⟪Countryhumans⟫ Xuyên Thành Cực Phẩm Nam Phụ
Chương 5: Thế giới hiện thực (2)
Mặt Trận, Taiwan và Hongkong nhìn Việt Nam đang trầm mặc rồi cậu bỗng dưng bắt đầu cười lạnh.Ánh mắt của cậu băng lãnh như rắn độc.Việt Nam dùng tay miết môi vài cái, cậu bất thình lình chụp lên khoảng không. Ngay lập tức trong tay Việt Nam xuất hiện một con mèo trắng cùng với tiếng khóc hu hu vang vọng cả căn phòng.【 Ngài Việt Nam thân mến, kí chủ đại nhân, tôi sai rồi hu hu hu. Ngài có thể buông tôi ra được không? Tôi có thể biện giải mà QAQ! 】Mẹ ơi đồ kí chủ ác độc! Đồ phù thủy lương tâm rắn rết!Làm hệ thống như nó thật là khổ màaa!Ba người Mặt Trận, Taiwan và Hongkong kinh ngạc đến ngây người. Mặt Trận là người phản ứng đầu tiên, anh nói: "Em giải thích chút đi Việt Nam."Việt Nam khôi phục lại vẻ mặt ôn hòa như cũ nhưng vẫn không buông Bạch Miêu ra, cậu cười nói với Mặt Trận: "Được rồi, nghe kĩ nhé."Ngón tay Việt Nam nhẹ nhàng ấn ấn vào vài huyệt vị trên người Bạch Miêu khiến nó kêu meo meo không ngừng. Cậu không nhanh không chậm thuật lại tường tận những việc đã xảy ra."... Nếu như em đoán không nhầm thì anh China cũng bị kéo sang bên thế giới kia rồi."Theo như tính toán của cậu thì xác xuất mà China bị cuốn vào là 93%.7% còn lại là do may rủi.Khi nghe Việt Nam tóm gọn lại diễn biến những chuyện đã xảy ra, Mặt Trận thậm chí có xúc động cầm AK47 bắn hệ thống thành cái sàng.Đang yên đang lành ai lại muốn chạy sang một thế giới khác làm nhiệm vụ mà không cần thù lao cơ chứ?Hơn nữa chỉ cần sơ sảy một chút là mất mạng như chơi.Nhắc đến thù lao thì cũng cần phải tương xứng với những gì người ta bỏ ra.Không thì ch.ó nó cũng không thèm làm trừ khi bị ép buộc ha ha.Taiwan và Hongkong cũng tức giận muốn ch.ế.t, hai người chỉ hận không thể xông lên xé tan x.ác hệ thống.Bạch Miêu cảm nhận được sát ý nồng đậm tỏa ra từ phía Mặt Trận, Taiwan và Hongkong, nó sợ hãi nép vào trong lồng ngực của Việt Nam.Trên bảng hệ thống điện tử rất hợp tác mà hiện ra một icon cảm súc khóc hu hu.【 இ௰இ 】Nó xin phép được rút lại những lời vừa nó có được không?Thật ra Ngài Việt Nam còn tốt chán ạ. Chí ít thì ngài ấy cũng chưa từng có ý định giết nó, cùng lắm thì Ngài ấy chỉ tức giận thôi QAQ"Thôi được rồi, bây giờ ngươi thu lại cái biểu cảm kia đi, chúng ta nghiêm túc nói chuyện một lát ha."Việt Nam rũ mi mắt nhìn Bạch Miêu, cậu nói tiếp: "Không phải ngươi bảo mình có thể biện giải à? Nào, hiện tại là thời gian dành cho ngươi đấy."【 Thật ra thì xuyên không giả mà hệ thống chúng tôi nhắm đến chỉ có một mình Ngài Việt Nam mà thôi. Còn Trung Hoa đại nhân là vô tình bị cuốn vào lúc máy chủ xảy ra lỗi tính toán. 】Số đen thì đừng trách tại hệ thống, cảm ơn.Câu nói trên hệ thống không dám thốt ra khỏi miệng.【 Không có hệ thống đi theo để bảo lưu kí ức cùng với thời gian ở thế giới đó quá lâu nên ý thức của ngài ấy đã bị thôi miên và dần hòa vào ý thức chung của thế giới. 】【 Muốn tinh thần của ngài Trung Hoa thức tỉnh rất khó bởi vì hệ thống chưa từng xảy ra trường hợp bị lỗi như vậy cả. Chúng tôi chỉ có thể cố gắng hợp tác với các vị nếu các vị muốn. Đồng thời cung cấp các bước thức tỉnh linh hồn dựa trên lí thuyết. 】Việt Nam trầm ngâm lên tiếng: "Vậy chuyển văn bản ghi các bước thức tỉnh đến cho ta đi."【 Được! 】Khi tiếp nhận kế hoạch Việt Nam có hơi nhăn mày vì nhức đầu. 【 Ngài Việt Nam, thời gian của lượt trở về đã hết. Nếu ngài còn ở thế giới này thì thời gian sẽ bắt đầu chạy theo quy tắc 1 : 10 (một giờ bằng mười ngày)! Xin hỏi Ngài có rời đi ngay bây giờ hay không? 】"Ba mươi giây(*) nữa rời đi."【 Đinh! Tiến hành đếm ngược! 】【 29 giây... 28... 27... 】Việt Nam chưa kịp nói một câu thì cậu đã được Mặt Trận ôm vào trong lòng. Anh ôn nhu xoa đầu cậu dặn dò: "Một khi em đã quyết định như vậy thì anh cũng sẽ không cản trở, nhưng em nhớ cẩn thận đấy nhé.""Vâng ạ." Việt Nam nhu thuận nở nụ cười, cậu dịu dàng trấn an Mặt Trận: "Em không sao. Độ chênh lệch thời gian ngược lại khá thoải mái nên anh hai không cần phải lo lắng quá nhiều đâu."Nằm trong vòng tay ấm áp của Mặt Trận, Việt Nam thuận theo ôm lấy anh. Cậu nghiêng đầu cười nói với Taiwan và Hongkong: "Trong thời gian này anh sẽ ở đây, mong hai em chiếu cố nhiều hơn.""Được! Việt ca không nói thì bọn đệ cũng sẽ chăm sóc huynh thật tốt!"【 2... 1... 0! 】Việt Nam đang định nói thêm gì đó nhưng ý thức của cậu rơi vào một mảng hắc ám bao trùm. Cơ thể cậu lập tức rơi vào hôn mê say mà sụi lơ, may mà Mặt Trận đang ôm lấy cậu nên thân thể Việt Nam mới không bị đổ xụp xuống đất.【 Bắt đầu truyền tống! 】Đôi đồng tử của Mặt Trận lóe lên ánh xanh quỷ dị.Anh trầm thấp cười vài tiếng.Hệ thống này không thể giữ!———Góc giải thích của tác giả:(*) Ba mươi giây: Tính theo tỉ lệ 1 : 10 thì ba mươi giây ở thế giới của Việt Nam bằng hai giờ ở thế giới song song kia.Tức là, một phút bên này bằng ba mươi phút bên kia.↠ Cách tính: Đổi 10 ngày = 10 x 24 = 240 giờ (A Nhược: phải đổi cùng một đơn vị mới tính được nhé!)Vì 1 giờ (TG thực) = 240 giờ (TG song song)(⇔ 60 phút = 14 400 phút)⇔ 1 phút = 240 phút⇔ 1 phút (TG thực) = 4 giờ (TG song song)Mei: Không biết có đúng không nhưng tớ đau đầu quá QAQTại tớ làm mấy cái này trên nền nhạc remix ấy =)))))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com