TruyenHHH.com

Cong Pham Tien Co Bon Vuong An Sach Nang

Chương 55: Nàng chắc còn nhớ rõ nàng là người của ai

Mỗi một ngày qua đi, Khuynh Anh gần như đều trở lại Điện Thiên Xu trong tình trạng kiệt sức, ngã xuống là ngủ ngay. Ngày hôm sau lại tiếp tục huấn luyện gần như bạo ngược.

"Nàng không cần kêu mệt, muốn về nhà, trừ bản thân nàng ra không có người thứ hai có thể giúp được nàng."

Mệnh lệnh của Toàn Cơ là tuyệt đối.

Khuynh Anh không có nửa câu phản kháng, phi thường cực khổ, còn phi thường kiên trì.

"Khi đối mặt với kẻ địch vĩnh viễn không được để đối phương biết nàng đang sợ, người nhát gan sẽ chỉ bị coi thường, không có khí thế, nàng vĩnh viễn đều là kẻ yếu." Đây là ngày thứ mười Toàn Cơ vừa tự tay chém giết cự thú vừa giảng dạy.

Khuynh Anh nghe nhớ kỹ. Ở ngày thứ mười ba, dùng chú pháp tinh lọc giải quyết yêu ma khổng lồ, chỉ là nàng không có giết chóc mà là lựa chọn khi nó phục tùng lại thả nó trở về.

'Không cách nào xuống tay độc ác liền tương đương với bản thân mình sẽ lâm vào nhiều nguy hiểm hơn, thiện lương cũng không thích hợp dùng tại tất cả mọi nơi, có đôi khi ngoan độc sẽ khiến mình sống càng lâu.' Lúc Toàn Cơ răn dạy, vĩnh viễn đều không cho người ta phản bác cái gì.

Nàng nghiêm túc còn đáng sợ hơn quái thú hung mãnh, một khi bắt đầu liền sẽ không chừa cho ai đường lui.

Khuynh Anh làm không tốt cũng sẽ bị trừng phạt mấy trăm lần.

Nội dung huấn luyện hoàn toàn giữ bí mật. Toàn Cơ thiết hạ kết giới đến Lam Tranh cùng Trường Minh đều không thể nhìn thấy, mà Khuynh Anh cũng bị yêu cầu, trừ khi bất đắc dĩ, nàng không thể để bại lộ nội dung mình học được. Mỗi ngày huấn luyện xong, nàng nhất định phải nuốt vào một viên thần đan ức chế linh lực, sẽ không khiến cho bất kỳ ai hoài nghi.

Đối với cái này, Toàn Cơ cũng không giải thích dư thừa. Cho dù như vậy Khuynh Anh vẫn là không hề oán than, thậm chí càng thêm nỗ lực.

Bởi vì nàng hiểu phản kháng cũng vô ích...................

Tròn một tháng.

Thành Dao Quang càng thêm náo nhiệt hơn ngày xưa.

Không ngừng có thần thú từ thần đô khác chở đặc phái viên mang lễ vật đến. Đám hỏi của hai đại thần đô là cả một đại sự của Thần giới.

Toàn Cơ bị lệnh cưỡng chế tham gia một bữa tiệc tối hết sức quan trọng, Khuynh Anh cũng được ân chuẩn nghỉ ngơi một đêm, nhưng nàng cũng phải đi theo Toàn Cơ để học hỏi giao tiếp.

Khả năng xa giao cũng rất quan trọng mà.

Khuynh Anh đã phục tùng mệnh lệnh của Toàn Cơ thành thói quen, liền trở lại cung Thiên Xu tìm một bộ quần áo. Đúng vào lúc này, cửa tẩm điện chậm rãi mở ra.

"Nàng còn nhớ rõ nàng là người của cung Thiên Xu à?" Một giọng nói ôn hoà vang lên ở đỉnh đầu.

Khuynh Anh sửng sốt, Lam Tranh lại có vẻ nghiền ngẫm: "Linh lực ít như vậy là thành quả của nàng một tháng này?"

"Cứ tiếp tục để tỷ ấy dạy dỗ nàng như vậy, nàng sẽ giống như một ác nữ, hết thú vị mất."

Chương 56: Nàng thật đúng là ngoài dự đoán của mọi người

Khuynh Anh nghĩ nghĩ, yếu ớt nói: "Kỳ thực ta thích không có thú vị."

Lam Tranh nhất thời nheo mắt lại tuy, rằng Khuynh Anh vẫn là Khuynh Anh vô dụng lại không não, nhưng hắn lại cảm thấy nàng có chỗ không giống.

Ánh mắt sáng ngời đáng chết của nàng nhìn về phía hắn, làm hắn muốn trốn tránh một phần.

Phản bác lời nói của hắn càng thuận miệng vô cùng. Giọng nói nhỏ nhưng nghe qua quả thực là cây ngay không sợ chết đứng!

Đầu óc nàng quả nhiên là bị con gì đá vào rồi. Hắn tự tay đi nhéo gò má hồng nhuận lên không ít nàng, vừa nhéo còn vừa lộ ra vẻ mặt khinh bỉ: "Còn càng ngày càng xấu!"

=_= xấu ngươi còn nhéo vui mừng như vậy!

Lam Tranh lại quét mắt một vòng nhìn quần áo trải đầy trên giường, đều là một ít váy rách linh tinh, duy nhất có thể mặc lên được là chiếc váy tuyết hắn từng thấy Khuynh Anh mặc một lần.

Xác thực rất hợp với màu da cùng màu tóc của nàng, nhưng vừa nghĩ đến lai lịch chiếc váy, hắn cũng có chút khó chịu.

"Nàng cũng chỉ có mấy cái này?" Hắn tùy ý mở túi hành lý của nàng, có một ít trang sức nhưng đều là đồ giá rẻ.

Đặt ở dưới cùng là một cái túi vải màu trà được xếp ngay ngắn chỉnh tề, hắn thuận tay lôi ra.

"Ồ Ồ! Không nên làm lộn xộn đồ của ta." Khuynh Anh phản ứng kịp, vội vàng đoạt lại.

Lam Tranh dùng một tay đè chặt đầu của nàng, một tay chậm rãi gỡ lớp vải, ánh mắt vừa chạm đến nội dung bên trong, sắc mặt liền xanh mét.

"Đây là cái gì? Ca ca?"

"Ta... ta còn chưa kịp trả cho hắn!"

Khuynh Anh hổn hển vươn tay đoạt lại, đó là cái áo choàng lần trước Trường Minh đưa cho nàng khoác che thân, bị nàng làm dơ, thật vất vả mới làm theo phương pháp Phù Liên dạy, dùng linh khí của ánh trăng giặt, không nghĩ tới liên tục hôn mê hơn một tháng, về sau lại bị Toàn Cơ huấn luyện, không có thời gian cũng không có cơ hội gặp Trường Minh để trả lại, nàng nhất thời quên mất.

"Cho nên nàng giữ lại như bảo bối?" Giọng nói Lam Tranh càng lạnh hơn, vứt cái áo xuống, tối tăm nhìn nàng.

"Không phải như vậy, làm sao ngài có thể ném nó xuống đất! Rất khó giặt đó!!"

Khuynh Anh chạy đi lượm áo sau đó rất nhanh lao ra bên ngoài.

Lam Tranh tức giận là rất kinh khủng, nàng phải đi tìm Toàn Cơ làm chỗ dựa vững chắc mới được.

Nhưng vừa chạy đến cửa, trước cửa lại đột nhiên bốc cháy lên một tầng lửa đỏ vàng, nàng hoảng hốt lui về phía sau vài bước, dời đi mục tiêu muốn phóng qua cửa sổ, nhưng cửa sổ cũng nổi lửa!

"Khuynh Anh, nàng thật đúng là làm cho người ta bất ngờ."

Ngay lúc nàng suýt bị lửa thiêu, Lam Tranh đã đột nhiên di động đến phía sau nàng, vươn ra tay từ phía sau ôm lấy eo của nàng.

Hết chương 55-56

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com