TruyenHHH.com

Cover Lichaeng Longfic Who Is My Love

Hôm nay là ngày 3 gia đình sẽ cùng lên máy bay đến Hawai. Suốt cà tuần vừa rồi, tất cả đều tất bật để chuẩn bị cho chuyến du lịch. Các ông chồng thì cố gắng sắp xếp lịch làm việc của mình, các bà vợ tập trung lại mua sắm mọi thứ, mấy đứa trẻ đều được gửi về nhà ông bà chúng...

Nhà Lisa

- Appa, Omma... mau dậy đi, chúng ta đến giờ rồi!

Lalice đập rầm rầm cánh cửa phòng LiChaeng

- Được rồi Lili, chắc appa phải thay cánh cửa mới nếu con cứ đập như thế mất!

Lisa mở cửa đưa tay che cái ngáp uể oải nhìn Lalice... Nó nhanh chóng chạy vào chiếc giường của nhảy lên trên ấy ôm lấy omma nó đang nằm trên ấy

- Omma, Lili dưa leo đến đây!

- Lili...ai cho con dám đem cái thứ xanh lè đáng ghét đó hù omma hả!

Rosé ngồi dậy cốc nhẹ vào đầu Lalice...

- Tại omma không dậy chứ bộ!

Nó ôm lấy Rosé cười toe

- Omma sẽ cho con biết tay!

Chaeyoung ghì Lalice xuống, cù lét vào người Lalice, nó bật cười khanh khách

Lisa nhìn thấy hai mẹ con đùa giỡn như thế trong lòng cô cảm thấy rất ấm áp... Bất giác nụ cười xuất hiện trên gương mặt cô... Đời người còn cần gì nữa khi có thể nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của những người thân yêu... Cô ngồi xuống giường vòng tay ôm trọn lấy hai mẹ con

- Ta là quái vật dưa leo khổng lồ đây!

- AAA...appa là quái vật dưa leo kìa... chúng ta phải tấn công thôi omma!

Bàn tay nhỏ xíu của nó đang cô cù lét Lisa...Chaeyoung cũng hùa theo con gái mình đè Lisa ra giường mà ra sức cù lét ....

- Yah...chơi ăn gian nhé...haha...Hai mẹ con hợp sức ...haha...tấn công appa nha!

Lisa cũng cố cù lét vào người Lalice và Chaeyoung...Tiếng cười của họ vang khắp cả ngôi nhà....

- Được rồi,cuộc chiến kết thúc ở đây! Mau đi thay quần áo thôi, chúng ta sắp trễ rồi! Em sẽ giúp Lili thay quần áo, Lice cũng tranh thủ đi nhé!

Chaeyoung đứng dậy bế Lalice lên đi về phía phòng của nó. Lisa nhanh chóng vệ sinh cá nhân và thay quần áo rồi đi xách valy của mình và Chaeyoung xuống phòng khách... Có tiếng gõ cửa, Lisa bước ra mở cửa...

- Chào buổi sáng Lisa!

Jisoo đi vào trước tiếp đến là Soo Jin

- Con chào Lice appa ạ!

Con bé ngoan ngoãn khoanh tay cúi chào Lisa

- Các cậu xong cả chưa!

Jennie bước vào sau cùng

- Tớ xong rồi, nhưng không biết mẹ con nhà này xong chưa thôi!

Lisa đóng cửa rồi ngồi xuống ghế Sofa

- Jingie!

Lalice chạy như bay xuống cầu thang khi nhìn thấy Soo Jin

- Con bé này, giống ai mà thấy con gái đẹp là tươm tướp thế không biết!

Lisa cau mày nhìn Lalice

- Thì nó giống cái người nào sinh ra nó đấy thôi!

Jisoo nháy mắt đá đểu Lisa

- Xin lỗi cậu nhé, hồi tớ còn trẻ gái đẹp chân dài sắp hàng chờ tớ dài hết con phố này đấy!

Lisa cười nửa miệng

- Hay nhỉ...giờ em mới biết đấy...sao lúc ấy không chọn em nào đó chân dài đi mà chọn chân ngắn như tui vậy!

Chaeyoung bước xuống cầu thang liếc Lisa sắc lẻm...Lisa giật thót quay lại

- Lice đùa thôi mà, chân dài sao sánh được với em chứ!

Lisa gãi đầu cười ngố

- Ủa Seulgi chưa qua nữa à! Tớ tưởng bọn tớ qua sau cùng chứ!

Jennie nhìn quanh

- Hai vợ chồng nhà ấy đúng là chúa lề mề mà!

Lisa chặt lưỡi....

- Nè...sáng sớm mà nói xấu người khác là không tốt đâu đó Lice!

Seulgi vừa mở cửa đã nghe thấy Lisa nói xấu mình

- Cậu ấy nói đúng mà, hai vợ chồng anh chị là trễ nhất đấy!

Jisoo nói

- Tại nhóc con nhà tớ tối qua không chịu đi ngủ sớm cứ ngồi coi nhóm nhạc Bờ Lắc Pinh gì gì đó nên sáng nay gọi mãi không chịu dậy!

Seulgi đính chính

- A, Blackpink ấy hả, nhóm đó nổi tiếng lắm, cái gì ...Hit you with that Ddu du ddu du phải không?

Lisa hỏi

- Bài đó là Ddu du ddu du, nhưng nó cũ rồi, bài mới nhất bây giờ là How You Lik That appa ơi!

Lalice sửa chữa cho appa nó

- Tớ cũng biết nhóm đó, mấy cô bé đó xinh khiếp nhỉ, cô bé Mandoo gì đó có mắt cười nhìn dễ thương lắm!

Jisoo cũng tham gia vào hội ông Tám

- Ừ đúng rồi, còn Main Dance gì nữa, nhảy đẹp cực!

Seulgi gật gù

- Tớ thì thấy cô bé Ice Princes là đẹp nhất, vừa quý phái vừa lạnh lùng!

Lisa hào hứng

- Yah... Kim Jisoo / Manoban Lisa / Kang Seulgi!

Cả ba chị vợ cùng đồng thanh hét lên

- Ực.... Soo / Lice / Seul đùa thôi mà!

Ba anh chồng nuốt nước bọt cười trừ

Ba đứa trẻ thì ngồi cười khúc khích... Ai bảo người lớn chỉ biết làm việc mà không quan tâm đến K-pop chứ, họ cũng ít biết chọn người để khen quá mà!

Chiếc xe đưa họ đến sân bay đã đến... Ba anh chồng khệ nệ khiên mấy cái valy của vợ con đem ra xe... Mấy bà vợ tiếp tục tám chuyện thời trang mua sắm...Mấy đứa nhỏ thì lại chăm chú vào Ipad cùa appa chúng tiếp tục xem chương trình yêu thích của mình....

- Bởi...cái số thương vợ của chúng ta nó khổ thế đấy!

Jisoo thở dài

- Thì làm chồng phải chịu cực khổ chứ!

Seulgi vuốt mồ hôi trên trán

- Thôi, đừng có than nữa, có người để cực như thế này chúng ta phải cảm thấy hạnh phúc! Chứ hồi đó tớ có một mình, muốn cực một chút cũng không được!

Lisa đưa cái valy cuối cùng lên xe

Sau một hồi vật vã thì mọi người cũng đã yên vị trên xe....

- Lice mệt không?

Chaeyoung lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán cho Lisa

- Không sao, chuyện nhỏ mà!

Lisa cười xòa rồi vòng tay ôm eo cô ấy sát bên cạnh mình.

- Cậu sướng thật đấy, có cô vợ yêu thương chăm lo như thế!

Jisoo cười buồn

- Nước của Soo nè, ở đó mà ghen tị với người ta làm gì, xích lại đây tui lau mồ hôi cho!

Jennie đưa chai nước rồi kéo Jisoo lại sát mình

Yeri đưa một bịch snack cho Seulgi

- Bánh của Soo nè!

- Cám ơn vợ iu!

Seulgi cầm bịch bánh rồi hôn một cái vào má Yeri

- Cậu là nhất rồi đấy Seulgi!

Lisa nháy mắt với Seulgi

Sau một hồi kiểm tra ồn ào bây giờ tất cả cũng đã có mặt trên máy bay...

- Jingie ngồi kế tớ này!

Lalice kéo tay Jingie ngồi xuống chỗ trống của mình.

- Thiệt tình... sao mà cứ thấy con gái là nó lại quên appa của nó vậy không biết nữa!

Lisa lèm bèm ngồi ghế phía sau

- Lice suốt ngày cứ đi ghen tị với con là sao thế, nó giống Lice chứ có giống ai đâu!

Chaeyoung ngồi kế bên chau mày nhìn Lisa

- Ừ thì giống nhưng ít ra cũng phải từ tốn một chút chứ!

- Tại con gái tớ xinh đẹp giống tớ nên đâu trách được Lalice!

Jisoo chồm người từ ghế sau

- Cho tớ xin, lùn như cậu cứ đu lên dây điện té chết bây giờ!

Seulgi tham gia từ ghế đối diện

- Ê, cao kều kia đừng có sỉ vả tớ nhé!

Jisoo bặm môi

- Shut up! Bây giờ nhà ai nấy giữ im lặng cho tớ ngủ!

Chaeyoung lên tiếng rồi kéo chiếc che mắt lại

- Vợ cậu...thiếu ngủ trầm trọng hả Lisa!

Seulgi chỉ chỉ Chaeyoung

- Tối qua hai cậu "làm việc" trễ lắm hả!

Jisoo nói nhỏ

- Ừ thì...vợ tớ rất thích ngủ...các cậu giữ im lặng giúp tớ đi, máy bay sắp cất cánh rồi!

Lisa vòng tay kéo Chaeyoung dựa vào lòng mình

Suốt mười mấy tiếng trên máy bay, Chaeyoung ngủ li bì trong vòng tay ấm áp của Lisa... Jennie cũng tựa đầu vào vai Jisoo... Yeri thì lâu lâu lại đưa cho Seulgi vài cái bánh... HyunGi vẫn tiếp tục chiến đấu với cái Ipad trong khi Soo Jin cũng dựa vào đôi vai nhỏ xíu của Lalice...

- Lili ah!...chúng ta đến nơi rồi!

Soo Jin lắc lắc tay Lalice

- Ửm...tới rồi hả!

Lalice dụi dụi mắt của mình rồi ngáp một cái...Xung quanh các bậc phụ Jinh sắp xếp đồ đạc để rời khỏi máy bay...

- Hey...mọi người, tớ ở đây!

Irene vẫy tay khi nhìn thấy mọi người bước ra từ cửa.

- Irene... nhóc lùn của tớ...tớ nhớ cậu quá!

Seulgi lắc mạnh vai Irene

- Này... thôi nói tớ lùn đi nghe chưa!

Irene trề môi

- Chào cậu, lâu rồi không gặp!

Lisa khoát vai Irene

- Yeah...tên ngốc kia, tớ tưởng cậu chết rồi chứ!

Irene đập vào vai Lisa

- Vợ hiền con ngoan thế này làm sao mà chết được...!

Lisa nắm tay Chaeyoung

- Chaeyoung... dạo này trông cậu đẹp ra đấy!

Irene cũng nắm tay Chaeyoung

- Cám ơn cậu!

Chaeyoung cười tươi

- Tớ đóan không nhầm thì đây là nhóc Lili phải không?

Irene nhìn Lalice

- Con chào cô ạ!

Lalice khoang tay cúi chào Irene

- Chà...nó giống hệt cậu đấy Lisa... xinh quá lại ngoan nữa chứ!

Irene xoa đầu Lalice

- Ren appa!

Eun Jung nhảy lên trước mặt Irene

- Yah...HyunGi đây rồi... Ji Yeon nhắc con mãi đấy!

- Con cũng nhớ Ji Yeon nữa, Ren appa không dẫn theo cậu ấy ạ!

- Uhm... nó đang ở Resort chờ con đấy! À...quên mất cô vợ mắt cười và con bé Soo Jin con cậu đâu rồi Jisoo!

Irene hỏi Jisoo...Ngay lúc đó Jennie dắt Soo Jin đi đến bên Irene vì lúc nãy hai mẹ con họ đi toilet

- Tớ ở đây Irene!

Jennie tung mắt cười

- Nè...đừng có giết người bằng mắt cười của cậu chứ Jennie!

Irene cười lớn rồi ôm lấy Soo Jin

- Thiên thần của appa đây rồi! Sao mà càng lớn lại càng xinh thế này cơ chứ!

Irene hôn vào má Soo Jin

- Cô đừng hôn Jingie của con...cậu ấy không thích ai hôn cậu ấy đâu!

Lalice giật giật tay áo Irene

- Oh...thì ra hai đứa này là một cặp àh! Xin lỗi nhóc nhé, cô trả Jingie lại cho con này!

Irene buông Soo Jin ra rồi đẩy nhẹ về phía Lalice

- Này Lisa...con gái của cậu có "tính chiếm hữu" cao giống cậu quá đấy!

Irene nói nhỏ vào tai Lisa

- Cái này là gen di truyền rồi không sửa được đâu!

Lisa nhúng vai

- Thôi...chúng ta mau về Resort nào!

Irene nói rồi đẩy mọi người ra ngòai

Chiếc xe băng băng trên con đường dọc bãi biển... Ba đứa trẻ háo hức nhìn cảnh biển từ kính xe hơi... Những người lớn thì tiếp tục câu chuyện của mình sau thời gian không gặp... Bất giác Lisa quay sang nhìn Chaeyoung... đôi mắt cô ấy hơi buồn nhìn ra ngòai phía biển xa xăm...

- Điều gì khiến em lại băn khoăn vậy!

Lisa nắm lấy bàn tay cô ấy hỏi nhỏ

- Lice có nhớ tuần trăng mật của chúng ta không?

Chaeyoung nhìn Lisa

- Uhm...em đang nghĩ về chuyện đó àh! Em đừng lo lắng nữa đã lâu lắm rồi... có lẽ người đó còn không nhớ chúng ta là ai nữa đâu!

Lisa ôm lấy Chaeyoung đặt cô ấy tựa vào vai mình như để an ủi

Nếu là trườc đây chắc chắn là Lisa không nhớ gì cả nhưng bây giờ bất cứ điều gì thuộc về con người này Lice đều nhớ tất cả... Cô biết điều Chaeyoung lo lắng là gì... bởi đối với một bác sĩ... lỗi lầm dẫn đến cái chết của một bệnh nhân luôn là đều ám ảnh trong cuộc đời họ...

Flash Back

Hawai ....một chiều cuối thu....

Lisa cùng Chaeyoung tay nắm tay dạo những bước chân nhẹ trên bãi biển... Đây là "tuần trăng mật" của cả hai sau khi lễ cưới của họ được tiến hành mà không có mặt của người thân và bạn bè... Lisa luôn cảm thấy có lỗi với Chaeyoung khi không thể tổ chức một đám cưới đúng nghĩa với người con gái này... Cô ấy xứng đáng để được nhận những lời chúc tụng của người thân và bạn bè trong ngày trọng đại của mình... Bất giác một tiếng thở dài tuông ra từ miệng cô...

- Lice đang nghĩ gì vậy?

Chaeyoung nhìn vẻ mặt hơi đăm chiêu của Lisa

- Um....không có gì đâu, chỉ là cảm giác có lỗi thôi!

Lisa trả lời nhẹ

- Với ai, Jennie, Jisoo hay gia đình của chúng ta!

- Không phải với họ mà là với em!

Lisa nhìn vào mắt Chaeyoung

Dĩ nhiên...ngần ấy thời gian sống bên nhau ...đủ để cô hiểu...chồng của mình đang băn khoăn chuyện gì...

- Lice đừng ngốc nữa, là do em tự nguyện ra đi cùng Lice, đừng tự trách bản thân mình hòai như thế, chỉ cần được ở bên Lice, dù có đi đến chân trời góc bể dù có chịu đựng cực khổ thế nào em đều cảm thấy hạnh phúc, đừng buồn nữa Seobang Lice buồn em cũng không vui đâu!

Chaeyoung siết chặt hơn bàn tay mình với bàn tay người đối diện

- Lice sẽ không buồn nữa, chỉ cần có em bên cạnh với Lice thế là đủ rồi!

Lisa khẽ nở một nụ cười...vòng tay ôm vợ mình vào lòng... cô ấy nói đúng...dù thế nào...cô cũng sẽ không rời xa cô ấy... Cô sẽ cố gắng bằng tất cả những thứ mình có để có thể đem đến một cuộc sống hạnh phúc cho cả hai....

- Lice nói nhé, em sẽ nhớ lời nói này đó!

Chaeyoung cười tươi rồi lại tiếp tục nắm tay Lisa bước ra con đường cái dẫn về khách sạn...

Đột nhiên tiếng thắng xe ken két trên mặt đường làm cả hai giật mình... Tiếp sau đó là tiếng thét của một người đàn ông vang lên...

- Không... Sulli...!

Những người đi đường tập trung lại nơi vụ tai nạn... Chaeyoung cũng kéo tay Lisa đến đó...

Hình ảnh người đàn ông đang ôm cô gái bê bết máu trên cánh tay đập vào mắt họ...

- Không...làm ơn...ai đó làm ơn cứu vợ tôi!

Người đàn ông nói với những người xung quanh bằng ánh mắt van nài và đau đớn... Với bản năng của một bác sĩ Chaeyoung lập tức bảo Lisa gọi 911 và ngồi xuống.... Cô kiểm tra cho cô gái... Vết thương trên đầu đang tuôn máu rất nhiều... Chaeyoung cởi áo khoác bằng voan của mình quấn quanh vết thương và làm một vài động tác cấp cứu... Xe cứu thương đến, cô quay sang nhìn Lisa

- Em sẽ cùng cô ấy đến bệnh viện, Lice theo sau nhé!

Chaeyoung nói với nhân viên y tế rằng cô là bác sĩ và cô muốn giúp nạn nhân... Họ để cô lên xe cùng cô gái và người đàn ông...

- Tôi là bác sĩ khoa thần kinh của bệnh viện Mount Sinai ở Ney York, tôi muốn trực tiếp thực hiện ca phẫu thuật này!

Chaeyoung nói với vị bác sĩ ở bệnh viện Hawai và đưa cho ông ấy xem thẻ bác sĩ của mình... Mount Sinai là một bệnh viện lớn và có tiếng tăm, việc một bác sĩ khoa thần kinh ở đó có mặt trong cuộc phẫu thuật là điều là không ai có thể phản đối...

Bảng đèn Operation bật mở.... Chaeyoung đang thực hiện công việc bằng tất cả kiến thức của mình...

- Nước lọc có thể giúp cậu bình tĩnh hơn! Cậu đừng lo lắng quá, vợ tôi là một bác sĩ rất giỏi , chắc chắn cô ấy có thể cứu vợ cậu!

Lisa vỗ vai an ủi người đàn ông ngồi thẩn thờ siết chặt tay trên băng ghế chờ và đưa cho anh ta một cốc nước lọc

- Cám ơn cô!

Anh ta nhìn Lisa và đón lấy chiếc cốc

- Tôi tên Manoban Lisa! Còn cậu!

Lisa ngồi xuống cạnh anh ta

- Tôi tên Lee Dong Hae!

Anh ta uống một chút nước

- Vợ cậu... sao lại xảy ra tai nạn!

- Tất cả là lỗi của tôi!

Anh ta lại đưa tay vò đầu mình

- Lúc đó, tôi nhìn thấy cô ấy cúi xuống nhặt cái gì đó!

- Là cái này! Nó bị rơi ra khi chúng tôi đang đùa giỡn!

Anh ta đưa lên một chiếc nhẫn bạc , có lẽ đó là nhẫn cười của họ...

- Nếu cô ấy có mệnh hệ nào...chắc tôi cũng không sống nổi!

- Cô ấy sẽ không sao đâu!

Lisa vỗ vỗ vào vai Dong Hae an ủi

Bên trong phòng cấp cứu Chaeyoung vẫn đang chật vật với chiếc dao mổ bên tay phải và máy hút bên tay trái... Não trái của cô gái tổn thương khá nặng... những ụ máu bầm tồn động che lấp hết cả các dây thần kinh... Chaeyoung cố gắng để không đụng vào bất cứ một sợi dây nào bởi chỉ cần một động tác nhỏ từ chiếc dao mổ cũng có thể khiến tính mạng của cô ấy mất đi... Bất ngờ một giọt mồ hôi rơi ngay khóe mắt Chaeyoung...nó làm mắt cô mờ đi... và... điều đáng tiếc đã xảy ra... chiếc dao mổ sắc lẻm đụng vào ngay dây thần kinh trung ương.... Máu tuôn ra xối xả....

Chaeyoung cố gắng giữ bình tĩnh nối lại dây thần kinh... Nhưng..

- Bác sĩ Park nhịp tim của bệnh nhân đang giảm xuống rất nhanh!

- Huyết áp đang hạ thấp....!

- Xuất huyết não cục bộ....!

Mồ hôi vã ra như tắm trên gương mặt Chaeyoung...

Những đường zích zắc dãn dần thành một đường thẳng cùng tiếng bip bip vô tri trên máy đo nhịp tim...

Cô gái đã ra đi mãi mãi......

Chaeyoung cởi bỏ chiếc mũ trùm đầu bước ra khỏi phòng cấp cứu... Dong Hae lập tức chạy ngay đến lắc vai Chaeyoung...

- Vợ tôi...cô ấy không có chuyện gì phải không?

- Tôi xin lỗi...nhưng tôi không thể cứu được cô ấy!

Mắt Chaeyoung cúi xuống đất...

Dong Hae buông thõng hai tay... Mắt anh ta đỏ ngầu...

- Không thể nào, cô nói dối...cô ấy không thể có chuyện gì....chúng tôi chỉ mới cưới nhau chưa tròn tuần...không thể nào như thế được!Xin cô hãy cứu cô ấy!

- Tôi rất tiếc...nhưng tôi không thể làm gì hơn...anh hãy vào gặp cô ấy lần cuối đi!

Anh ta lập tức chạy vào bên trong, Chaeyoung nhìn vào bên trong phòng cấp cứu, mắt cô cũng đỏ hoe...Bao nhiêu kinh nghiệm làm bác sĩ...vậy mà chỉ một sơ suất...cô đã không thể cứu một người...

Lisa ôm Chaeyoung vào lòng vỗ vỗ đầu cô ấy

- Đừng khóc Chaeyoung!

- Không....là lỗi của em...nếu em không vô tình đụng vào dây thần kinh thì có thể tình hình sẽ khác!

- Dù cô không đụng vào đó thì với tổn thương não nặng như thế...cô ấy cũng không thể sống được!

Vị bác sĩ cùng thực hiện phẫu thuật với Chaeyoung đứng ngay sau lưng Lisa

- Nhưng....nếu thành công cô ấy cũng không chết!

Chaeyoung ngẩng mặt nhìn lên

- Sống đời sống thực vật còn khổ hơn là chết! Đừng tự trách bản thân mình,chúng ta đã cố hết sức rồi! Số mệnh con người không nằm trong tay chúng ta, cô ấy sẽ về với Chúa!

Vị bác sĩ vỗ nhẹ vai Chaeyoung rồi bước đi...

End Flash back

........................................

- Em đừng tự trách bản thân mình nữa Chaeyoung à, bác sĩ cũng là con người đâu phải thần thánh!

Lisa vuốt nhẹ tóc Chaeyoung an ủi

- Dù thế nào, đó cũng là lỗi của em!

Chaeyoung thở dài dựa vào vai Lisa... Cô lại ôm Chaeyoung vào lòng vỗ về...

Lisa bắt đầu cảm thấy có lỗi khi đưa Chaeyoung đến nơi này... Lẽ ra cô nên nhớ đến chuyện này trước khi đưa ra quyết định sẽ du lịch ở đây... Có những lỗi lầm dù muốn dù không vẫn ảnh hưởng đến chúng ta....

.............................................

"Chaeyoung Park....cô phải trả giá vì cái chết của cô ấy...."

................................................

Mặt trời gay gắt,ánh nắng chiếu rọi vào từ ban công cửa khách sạn... Lisa uể oải ngồi dậy trên giường sau cuộc "mây mưa" tối qua cùng cô vợ xinh đẹp, cái tuổi nó đuổi cái xuân đúng là không đùa được... Ngày trước một đêm mấy lần mà cũng không sao bây giờ thì lại mất sức đến thế này đây... Cũng tại tối qua vui vẻ quá mà uống hơi nhiều nên mới hăng say như vậy...

"Chậc kiểu này phải uống nhân sâm nhiều vào mới được"

- Lice dậy sớm thế!

Chaeyoung vòng tay ôm chặt eo Lisa

- Mặt trời lên cao rồi đấy công chúa, em không tính nằm cả ngày trong phòng chứ!

Lisa nhéo nhẹ vào mũi cô ấy, Chaeyoung vòng tay ôm lấy cổ Lisa ghì xuống

-Lice không muốn sao Seobang!

- Tất nhiên là muốn rồi...rất muốn nữa là khác

Lisa hôn nhẹ vào bờ môi gợi cảm kia chuẩn bị cho một nụ hôn nồng nàn nhưng tiếng đập cửa làm cả hai giật mình

- Appa, Omma, hai người mau dậy đi! Chúng ta còn đi biển nữa!

- Aish...con bé này...sao lúc nào cũng đúng lúc thế không biết!

Lisa càu nhàu bước ra mở cửa

- Nè...Lalice ...ở đây là khách sạn không phải nhà chúng ta đâu, con mà đập hư cửa của Ren appa thì appa sẽ cho con ở lại đây rửa chén để đền đấy!

- Ai bảo hai người không cho con ở cùng phòng làm chi!

Lalice nhảy vào giường với Chaeyoung

- Hay nhỉ, thế tối qua ai bảo muốn ngủ cùng phòng với Jingie nhỉ!

Lisa đóng cửa và quay lại giường

- Mà này...con không làm gì Soo Jin của appa chứ!

- Làm gì là làm gì hả appa!

Lalice tròn mắt hỏi Lisa

- Lice thật là...bọn nhóc chỉ mới có tí tuổi, Lice lại muốn đầu độc con nó sao?

Chaeyoung nhíu mày nhìn Lisa

- Ờ thì...hỏi vậy thôi mà, con gái em nó cũng đâu có hiền!

Lisa quay vào nhà tắm để thay quần áo

- Appa nói vậy là sao hả omma!

Lalice lại tròn mắt hỏi Rosé

- Appa thiếu ngủ nên nói năng lung tung con đừng để ý! Chờ omma thay quần áo rồi mình ra biển!

Chaeyoung xoa đầu con bé rồi đứng lên về phía tủ quần áo

"Người lớn kì lạ thật...nói gì mà mình chẳng hiều gì hết"

Lalice lon ton chạy ra ghế sofa và bật tivi ngồi chờ... Thật ra nó không cố tình qua đây phá appa và omma nó làm gì nhưng vì Jennie omma nói phải giúp Soo Jin thay quần áo nên nó mới chạy sang đây... Gì chứ người ta cũng biết phép lịch sự lắm chứ bộ

Mọi người tập trung ở nhà hàng để dùng bữa sáng... Hôm nay tất cả sẽ cùng đến đảo Maui, nơi tập trung rất nhiều khu giải trí mua sắm, vườn quốc gia và bãi biển đẹp tuyệt vời...

Sau khi xuống bến cảng, Lisa cùng mọi người chia ra theo nhóm để đi vòng quanh khu vực, Jensoo cùng LiChaeng dẫn theo hai đứa nhỏ cùng một nhóm, nhóm kia là SeulRim , WenRen và hai đứa nhóc còn lại...

- Này Lisa, chúng ta chia nhỏ nhóm ra nữa đi!

Jisoo đề nghị với Lisa

- Cậu nghĩ là cậu có thể tách hai đứa kia ra à!

Lisa chỉ tay về phía GiJin đang nắm tay nhau trước cửa hàng đồ chơi

- Không lẽ cậu không muốn đi riêng với Chaeyoung sao!

- Tớ muốn lắm chứ, nhưng cậu nên biết hai cô vợ của chúng ta thương con hơn thương chồng! Dễ gì bắt họ tách chúng ra được!

- Hai người đang âm mưu cái gì thế hả!

Chaeyoung bắt chéo tay ngang ngực nhìn Lisa

- Không,...không có gì, bọn Lice đang tính xem sẽ đi đâu thôi mà!

Lisa lắp bắp

- Có vậy mà cũng lén lút!

Jennie nhìn Jisoo

- Chúng ta đi thôi, bên trong ấy có nhiều đồ đẹp lắm! Đi chung thế này có lẽ sẽ an tòan hơn cho chúng ta đấy Soo à!

Lisa nói nhỏ với Jisoo ở câu cuối rồi nắm tay Chaeyoung bước đi, Jisoo cũng nhanh chóng kéo Jennie theo..

Chaeyoung bước ra từ toilet

- Chaeng!

Cô quay người lại và nhận ra một người quen

- Oh...Dong Won, sao...cậu lại ở đây!

Chaeyoung bất ngờ vì sự có mặt của anh ta

- Tôi đi du lịch cùng mọi người ở bệnh viện! Không ngờ lại gặp được cô ở đây! Tôi nghe nói là cô đã xin nghĩ việc ở bệnh viện , tôi còn chưa chào tạm biệt cô nữa!

Anh ta cười tươi nhất có thể

- Tôi xin lỗi vì đã không nói cho cậu biết, khi trở về Hàn Quốc tôi gặp một vài chuyện và quyết định ở lại luôn nên không có dịp gặp lại cậu!

Chaeyoung cười nhẹ

- Um...cô đã gặp lại Lisa phải không?

Mắt anh ta thóang buồn

- Đúng vậy, lần này tôi đi du lịch cùng cậu ấy! Cậu ấy và Lalice đang chờ tôi ở bên ngòai!

Chaeyoung chỉ tay ra phía ngòai khu mua sắm

- Vậy là tôi không còn cơ hội nữa rồi!

Anh ta cười buồn

- Đừng nói thế Dong Won, cậu là một người tốt rồi cậu sẽ gặp được người con gái của cậu! Dù sao cũng rất vui được gặp lại cậu!

Chaeyoung đưa tay ra trước anh ta

- Tôi cũng vậy, hy vọng cô sẽ hạnh phúc sau tất cà mọi chuyện!

Dong Won đưa tay ra nắm lấy tay cậu ấy, cái chạm tay này có thể sẽ là lần cuối cùng...bởi dù rất yêu Chaeyoung nhưng Dong Won biết... người có thể khiến cho cô gái này mỉm cười hạnh phúc chỉ có thể là Manoban Lisa...

Chaeyoung quay lưng đi ra khỏi đó nhưng chiếc xe của người nhân viên dọn vệ sinh lại đẩy ngang qua...khiến cô mất đà và ngã ra phía sau... Dong Won nhanh chóng đỡ lấy thân người Chaeyoung...cô ấy nằm gọn trong vòn tay Dong Won... Vừa lúc ấy Lisa cũng dẫn Lalice vào toilet vì con bé cũng muốn đi và ....cô đã nhìn thấy cảnh tượng ấy...

- Lại là chú ấy! Thế nào cũng có chuyện cho coi!

Lalice ngán ngẩm lắc đầu

Những hình ảnh ngày xưa hiện về trong đầu cô...Chính anh ta đã gián tiếp gây ra hiểu lầm dẫn đến sự xa cách suốt 5 năm trời của cô và Chaeyoung... Và từ Lalice cô biết anh ta đã cố theo đuổi Chaeyoung khi còn ở Mỹ... Mắt Lisa hằn lên sự ghen tuông...Cô tiến đến chỗ hai người nắm tay Chaeyoung giật mạnh ra...Cô chỉ thẳng vào mặt Dong Won

- Cậu làm cái gì thế hả, cô ấy là vợ tôi không phải của cậu!

- Xin lỗi...tôi không cố ý!

Dong Won cúi đầu

- Theo cậu một người đàn ông lịch thiệp ôm vợ người khác đến 3 lần là không cố ý à! Từ lần trước tôi đã muốn đấm vào mặt cậu rồi nhưng vì Chaeyoung tôi đã không làm thế, lần này thì tôi không tha cho cậu đâu!

Lisa giận dữ túm lấy cổ áo anh ta chuẩn bị cho một cú đấm nhưng Chaeyoung đã kéo tay Lisa lại

- Đó chỉ là tai nạn, cậu ấy chỉ cố đỡ em vì em sắp ngã thôi, Lice đừng có ghen tuông vô cớ thế!

Chaeyoung cảm thấy khó chịu vì thái độ ghen tuông của chồng mình... Cô không nghĩ Lisa lại có thể ăn nói bất lịch sự như thế.

- Em nói Lice ghen tuông vô cớ...theo em nhìn thấy người khác ôm vợ mình mà im lặng thì mới đúng à!

Lisa gẳn giọng...cô không kiềm chế được cơn ghen của mình nữa... Cả cơ thể cô đang nóng bừng lên, lại thêm câu nói của Chaeyoung càng khiến cho Lisa điên tiết...

- Lice không tin cậu ấy thì cũng phải tin em chứ...Không lẽ với Lice em lại là người như vậy à!

Chaeyoung cũng tức giận, cô nắm tay Lalice kéo đi khỏi chỗ đó... Vừa lúc Jensoo cũng đến vì nghe thấy tiếng nói của Lisa

- Có chuyện gì vậy Lisa! Cậu đang làm gì thế hả, buông tay ra đi, người ta đang nhìn cậu kìa!

Jisoo nắm tay Lisa kéo xuống khỏi áo Dong Won

- Hắn ta ôm Chaeyoung trước mặt tớ!

Lisa đưa ánh mắt giận dữ nhìn Dong Si Won

- Tôi đã nói đó chỉ là hiều lầm...chiếc xe đầy tới Chaeyoung bị mất đà ....tôi chỉ cố để cô ấy không bị ngã!

Dong Won vẫn cố giải thích

- Chaeyoung và Lalice đâu!

Jennie hỏi

- Cô ấy đã bỏ đi cùng với Lalice rồi!

Lisa bực dọc trả lời

- Cậu thật là, chưa biết đầu đuôi câu chuyện thế nào đã nóng nảy rồi, sao cái đầu của cậu không chịu hạ nhiệt trước khi hành động vậy!

Jisoo cau mày nhìn Lisa...

- Nếu đổi là cậu, người nào đó ôm Jennie cậu có để yên không?

Lisa gắt lên

- Còn cậu, dù cố tình hay vô ý thì ôm vợ người khác cũng là sai! Tôi không hy vọng còn nhìn thấy cậu ôm vợ tôi một lần nữa!

Lisa bước nhanh về hướng mà Chaeyoung dắt Lalice đi

- Xin lỗi, tính cậu ấy hay nóng nảy như thế!

Jisoo nói với Dong Won

- Tôi hiểu cô ấy giận như vậy chỉ vì quá yêu Chaeyoung thôi! Tôi xin phép!

Dong Won nói rồi bước đi... Dù sém chút bị ăn đấm nhưng trong lòng cậu cảm thấy vui vui

"Cô ấy sẽ đem lại hạnh phúc cho em, Chaeyoung à, có lẽ chúng ta chỉ có duyên gặp nhau chứ không thể yêu nhau... Hãy thật hạnh phúc nhé tình yêu đơn phương của anh!"

Chaeyoung nắm tay Lalice bỏ đi mà không thèm ngoái đầu nhìn lại...

- Omma, chúng ta không chờ appa sao?

Lalice níu tay Chaeyoung lại

- Không cần chờ, appa con lúc nào cũng chỉ biết nóng nảy! Không chịu suy nghĩ trước sau gì cả!

Chaeyoung thở hắt ra

- Nếu có ai ôm Jingie thì con cũng sẽ tức giận như vậy thôi, mà chú ấy lại còn muốn làm người yêu của omma nữa chứ!

Lalice dí dí chân của nó xuống nền đất

- Yah...có phải con nói lung tung gì với appa không?

Chaeyoung quắt mắt nhìn nó

- Thì con chỉ kể cho appa nghe là chú ấy muốn omma làm người yêu hồi lễ hội thôi!

- Trời...omma đã nói chú ấy chỉ mời omma làm bạn nhảy thôi mà! Chẳng trách sao mà appa con lại nổi nóng như vậy!

Chaeyoung lắc đầu trước ý nghĩ của cô con gái ....Nó vẫn không phân biệt được "bạn nhảy" và "người yêu"...

- Được rồi, chúng ta quay lại để làm cho cái đầu của appa con hạ hỏa thôi!

Chaeyoung nắm tay Lalice đi ngược lại khu mua sắm....

Một chiếc xe moto phóng thẳng đến chỗ hai mẹ con khiến họ giật mình....người đàn ông áo đen giật mạnh Lalice ra khỏi tay Chaeyoung kéo lên xe khiến cô ấy té xuống đất....

- Không ...Lalice!

Chaeyoung hét lên .... trước khi cô có thể biết được chuyện gì đang xảy ra thì chiếc xe đã khuất góc sau ngã tư...

- Có chuyện gì vậy Chaeyoung, Lili đâu!

Lisa hốt hoảng khi nghe tiếng hét của Chaeyoung, cô lập tức chạy đến đỡ lấy Chaeyoung

- Lili...bọn họ đã bắt cóc Lalice!

Chaeyoungé nói trong tiếng nấc...

- Bọn họ là ai!

- Em không biết...hic....Lice...Lalice sẽ không sao phải không?

Chaeyoung khóc ròng...

- Sẽ không sao, con bé sẽ ổn mà....!

Lisa ôm Chaeyoung vào lòng... Dù miệng cô nói thế nhưng trong lòng cô lại rối còn hơn Chaeyoung...

...................................

- Cậu có nhớ gì về chiếc xe không Chaeyoung!

Jisoo hỏi

- Tớ....tớ không nhớ...hình như đó là chiếc môto màu đen...trên đó là một người đàn ông!

Chaeyoung vẫn khóc trên vai Lisa

- Cậu có gây thù với ai ở đây không Lisa!

Seulgi khoanh tay trước ngực nhìn Lisa

- Theo trí nhớ hiện tại của tớ thì không?

Lisa suy nghĩ

- Các cậu có nghĩ đây là một vụ bắt cóc tống tiền không?

Yeri đưa một ly nước lọc cho Lisa

- Cũng có thể, tập đòan nhà cậu nổi tiếng khắp Hàn Quốc, bắt cóc tống tiền cũng không có gì lạ!

Jennie gật gù

- Tớ không nghĩ vậy, nếu muốn bắt cóc tống tiền thì bọn chúng phải làm ở Hàn, ở đây là đất Mỹ đâu ai biết cậu là ai, còn nữa chuyện các cậu sang đây chỉ có nhà tớ và một vài người trong Resort biết, làm sao bọn chúng biết mà hành động!

Irene cau mày

- Vậy thì Bae nghĩ là ai!

Wendy lên tiếng

- Tớ không biết, nhưng chắc chắn việc này là vì thù riêng!

Irene xoa cầm

- Thù riêng... không lẽ là....!

Lisa dường như nghĩ ra điều gì....bất chợt tiếng chuông điện thoại vang lên...một số máy lạ...

- Alo, Manoban Lisa nghe!

- Chào...còn nhớ tôi chứ cô Manoban!

- Cậu là ai?

- Trí nhớ của cô tệ nhỉ... vụ tai nạn 6 năm trước....còn nhớ không?

- Dong Hae!

- Là tôi....tôi đã nói là sẽ có ngày gặp lại nhau rồi đúng không?

- Mày muốn gì....mau thả con gái tao ra!

Lisa hét lên trong điện thoại

- Bình tĩnh nào Manoban chủ tịch...cô vẫn nóng tính như ngày nào nhỉ! Tôi muốn cô đưa cô nàng bác sĩ chết tiệt kia đến gặp tôi! 9h sáng ngày mai tại căn nhà bỏ hoang cạnh bờ biển phía Bắc Wailea!

- Tao muốn nghe tiếng con gái tao!

- Đến hoặc là nhận xác con bé!

Tiếng tút tút từ đầu dây bên kia làm Lisa tức điên lên... cô nghiến răng...

- Đồ khốn!

- Là Dong Hae sao Lice! Anh ta muốn gì!

Chaeyoung kéo tay Lisa

- Hắn ta muốn Lice đưa em đến gặp hắn! Lice xin lỗi vì đã dấu em chuyện này... lúc đó hắn ta mang cả súng đến tìm em đòi trả thù....nhưng Lice đã báo cảnh sát bắt hắn vào tù....Lice nghĩ hắn vẫn đang ở trong tù nhưng không ngờ hắn lại có mặt ở đây!

- Là lỗi của em...chỉ vì em mà giờ Lili mới bị bắt cóc!

Chaeyoung khóc nấc

- Bình tĩnh đi Chaeng, đó không phải lỗi của em, chỉ tại hắn ta quá cố chấp thôi!

Lisa vỗ về Chaeyoung

- Chuyện này là thế nào Lisa!

Jisoo nghiêm mặt...Lisa thuật lại mọi chuyện cho mọi người nghe... Tất cả đều mím môi theo câu chuyện của Lisa....

- Trả trách sao hắn ta lại thù như vậy!

Seulgi lắc đầu

- Tớ hiểu cảm giác của hắn ta... tớ đã cố khuyên hắn... nhưng hắn vẫn một mực khẳng định Chaeyoung là người hại chết vợ hắn...! Tớ không còn cách nào khác...vì sự an tòan của Chaeyoung tớ đành phải báo với cảnh sát bắt hắn! Điều là tại tớ...lúc nào cũng ghen tuông vớ vẩn...nếu tớ không bỏ Chaeyoung và Lalice một mình thì đã không có chuyện!

Lisa vò đầu mình bất lực

- Ngày mai....cậu dự định thế nào!

Irene hỏi

- Tớ sẽ đến đó...tớ không để cho Lalice có bất cứ chuyện gì đâu!

- Em sẽ đi với Lice!

Chaeyoung nắm tay Lisa

- Lice sẽ đi một mình...em đến đó sẽ rất nguy hiểm!

Lisa lắc đầu

- Không...đó là con gái em....và lỗi này là của em...em không thể đề Lice và con gánh chịu một mình được!

Chaeyoung kiên quyết

Nhìn vào ánh mắt kiên định của vợ mình....Lisa không thể từ chối cô ấy...hơn ai hết cô biết Lalice có ý nghĩ quan trọng thế nào đối với Chaeyoung... Cô ấy đã nuôi nấng nó một mình suốt 5 năm trời...tình thương của một người mẹ chính là sức mạnh lớn nhất...

.......................

Chiếc xe của Lisa và Chaeyoung đến ngôi nhà bỏ hoang

- Nếu có nguy hiểm, hứa với Lice là em phải lập tức rời khỏi đây được không?

Lisa nắm chặt tay Chaeyoungsé nhìn sâu vào mắt cô ấy

- Dù có chuyện gì...em cũng sẽ không bỏ Lice và con!

Chaeyoung rưng rưng...

- Lice nhất định sẽ không để hai mẹ con gặp chuyện!

Lisa ôm cô trong tay và đặt nụ hôn nhẹ lên trán cô ấy

Lisa bước vào trong căn nhà trống cùng Chaeyoung....Lalice bị trói và bịt miệng ngồi trên tầng lửng của ngôi nhà

- Lili!

Chaeyoung hét lên và chạy về phía đó nhưng cánh tay Lisa đã ngăn cô lại

- Khoan đã Chaeng! Để Lice đến đó!

Lisa cẩn trọng đi chầm chậm đến chiếc ghế... khi cô gần đến đó thì một con dao từ trên rớt xuống theo chiều thẳng đứng nhắm thẳng vào Lisa...

- Lice... coi chừng!

Chaeyoung hét to...Theo phản xạ nhanh chóng Lisa né người qua một bên, con dao cắm phập xuống nền nhà lạnh tanh... Tay áo Lisa rách dài... kèm theo những giọt máu đỏ tươi...

- Lice không sao chứ!

Chaeyoung định chạy đến bên Lisa

- Đứng yên đó Chaeng...Lice không sao...em đừng qua đây!

Lisa ra hiệu ngăn Chaeyoung

- Hay lắm Lisa...vậy mà cũng né được!

Dong Hae xuất hiện sau lưng Lalice cùng một khẩu súng trên tay

- Thả con bé ra!

Lisa nói to

- Thả nó ra àh, cũng được thôi, nhưng tao muốn con nhỏ tóc vàng kia thế chỗ nó!

Hắn ta chỉa thẳng khẩu súng về phía Chaeyoung

- Tôi sẽ thay chỗ con bé, chỉ cần anh thả nó ra thì anh muốn làm gì tôi cũng được!

Giọng Chaeyoung rung rung

- Tốt lắm...lên đây!

Hắn ta ra hiệu cho Chaeyoung...Cô ấy lập tức chạy về hướng cầu thang nhưng Lisa đã nắm tay cô lại

- Đừng Chaeng ...nguy hiểm lắm!

- Không....em phải cứu con bé!

Chaeyoung dằn tay mình ra và leo lên cầu thang

- Anh hãy thả nó ra đi, xin anh đừng làm hại nó!

Chaeyoung đứng đối diện với Dong Hae

- Lúc mày cầm dao mổ rạch vào dây thần kinh của vợ tao mày có nghĩ là cô ấy sẽ chết không?

Dong Hae nhìn Chaeyoung bằng ánh mắt căm thù

- Đó chỉ là tai nạn Dong Hae...cô ấy không hề muốn chuyện đó xảy ra... tôi đã giải thích với anh nhiều lần rồi tại sao anh không chịu tin chứ!

Lisa hét từ bên dưới

- Mày im đi, tao còn chưa tính sổ chuyện mày báo bọn cớm bắt tao phải ngồi tù suốt 6 năm nay!

Hắn ta chĩa súng về phía Lisa

- Đó đúng là lỗi của tôi... vậy nên hãy để tôi chịu tội đừng làm hại đến những người không liên quan!

Lisa cố thuyết phục hắn

- Vị bác sĩ đáng kính này đã hại chết vợ tao, còn mày khiến tao phải sống không bằng chết trong tù, cả hai đứa bây đều đáng chết!

Hắn nghiến răng

- Tao sẽ cho mày biết cảm giác nhìn người yêu thương nhất chết sẽ đau đớn như thế nào!

Hắn bắn một phát viên đạn cắm vào chân trái Lisa, cô quỵ xuống,máu lại chảy dài từ vết thương...

- Không...đừng mà ...Lice !

Chaeyoung hét to...mắt cô đầy nước khi chứng kiến Lisa quỵ xuống ... ..

- Tôi xin anh, đừng làm hại cậu ấy mà!

Chaeyoung quỳ xuống van xin Dong Hae...

- Lúc tao van xin mày cứu cô ấy, mày có nghe không?

Hắn tiếp tục chĩa súng về phía Chaeyoung....Lalice quãy đạp trên ghế....làm chiếc ghế ngã xuống sàn...trúng vào chân hắn...

- A...ôn con...mày làm ông đau rồi đấy!

Hắn nắm tóc Lalice kéo lên...con bé nhìn hắn bằng ánh mắt căm phẫn

- Đừng có nhìn tao như thế...có tin là tao bắn nát sọ mày không?

Hắn chĩa súng vào đầu Lalice

- Đừng....đừng bắn nó...người làm lỗi là tôi không phải nó...anh bắn nó cũng không được gì đâu!

Chaeyoung nói

- Cứ từ từ...sẽ đến lượt mày thôi!

Hắn nhếch mép với Chaeyoung...Hắn nắm Lalice cùng với chiếc ghế ném thẳng xuống dưới...

- Đừng mà....không...Lalice!

Chaeyoung hét to nín thở

Lisa cố sức chạy đến đưa người mình đỡ cho Lalice ....con bé rơi ngay vào người Lisa...nhưng chiếc ghế cũng đập thẳng vào người Lisa....tòan thân cô đầy vết bầm...

- Lili!con....không...sao chứ!

Lisa tháo khăn trên miệng Lalice và nói trong tiếng thở...Lalice lắc đầu

- Con không sao, còn appa...!

- Appa không...sao...đâu!

Lisa tháo dây trói cho con bé...

- Manoban chủ tịch đúng là có khả năng hơn người nhỉ, bị thương vậy mà cũng cố chụp được!

- Chuyện của người lớn....hãy...để người lớn...giải quyết...đừng ...đừng để con bé phải chịu!

Lisa lết ngồi lên

- Ok....như vậy mà nó cũng không bị gì coi như số nó lớn! Nhưng trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi!

Hắn quăng 1 cây súng khác xuống dưới cho Lisa

- Cầm súng lên! Và bắn vào nó...Nếu không tao sẽ bắn chết con nhỏ này!

Hắn cười to rồi túm lấy tóc Rosé chĩa súng vào đầu cô ấy.

- Thế nào...vợ hay con...mày chọn đi!

Lisa cầm khẩu súng lên....Chaeyoung hay Lalice... đều là những người quan trọng nhất trong cuộc đời cô... Chọn một trong hai là điều không thể...Nó giống như là việc bắt Lisa làm cho mặt trời phải mọc ở phía Tây vậy... Tay Lisa run rẩy... cô không biết mình phải làm sao trong tình huống này... Cô hối hận khi đã đưa vợ con mình vào hòan cảnh nguy hiểm...Giá cô không ngu ngốc lên kế hoạch cho chuyến du lịch.. Giá cô đã không bị cơn ghen tuông làm mờ mắt để Chaeyoung bước đi thì Lalice đã không bị bắt cóc...

- Không chọn được phải không? Vậy tao sẽ cho mày một đặc ân...tự bắn vào đầu mày thì tao sẽ tha cho con bé!

Cắn chặt môi mình Lisa đưa khẩu súng lên thái dương

- Chỉ cần cậu tha cho con gái và vợ tôi...tôi sẽ bắn!

- Hay lắm...đúng là một người cha tốt nhỉ...được rồi... bắn đi và tao sẽ để con bé đi!

- Không... Lice đừng làm vậy....! Lice mà chết thì em sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa!

Chaeyoung cố vùng vẫy trong tiếng nấc

- Appa đừng bắn...con sẽ không sống mà không có appa và omma đâu!

Lalice khóc ròng nắm lấy tay Lisa

- Nghe appa này...Lili phải sống...con phải lớn lên và làm một người tốt...đừng ngu ngốc giống như appa làm khổ những người yêu thương của mình!

Lisa xiết chặt bàn tay bé xíu cùa Lalice trong tay mình

- Không...con không thể lớn lên mà không có tình thương của appa được!

Lalice lắc lắc đầu mếu máo

- Anh đã mất đi người mình yêu thương nhất...anh hiểu cảm giác đó đau đớn như thế nào... Sao còn lại bắt người khác phải chịu cảnh đau thương ấy... Xin anh...đừng bắt Lisa phải bắn..!

Chaeyoung van nài Dong Hae

- Câm miệng...tao phải khiến cho mày và nó phải đau khổ như tao đã từng! Bắn đi...còn chờ gì nữa hay mày muốn tao bắn nó trước!

Hắn tát vào mặt Chaeyoung một cái rồi nhìn Lisa hét lên

....ĐÒANG.....

Tiếng súng lạnh lùng vang lên....

Một thân người đổ xuống... tay vẫn nắm chặt khẩu súng...

Hận thù có thể làm cho người ta sống vui hơn không? Đau khổ của người khác có làm cho bản thân mình hạnh phúc không....

Tiếng súng khiến cho Chaeyoung hoảng loạn cô ôm lấy đầu mình

- Lice....đừng bỏ em mà!

... Lisa đã chọn cho mình cái chết vì sự sống của cô và Lalice ...

Không....người đang chĩa súng vào đầu cô gục xuống sàn... Viên đạn cắm phập vào ngực trái của Dong Hae...Hắn co giật người, đôi mắt trợn tròn đục ngầu nhìn Chaeyoung....miệng hắn lắp bắp...

- Sulli,.... anh đến với em đây!

Cảnh sát ập vào ngôi nhà.... cả Jisoo, Seulgi và Irene cũng có mặt... Lisa lết người leo lên cầu thang mặc kệ máu vẫn đang chảy ra từ chân mình... Cô ngồi xuống bên cạnh Chaeyoung

- Chaeyoung...ổn rồi...không sao rồi... Lice vẫn ở đây!

Lisa vòng tay kéo Chaeyoung vào lòng mình

- Lice...Lice không sao phải không! Còn Lalice !

- Con bé ổn mà... mọi người đang ở dưới với nó! Lice xin lỗi...lẽ ra Lice không nên đưa mẹ con em đến đây!

Lisa xiết chặt hơn vòng tay mình...

.........ĐOÀNG....

Thêm một tiếng súng vang lên khiến cho tất cả đều giật mình....

Chuyện đời không ai biết được sẽ ra sao....

Hận thù trong lòng Dong Hae vẫn không chết... hắn cố hết sức lực còn lại đưa khẩu súng về phía Lisa và Chaeyoung....trước khi buông rơi khẩu súng và nhắm mắt lại...Hắn đã trả được thù cho vợ mình...nhưng hắn lại tạo nên một nỗi day dứt lớn trong đời Manoban Lisa....

Con người ....trước hay sau gì cũng phải chết...Nhưng nếu chết vì người mình yêu... đó là cái chết hạnh phúc nhất....

Dòng máu đỏ chảy tràn trong tâm trí... Chết có gì đáng sợ...Sống có gì đáng thương....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com