TruyenHHH.com

| Creepypasta x Reader | ᴆᴀ̃ ᴛᴜʏᴇ̂̉ɴ ᴅᴜ̣ɴɢ

Sự Kiện

EddieDL

✎- - -

Masky và Toby đứng lặng trước một cánh cửa dẫn đến một căn phòng không cửa sổ, trống rỗng, một căn phòng hoàn toàn trống rỗng với những bức tường xám và sàn bê tông. 

Masky không nhận ra rằng tòa nhà mà họ đang ở có thể được gọi là "Slender Mansion', một tòa nhà nổi tiếng bởi vô số câu chuyện kinh dị xuất hiện trên Internet trong vài năm qua hoặc lâu hơn. 

Chắc chắn, đó là một tòa nhà mà proxy và nhiều pasta đang ẩn náu. Phải rồi, nó cũng đủ lớn để được coi là một dinh thự. 

Tuy nhiên, một cái tên như vậy chưa bao giờ được chính thức ban tặng cho nơi này, và vì một lý do nào đó, cái tên này vẫn chưa đủ xứng đáng với Ngài.

Anh biết rằng nhiều người khác trong nhà cũng nghĩ như vậy. Rốt cuộc, thật ngu ngốc khi tin rằng những người sống ở nơi này, hoặc thậm chí chính The Boss, lại không biết những câu chuyện như vậy trên Internet. 

Chừng nào họ chỉ còn ở trong vương quốc của truyền thuyết hoặc thần thoại đô thị, thì không có lý do gì thực sự để bực bội hay lo lắng về điều đó. 

Trong trường hợp nếu có những bằng chứng đáng thuyết phục được lan truyền, anh ta hoặc một trong những proxy khác sẽ được giao nhiệm vụ loại bỏ "mối đe dọa" trước khi bất kỳ thiệt hại thực sự nào có thể xảy ra.

Tuy nhiên, không may cho anh ta, điều này đã trở thành một nhiệm vụ ngày càng khó khăn vào cuối năm do việc sử dụng công nghệ ngày càng tăng. 

Thật may, những người thuộc bộ phần công nghệ, BEN. Anh ta đã giúp đỡ rất nhiều trong việc đảm bảo rằng dữ liệu bí mật vẫn được an toàn. 

Nhưng, BEN cũng có một vài hạn chế của mình.

Masky cho rằng một hoặc hai tay bổ sung sẽ hữu ích như proxy, vì pasta thực sự chỉ có thể làm được như vậy. Họ không có được sự huấn luyện cần thiết do The Boss đưa ra. 

Tuy nhiên, Masky gần như tự cười nhạo bản thân. Các proxy mới cực kỳ hiếm. 

Trên thực tế, không có bất kỳ sự bổ sung mới nào cho đội trong ba năm qua.

Tại sao anh ta được thêm, lựa chọn vẫn là một bí ẩn đối với bản thân của Masky, mặc dù anh ta cho rằng The Boss thực sự có lý do của mình. 

Masky không có quyền hạn để đặt câu hỏi.

" Này, khi nào thì Hoodie quay lại ?" Toby cắt ngang dòng suy nghĩ của Masky, lắp bắp khi nói ra tên Hoodle trong khi cổ anh nứt toác do cơn co giật đang lộng hành.

" Làm thế quái nào mà tôi biết được ?" Masky đáp. " Tôi là gì chứ, người trông trẻ à ?"

" Người trông trẻ." Toby bật cười trước suy nghĩ và những lời sau đó.

" Không, nhưng hai người là bạn thân. Ước gì tôi cũng có."

Masky nhường mày, không thể nhìn thấy được do chiếc mặt nạ trắng và đen hiện đang che kín mặt. 

Anh nhìn thiếu niên ngồi thiếu chuyên nghiệp trên sàn nhà bên dưới, lưng dựa vào cửa và khoanh tay trước ngực ở tư thể thoải mái. Nó được sắp đặt là có hai cánh cửa.

Masky đứng thẳng người lên một chút và rất muốn cơ bắp của mình được căng và dài ra, vì anh đã đứng trước cánh cửa đó suốt sáu tiếng đồng hồ không nghỉ. 

Tuy nhiên, nhiệm vụ của anh ấy là đảm bảo rằng các tù nhân vẫn ở trong phòng đó và không có cá nhân trái phép nào vào được. 

Anh ấy phải để EJ trong vài giờ trước để anh ấy có thể tiến hành kiểm tra y tế cho cả hai, nhưng ngoài anh ta, không ai khác đã được phép ra vào.

Toby, vì một lý do kỳ quặc nào đó, muốn ở bên cạnh EJ trong quá trình kiểm tra, đưa ra một lý do rằng anh ta phải giám sát EJ sẽ không ăn cấp bất kỳ nội tạng nào từ các tù nhân, nhưng Masky hoàn toàn chắc chắn rằng tất cả những gì Toby muốn là làm phiền pasta không mắt.

Dường như anh ta đã thành công, khi Masky nhận thấy sự bực bội thoát ra khỏi EJ khi anh ta rời khỏi phòng.

" Cả hai đều khỏe mạnh." EJ đã bảo cáo. " Tôi đã kiểm tra tất cả vết thương trên cơ thể họ, mọi dấu hiệu lạm dụng trong tương lai đều có thể được ghi lại. Theo yêu cầu của The Boss. " 

Masky gật đầu với EJ trong một cử chỉ cảm kích khi EJ rời đi. Thật không may cho hai proxy hiện đang làm nhiệm vụ theo dõi bên ngoài, không có bất kỳ sự kiện nào diễn ra sau đó. Đó là một công việc vô cùng nhàm chán.

" Cậu muốn một đối tác ?" Masky chế giễu gợi ý. 

" Kỹ năng làm việc nhóm của cậu thật tệ hại, cậu sẽ là một đối tác tồi tệ nhất."

Toby đẩy kính bảo hộ lên trán để đảm bảo rằng Masky sẽ không bắt gặp ánh sáng chói đang tô điểm cho các đặc điểm trên mặt.

" Tôi có thể làm việc với bất kỳ ai mà tôi muốn. Tôi chỉ ghét làm việc với cái mông ngu ngốc của cậu."

Masky đảo mắt. " Đừng trẻ con, Toby." 

Anh ta đáp trả. " Ngày mà tôi thấy bạn hòa hợp với bất kỳ ai trong ngôi nhà này rất có thế là ngày thế giới diệt vong."

Lần này Toby giật nảy lên, chộp lấy một trong những chiếc rìu của mình và chuẩn bị cho một cuộc chiến, nhưng bị chặn lại bởi tiếng mở cửa trước.

" Vào và không gây ra vấn đề." Có thể nghe thấy giọng nói trầm lặng và uy quyền của Hoodie. 

Masky cuối cùng rời khỏi vị trí của mình chỉ để đến cuối hành lang dẫn ra tiền sảnh. " Hoodie, ở đây !"

 Hoodie nắm lấy cánh tay của một cô gái bị bịt mắt, người có vẻ bị đe dọa phải phục tùng, vì cô ấy không phản nàn gì khi Hoodie tiến đến dẫn cô ấy về phía hành lang. 

Vì vậy, đây là (H/B) (T/B). 

Masky nhìn cô, xem xét ngoại hình của cô, ấn tượng đầu tiên của anh về cô. Anh cho rằng cô đủ xinh, anh phải thừa nhận rằng tình trạng bị bịt mắt của cô cũng không đến nỗi nào.

Cô ấy có vẻ như sẽ không gây ra quá nhiều vấn đề, vì không có vết thương nào trên cơ thể cô ấy và cô thậm chí không bị kiềm chế, một dấu hiệu cho thấy cô ấy đã cư xử tốt.

Hoodie có khả năng chịu đựng rất thấp đối với việc la hét và than vãn từ các nạn nhân của mình, đặc biệt là nữ giới.

Cô ấy mặc một bộ đồ công sở, thật kỳ lạ, điều đó cho thấy cô ấy thông minh, sang trọng và có một số hình thức kỷ luật. Masky im lặng quay lưng lại và dẫn Hoodle đi dọc hành lang đến căn phòng nơi Toby vẫn đang canh gác. 

Anh ta không còn ngồi trên sản nữa, vì anh rõ ràng là khá tò mò về lý do tại sao Hoodie lại đi lâu như vậy, và quan trọng nhất tù nhân của anh ta như thế nào.

" Cô ấy gây ra nhiều rắc rối lắm à, Hoodie?" Masky hỏi qua vai anh khi họ đi dọc hành lang.

" Không." Hoodie trả lời nhạt nhẽo và thiếu hiểu biết.

" Cậu đã mất gần 4 ngày."

Hoodie chỉ nhún vai, kéo nhẹ cánh tay cô gái để cố gắng bắt cô ấy bắt kịp nhịp độ. Cô ấy bị vấp một chút do đôi giày cao gót tôn lên đôi chân của cô ấy, khiến Masky cười khẩy. 

Có lẽ cô ấy không nữ tính như anh nghĩ ban đầu.

" Chúng ta sẽ giữ họ ở lại đây, cho đến khi chúng ta được The Boss hướng dẫn thêm." Masky giải thích khi họ đến gần căn phòng.

Hoodie định trả lời, tuy nhiên đã bị cắt ngang bởi tiếng nói trầm thấp từ người đại diện khác đang đứng trên hành lang.

" Ít nhất lần này tốt hơn." 

Toby đưa tay về phía trước và nắm lấy một lọn tóc (D/N), (M/T) của cô ấy, xoắn nó quanh ngón tay của mình. 

(D/N = Dài, ngắn. M/T = Màu Tóc)

Cô gái nao núng, cố gắng tránh xa sự động chạm không mong muốn. Tiến lại gần một bước, anh hít vào. " Có mùi thật dễ chịu."

Hoodie siết chặt cánh tay cô gái và kéo cô trở lại một cách bình tĩnh. " Đừng quấy rối tù nhân của tôi."

Toby cười toe toét, mép của dụng cụ bảo vệ miệng của anh ấy hơi nhếch lên khi anh ấy làm như vậy. " Bảo vệ? Tôi đoán ngay cả cậu cũng có thể lung lay, Hoodie ?"

" Không." Masky xen vào. " Đó chỉ là công việc của cậu ta. Và cũng không ai đụng chạm tù nhân của cậu."

Quay lưng lại với cuộc tranh cãi đang diễn ra - có vẻ như đó là tất cả những gì hai người đó từng làm - Hoodie mở cửa và cho phép mình vào phòng, thậm chí không thèm liếc về phía hai tù nhân khác hiện đang ở trong đó. 

Đóng cánh cửa sau lưng, Hoodie tháo khăn bịt mắt của cô gái, cho phép cô có thể nhìn lại mọi thứ xung quanh.

Đôi mắt (M/M) của cô ấy chớp một vài lần và cô ấy hơi nheo lại, nhưng căn phòng đủ tối để không xâm nhập vào đôi mắt của cô ấy, vốn đã bị bao phủ toàn màu đen trong chín giờ qua.

(M/M = Màu Mắt)

" Cô sẽ ở lại đây." Hoodie chỉ ra, khuôn mặt che kín mặt nạ không có chút gì cho thấy nét mặt hiện tại của anh. 

" Đừng gây ồn ào, nếu không tôi sẽ bịt miệng cô."

Hoodie hoàn toàn không nhận được phản ứng nào từ cô gái. Khuôn mặt cô ấy vẫn vô hồn khi cô ấy dán chặt mắt vào bức tưởng hơi bên trái cảnh cửa. 

Tuy nhiên, Hoodie không thực sự quan tâm xem mình có nhận được phản hồi tích cực hay tiêu cực hay không. 

Không giống như Masky, người yêu cầu sự tôn trọng tối đa từ tất cả những người thấp hơn anh ta và sẽ khăng khăng rằng cô ấy đồng ý với yêu cầu của anh ta, Hoodie thực sự không để ý nếu cô ấy nói đồng ý hay không. 

Rốt cuộc, cô ấy hiểu biết rằng mình đang bị đe doạ.

Anh cho rằng đó có thể được coi là một hành động thách thức, và phải thừa nhận rằng, có thể tỏ ra tức giận nếu anh cố gắng phá vỡ sự tỉnh táo của cô ấy, vì sự im lặng là một trong những thứ khó phá vỡ nhất. 

Tuy nhiên, đó không phải là nhiệm vụ hiện tại của anh ấy, vì vậy không cần phải làm to chuyện.

Lặng lẽ quay lưng lại, Hoodie ra khỏi phòng, lắc đầu khó chịu khi giọng nói bị bóp nghẹt của Masky và Toby có thể nghe thấy từ phía bên kia cánh cửa. 

Anh chỉ có thể hy vọng rằng cuộc trò chuyện của họ vẫn hòa nhã, anh cảm thấy vô cùng khó chịu mỗi khi hai người tranh cãi. Có vẻ như anh ấy sẽ bị mắc kẹt trong nhiệm vụ canh gác với cả hai người cho đến khi họ nhận được chỉ dẫn thêm từ The Boss. 

Hoodie lặng lẽ đóng và khóa cửa lại sau lưng, để cô gái tiếp tục đứng giữa phòng và chăm chủ nhìn vào bức tường. Hoodie không chắc cô ấy đang cố gắng hoàn thành điều gì, anh cho rằng cô ấy đang tuyệt vọng nắm giữ bất kỳ cảm giác được tự do.

Ít nhất thì cô ấy không bị trói, như tù nhân của Toby, hay bị bịt miệng, như Masky. 

Sẽ không cần điều đó miễn là cô ấy tiếp tục cư xử. Mặc dù thật nực cười khi Hoodie sẽ thích một cô gái nào đó, hiếm khi anh ta bắt gặp một người không làm anh ta khó chịu - đặc biệt là nữ nhân.

Vì vậy, anh thấy không cần phải lạm dụng cô ấy trừ khi nó thực sự cần thiết. 

Anh ta không biết ông chủ có kế hoạch gì cho ba tù nhân, tuy nhiên, nếu nó liên quan đến việc tra tấn, hoặc hành hạ, anh có thể tưởng tượng việc xử lý cô gái trầm lặng và dễ phục tùng này sẽ dễ đến mức nào. 

Trên thực tế, anh quan tâm đến tù nhân của Masky hơn. Cô ấy có vẻ là một người khá khéo léo. May mắn thay cho anh ta, đó sẽ là vấn đề đối tác của anh ta. Anh ấy chỉ vui vì người mà anh ấy chịu trách nhiệm là (H/B) (T/B).


𝐓𝐨 𝐁𝐞 𝐂𝐨𝐧𝐭𝐢𝐧𝐮𝐞𝐝...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com