Countryhumans Taiwan X Vietminh Dom Dom Giu A Trua He
Hiện tại đã được gần hai tuần từ khi cái lễ cưới chết tiệt kia được diễn ra, Vietnam bắt đầu rối rồi."Vẫn không tìm thấy Việt Minh sao?""Ừm...."Anh chán nản đáp lại Liên Việt, đầu gục xuống bàn kêu than vài tiếng rồi cũng tắt lịm luôn.Liên Việt bên này thì chỉ thở dài một hơi rồi xem xét lại những báo cáo của cấp dưới chuyển đến.Dựa theo thông tin sơ bộ, Việt Minh có thể là bị đưa đến lãnh thổ Pháp luôn rồi.Mà nếu như đã bị đưa tới đó thì trừ khi có bằng chứng xác thực nếu không bọn họ dù có biết được địa điểm chính xác của y thì cũng chẳng làm được gì cả."Không thể lợi dụng đám đông sao?""Không thể."Đoạn hội thoại ngắn ngủi ngay lập tức kết thúc, Vietnam cuối cùng cũng ngẩng đầu lên khỏi bàn nhưng cũng chẳng nói năng thêm gì.Anh có nên lợi dụng Giải Phóng không nhỉ?Nhưng Giải Phóng vốn là cấp dưới của Việt Minh, việc ra lệnh sẽ không dễ dàng."À đúng rồi Vietnam.""Hửm?""Phu nhân Indochine đâu rồi?""Mẹ tôi? Bà ấy hiện đang ở với cha Đại Nam rồi."Sau lần bị Giải Phóng bắn, Indochine đã sợ hãi tới mức ngất, kế tiếp sau đó đều không rời Đại Nam lấy một bước."Dù sao thì tôi cũng tạm hiểu được lí do mà Nam Kỳ lại phản bội rồi. Nhưng anh Việt Minh không phải loại người chỉ vì yêu mà quay lưng với tổ quốc đâu."Vừa nói Vietnam vừa tiến tới gần Liên Việt, không để cậu có thời gian phòng bị liền đẩy mạnh cậu xuống sàn, đem áo trên một đường kéo rách toạc ra!Hiện lên trên cơ thể của Liên Việt vẫn còn một số dấu vết mờ nhạt của trận hoan ái ngày đó."Ồ, có vẻ như anh Việt Minh cũng thật mạnh tay. Có thể khiến người dẻo dai như ngươi không xuống được giường hơn ba ngày trời, hai tuần chưa mất đi dấu tích như vậy quả thực hẳn rất khỏe đấy? Thế nào, sướng thân ngươi quá nhỉ?"Liên Việt đối mặt với ánh mắt như muốn giết người của Vietnam thì chỉ cười nhẹ một tiếng, co chân muốn đạp.Nhưng Vietnam cũng đâu có dễ ăn như vậy, ngay khi nhận ra động tác của Liên Việt, anh liền nắm lấy chân cậu, kéo mạnh rồi ném qua một bên, âm thanh va đập mạnh với góc tường cũng vang lên theo đó."Chậc! Nếu không phải vì ngươi thì lễ cưới đã được êm đẹp rồi.""Mặc cho Việt Minh phải làm một kẻ đổ vỏ?""Thì sao chứ? Ít nhất thì chúng ta cũng bớt đi một kẻ thù. Giờ thì hay rồi. Anh Việt Minh bị bắt đi, kẻ thù có khi lại thêm vài chục tá nữa."Chiến tranh, chiến tranh lại chiến tranh!Rốt cuộc là bao giờ mới kết thúc được chứ?!!Liên Việt không nói gì, cúi đầu nhìn xuống chiếc áo sơ mi đã bị xé toạc ra của bản thân mà ngán ngẩm.Ai mà ngờ được chuyện đêm đó của cậu với y lại bị phát hiện chứ.Mặc dù lần đó đúng là dại dột thiệt nhưng theo một cách nghĩ nào đó thì cậu không có hối hận đâu.Bởi vì vốn dĩ Liên Việt chẳng hề muốn cái lễ cưới kia diễn ra."Ngươi lại định đi đâu?"Vietnam thấy Liên Việt định ra ngoài liền cau mày hỏi.Mặc cái bộ đồ rách nát đó ra ngoài để câu dẫn đàn ông sao?Liên Việt vừa nghe chất giọng của Vietnam liền hiểu anh đang suy nghĩ về cái gì."Xin lỗi nhưng tôi không rẻ mạt tới mức bán thân miễn phí đâu. Hơn nữa, trong giới tình báo thì 419 liệu còn mới mẻ sao?"Lời vừa dứt Liên Việt liền dứt khoát cởi bỏ cái áo đã rách của mình, vò thành một cục rồi ném về phía Vietnam, tới khi anh bắt được thì cậu cũng đã đi mất.Trong suốt cuộc đời làm tình báo của mình, Liên Việt đã gặp qua rất nhiều loại người và cũng gặp qua vô số loại tình huống.Nghĩ tới đây Liên Việt liền bực bội lấy ra bao thuốc trong người, châm một điếu rồi bước nhanh về phòng.Năm mười một tuổi, vào thời điểm lần đầu tiên dấn thân vào cái nghề này Liên Việt đã từng suýt nữa bán thân cho một kẻ biến thái.Có thể cậu hiểu rất rõ về tình dục, biết rất nhiều thứ về nó nhưng thật sự đấy, lần với Việt Minh chính là lần đầu tiên của cậu, lần đầu tiên cậu chấp nhận nằm dưới thân kẻ khác.Bởi vì những kẻ mong muốn một đêm với cậu bị thất thân như với y vốn dĩ đã nằm im dưới đất ngay sau đêm đó rồi.Liên Việt đã yêu thích người con trai tên Việt Minh đó ngay vào thời điểm gặp mặt.Giống như duyên trời sắp đặt chúng ta.Thế nên, nếu không phải là y vậy thì tuyệt đối không thể là ai cả.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com