Countryhumans All X Vietnam Noi Binh Minh Ton Tai
_Sáng hôm sauVietNam:"Anh làm gì vậy?"Ở trước sân nhà cậu,bãi sân đầy hoa đầy cỏ thắm.Nazi ngồi một mình ở dưới đất,đôi mắt đỏ vô hồn,thân người gầy gò.Nhìn hắn thật không có một chút sức lực gì,thấy thế cậu tiến lại gần Nazi,ngồi cạnh hắn hỏi.....VietNam bị dị ứng với những thứ đáng thương,tội nghiệp chứ không phải cậu quan tâm hắn đâu nhé!! (Trích từ VietNam)Nazi:"Không làm gì cả"VietNam:"À..Ờ,ok"Nazi:"Này.."VietNam:"Vâng?"Nazi:"Đừng có nói là cậu tính cho tôi ở ké nhà cậu cả đời luôn nhé?" (Hỏi thừa,rể ở nhà vợ có sao đâu)VietNam:"Không chắc nữa,cha tôi bảo là ông ấy chưa tính đến vụ đó"Nazi:"..."VietNam:"Vậy ý anh là gì?"Nazi bây giờ đang rất rối não.Hắn muốn về nhà lắm,ở ké nhà người ta như này ngại thấy bà.Nhưng lại không muốn về!Nơi đó vốn dĩ không dành cho hắn,về để bị những người được gọi là 'Cha mẹ' đánh chết hắn hay gì!?Nazi:"..."VietNam:"Thôi,tôi không ép...-"Nazi:"Kêu người chuẩn bị thuyền đưa tôi về nước Đức đi"VietNam:"Anh chắc chứ?Lúc trước anh nói anh không muốn-"Nazi:"Tôi nói 1 không nói 2"VietNam:"Được rồi,để tôi nói với cha vậy"_TuaỞ dòng sông,con thuyền khá to đã được chuẩn bị,bên cạnh là 1 số người lính.Tại bờ là Nazi.DaiNam và VietNam đang tiễn hắn.Đừng hỏi tại sao không có VietCong và SouthVN,ngay từ đầu 2 ổng đã không ưa Nazi rồi.Một phần vì hay đi chung với VietNam,một phần là vì cái mặt không miếng cảm xúc đó khiến hai người ưa không nổi.Nazi:"Cảm ơn..."-Hắn cuối đầu nhẹ nhàng cảm ơn VietNam và DaiNam.DaiNam:"Đừng có khách sáo!Việc ta nên làm mà!"-Ông cười tươi.VietNam:"Anh chắc là sẽ ổn không?..."Nazi:"Ổn...Hoặc không"Chính cách nói chuyện cho có của Nazi khiến cậu muốn đấm hắn.Đm,có thì nói có,không thì nói không.Nói thế nói chi.Lính:"Chúng ta bắt đầu chứ ạ?"DaiNam:"Ừ!Cháu lên thuyền đi"Nazi:"Vâng"Hắn leo lên thuyền,đoàn thuyền ra khơi.DaiNam:"Về thôi con"VietNam:"À,dạ"Hai cha con quay gót đi về,mỗi VietNam thì cảm thấy khá bất an.Nhưng vẫn ếu biết mình bất an vì điều gì:v_Nhiều ngày sau (Tua ;-;)Những ngày tháng khi Nazi về nhà,VietNam bắt đầu gửi thư nói chuyện với Nazi bằng con chim bồ câu trắng muốt xinh xinh được VietNam đặt tên là Sky,nó được DaiNam mua về và được VietNam yêu quý rất nhiều,mỗi khi Sky gửi đến cho Nazi,hắn cảm thấy vui vẻ và quên đi những áp lực,buồn bã nhưng hắn cũng không biết tại sao lại thế nữa.Vào 1 ngày đẹp trời.Hắn đang ngồi khoanh chân ở 1 bãi sân trống đầy hoa đầy cỏ,ánh mặt trời chiếu sáng xung quanh chỗ hắn đang ngồi.Đây là địa điểm quen thuộc mà Sky đến gửi thư cho hắn.Hắn không thích mấy nơi này chút nào,nhưng vì thư của VietNam nên đành chịu.Đợi 1 lúc thì nó cũng bay đến,nó từ từ đáp xuống đứng đối diện Nazi rồi đưa cho hắn lá thư trong mõm của nó.Bình thường khi thấy mấy thứ dễ thương như này là Nazi đập rồi.Tại vì nó là pet cưng của VietNam nên ổng không đập đó,chứ nếu không Sky được vô nồi rồi.Hắn nhẹ nhàng nhận lấy lá thư,chưa kịp mở lá thư ra đọc thì..."À HÁ"Một bàn tay của 1 đứa con gái bằng tuổi Nazi tóm lấy lá thư trên tay hắn.Đằng sau đứa con gái đó là 2-3 đứa tretrau khác.Sky giật mình vẫy cánh,nó tính bay đi thì bị đứa kia bóp cổ kéo về.Sky:"Ọe ọe"Sky:*Lũ chó nào đây!??Anh NamNam ơi!Cứu!!*Đứa con gái:"Gì đây?Thư tình à?"-Con bé cầm lá thư mà ngó nghiêng các kiểu.Nazi:"Này!Đưa lá thư đó đây!!"Sky:*Má!Mày chỉ quan tâm mỗi lá thư thôi à??ĐỒ MÊ TRAI!!*Nazi:"Và thả luôn con chim đó ra!"Sky:*Phải vậy mới đúng chớ*Đứa con gái:"Từ khi nào mày thích chim bồ câu thế?"Đứa con gái:"À,nó là công cụ để vận chuyển thư đến cho mày đúng không?"Sky:*Con súc vật đội lốt trẻ con kia!!Mày nói ai là công cụ??*Đứa con gái:"Vậy thì..GIẾT CON CHIM BỒ CÂU ĐÓ CHO TAO!!"Sky:*Ê,duma,nó tính giết tao kìa??Thằng kia!!Làm gì đi chứ??*Nazi:"Thả Sky ra!!Các người muốn gì ta làm hết!!"Sky:*Thằng này ngu,chẳng lẽ nó kêu mày chuyển giới mày cũng làm à??*Đứa con gái:"Muốn gì à?"Đứa con gái:"...Mày không được đến đây nữa!!"Hắn giật mình,không được đến đây nữa có nghĩa là không được liên lạc với VietNam nữa.Vì Sky là 1 con chim mù đường thuộc mỗi đường này thôi.Chẳn lẽ hắn sẽ không được nói chuyện với cậu qua những dòng thư nữa ư!?...Nazi:"Được rồi,thả Sky ra đi"Đứa con gái:"Éo"Nazi:"HẢ!?Cậu giỡn mặt với tôi à??"Đứa con gái:"Tao đâu ngu,nói vậy thôi chứ mày cũng đến đây à.Nên tao đã mách cha mẹ mày rồi á"Nazi ngơ người,hắn tức giận muốn giết chết con nhỏ trước mặt.Nhưng vì quá yếu đuối nên không làm gì được.Sky:*Con khốn này...*Đứa con gái:"Bây giờ mày về là toang liền,nên cha mẹ mày đã có ý định là sẽ chuyển đến Berlin...-"Nazi:"TAO SẼ TRẢ THÙ!!!!"Hắn gằn giọng quát,sau đó chạy 1 mạch đi.Đứa con gái:"Sợ quá sợ quá!Thả con chim đó ra đi mày"Đứa tretrau khác:"Ừ"Sky được thả ra,nó liền vẫy cánh bay lên nhìn theo bước chân của Nazi chạy thầm tội nghiệp.Sky:*Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ*-Sau đó nó bay về._Bên NaziHắn chạy,chạy...Sau đó ngừng lạiSắp tới nhà hắn rồi...Nhưng hắn sợ...Hắn yếu đuối quá...Hắn ngã ngụy xuống mà không nức nởTrông hắn thật thảm hại.Vậy là hắn sẽ mãi không được gần gũi với cậu nữa rồiHết hy vọng rồi ư?...KHÔNG!Mọi chuyện không thể nào kết thúc dễ dàng thế đượcHắn muốn TRẢ THÙ..........Nazi với ánh mắt vô hồn từ từ đứng dậy phủi áoHắn sẽ trả thù được những kẻ đó và gặp lại VietNam...Sau khi hắn đã có quyền lợi,danh tiếng và sự mạnh mẽ thì hắn sẽ làm việc đó.Sớm thôi...Không lâu đâu...Hắn bất chợt giật mình và thoát khỏi suy nghĩ đó.Nazi:"Mình đang nghĩ gì vậy??"Hắn rất muốn có nhiều quyền lợi và trả thù những kẻ đó,nhưng...Gặp lại VietNam?Bộ hắn muốn thế ư?Hắn coi cậu là gì vậy nhỉ?Hắn đang rơi vào lưới tình à?Rơi vào thứ người đời gọi là "Yêu"??Hắn chưa cảm nhận nó bao giờ và cũng không thể hiểu được nó là gì..............Nazi:"Chắc giờ mình hiểu được yêu là gì rồi~"-Hắn khoái chí cười nhe ra bộ răng nhọn hoắt.Vui rồi đây,mọi thứ chỉ mới bắt đầu!--------------------------------------------------------------Từ 1 cậu bé ngây thơ,trong sáng bây giờ Nazi đã biến thành thứ gì đây!?VietNam à,nghiệp này hơi to nha,cố gắng mà hưởng :))Uilatroi,tôi mất 3 ngày mới viết xong chap này đó,dạo này bận quá.Tháng 1/2022 là tôi đi học trực tiếp lại rồi ;-; Nên tương lai tôi sẽ ra chap không được thường xuyên nhé.Nhớ cho tôi 1 vote để tôi có động lực viết tiếp nhé!Tạm biệt~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com