Countryhumans Taiwan X Vietminh Dom Dom Giu A Trua He
Tới phiên Giải Phóng, hiện tại anh vẫn đang lơ đễnh nằm trên giường, trên cổ tay phải là đoạn dây buộc màu trắng đang được nối liền với cánh tay trái của gã.VNCH nhận thấy vẻ lơ đễnh của anh nhưng cũng chỉ đành thở dài một hơi."Gi..."Ngay khi gã vừa định mở miệng, Giải Phóng liền ngay lập tức quay người, dùng chăn chùm lên mặt, động thái rõ ràng không hề muốn tiếp chuyện.Giải Phóng đã như vậy từ ngày đó rồi, thậm chí còn kiên quyết muốn giết mẹ gã.Gã không phủ nhận chuyện mẹ có dính líu tới French Empire nhưng thân làm con trai, gã cũng không cách nào nhìn mẹ mình chết trước mắt như vậy mà lại càng khó xử cho bọn họ hơn nếu như Giải Phóng là người làm điều ấy."Giải Phóng, chúng ta có thể làm hòa không?"Âm giọng nhẹ nhàng vang lên khiến Giải Phóng có chút giật mình, cả người liền co lại.Anh muốn gật đầu nhưng nghĩ tới vì người này mà ngài ấy bị bắt đi khiến anh không cách nào đồng ý được.VNCH không nhận được lời đáp của anh, tâm trạng của gã càng xuống thấp hơn.Đột nhiên, lớp chăn mà Giải Phóng đang chùm lên có chút cảm giác lạ lẫm."Anh muốn làm gì?!"Giải Phóng ngay lập tức lật chăn ra thì bị một vòng tay ngăn lại, ngay sau, phần trán của anh giống như bị người ta hôn xuyên qua lớp chăn mỏng, cả khuôn mặt liền đỏ lên."Xin lỗi."Câu nói đánh thức tâm trí của Giải Phóng, tới khi anh lật chăn ra lần nữa thì gã cũng đã đi khỏi rồi, mảnh vải từng quấn lấy tay cả hai cũng chỉ còn ở trên cổ tay anh.Nó đã không còn giữ được gã nữa rồi.Anh nhẹ nhàng tháo gỡ mảnh vải trên cổ tay, vuốt nhẹ cho bằng phẳng rồi đeo lên, che đi đôi mắt màu hổ phách kia.Trời lại sắp mưa rồi.Tiết trời đã lạnh hơn rất nhiều so với những ngày trước.Có lẽ hôm nay là ngày mưa cuối cùng chăng?Giải Phóng tựa trên thành ban công nhìn xuống vườn, lát sau liền nhìn thấy Đảng đang đứng ở đằng xa, chạm mắt với anh.Ngay sau khi chắc rằng cả hai chạm mắt nhau, Đảng liền ra dấu cho Giải Phóng.Anh cũng không ngần ngai liền nhảy xuống khỏi ban công, đáp đất an toàn rồi chạy qua đó."Anh tìm tôi có chuyện gì không?""Ngài Vietnam nhờ cậu lôi kéo VNCH.""Nếu như thất bại?""Giết."Chỉ một từ ngắn ngủi nhưng lại khiến trái tim Giải Phóng rơi vào lạnh lẽo.Nếu như không thể lôi kéo, vậy thì giết.Tuyệt đối không thể để phía kẻ địch có thêm một đồng minh nào nữa."Đã rõ."Công tư phân minh.Câu này bọn họ ngay khi bước lên con đường này thì đã vô cùng thấm nhuần rồi......"Phía Giải Phóng thế nào? Cậu ta ổn chứ?""Cậu ấy nói 'Đã rõ' ạ.""Vậy thì tốt rồi."Vietnam vo tròn bản báo cáo được viết nguệch ngoạc bằng vô số kí tự khó hiểu trong tay rồi thở dài.Vẫn còn vài con gián trong số bọn họ.Phải giải quyết nốt thôi."Tư lệnh 86 sao rồi?""Hiện đang tiếp tục hoạt động thưa ngài.""Vậy thì gọi cậu ta tới đây. Chúng ta cần liên lạc với một số người.""Ngài muốn liên kết với các dân tộc Việt khác?""Chứ sao? Một trăm dân tộc phân tán trên lãnh thổ Bách Việt ta đâu phải thứ để trưng. Nếu có thể hợp tác với bọn họ thì sẽ dễ dàng hơn cho chúng ta."Hầu hết các dân tộc Việt đều không quá hiếu chiến, thậm chí khi lãnh thổ xảy ra chiến tranh thì bọn họ cũng rất nhanh liền lủi đi không dấu vết, chỉ khi thật sự nguy cấp mới xuất hiện.Nhất là tộc Mân Việt, vốn được coi là tộc hùng mạnh nhất lại là người chuồn nhanh nhất mặc cho bọn họ là một trong những dân tộc chủ chốt sinh ra vô số nhân tài cho lãnh thổ.Cái này cũng không thể nói thêm gì a..Nhưng tộc Mân Việt vốn thuận phần y thuật hơn, trốn nghĩa vụ quân sự là đúng rồi."Gửi tín hiệu cho những trưởng lão gần nhất, nếu cần thì tạo ra một hội nghị Diên Hồng giữa các Bách Việt đế lần nữa như thời ngài Trần cũng được."Ê mà khoan, tính ra thì ngài Trần cũng là người Mân Việt mà!!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com