Cong Cuoc Theo Duoi Vi Giam Doc
Lại 1 lần nữa Junkyu thức dậy ở nhà Mashiho ........ Nhưng mà lần này khi tỉnh dậy cậu vẫn đang say giấc dưới đất ( vì sợ Junkyu tỉnh dậy mà ở cạnh người ko quen ) . Cái tay của Junkyu vươn ra chọt nhẹ vào má cậu 1 cái , bây giờ ngắm lại thì mới thấy nhân viên của mình đáng yêu thật ....làm trái tim rộn ràng như xuân sang ý . Cứ thế lấn ná hoài thì Junkyu cũng mất đà mà lăn đùng xuống giường .... và tất nhiên là cơ thể nhỏ bé của Mashiho sẽ giật mình .....đơn giản là.....
_ Mashiho à tôi xin lỗi...cậu có đău lắm ko ?
Ngã đâu ko ngã ông ngã lun vô người cậu kiểu cái ô tô đè lên người làm cậu thực sự muốn phun máu lòi ruột. Nhưng cái quan trọng ở đây là đầu gối anh húych 1 cái rõ đau vào bảo bối của Mashiho làm cậu như muốn lăn đùng ra ngất....thế nên mới có sự việc như bây giờ
_ Cậu có đau lắm ko
_ K...ko sao?
Junkyu vội vội vàng vàng xin lỗi ...thấy thương lắm cơ chỉ mún ôm cậu zô lòng an ủi vuốt ve chứ nhìn vầy lòng đau như cứt....
------------------------------------------------------
Mấy hôm nữa là đông rồi , cái lạnh tràn về rất nhanh làm Mashiho chỉ muốn ở trong nhà chứ ko mún ra khỏi phòng nữa nhg vẫn phải lết xác đi mua đồ ăn cho giám đốc. Vào phòng giám đốc thực sự rất ấm vì co cái điều hòa hịn hò đây nè ! Lần này cậu đi vào thì thấy Junkyu lại làm việc , trong lúc đợi Mashiho làm chân sai vặt đi dọn phòng cho anh , dù ko muốn nhưng vẫn phải cầm cái đống tài liệu nên phân loại , là mùa đông nên dù ngồi trong phòng điều hòa Junkyu vẫn ko tránh khỏi việc đi ra ngoài . Cuối cùng cũng hoàn thành công việc thì cũng là cái lúc mà mất điện ....có phải là chớ trêu lắm ko
_ Ư..ư ư lạnh quá đi
_ Giám đốc hiểu đc nỗi lòng nhân viên khi đi làm rồi nhỉ
_ Ừ...tại sao cậu chịu đc cái thời tiết này vậy
_ Bộ lạnh lắm luôn ?
_ Ừ
Mashiho liền ôm lấy anh vì biết có lẽ thời gian 2 người quen nhau đủ thân rồi . Junkyu nhận được câi ôm này thì cả người chả hiểu sao đỏ bừng như gấc . Cậu ngẩng đầu nhìn anh . Vào cái thời tiết này Junkyu dường như thấy cậu đẹp hơn ? Sao gương mặt này lại xinh đến thế kia chứ. Đầu có ý định thực sự ko hay
_ ......
Một nụ hôn giữa 2 người tưởng chừng như sẽ ko bao giờ xảy ra. Chẳng biết 2 người hôn nhau bao lâu nhưng chỉ biết là nó vô cùng ấm . Mà cũng may là mất điện ko có lẽ camera đã quay được cảnh nóng sốt này rồi. Nhấm nháp đôi môi 1 hồi cũng là lúc ko khí ngượng ngùng ào ạt tới. Cả 2 muốn đẩy nhau ra nhưng lại ko lỡ rồi cuối cùng cũng quyết định đẩy nhau ra . Mashiho vội cúi đầu rồi bỏ về phòng , về phòng thì chả có ai vì mọi người đều đi ăn hết.rồi . Cậu thẫn thờ sờ lên môi của mình nội tâm sung sướng như muốn hét lên😊😁😁😁😁😁😁😁😁
End chương 7
Haizzzz tui đã suy nghĩ và quyết định để 2 vị này đi thêm 1 bước nữa....vì bỏ tâm quyết vào đây lên tui quên nấu cơm lun lên phải kết để còn đi nấu cơm quý zị thông cảm 😊😊
_ Mashiho à tôi xin lỗi...cậu có đău lắm ko ?
Ngã đâu ko ngã ông ngã lun vô người cậu kiểu cái ô tô đè lên người làm cậu thực sự muốn phun máu lòi ruột. Nhưng cái quan trọng ở đây là đầu gối anh húych 1 cái rõ đau vào bảo bối của Mashiho làm cậu như muốn lăn đùng ra ngất....thế nên mới có sự việc như bây giờ
_ Cậu có đau lắm ko
_ K...ko sao?
Junkyu vội vội vàng vàng xin lỗi ...thấy thương lắm cơ chỉ mún ôm cậu zô lòng an ủi vuốt ve chứ nhìn vầy lòng đau như cứt....
------------------------------------------------------
Mấy hôm nữa là đông rồi , cái lạnh tràn về rất nhanh làm Mashiho chỉ muốn ở trong nhà chứ ko mún ra khỏi phòng nữa nhg vẫn phải lết xác đi mua đồ ăn cho giám đốc. Vào phòng giám đốc thực sự rất ấm vì co cái điều hòa hịn hò đây nè ! Lần này cậu đi vào thì thấy Junkyu lại làm việc , trong lúc đợi Mashiho làm chân sai vặt đi dọn phòng cho anh , dù ko muốn nhưng vẫn phải cầm cái đống tài liệu nên phân loại , là mùa đông nên dù ngồi trong phòng điều hòa Junkyu vẫn ko tránh khỏi việc đi ra ngoài . Cuối cùng cũng hoàn thành công việc thì cũng là cái lúc mà mất điện ....có phải là chớ trêu lắm ko
_ Ư..ư ư lạnh quá đi
_ Giám đốc hiểu đc nỗi lòng nhân viên khi đi làm rồi nhỉ
_ Ừ...tại sao cậu chịu đc cái thời tiết này vậy
_ Bộ lạnh lắm luôn ?
_ Ừ
Mashiho liền ôm lấy anh vì biết có lẽ thời gian 2 người quen nhau đủ thân rồi . Junkyu nhận được câi ôm này thì cả người chả hiểu sao đỏ bừng như gấc . Cậu ngẩng đầu nhìn anh . Vào cái thời tiết này Junkyu dường như thấy cậu đẹp hơn ? Sao gương mặt này lại xinh đến thế kia chứ. Đầu có ý định thực sự ko hay
_ ......
Một nụ hôn giữa 2 người tưởng chừng như sẽ ko bao giờ xảy ra. Chẳng biết 2 người hôn nhau bao lâu nhưng chỉ biết là nó vô cùng ấm . Mà cũng may là mất điện ko có lẽ camera đã quay được cảnh nóng sốt này rồi. Nhấm nháp đôi môi 1 hồi cũng là lúc ko khí ngượng ngùng ào ạt tới. Cả 2 muốn đẩy nhau ra nhưng lại ko lỡ rồi cuối cùng cũng quyết định đẩy nhau ra . Mashiho vội cúi đầu rồi bỏ về phòng , về phòng thì chả có ai vì mọi người đều đi ăn hết.rồi . Cậu thẫn thờ sờ lên môi của mình nội tâm sung sướng như muốn hét lên😊😁😁😁😁😁😁😁😁
End chương 7
Haizzzz tui đã suy nghĩ và quyết định để 2 vị này đi thêm 1 bước nữa....vì bỏ tâm quyết vào đây lên tui quên nấu cơm lun lên phải kết để còn đi nấu cơm quý zị thông cảm 😊😊
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com