn trương muốn đi .Trương Cực bật cười "Ừm , được rồi "Lúc trùm trường bắt đầu bật công tác phản nghịch của mình , bạn trai cậu lại nắm tay cậu một lát , hơi kéo lại "Không cần mua nước cho tớ đâu , tớ nhận của các bạn là được . Cậu đỡ tốn công vòng về " xong buông tay ra.Bởi vậy ngày hôm đó , có một bạn nhỏ ngồi trên khán đài , mua tận 5-6 chai nước ngồi ở đó , vẻ mặt xám xịt như mang mây đen trên đầu .Trương Cực ở phía dưới sân chuẩn bị chạy tiếp sức 100 mét bốn người . Cậu xoay cổ chân , cổ tay một lượt , thỉnh thoảng lại nhìn lên trên khán đài mỉm cười một cái . Bạn bé ngồi nhìn xuống dưới này , đôi mắt nhăn lại rất rất bực tức . Trên phía khán đài bắt đầu hô to tên từng người . Rõ ràng hô rất nhiều người nhưng tên Trương Cực vẫn nghe thấy rõ nhất , nhấn mạnh vang lên cùng nhịp tim Trương Trạch VũTrước đây trùm trường không hứng thú mấy hoạt động này , có lần bị ép chạy , chạy cho lớp được hạng nhì. Từ đó về sau liền tiếp tục bị ép nữa , nhưng bạn nhỏ đều dứt khoác từ chối , vì vừa mệt vừa chán .Tiếng huýt còi của thầy giáo vang lên cùng súng pháo bắn lên trời . Ở lớp đứa đầu tiên bắt đầu chạy , miễn cưỡng vươn lên được một người , còn lại vô cùng chậm . Sau đó người thứ hai , thứ ba đều rất chậm chạp mà chuyền cho nhau bị 2 người lớp khác vượt lên . Lớp không phải chuyên về thể thao nên cả lớp đều chạy không nhanh lắm .Cuối cùng chiếc gậy được đưa vào tay Trương Cực . Nhưng cũng không nhanh hơn là bao nhiêu . Trương Trạch Vũ ngả người về sau ghế , dù chạy ở cuối nhưng dáng người , sải chân của cậu ấy đều rất đẹp , rất thoải mái mà tung bay .Cho đến khi Trương Trạch Vũ bắt đầu cười bạn trai mình chơi bóng rổ giỏi mà chạy thật yếu nha , tí nữa sẽ đùa cậu ấy một chút . Khi đó , hai chân của Trương Cực sải rộng hơn , cậu ấy cười rạng rỡ mang theo cơn nắng mùa hạ .Rất nhanh qua người thứ ba , người thứ hai . Chỉ còn mười mét cuối qua người thứ nhất , cả khán đài đều căng mắt , mở to mắt nhìn về phía cuối . Mười mét cuối đó Trương Cực mang theo thanh xuân của Trương Trạch Vũ , cùng nắng hạ , cùng những làn gió , xuyên thẳng vào trái tim .Trương Cực vượt qua người thứ nhất , cầm gậy giơ lên ,hô lên vui vẻ một cái . Rất đông người của lớp đều oà vào cậu . Ba bạn chạy đằng trước đập tay với Trương Cực , có đứa hếch mông một cái , có đứa còn không ngại nóng ôm chầm . Trương Cực đứng dưới nắng vàng , ngước mắt nhìn lên . Trước kia khi chơi bóng rổ thắng cũng sẽ ngước lên khán đài , chỉ có thể đấu mắt với mũ bạn bé . Giờ đây , hai ánh mắt chạm nhau . Trương Cực thấy ánh mắt chứa những tia nắng của bạn nhỏ đang mở to nhìn hướng này . Chúng ta cách nhau một khoảng người , một trên một dưới . Nhưng làn gió , tia nắng , sức sống tràn ngập của thanh xuân lại căng tràn trong tim .Trương Cực nở nụ cười , đi lên khán đài , chọt lên má bạn bé "Có phải rất ngầu không ?"Trương Trạch Vũ đưa nước cho đối phương , cũng cười theo " Vô cùng lợi hại , bạn trai của em à "
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com