Countryhumans Chuyen Sinh Den The Gioi Khac Ta Se Thay Doi Toan Bo Cot Truyen
Truyện đọc vui không có ý xúc phạm bất cứ Quốc Gia hay Đế Quốc nào.Truyện không có yếu tố liên quan đến lịch sử.Có một số CHs không được thêm vào vì bí thì mấy bác thông cảm.
---------------
Sau vụ đấy thì Japan xin luôn con thỏ của hắn rồi.Tối hôm đấy chắc cũng là một đêm bình thường...chỉ là hắn vô tình nghe được câu nói “trò chơi sắp kết thúc rồi” của ai đó nhưng hắn chả quan tâm mấy.Third Reich:"Nazi"Nazi:"Gì?"Third Reich:"Ngày mai chắc chắn sẽ có rất nhiều thứ thú vị dành cho ngươi đấy^^"Nazi:"Ý ngươi là sao?"Third Reich:"Ngày mai ngươi sẽ biết"//Biến mất//Hắn nghe xong thì có vẻ hơi tò mò thật nhưng thôi đành bỏ qua vậy...Hắn ngủ dậy,nay là một ngày đẹp trời sau cơn mưa đêm qua.Lê bước đi vscn rồi xuống bếp ăn sáng như những ngày bình thường thôi...nhưng hắn cứ có cảm giác hôm nay là một ngày không hề ổn nhưng rồi cũng xua tan đi cái ý nghĩ đó nhưng đâu biết linh cảm của hắn tốt như nào.Hiện tại đang là giờ ra chơi,hắn chỉ đơn thuần là đứng trò chuyện với J.E và I.E thôi...Weimar:"Nazi!!!"Nazi:"Có chuyện gì thế Weimar?"Weimar:"Ger...Germany...em ấy bị tai nạn rồi!!!"//Thở dốc//Nazi:"Cái gì!?"Weimar:"Anh không biết,chỉ được biết là em ấy bị tai nạn và đang làm phẫu thuật trong bệnh viện thôi"Nazi:"Là bệnh viện nào!!!"Weimar:"Là...bệnh viện XXXX"Nghe thế hắn liền chạy đi đến đấy,bắt xe đến đấy thì được chỉ đến phòng của Germany.G.E:"Nazi?"Nazi:"Germany em tôi sao rồi!?"G.E:"Vẫn đang phẫu thuật...mà đáng lẽ đây phải là giờ con đang trong trường chứ?"Nazi:"Đừng hỏi gì cả"Cuộc phẫu thuật kéo dài hơn một tiếng đồng hồ rồi,sự lo lắng bên trong hắn càng nhiều hơn dù là J.E,I.E,Weimar và G.E đã cố gắng động viên hắn...Nazi:"Bác sĩ co-em tôi sao rồi!?"Bác sĩ:"Xin lỗi gia đình nhưng..."Nazi:"Nhưng làm sao hả!?"//Lo lắng//Bác sĩ:"Cậu ấy không qua khỏi rồi,xin lỗi gia đình nhiều lắm"Nói xong thì bác sĩ cùng một số y tá bước đi,hắn đứng không vững nữa....J.E:"Boss!!!"J.E vộ lại đỡ hắn,hắn không khóc nhưng nhìn vào đôi mắt đỏ vô hồn kia thì cũng đủ biết cái câu nói như sét đánh ngang tai kia đã xé nát trái tim hắn...Nazi:"J.E...."Khuôn mặt đen lại,hắn cố bám vai J.E để có thể đứng vững.J.E:"Boss à không sao đâu,đây không phải thế giới của ta Ger vẫn còn sống"//Thì thầm//J.E ôm hắn vào lòng an ủi,vì cũng không muốn thấy người mình yêu đau như thế...I.E:"Phải đấy boss ngài đừng buồn nữa mọi chuyện rồi sẽ ổn mà..."Không đúng hắn có cảm giác gì đó lạ lắm...những linh cảm của hắn...Nazi:"Chuyện...chuyện này chưa kết thúc ở đây...!?"Hắn bất giác nói ra linh cảm của hắn...J.E:"Ý ngài là sao?"Nazi:"Ta không biết...ta mệt rồi đưa ta về đi"//Lắc đầu//J.E:"Ưm vâng để tôi đưa ngài về"Third Reich:||Nazi,linh cảm của ngươi hoàn toàn đúng đấy||Nazi:"Hử?"Third Reich:||Việc này chưa kết thúc đâu||Không để hắn hỏi bất cứ thứ gì nó chỉ cười một nụ cười man rợn rồi biến mất một lần nữa...Việc này có gì đấy không hề đúng,giống như là có một thế lực nào đó nhúng tay vào cụ thể là nó...Sau khi chuyện đấy xảy ra hắn cũng có xin nghỉ vài hôm để lo cho đám tang của cậu và để có thể ổn định lại tinh thần thì hắn cũng đã tự nhốt mình trong phòng ba ngày liền...Nhưng chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó,thì hắn lại nghe thêm tin Weimar không thể qua khỏi căn bệnh ung thư giai đoạn cuối kia...Nazi:"Hệ thống..."Hệ thống:Có tôiNazi:"Bao giờ ta mới được về lại thế giới kia?"Hắn trầm mặt ngước lên hỏi hệ thống bằng chất giọng đượm buồn...không quá một tuần mà hắn đã mất hai người mà mình quý nhất,à không còn chứng kiến cảnh vater của mình bị ám sát nữa....Hệ thống:Thưa sắp rồi ạ,chỉ vài tuần nữa thôi thưa ngài.Nazi:"Nhanh lên đấy ta mệt rồi không muốn làm bất cứ thứ gì nữa cả"//Thở dài//Hệ thống:Vâng^^Nazi:"Third Reich"Third Reich:"Hử sao thế người bạn của tôi?"Nghe câu gọi của hắn thì nó xuất hiện nhưng lại trả lời hắn bằng chất giọng mỉa mai làm hắn càng nghi ngờ nó nhiều hơn.Nazi:"Rốt cuộc những chuyện này là sao?"Third Reich:"Nè sao lại hỏi ta như thế,làm sao ta biết được~"//Nhún vai//Nazi:"Nói dối"Third Reich:"Nè đừng nói như thế chứ ta nào dám~"Nazi:"Nhưng-"Third Reich:"Nè Nazi à chẳng phải ta và ngươi đều là những người bạn tốt của nhau thì ngươi nghi ngờ ta cái gì chứ"Không để hắn nói hết câu,nó đã chen thẳng vào áp sát mặt lại với hắn vừa nói vừa nở nụ cười mỉa mai...Hắn cũng chỉ đành bỏ qua không nghi ngờ nó nữa...hiện tại mọi việc vẫn chưa được làm rõ mà hắn đã quá mệt mỏi rồi hắn chỉ chờ ngày về thôi.Đau đầu hơn là hôm sau nghe tin J.E và I.E đều mất tích cùng một lúc...Nazi:"Hệ thống,chuyện quái gì đang xảy ra vậy!?"Hệ thống:Có lỗi trục trặc,xin kí chủ bình tĩnh💦Hệ thống:Có lẽ hai người họ sẽ được đưa về thế giới kia trước để giữ sự an toàn nhưng do hệ thống đang gặp một số trục trặc mong kí chủ chờ thêm một thời gian💦Nazi:"Tch vậy giờ cút đi ta không muốn nghe nữa đâu💢"Hệ thống:Vâng...vâng xin kí chủ bớt nóng💦Hắn mệt mỏi thở dài ngồi xuống chiếc ghế sofa ở đấy...Third Reich:"Có muốn về sớm không?"Nazi:"Có"Third Reich:"Trong lịch sử ngươi đã giết rất nhiều người rồi giờ giết thêm chắc không sao đâu nhỉ~"Nazi:"!?"
------------------
Mấy nay bận quá nên ra chap hơi lâu mấy bác thông cảm.7/10/2022Số từ: 1119
---------------
Sau vụ đấy thì Japan xin luôn con thỏ của hắn rồi.Tối hôm đấy chắc cũng là một đêm bình thường...chỉ là hắn vô tình nghe được câu nói “trò chơi sắp kết thúc rồi” của ai đó nhưng hắn chả quan tâm mấy.Third Reich:"Nazi"Nazi:"Gì?"Third Reich:"Ngày mai chắc chắn sẽ có rất nhiều thứ thú vị dành cho ngươi đấy^^"Nazi:"Ý ngươi là sao?"Third Reich:"Ngày mai ngươi sẽ biết"//Biến mất//Hắn nghe xong thì có vẻ hơi tò mò thật nhưng thôi đành bỏ qua vậy...Hắn ngủ dậy,nay là một ngày đẹp trời sau cơn mưa đêm qua.Lê bước đi vscn rồi xuống bếp ăn sáng như những ngày bình thường thôi...nhưng hắn cứ có cảm giác hôm nay là một ngày không hề ổn nhưng rồi cũng xua tan đi cái ý nghĩ đó nhưng đâu biết linh cảm của hắn tốt như nào.Hiện tại đang là giờ ra chơi,hắn chỉ đơn thuần là đứng trò chuyện với J.E và I.E thôi...Weimar:"Nazi!!!"Nazi:"Có chuyện gì thế Weimar?"Weimar:"Ger...Germany...em ấy bị tai nạn rồi!!!"//Thở dốc//Nazi:"Cái gì!?"Weimar:"Anh không biết,chỉ được biết là em ấy bị tai nạn và đang làm phẫu thuật trong bệnh viện thôi"Nazi:"Là bệnh viện nào!!!"Weimar:"Là...bệnh viện XXXX"Nghe thế hắn liền chạy đi đến đấy,bắt xe đến đấy thì được chỉ đến phòng của Germany.G.E:"Nazi?"Nazi:"Germany em tôi sao rồi!?"G.E:"Vẫn đang phẫu thuật...mà đáng lẽ đây phải là giờ con đang trong trường chứ?"Nazi:"Đừng hỏi gì cả"Cuộc phẫu thuật kéo dài hơn một tiếng đồng hồ rồi,sự lo lắng bên trong hắn càng nhiều hơn dù là J.E,I.E,Weimar và G.E đã cố gắng động viên hắn...Nazi:"Bác sĩ co-em tôi sao rồi!?"Bác sĩ:"Xin lỗi gia đình nhưng..."Nazi:"Nhưng làm sao hả!?"//Lo lắng//Bác sĩ:"Cậu ấy không qua khỏi rồi,xin lỗi gia đình nhiều lắm"Nói xong thì bác sĩ cùng một số y tá bước đi,hắn đứng không vững nữa....J.E:"Boss!!!"J.E vộ lại đỡ hắn,hắn không khóc nhưng nhìn vào đôi mắt đỏ vô hồn kia thì cũng đủ biết cái câu nói như sét đánh ngang tai kia đã xé nát trái tim hắn...Nazi:"J.E...."Khuôn mặt đen lại,hắn cố bám vai J.E để có thể đứng vững.J.E:"Boss à không sao đâu,đây không phải thế giới của ta Ger vẫn còn sống"//Thì thầm//J.E ôm hắn vào lòng an ủi,vì cũng không muốn thấy người mình yêu đau như thế...I.E:"Phải đấy boss ngài đừng buồn nữa mọi chuyện rồi sẽ ổn mà..."Không đúng hắn có cảm giác gì đó lạ lắm...những linh cảm của hắn...Nazi:"Chuyện...chuyện này chưa kết thúc ở đây...!?"Hắn bất giác nói ra linh cảm của hắn...J.E:"Ý ngài là sao?"Nazi:"Ta không biết...ta mệt rồi đưa ta về đi"//Lắc đầu//J.E:"Ưm vâng để tôi đưa ngài về"Third Reich:||Nazi,linh cảm của ngươi hoàn toàn đúng đấy||Nazi:"Hử?"Third Reich:||Việc này chưa kết thúc đâu||Không để hắn hỏi bất cứ thứ gì nó chỉ cười một nụ cười man rợn rồi biến mất một lần nữa...Việc này có gì đấy không hề đúng,giống như là có một thế lực nào đó nhúng tay vào cụ thể là nó...Sau khi chuyện đấy xảy ra hắn cũng có xin nghỉ vài hôm để lo cho đám tang của cậu và để có thể ổn định lại tinh thần thì hắn cũng đã tự nhốt mình trong phòng ba ngày liền...Nhưng chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó,thì hắn lại nghe thêm tin Weimar không thể qua khỏi căn bệnh ung thư giai đoạn cuối kia...Nazi:"Hệ thống..."Hệ thống:Có tôiNazi:"Bao giờ ta mới được về lại thế giới kia?"Hắn trầm mặt ngước lên hỏi hệ thống bằng chất giọng đượm buồn...không quá một tuần mà hắn đã mất hai người mà mình quý nhất,à không còn chứng kiến cảnh vater của mình bị ám sát nữa....Hệ thống:Thưa sắp rồi ạ,chỉ vài tuần nữa thôi thưa ngài.Nazi:"Nhanh lên đấy ta mệt rồi không muốn làm bất cứ thứ gì nữa cả"//Thở dài//Hệ thống:Vâng^^Nazi:"Third Reich"Third Reich:"Hử sao thế người bạn của tôi?"Nghe câu gọi của hắn thì nó xuất hiện nhưng lại trả lời hắn bằng chất giọng mỉa mai làm hắn càng nghi ngờ nó nhiều hơn.Nazi:"Rốt cuộc những chuyện này là sao?"Third Reich:"Nè sao lại hỏi ta như thế,làm sao ta biết được~"//Nhún vai//Nazi:"Nói dối"Third Reich:"Nè đừng nói như thế chứ ta nào dám~"Nazi:"Nhưng-"Third Reich:"Nè Nazi à chẳng phải ta và ngươi đều là những người bạn tốt của nhau thì ngươi nghi ngờ ta cái gì chứ"Không để hắn nói hết câu,nó đã chen thẳng vào áp sát mặt lại với hắn vừa nói vừa nở nụ cười mỉa mai...Hắn cũng chỉ đành bỏ qua không nghi ngờ nó nữa...hiện tại mọi việc vẫn chưa được làm rõ mà hắn đã quá mệt mỏi rồi hắn chỉ chờ ngày về thôi.Đau đầu hơn là hôm sau nghe tin J.E và I.E đều mất tích cùng một lúc...Nazi:"Hệ thống,chuyện quái gì đang xảy ra vậy!?"Hệ thống:Có lỗi trục trặc,xin kí chủ bình tĩnh💦Hệ thống:Có lẽ hai người họ sẽ được đưa về thế giới kia trước để giữ sự an toàn nhưng do hệ thống đang gặp một số trục trặc mong kí chủ chờ thêm một thời gian💦Nazi:"Tch vậy giờ cút đi ta không muốn nghe nữa đâu💢"Hệ thống:Vâng...vâng xin kí chủ bớt nóng💦Hắn mệt mỏi thở dài ngồi xuống chiếc ghế sofa ở đấy...Third Reich:"Có muốn về sớm không?"Nazi:"Có"Third Reich:"Trong lịch sử ngươi đã giết rất nhiều người rồi giờ giết thêm chắc không sao đâu nhỉ~"Nazi:"!?"
------------------
Mấy nay bận quá nên ra chap hơi lâu mấy bác thông cảm.7/10/2022Số từ: 1119
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com