Countryhumans Vietnam Thien Duong Cua Otp Va Hard Ship
[ Phi lao tôi cắm theo lao thôi, xin lỗi bác vì phải để bác đợi lâu👉👈, vô truyện nhé 👌 mong bác thích nó 💖]
_ Trong màn đêm u tối, con đường vắng vẻ chả một ai đi qua, chả thể cứu lấy chàng trai ấy, China ôm đầu cuộn tròn mình co ro trong vô vọng. Chả còn sức để hét lớn, kẻ to lớn đứng trước mặt giống như một con ác nhân vậy mất kiểm soát soát mà không ngừng vung những cú đá vào hắn, nhìn thấy kẻ nằm co ro dưới đất mà khểnh cười lớn.
-" Sao nào? ~ đau chứ? Mày còn dám mang cái bản mặt hênh hoang của mình ra nữa không? "- ĐongLao
-" Cái gì...!? Hụ hụ...tôi..đã làm gì sai ??? Oái !"- China
Y thô bạo nắm chặt lấy tóc hắn nhấc lên, càng nhìn bản mặt đau khổ của China y càng cười lớn.
-" Thử nghĩ xem mày đã gây ra cái mẹ gì đi"- ĐongLao
-" Tôi...tôi không biết.. Làm ơn, đau..đau quá "- China
Y cười mỉa mai, thả phệch bộ tóc của hắn xuống. Mặt China va chạm xuống nền đất cứng mà thiếp đi, đonglao vốn dĩ không mấy dừng lại, ĐongLaos kéo xô nước lạnh bên cạnh dội thẳng vào mặt hắn, y nheo mày đạp thẳng vào tấm lưng chầy xước của China. Hắn tỉnh lại họ sặc sụa, nhìn con ngươi vàng kim tội nghiệp đang hướng lên nhìn y yếu ớt, ĐongLaos cười phá lên. Giọng cười như muốn xé toạc cái khung gian tĩnh lặng này, y dẫm đạp lên mái tóc của hắn ghì chặt xuống trước mặt nói lời từ biệt.
-" Chết đi, tên khốn !"- ĐongLaos
Bỗng dưng cơ thể phản chủ, trong người y như đang đánh nhau với hai nhân cách, cơ thể mất kiểm soát tự đứa nắm đấm ra đấm vào mặt mình, nhìn kẻ trước mắt đang không để ý China cố lết bước chạy thoát, bỗng dưng bị phi cái dùi vào đầu nằm bất tỉnh.
_ Tỉnh lại trong cơn mê, người China đau nhói, hắn chả nhớ gì ngoài cảm giác bị cái dùi phi thẳng vào đầu cả, Vietnam từ trong góc tối bước ra cầm một khay để thuốc và nước uống. Nhìn anh, China mập mờ hình ảnh của một ác nhân hôm qua đã đánh hắn. Hắn ôm đầu, một cơn đau ập đến khiến China kêu gào trong đau đớn, Vietnam thấy vậy lo lắng chạy lại.
-" China...!? China anh có sao không? "- Vietnam
-" Đừng.. Vietnam, đừng chạm vào người tôi "- China
-" Nào China, anh đang bị thương đấy uống thuốc đi nào"-Vietnam
-" Hức, ruốc cuộc hôm qua đã sảy ra chuyện gì.... Sao đầu tôi đau quá, tôi không nhớ gì hết "- China
-" Ooh, anh bị đánh trọng thương "- Vietnam
-" Ai...ai..ai đã đánh tôi?? "- China
-" Kẻ đó đã bỏ chạy, tôi không thể biết "- Vietnam
China nuốt thuốc, mùi vị đắng chát chán trong miệng hắn. China gục đầu xuống khóc nức nở, cậu chạy lại vỗ vai an ủi hắn, China xiết chặt lấy cánh tay cậu đối với hắn bây giờ chỉ có cậu mới mang lại cảm giác an toàn cho China dù trong lòng luôn cảm thấy cậu giống ai đó, giống như kẻ đã làm hại hắn vậy.
_ Hơi ấm phà vào lòng cậu, người như dịu xuống, thật muốn nhìn thấy hắn như thế này nhưng bản tính lương thiện của mình không cho phép cậu làm hại hắn. Nội tâm ích kỉ luôn muốn kiểm soát cậu, khi muốn chứng minh sự trân thành và chú đáo của mình mà che giấu cái thứ nội tâm ích kỉ độc chiếm của mình thật khó.
-" Vietnam.. Tôi xin lỗi... "- China
-" Hả hả ??.. À thôi không sao"- Vietnam
[ Chuyển cảnh]
_ Bóng lưng hai nam nhân trên một con thuyền gỗ nhỏ bơi dọc bờ hồ, Vietnam mặc bộ áo dài trắng ngồi hì hục chèo thuyền, cậu ngước lên nhìn hắn, mái tóc dài đen phả phất trong làn gió nhẹ, làn da trắng trẻo hồng hào khuôn mặt điển trai mang nhan sắc Trung Hoa.
_ Nhìn hắn đang tận hưởng cái không khí bình yên này, cậu cười nhẹ. Con tim trốn sau lồng ngực cậu đập liên tục, xiết chặt lòng bàn tay cậu chỉ nhìn hắn mà khẽ nói.
-" Tôi thích anh "- Vietnam
-" Hả?... Cậu nói sao cơ?"- China
-" Ờ thì... Tôi thích anh "- Vietnam
-" Ô.. Hơi bất ngờ, nhưng mà tôi vui vì có ai đó thích tôi "- China
-" Không.. Ý tôi, tôi yêu anh "- Vietnam
China bỗng khựng lại, hắn đứng đờ người một chút, China thở dài một hơi nhìn cậu mà cười.
-" Tôi chỉ muốn tình cảm hai ta chỉ mức độ bạn bè "- China
-" Tại sao chứ...!? Anh ghét tôi ư, tôi biết mà anh không chấp nhận tình cảm của tôi "- Vietnam
-" Việt Nam.. Chờ đã, oái !?"- China
_ Cậu không kiểm soát được cơn giận mà vô tình đẩy China xuống nước, nhìn người mình đơn phương đang bị đuối nước, cậu tính đưa tay ra giúp nhưng bỗng dưng đồng tử vàng hóa đỏ. Sung quanh cậu bao phủ một bóng tối sâu thẳm, nhân tính như bị kiểm soát bởi một kẻ khác, biểu cảm lo lắng trên khuôn mặt bỗng dưng hóa lạnh, cậu rụt tay lại lặng lẽ nhìn hắn chìm xuống. Hình ảnh cuối cùng China nhìn thấy cậu trước khi chìm vào cơn mê, nụ cười quỷ dị đấy, khiến hắn không còn nghĩ rằng liệu cậu có phải là Vietnam hay không.
_ Bóng tối sau thẳm, tấm thân China rơi vào mà không bao giờ có thể chạm tới đáy, những thứ hình ảnh hiện lên xung quanh, một bóng dáng thiên thần, nụ cười ấy, trái tim ấy liệu bây giờ có còn là cậu. Hắn chỉ nhìn thấy nó, sau khi tỉnh lại trên chiếc giường nơi mà cậu hằng ngày mang thuốc cho hắn.
[ Chuyển cảnh #2 ]
- Tiếng rên rỉ dâm dục hòa lẫn với xích sắt va chạm vào nhau, China mệt như chết đi sống lại, nhưng tay chân hắn bị xích lại chỉ bất lực nằm im chịu đựng những cú thúc mạnh. Nhiều giờ đồng hồ trôi qua, kẻ đó đã buông tha cho tấm thân trần trụi bị cưỡng hiếp đến thảm hại của China, cơ thể co ro nhìn bóng lưng quen thuộc của mình rời đi.
(.....Trốn thoát )
_ ĐongLaos bước vào, nhìn thấy số xích xắt vỡ nát trên sàn nhà, như thấy điềm y chạy theo, lần theo vết máu và dịch dục, ác nhân cười một tiếng lớn ngấm nhìn kẻ thân tàn đang lết bước chạy trốn.
( Giết & Yêu )
Vừa vật lộn với kẻ trước mắt, chả thể chấp nhận rằng kẻ đó chính là Vietnam. China lấy được thế, đè người ĐongLaos ra, kè con dao sắc trước ngực mà đâm xuống, linh hồn Vietnam trở lại nhưng chỉ kịp nói lời xin lỗi. Hắn vứt con dao sang một bên, ụp mặt xuống khóc nức nở..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
{ Fact }
- Dù Vietnam đã chết, nhưng không có nghĩa là linh hồn con ác nhân này đã đi. Vì Quỷ không bao giờ có thể chết.....
[ Tác giả : Hic xin lỗi bác nhé, truyện Drank quá, mong bác không bị trầm cảm sau khi đọc :"( ]
_ Trong màn đêm u tối, con đường vắng vẻ chả một ai đi qua, chả thể cứu lấy chàng trai ấy, China ôm đầu cuộn tròn mình co ro trong vô vọng. Chả còn sức để hét lớn, kẻ to lớn đứng trước mặt giống như một con ác nhân vậy mất kiểm soát soát mà không ngừng vung những cú đá vào hắn, nhìn thấy kẻ nằm co ro dưới đất mà khểnh cười lớn.
-" Sao nào? ~ đau chứ? Mày còn dám mang cái bản mặt hênh hoang của mình ra nữa không? "- ĐongLao
-" Cái gì...!? Hụ hụ...tôi..đã làm gì sai ??? Oái !"- China
Y thô bạo nắm chặt lấy tóc hắn nhấc lên, càng nhìn bản mặt đau khổ của China y càng cười lớn.
-" Thử nghĩ xem mày đã gây ra cái mẹ gì đi"- ĐongLao
-" Tôi...tôi không biết.. Làm ơn, đau..đau quá "- China
Y cười mỉa mai, thả phệch bộ tóc của hắn xuống. Mặt China va chạm xuống nền đất cứng mà thiếp đi, đonglao vốn dĩ không mấy dừng lại, ĐongLaos kéo xô nước lạnh bên cạnh dội thẳng vào mặt hắn, y nheo mày đạp thẳng vào tấm lưng chầy xước của China. Hắn tỉnh lại họ sặc sụa, nhìn con ngươi vàng kim tội nghiệp đang hướng lên nhìn y yếu ớt, ĐongLaos cười phá lên. Giọng cười như muốn xé toạc cái khung gian tĩnh lặng này, y dẫm đạp lên mái tóc của hắn ghì chặt xuống trước mặt nói lời từ biệt.
-" Chết đi, tên khốn !"- ĐongLaos
Bỗng dưng cơ thể phản chủ, trong người y như đang đánh nhau với hai nhân cách, cơ thể mất kiểm soát tự đứa nắm đấm ra đấm vào mặt mình, nhìn kẻ trước mắt đang không để ý China cố lết bước chạy thoát, bỗng dưng bị phi cái dùi vào đầu nằm bất tỉnh.
_ Tỉnh lại trong cơn mê, người China đau nhói, hắn chả nhớ gì ngoài cảm giác bị cái dùi phi thẳng vào đầu cả, Vietnam từ trong góc tối bước ra cầm một khay để thuốc và nước uống. Nhìn anh, China mập mờ hình ảnh của một ác nhân hôm qua đã đánh hắn. Hắn ôm đầu, một cơn đau ập đến khiến China kêu gào trong đau đớn, Vietnam thấy vậy lo lắng chạy lại.
-" China...!? China anh có sao không? "- Vietnam
-" Đừng.. Vietnam, đừng chạm vào người tôi "- China
-" Nào China, anh đang bị thương đấy uống thuốc đi nào"-Vietnam
-" Hức, ruốc cuộc hôm qua đã sảy ra chuyện gì.... Sao đầu tôi đau quá, tôi không nhớ gì hết "- China
-" Ooh, anh bị đánh trọng thương "- Vietnam
-" Ai...ai..ai đã đánh tôi?? "- China
-" Kẻ đó đã bỏ chạy, tôi không thể biết "- Vietnam
China nuốt thuốc, mùi vị đắng chát chán trong miệng hắn. China gục đầu xuống khóc nức nở, cậu chạy lại vỗ vai an ủi hắn, China xiết chặt lấy cánh tay cậu đối với hắn bây giờ chỉ có cậu mới mang lại cảm giác an toàn cho China dù trong lòng luôn cảm thấy cậu giống ai đó, giống như kẻ đã làm hại hắn vậy.
_ Hơi ấm phà vào lòng cậu, người như dịu xuống, thật muốn nhìn thấy hắn như thế này nhưng bản tính lương thiện của mình không cho phép cậu làm hại hắn. Nội tâm ích kỉ luôn muốn kiểm soát cậu, khi muốn chứng minh sự trân thành và chú đáo của mình mà che giấu cái thứ nội tâm ích kỉ độc chiếm của mình thật khó.
-" Vietnam.. Tôi xin lỗi... "- China
-" Hả hả ??.. À thôi không sao"- Vietnam
[ Chuyển cảnh]
_ Bóng lưng hai nam nhân trên một con thuyền gỗ nhỏ bơi dọc bờ hồ, Vietnam mặc bộ áo dài trắng ngồi hì hục chèo thuyền, cậu ngước lên nhìn hắn, mái tóc dài đen phả phất trong làn gió nhẹ, làn da trắng trẻo hồng hào khuôn mặt điển trai mang nhan sắc Trung Hoa.
_ Nhìn hắn đang tận hưởng cái không khí bình yên này, cậu cười nhẹ. Con tim trốn sau lồng ngực cậu đập liên tục, xiết chặt lòng bàn tay cậu chỉ nhìn hắn mà khẽ nói.
-" Tôi thích anh "- Vietnam
-" Hả?... Cậu nói sao cơ?"- China
-" Ờ thì... Tôi thích anh "- Vietnam
-" Ô.. Hơi bất ngờ, nhưng mà tôi vui vì có ai đó thích tôi "- China
-" Không.. Ý tôi, tôi yêu anh "- Vietnam
China bỗng khựng lại, hắn đứng đờ người một chút, China thở dài một hơi nhìn cậu mà cười.
-" Tôi chỉ muốn tình cảm hai ta chỉ mức độ bạn bè "- China
-" Tại sao chứ...!? Anh ghét tôi ư, tôi biết mà anh không chấp nhận tình cảm của tôi "- Vietnam
-" Việt Nam.. Chờ đã, oái !?"- China
_ Cậu không kiểm soát được cơn giận mà vô tình đẩy China xuống nước, nhìn người mình đơn phương đang bị đuối nước, cậu tính đưa tay ra giúp nhưng bỗng dưng đồng tử vàng hóa đỏ. Sung quanh cậu bao phủ một bóng tối sâu thẳm, nhân tính như bị kiểm soát bởi một kẻ khác, biểu cảm lo lắng trên khuôn mặt bỗng dưng hóa lạnh, cậu rụt tay lại lặng lẽ nhìn hắn chìm xuống. Hình ảnh cuối cùng China nhìn thấy cậu trước khi chìm vào cơn mê, nụ cười quỷ dị đấy, khiến hắn không còn nghĩ rằng liệu cậu có phải là Vietnam hay không.
_ Bóng tối sau thẳm, tấm thân China rơi vào mà không bao giờ có thể chạm tới đáy, những thứ hình ảnh hiện lên xung quanh, một bóng dáng thiên thần, nụ cười ấy, trái tim ấy liệu bây giờ có còn là cậu. Hắn chỉ nhìn thấy nó, sau khi tỉnh lại trên chiếc giường nơi mà cậu hằng ngày mang thuốc cho hắn.
[ Chuyển cảnh #2 ]
- Tiếng rên rỉ dâm dục hòa lẫn với xích sắt va chạm vào nhau, China mệt như chết đi sống lại, nhưng tay chân hắn bị xích lại chỉ bất lực nằm im chịu đựng những cú thúc mạnh. Nhiều giờ đồng hồ trôi qua, kẻ đó đã buông tha cho tấm thân trần trụi bị cưỡng hiếp đến thảm hại của China, cơ thể co ro nhìn bóng lưng quen thuộc của mình rời đi.
(.....Trốn thoát )
_ ĐongLaos bước vào, nhìn thấy số xích xắt vỡ nát trên sàn nhà, như thấy điềm y chạy theo, lần theo vết máu và dịch dục, ác nhân cười một tiếng lớn ngấm nhìn kẻ thân tàn đang lết bước chạy trốn.
( Giết & Yêu )
Vừa vật lộn với kẻ trước mắt, chả thể chấp nhận rằng kẻ đó chính là Vietnam. China lấy được thế, đè người ĐongLaos ra, kè con dao sắc trước ngực mà đâm xuống, linh hồn Vietnam trở lại nhưng chỉ kịp nói lời xin lỗi. Hắn vứt con dao sang một bên, ụp mặt xuống khóc nức nở..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
{ Fact }
- Dù Vietnam đã chết, nhưng không có nghĩa là linh hồn con ác nhân này đã đi. Vì Quỷ không bao giờ có thể chết.....
[ Tác giả : Hic xin lỗi bác nhé, truyện Drank quá, mong bác không bị trầm cảm sau khi đọc :"( ]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com