Cong Chua Dai Viet Chan Tinh Ngan Nam 18
"Khoan đã! Tiểu Oanh."
Trong đầu Hạ Thuỷ Linh suy tư, hắn xưng chính mình là Trẫm? Hiện tại có thể xưng Trẫm khắp thiên hạ chỉ có ba người.Thứ nhất chính là Hoàng thượng Đại Đường xưng bá phương Bắc, thứ hai chính là Nhà Trần ở phương Nam, chính là phụ hoàng của Thuỷ Nhuyệt này.Nói như vậy chỉ còn lại người thứ ba, vị ở Liêu quốc vương phương Tây, hẳn là người đó. Thuỷ Linh khẽ thì thầm vào tai Tiểu Yến, trao đổi ánh mắt. "Ngài là... đại Vương Liêu quốc, Liêu Vương." Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tiểu Oanh lập tức kinh ngạc xoay người nhìn Tiểu Yến."Ha ha ha. Cũng may các ngươi còn có kiến thức, đúng vậy, Trẫm chính là Liêu Vương, thấy còn không quỳ xuống?" Liêu Vương từ khuôn mặt tươi cười ban đầu đột nhiên chuyển sang nghiêm nghị lạnh lùng. Đã biết thân phận người trước mắt, Tiểu Yến, Tiểu Oanh lập tức quỳ một gối xuống."Hắc sát, Bạch sát vô tình mạo phạm. Thỉnh Liêu đại Vương thứ lỗi." Hai người chắp tay tạ lỗi. Bất thình lình chuyển biến, làm cho Hạ Thuỷ Linh ở một bên thấy mình trở nên dư thừa, chẳng rõ nên làm gì. Vốn dĩ cảm xúc nhớ nhà còn lãng đãng trong lòng không cánh mà bay. "Hừ! Đứng dậy!" Hắn lúc này mới vừa lòng huy phất ống tay áo."Tạ, Liêu Vương." Tiểu Yến, Tiểu Oanh tạ Liêu Vương, chậm rãi đứng dậy. Hắn thấy hai thị nữ vẫn bình tĩnh đứng ở chỗ cũ, không có động tác gì nhường đường, lửa giận lại lần nửa dâng lên. "Hai người này là đầu gỗ sao? Còn đứng ở đó làm cái gì? Còn không mau thay Trẫm dẫn kiến?"Ánh mắt của Liêu Vương nhìn Hạ Thuỷ Linh có chút không được tự nhiên. Sắc mặt Tiểu Yến giống như gặp nạn, nếu như bị Hoàng thượng nhìn thấy, các nàng nhất định sẽ bị trách phạt. Liêu Vương đã hành động khi hai nữ thị vệ còn bối rối, hắn nhanh chóng tiến lên bắt lấy cánh tay trắng ngọc Nam phi nương nương."Đau." Hạ Thuỷ Linh bị hắn dùng sức nắm chặt lấy, đau kêu thành tiếng. Hắc Bạch song sát hai người muốn tiến lên xem xét, lại bị Liêu Vương trừng mắt dọa nạt."Các ngươi đây là làm gì? Chỉ là thân phận hạ nhân cũng muốn đối nghịch cùng Trẫm? Các ngươi không cần đầu nữa phải không?" Hắn lạnh giọng uy hiếp. Nghe thấy giai nhân kêu đau, vội vàng thu lại đại chưởng. Rõ ràng do hắn dùng sức quá mạnh, trên cổ tay trắng như tuyết hằn rõ nét năm ngón tay đỏ ửng. Thuỷ Linh nhanh nhẹn thu người về sau Tiểu Oanh, Tiểu Yến ra lệnh dứt khoát. "Chúng ta về thôi!"Nếu tiếp tục ở đây, không biết người đàn ông kỳ quái này muốn làm cái gì, ánh mắt hắn khiến cô bất an. Nghĩ lại, sao cái thời đại nào mà lắm "Trẫm" với chả "Vương" thế không biết. Hay là cô cũng ra biên giới khoanh một mảnh đất rồi tự xưng vương xưng tướng sống an nhàn.Một anh Hoàng kia đã đủ mệt rồi, còn thêm ông Bương này nữa bảo cô lấy sức đâu mà đối phó. "Vâng! Nam phi nương nương." Hắc Bạch song sát cung kính đi theo phía sau. Liêu Vương mắt thấy mỹ nhân đi như thế, hắn sao có thể buông tay. "Chờ một chút!" Bước một bước dài, đã đi vào trước mặt cô, lần nữa bắt lấy cổ tay Thuỷ Linh."Là nương nương? Chẳng lẽ nàng là phi tử của Thiên tử Đại Đường?" Hắn hỏi. Lần này, Thuỷ Linh chẳng còn hứng nhây với hắn nữa, chỉ thản nhiên nói. "Đúng vậy, không biết Đại Vương còn có vấn đề gì? Ta thân thể mệt mỏi, nếu không có việc gì, cáo lui trước."Nghe nói thật sự, Liêu Vương vẫn như cũ không chịu buông tay, gắt gao nắm lấy, Hạ Thuỷ Linh cũng không cách nào kéo ra. Ngay tại lúc giằng co gay cấn, Lý Tụng xuất hiện làm cho đoàn người Hạ Thuỷ Linh thật thở dài nhẹ nhõm một hơi."Hây, anh Hoàng, mau lại đây giúp ta chút." Hạ Thuỷ Linh thấp giọng kêu lên."Hoàng thượng!" Hắc Bạch song sát khấu kiến. Lý Tụng gật đầu. "Miễn lễ." Đương nhiên, sự cầu cứu của Thuỷ Linh hắn hoàn toàn nhìn ra được."Thì ra là Liêu Vương huynh ở chỗ này!" Từ xa liếc mắt một cái liền thấy nữ nhân của mình bị tên chết tiệt Liêu Vương giở trò, trong lòng hắn cố gắng đè nén phẫn nộ. Lý Tụng ngoài cười nhưng trong không cười, từ bên kia nhẹ tay nắm lấy tay của Hạ Thuỷ Linh, kéo cô vào lòng, đem bảo hộ trong ngực.Một lầm nữa Thuỷ Linh thấy Hoàng đế thậy biết xuất hiện đúng lúc cô nghĩ tới hắn. Đã như vậy, cùng hắn phối hợp cảnh uyên ương âu yếm một chút. Thuỷ Linh thả lòng người dựa sâu vào lòng hắn. Lý Tụng thấy nàng im lặng nép trong lồng ngực, cảm giác vô cùng thành tựu.
Vốn dĩ giai nhân đang trong tay, nháy mắt rơi vào lòng Lý Tụng, làm cho Liêu Vương nhìn không phải dễ chịu cho lắm. Hắn vẫn làm bộ cười cười."Liêu Vương huynh đại giá bổn quốc. Sao lại không báo trước một tiếng? Để cho Đại Đường có thể nghênh tiếp từ xa." Hắn vẫn ôm chặt lấy mỹ nhân trong lòng không buông. Hắn biết rõ tất cả nam nhân chỉ cần thấy dung mạo Hạ Thuỷ Linh, không có người nào không vì nàng mà si mê. Ngay cả Liêu Vương trước mắt này đến từ phương Tây cũng giống như thế. Trong mắt Liêu Vương, khi nhìn nàng để lộ ra dục vọng cùng ý đồ. Hắn tuyệt đối không đoán sai, cho dù chỉ là trong nháy mắt, cũng làm cho hắn thấy rõ ràng."Ha ha ha. Quả thật là ta sơ sẩy. Thất lễ, thất lễ, không đợi Hoàng đế đến, đã tự tiện tham quan hoàng cung, không thể tưởng tượng được phong cảnh trong cung Đại Đường lại tuyệt đẹp như thế, cho dù là tạo sơn tạo thủy cũng làm trông rất sống động làm cho người ta lưu luyến không rời." Liêu Vương tán thưởng. Có mà ngươi lưu luyến phi tần của ta thì có, đồ háo sắc nhà ngươi. Chỉ là tiểu vương con con một đất nước du mục mà dám lớn lối trong hoàng cung của Trẫm. Có lần tiếp theo thử xem Trẫm có mang đại quân san phẳng tiểu quốc con con của ngươi."Nếu Liêu Vương huynh thích thú, Trẫm sẽ bảo vài cung nữ mang huynh đi dạo xung quanh."Lý Tụng cúi đầu lạnh lùng nhìn thiên hạ trong lòng nói. "Ái phi có chút mệt mỏi, có chuyện gì để sau. Liêu Vương huynh mời tự nhiên. Hắc sát, bảo vài cung nữ đến hầu. Đừng làm cho Liêu Vương mất hứng."Dứt lời, Lý Tụng ôm choàng lấy của thắt lưng Hạ Thuỷ Linh, không để ý vẻ mặt Liêu Vương, cũng không quay đầu đem nàng rời đi."Liêu Vương, mời." Tiểu Yến nghiêng người, đi ngược lại hướng bọn họ, Tiểu Oanh cung kính theo sát ở phía sau. Dọc đường đi, Lý Tụng phẫn nộ một câu cũng không nói, thẳng đến về tới Nam cung, vào tẩm phòng, đem Thuỷ Linh dùng sức đẩy vào nhuyễn tháp."Ngươi làm gì?" Thân thể va chạm mạnh vào nhuyễn tháp, phát ra một chút đau đớn."Hừ! Làm cái gì? Chuyện này ta muốn hỏi nàng? Nàng không có việc gì chạy đến hoa viên làm gì? Muốn câu dẫn đàn ông thừa dịp không có ta? Nàng không biết liêm sỉ như thế sao?"Hay là, nàng không muốn hắn, muốn tìm một người đàn ông khác. Nếu đã vậy hắn sẽ thả nàng đi? Đừng nghĩ, hắn tuyệt đối không bao giờ có thể buông tay như vậy, huống chi, hắn còn chưa đùa đủ đâu."Hoàng đế đại nhân ơi." Thuỷ Linh thở dài, tay day day chỗ va đập bị đau. "Ngài giận quá mất khôn hay sao? Bình tĩnh nghĩ chút đi, không thấy là ta với hắn vốn không quen biết, là hắn cứ sáp vô ta thì có. Ai bảo ngài quản hoàng cung không chặt, lại để một kẻ nguy hiểm lang thang trong nội cung?"Bình tĩnh? Muốn hắn làm sao mà bình tĩnh? Chỉ cần tên kia nắm lấy tay nàng, hắn liền tràn ngập lửa giận. Đừng nói nếu hắn không kịp thời có mặt, không biết cơ sự gì sẽ xảy ra. Nghĩ tới đây thôi, cảnh nàng bị tên Liêu Vương đè dưới thân hiện ra. Lý Tụng đã sắp mất đi lý trí, động tác nhanh chóng cởi y phục chính mình nằm đè lên Thuỷ Linh.Hạ Thuỷ Linh giật mình vì hành động thất thường của hắn, lùi về phía sau, làm cho Lý Tụng càng thêm giận dữ đem quần áo trên người cô toàn bộ xé bỏ. Lại nữa sao, Thuỷ Linh che thân thể sáng bừng giữa ban ngày của mình lại, cười khổ. Hoá ra, cô xuyên về đây là để làm ba cái chuyện lên giường với Hoàng đế hay sao? Rốt cục thì cái nhiệm vụ quái đản cô phải hoàn thành là gì? Nếu cứ ngày ngày ân ân ái ái với Hoàng đế đại nhân đây xong, cô sức đâu mà làm nhiện vụ được nữa. Ôi trời ơi! Đôi mắt nhìn trời gào thét khó hiểu của Thuỷ Linh, rơi vào đôi mắt đang giận dữ của Lý Tụng lại là nàng muốn từ chối hắn, chối bỏ hắn. Hắn không thể dễ dàng tha thứ người đàn ông khác chạm vào nàng, bởi vì nàng chỉ có thể là của một mình hắn.Không cho Thuỷ Linh có cơ hội biện giải, đôi môi ấm nóng lập tức hôn lên cái miệng nhỏ nhắn bạc thần của nàng. Cái lưỡi bá đạo tham nhập trong miệng nàng khẽ nhếch, giữ lấy từng tấc non mềm trong miệng.Lưỡi hắn cứ lướt qua, chuyển động ở trong miệng nàng, điên cuồng hôn làm cho nàng bắt đầu mê mẩn, một cỗ dục hỏa kịch liệt ở hạ thân hắn hừng hực thiêu đốt. Hắn muốn nàng! Trong đầu hắn hiện tại chỉ tồn tại duy nhất ý niệm này."Thân thể nàng rõ ràng thành thật hơn cái miệng. Nó nói rằng, nó khao khát Trẫm. Trẫm sẽ thành toàn cho nàng, cho nàng suốt đời khó quên." Lý Tụng nở nụ cười, cười là âm trầm như thế, tà mị như thế, làm cho Thuỷ Linh không rét mà run."Là Hoàng thượng có trí tưởng tượng phong phú quá đấy!" Hiểu được dục vọng lóe ra trong mắt hắn, Thuỷ Linh biết, kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì. Hắn dùng một tay đem hai tay Hạ Thuỷ Linh cố định tới trên đỉnh đầu cô, đại chưởng đi vào bộ ngực mềm mại trần truồng, thô bạo dùng sức vuốt ve, bồi nắm, không hề có chút thương hương tiếc ngọc.Bởi vì lửa giận đã chiếm cứ tâm hắn, làm cho hắn không thể suy nghĩ chính xác cùng phán đoán. Thuỷ Linh nhíu mày, thân mình né tránh uốn lượn trong mắt hắn biến thành muôn phần câu dẫn. Chỉ là cô không sao có thể thoát đi sự đùa bỡn mạnh mẽ của hắn. Lý Tụng càng tăng thêm lực đạo, không ngừng đùa bỡn. Đầu ngón tay có kỹ xảo trêu chọc, cảm thụ nụ hoa kia đã đỏ bừng chậm rãi nở rộ, hấp dẫn mời gọi hắn kề miệng ngấu nghiến.Đến giờ phút này, Thuỷ Linh hoàn toàn tin tưởng, dù mình có nói gì với hắn cũng trở nên vô nghĩa. Hắn đã hoàn toàn trầm luân với cơ thể như hoa như ngọc của Thuỷ Nguyệt công chúa xinh đẹp này rồi. Biết làm sao, xin lỗi nhé Tiểu Nguyệt, hồng nhan thì vốn bạc phận. Ta cũng không cách nào giữ gìn giúp cô. Thẳng đến khi bờ ngực trắng như tuyết của cô bị hắn vuốt ve mút liếm vừa sưng vừa đỏ, hắn ngắm nhìn thành tựu, mới vừa lòng buông tay."Không phải nàng thích như thế sao?" Lý Tụng tà ác cười, buông hai tay nàng ra, đem thân thể hắn xâm nhập hai chân của nàng, làm cho Thuỷ Linh không thể thuận lợi khép lại. Hai tay dùng sức mở rộng đầu gối của nàng ra, ngón giữa liền không hề báo động trước đâm vào mật huyệt nhỏ hẹp. Thình lình xuất hiện dị vật xâm nhập, không hề dịu dàng, hay có màn khởi đầu cứ như thế vô tình xỏ xuyên.Không có chuẩn bị, không có dễ chịu, làm cho Thuỷ Linh đau kêu ra tiếng. "Đau!" Vì không vướng bận, cô ngồi bật dậy, vừa vặn dùng tay đập bộp giữa đầu Lý Tụng một cái. Tiếng "bốp" to đến nổi cô cũng giật mình. Hắn dừng động tác, đời hắn từ khi sinh ra, chưa có ai dám đanhs vào đầu hắn như vậy. Mắt hắn trừng lên, Thuỷ Linh vẫn cứng. "Ta bảo là đau mà. Ngươi xem, ta đánh ngươi có đau hay không?""Nàng sẽ phải hối hận vì hành động này!" Lý Tụng không cho Thuỷ Linh có một cơ hội, bắt đầu nhanh chóng di chuyển ngón tay ở bên trong cơ thể cô. Hai tay cô nhanh chóng bị hắn kẹp trở lại. Hạ Thuỷ Linh chỉ có thể đau đớn vô lực thừa nhận hắn một lần lại một lần xâm nhập vô cùng đau đớn. Từ dưới thân truyền đến từng trận co rút đau đớn, không khóc nhưng nước mắt vẫn theo khoé mắt chảy ra. Hắn nheo mắt lại, khóe miệng hơi nhếch lên, hình như còn chưa muốn buông tha. Hắn muốn cho nàng biết, nàng là của hắn, chỉ có hắn mới có thể.Rút khỏi ngón giữa, vươn ngón áp út, cũng lúc xâm nhập hai ngón tay. Lần thứ hai dùng phương thức bá đạo xâm nhập mãnh liệt vào hoa huyệt nhỏ hẹp khô rát của nàng, điên cuồng tiến lên, va chạm, xoay tròn."Ưm... A..." Thuỷ Linh cũng sắp không thể chịu đựng nổi, hắn vô tình đùa bỡn, xé rách đau đớn khiến cô rối rắm, sắc mặt dần dần từ hồng hào chuyển đến tái nhợt, rên rỉ cũng chậm chậm chuyển sang thì thào. Thân mình Hạ Thuỷ Linh run run, hạ thân không ngừng bị ngón tay thô ráp của hắn xâm nhập bá đạo, bên trong mật huyệt cũng ẩm ướt. Thân thể phút chốc trở nên vô lực.Lý Tụng đã bị phẫn nộ làm mờ lí trí. Khi hắn nhận ra thiên hạ dưới thân khác thường, mới phát hiện, trên gương mặt của nàng đầy lệ, sớm đã không chịu nổi ngất đi. Thấy vẻ mặt nàng, lý trí hắn lúc này mới trở về, chậm rãi rút ra ngón tay ở trong cơ thể nàng. Hắn đã xảy ra chuyện gì? Sao vậy lại không khống chế được như thế? Nhìn tiểu huyệt của nàng bị hắn tra tấn đến sưng đỏ, mày nhăn lại.Cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của nàng. Sau đó hắn rời khỏi nhuyễn tháp, đi đến trước bàn trang điểm lấy ra hộp thuốc cho nàng hôm trước. Hắn lấy một ít trên đầu ngón tay dịu dàng thoa vào bên trong hoa huyệt đỏ ửng kia.Cảm nhận bạc hà lạnh lẽo có thể giúp giảm sưng, không khó chịu. Động tác hắn mềm nhẹ ngón tay giữa thoa thuốc, hướng càng sâu vào bên trong , thỉnh thoảng dịu dàng khiêu khích. Hắn lần nữa gợi lên tầng dục vọng sâu nhất trong cơ thể Thuỷ Linh, làm cho hạ thân của cô dần dần toát ra càng nhiều mật dịch dễ chịu. Cảm nhận được trong cơ thể biến hóa, có một ngọn lửa vô hình đang ở hạ thân của cô làm loạn chung quanh, bức thần trí cô lại thanh tỉnh một lần nữa."Uhm..." Hơi hơi chớp đôi mắt đẹp mơ màng, miệng thốt lên khinh ngâm như con mèo nhỏ. Chính bản thân Thuỷ Linh cũng không biết được rằng, trong thân thể này mọi hành động của cô đều trở nên ôn nhu như ngọc đến vậy. Thế này mới làm cho Lý Tụng bất đắc dĩ thở dài một hơi. "Linh nhi của ta, nàng bảo ta nên làm gì với nàng mới tốt đây?" Thấy nàng như vậy, hắn lại có chút do dự. Nhẹ vươn bàn tay còn lại, vuốt ve mái tóc đen dài của nàng, thương tiếc mơn trớn. Đôi môi nóng rực di chuyển dần dần xuống cổ trắng ngần, nhẹ nhàng cắn cắn xương quai xanh, hạ xuống một dấu hồng ấn đầy kích tình."Ư..." Từ sự đối đãi thô bạo vừa rồi hiện tại đột ngột chuyển biến thành dịu dàng, làm cho phản ứng của Thuỷ Linh có chút không tin nổi. Từng đợt khoái cảm tê dại cùng đau đớn rất nhỏ, làm cho cô không biết làm sao. Một luồng sóng nóng bỏng ẩn nấp ở chỗ sâu nhất trong cơ thể bỗng chốc dâng trào, một loại thỏa mãn hỗn loạn kỳ dị sợ hãi cùng bất an, tràn đầy ý thức của cô. Thuỷ Linh biết rõ mình không phải Thuỷ Nguyệt nhưng những cảm xúc này vẫn là quá mức chân thực.Khẽ vuốt ve cái cằm thon thả của nàng. "Đừng lo lắng. Lần này, ta sẽ không giống như vừa rồi." Tuy rằng ngoài miệng nói như thế nhưng ánh mắt hắn đã lộ ra, đợi lát nữa nàng sẽ biết rõ. Nhiều nhất cũng chỉ là sẽ làm nàng ngồi không nổi thôi. Lý Tụng tận tình khiêu khích đối với thân mình mẫn cảm của Thuỷ Linh, hơi thở ấm áp nam tính phả nhẹ lên người cô, ngay cả cực đại phân thân của hắn, cũng không hề trở ngại ở nơi riêng tư của cô ma sát, nhấn nhè nhẹ."Ngươi.... Đừng..." Tư thế dạng chân như thế này, làm cho hai chân của cô không thể thuận lợi khép lại, chỉ có thể tùy ý hắn ở giữa hai chân của cô muốn làm gì thì làm."Đợi một chút. Nàng sẽ thực thư thái." Đôi môi khêu gợi của hắn không ngừng liếm mút đỉnh nhọn trước ngực cô, tinh tế cắn cắn, mút hấp chung quanh. Thuỷ Linh đã không biết rằng kích tình chính là hưởng thụ, là cảm giác khao khát được hoà làm một với thân thể cường hãn kia."Ưm." Biểu tình trên mặt Thuỷ Linh thành thực phản ứng ra xôn xao khác thường trong cơ thể. Trong miệng cũng liên tục than nhẹ ra khoái ý cảm thụ. Thuỷ Linh ơi Thuỷ Linh, mày quả thực là hết thuốc chữa rồi. Lý Tụng thấy nàng rơi vào cơn kích tình, đại chưởng tiếp theo lần dò xuống vùng tam giác thần bí giữa hai chân nàng. Cảm giác được từ trong cơ thể nàng tiết ra nhiệt tình ướt át."Linh nhi, nàng thật sự mẫn cảm." Tin tưởng nàng đã vì hắn chuẩn bị tốt, nhưng hắn vẫn dùng đầu ngón tay làm cho nàng thích ứng trước. Dù sao của nàng vẫn nhỏ như thế mà."Đừng nói." Nghe được lời nói tà tứ của hắn, làm cho Thuỷ Linh xấu hổ chỉ có thể đem khuôn mặt nhỏ nhắn quay sang hướng khác, không dám nhìn hắn. Dù có đọc cả kho truyện sắc nhưng trải nghiệm thực sự quả thật không thể không khiến người khác tay run tim đập.Hắn dùng đầu ngón tay thô ráp của hắn, họa thành đường cong nơi u cốc ướt át kia, ma sát chà lộng đóa hoa mềm mại. Dùng ngón cái khiêu khích viên ngọc châu đỏ ửng ma sát tiểu hạch mẫn cảm ẩn núp bên trong."A... ư..." Cảm giác được cái miệng của hắn cũng không nhàn rỗi, lần lượt ngậm hết đỉnh ngực này lại chuyển sang bên kia, tận tình mấp hút. Luồng khoái cảm mãnh liệt mang theo kích tình khó nhịn, tra tấn tất cả mọi giác quan của Hạ Thuỷ Linh trong miệng không kềm được rên rỉ ra tiếng ngày càng cao vút."Chính là như vậy, đừng áp lực. Trẫm thích nghe tiếng kêu của nàng." Thanh âm trầm thấp của hắn, mang theo một chút khàn khàn, còn có khát vọng đối với nàng. Lần kích tình khó quên trong rừng sâu khiến hắn nhớ mãi không thôi, tiếng rên rỉ sung sướng của nàng khiến hắn cuồng loạn biết bao. Nếu các phi tần, nam sủng của hắn chỉ biết âm ỉ trong họng thì tiếng hét của nàng khiến hắn vô cùng thoả mãn, vô cùng có chút thành tựu. Đầu ngón tay hắn di động qua lại, dần dần tốc độ nhanh hơn dẫn phát khoái cảm càng thêm mãnh liệt, những ngón tay đã ẩm ướt yêu dịch, không hề thô bạo như vừa rồi, nhẹ nhàng dịu dàng xâm nhập. Nhận thấy nàng đã ướt đẫm, rộng mở chào đón hắn, hắn dùng tốc độ và tần suất di chuyển nhanh hơn. Trong không gian, tiếng da thịt va đập toả lê mùi vị tình ái nồng đậm.Ngọn sóng hoan ái càng lúc càng dâng cao mãnh liệt nhấn chìm Thuỷ Linh. "A... Chậm... Chậm một chút." Thắt lưng của cô không tự chủ cong lên, cái miệng nhỏ nhắn cũng liên tiếp thở dốc, phát ra một tiếng khinh ngâm ngày một lớn. Hoàn toàn khác với cảm nhận vừa rồi, toàn thân không ngừng run run, giống như bị cuốn vào một ngọn sóng kinh người đánh úp vào thân thể cô."Thích loại cảm giác này sao?" Lý Tụng ái muội ở bên tai Thuỷ Linn nỉ non, khóe miệng ý cười càng sâu vài phần. Hắn càng thêm dùng sức ở bên trong mật huyệt chuyển động. Ngón tay cảm giác được sự co rút run rẩy bên trong mật động kia, mật dịch tuôn trào không ngừng làm ẩm ướt tay hắn."A... a..."Tình dục tăng vọt đã làm cho Thuỷ Linh nói không ra lời, chỉ có thể bất lực nỉ non, thích ứng cảm giác sướng khoái tột cùng từ hắn mang đến. Vừa lòng ngón tay dài của hắn không ngừng đong đưa, hai ngón tay khép lại không ngừng ma sát xoay tròn bên trong mật huyệt. Thỉnh thoảng đầu ngón tay nhẹ tách ra, cho nàng thích ứng với sự rộng mở, sẵn sàng cho hắn đi vào."A... Anh Hoàng..." Miệng Thuỷ Linh bắt đầu không kiểm soát những lời của chính mình. "Sao? Nàng xảy ra chuyện gì a?" Ngón tay cái ác ý chồm lên bên trên hoa tâm tận sức xoa nắn, càng đẩy nàng lún sâu vào cơn bão tình dục."Ta...ta..." Dục hỏa ở trong cơ thể Thuỷ Linh chồng chất, làm cho cô không ngừng kinh hoảng lắc lư. Theo bản năng ưỡn cong người lên hòa nhịp theo động tác tay của hắn. Hạ Thuỷ Linh cảm thấy trong cơ thể chính mình từng đợt co rút nhanh đánh sâu vào, cùng với toàn thân không nhịn được run run, làm cô không tự chủ được cao giọng hò hét."A... ư... Đừng... ta... sắp không..."
Thấy tiểu mỹ nhân dưới thân đã đạt cao trào, vong tình hét lên thành tiếng, hắn thế này mới chậm rãi rút ngón tay từ mật huyệt của nàng ra."Linh nhi, nàng rất gian trá, bản thân thoải mái, liền kêu không được. Trẫm vẫn chưa hưởng thụ được thoải mái đâu. Hiện tại đến lượt nàng làm cho Trẫm thoải mái đi!" Lý Tụng xấu xa nở nụ cười. Hắn đầu tiên là đem thân thể mềm nhũn vô lực của nàng xê dịch vị trí, một trăm tám mươi độ quay ngược về phía sau, để cho đầu của nàng úp vào hạ thân của hắn, còn mình không hề do dự chuyển người nằm bên dưới nàng, biến thành tư thế nữ trên nam dưới.Hạ Thuỷ Linh cho tới bây giờ không nếm thử qua tư thế hổ thẹn thế này, hiện tại lửa nóng phân thân của hắn thật lớn ở trước mặt của cô, làm cho cô không biết làm sao tránh né vật đó. Lý Tụng đương nhiên không có khả năng cho cơ hội để cô rời đi, hai tay kéo cặp đùi trắng nõn đang muốn bỏ chạy của cô, nhanh chóng giữ chặt mông của cô, làm cho cái miệng nhỏ nhắn của cô nhắm ngay vật thô to của hắn. Còn đôi môi của chính mình thì lại dán ngay tiểu huyệt đỏ ửng mê người của cô. Hai người hình thành tư thế phiến tình hơn nữa. Cái này trong sắc chính là 69 huyền thoại đây sao? Cảm giác chân thực đến mức Thuỷ Linh hốt hoảng. Chưa kịp nghĩ phải làm sao thì bên dưới đã có phản ứng. Hắn khiêu khích vươn đầu lưỡi, khẽ liếm nơi sưng đỏ kia. Cái lưỡi ma quái của hắn búng nhè nhẹ lên hạch hoa nhỏ, làm cô nhịn không được oằn người hét lên."Ưhm... không... a..." Đôi mắt xinh đẹp, lộ ra một chút sương mù. Gương mặt của Hạ Thuỷ Linh đỏ ửng tựa như trái táo chín, nhìn cự long to lớn của hắn sừng sững ngang nhiên ngay trước mắt cô."Nàng thật là một tiểu yêu tinh ghẹo người mà. Như vậy còn nói không cần, ngoan, ngoan nào, ngậm nó." Hắn dịu dàng, nhưng lại bá đạo không chấp nhận kháng cự. Hai tay ôm chặt lấy mông tuyết trắng của nàng, cả gương mặt hắn vùi vào hoa cốc ướt át kia. Lý Tụng tà mị dụ dỗ, Thuỷ Linh không thể không nghe lời, bản năng tự nhiên ập đến, cô vươn đầu lưỡi ngậm phân thân thật lớn của hắn. Hai chân cô khóa mở ở trên người hắn, bởi vì phân thân hắn quá mức khổng lồ, khiến cô chỉ có thể ngậm được một nửa, cái miệng nhỏ nhắn cũng đã hoàn toàn tràn đầy."Mút nó, Linh nhi của ta."
Nhíu chặt mày, khó khăn phát ra một tia than nhẹ, phát giác cự long ở trong miệng cô, dường như to hơn một chút. Hắn cố ý dùng ngón tay dài đụng chạm lướt qua vào hoa huyệt đã ướt sũng của cô, làm cho thân mình cô không ngừng run run. Động tác của hắn làm cho cái miệng nhỏ nhắn của cô mút thật nhanh. Mà động tác của cô, cũng làm cho hạ thân của hắn truyền đến run rẩy.Lý Tụng khẽ rên âm ỉ qua kẽ răng, hạ thân hắn càng lúc càng cương không chịu nổi. Nàng quá mềm mại, cái miệng nhỏ hấp hắn muốn phát tiết thật nhanh. Lưỡi nàng vụng về di chuyển từng li trên long căn cực đại của hắn. Lý Tụng luồn bàn tay đang nhịp nhàng xoa bóp ngực nàng, chuyển đến đỉnh đầu Thuỷ Linh khễ ấn.
"Linh nhi, thật giỏi. Đúng là nơi đó."
Hạ Thuỷ Linh bị hắn dùng lực, miệng không tự chủ ngậm lấy hai viên bi bên dưới. Nghe tiếng cổ vũ của hắn, đầu lưỡi ướt át khéo léo quét từ dưới lên đầu phân thân to lớn kia. Ngón tay dài của hắn ma sát trêu đùa nơi mật huyệt, chà lộng viên ngọc châu bên trên, khiến cô càng lúc càng run rẩy, hô hấp cũng càng ngày càng nặng nhọc. Hoa thần xinh đẹp cũng hơi mở ra, chờ mong động tác tiếp theo của hắn.Hắn đem mặt úp vào đóa hoa kia, há miệng hôn trụ hoa thần của nàng, đó là một loại hương vị ngọt ngào mê người. Bao nhiêu ướt át tuôn ra đều rơi vào miệng hắn, hắn khẽ liếm môi tận hưởng. Thuỷ Linh vặn vẹo thân mình, nhưng uốn éo như thế càng làm cho chóp mũi của hắn ma sát sâu hơn vào hoa hạch kia. "Linh nhi, nơi này..." Vừa nói, lưỡi hắn vừa lướt một vòng miêu tả hình dạng hoa thần. Nàng quả nhiên nhạy cảm như hắn mong đợi."Thực ngọt." Hắn nhẹ giọng tán thưởng."A... ư..." Theo phản xạ, Thuỷ Linn nhịn không được thét lên thoả mãn. Đừng nói là chống xự, với sự đê mê đến chết người này, Thuỷ Linh ta chỉ có thể hảo đón nhận, là cảm giác có chết vẫn thấy sung sướng."Đừng ngừng, tiếp tục ngậm." Thanh âm hắn có chút khàn khàn, bởi vì liếm mút ngây thơ non nớt kia, rõ ràng mang đến sung sướng tột cùng cho hắn. Đầu lưỡi hắn chọc chọc sâu hơn, hoa huyệt bởi vậy mà chấn động. Mông của nàng hơi vươn về phía sau, thân mình cũng vì quá mức kích thích mà uốn éo."A... ta... ư..."
Chất lỏng từ bên trong hoa huyệt không ngừng chảy xuống, cửa hoa huyệt run rẩy mở rộng, làm hắn nhịn không được đem đầu lưỡi đi vào dò xét, tận tình thưởng thức mật hoa ngọt ngào, tả hữu chấn động."Ưm..." Thuỷ Linn nâng mông lên, tùy theo động tác của đầu lưỡi hắn mà không ngừng đong đưa. Biểu tình trên mặt có chút thống khổ, lại có chút sung sướng. Cuối cùng, cô không thể ngậm lấy hết cự long to lớn của hắn, đem nó phun ra."Nàng xem, đã chảy nhiều nước như thế." Cái lưỡi tà ác của hắn không buông tha vẫn không ngừng liếm mút mật dịch đang chảy ra vang lên tiếng nhem nhép gợi tình. Cảm giác bàn tay to của hắn ở bên ngoài hoa thần ma sát ve vuốt, toàn thân cô đều mềm nhũn, không thể suy nghĩ gì nhiều nữa. Hạ Thuỷ Linh chậm rãi hạ xuống mềm nhũn, chỉ có thể phát ra rên rỉ. Đã là lần thứ n mất đi tất cả lý trí.Đầu lưỡi linh hoạt của Lý Tụng vẫn liên tục ở bên trong hoa huyệt của cô tàn sát bừa bãi. Từ chậm đến mau, nhẹ nhàng liếm mút, đến cuối cùng càng ngày càng kịch liệt phát ra tiếng chùn chụt. Thuỷ Linh bây giờ đã phản ứng tự nhiên hơn, để cho mật dịch không ngừng tuôn xuống. Cô không thể khống chế, bàn tay nhỏ bé không còn sức lực lại nắm lấy phân thân nóng bỏng của hắn ve vuốt."A... ư..." Không thể kềm chế được nữa, tiếng rên rỉ đầy mị hoặc từ đôi môi nhỏ nhắn hồng của cô phát ra cao vút. Tư thế này, cô chỉ có thể vươn tay nắm lấy chân hắn cố gắng chống đỡ khoái cảm đang ồ ạt ập đến, càng lúc càng mãnh liệt. thuỷ Linh không tự giác ngay cả móng tay cũng bấm thật sâu vào da thịt của hắn.Lý Tụng tiếp tục lấy đầu lưỡi khiêu khích hương vị ngọt ngào từ u huyệt của nàng chảy ra, vì muốn cho nàng nếm mùi trừng phạt. Này đương nhiên là tự hắn suy ra, nói khó nghe một chút, hắn đang ghen. Hắn, Đế vương một đại quốc, lại ghen vì một cái nắm tay. Thấy nàng hoa huyệt không ngừng co rút lại, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng khẩn cấp, hắn hiểu được thiên hạ dưới thân lại đạt tới cao trào. "A... a... ta sắp... a..." Thuỷ Linh ngửa đầu thét chói tai. Kịch liệt khoái cảm đánh úp toàn thân cô. Trong đầu lập tức trống rỗng, trong bụng một cỗ ấm áp, đột nhiên từ bên trong mật huyệt của cô tuôn ra, nhiễm ướt khuôn mặt tuấn tú của hắn.Đạt tới cao trào Thuỷ Linh cơ hồ vô lực chống đỡ chính mình, chỉ có thể mặc hắn ôm thắt lưng của cô dời sang một bên. Thấy hắn liếm những ngón tay dính ướt mật dịch, Thuỷ Linh cảm thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nóng lên, cảm giác thật sự ngượng ngùng. Lý Tụng đem ngón trỏ tách miệng nhỏ nhắn cô ra. "Tự mình thưởng thức thử xem, nàng ngọt như thế nào?"Lời nói hắn tà ác, cố ý khiêu khích, cô không phải không biết. Chính là cô không thể kháng cự, giống như bị ma chú dụ dỗ, vươn lưỡi liếm mút ngón tay dài của hắn, thưởng thức thử xem hương vị của chính mình. Đó là một loại tinh ngọt. Ài... Thuỷ Linh à, mi thật sự phát điên rồi, mi đang làm cái gì vậy?Cô, lại lần nữa bị hắn vây hãm, chống cự không được, kiên trì không được. Rốt cuộc là vì cái gì? Chẳng lẽ cô.... thật sự có tình ý với tên cổ nhân thối này?Có hai giọng nói, không ngừng đấu tranh ở trong lòng Thuỷ Linh. Cô làm sao có thể thích tên này, cô ngay từ đầu không phải là muốn quay về nhà hay sao? Trải qua nhiều ngày như thế, Thuỷ Linh dần dần phát hiện, cô giống như không có chán ghét hắn. Ngón trỏ của hắn vẫn không ngừng mê hoặc bên trong miệng, trêu đùa cái lưỡi đáng yêu của cô. Hai mắt mơ màng, hiện tại Thuỷ Linh không thể suy nghĩ hơn được nữa, tận tình đón nhận và đáp trả trêu đùa của ngón tay hắn.Nàng thật đẹp, thật sự rất đẹp, từ ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy nàng. Dáng vẻ khi nàng chật vật, hung hăng, hắn liền hiểu được, nàng có một loại mị lực không thể kháng cự, dẫn dắt hắn sa vào cõi trầm luân. Hắn thực sự muốn khi dễ nàng lại muốn âu yếm nàng, giữ lấy nàng, để nàng hoàn toàn chỉ có thể có một mình hắn, trở thành người của hắn. Nhất tưởng đến vậy, hắn rút ngón tay ở trong miệng nàng ra, đem thân mình nàng kéo về phía trước, ấn miệng nàng một lần nữa vào phân thân cứng rắn của hắn. "Ăn nó, Linh nhi của ta." Hắn ra lệnh. Máu huyết dâng trào càng thêm cứng nóng làm hắn khó chịu. Hạ Thuỷ Linh bị động ôm lấy phân thân cực đại của hắn. Cái miệng nhỏ nhắn lại ngậm mút, nhưng động tác lần này không ngượng ngập như lần trước nữa. Đây chính là cô đang thoả mãn hắn hay sao, muốn lấy lòng hắn hay sao? Thuỷ Linh đã bị kích tình hoàn toàn nhấn chìm.Đầu lưỡi lớn mật lượn vòng quanh đỉnh nam căn bóng loáng, khiêu khích, cảm giác nó không ngừng trở nên to lớn ở trong miệng của cô. Lý Tụng hai tay giao nhau gác ở sau đầu, hưởng thụ sự hầu hạ của Thuỷ Linh, thoải mái nhắm mắt lại, phát ra một tiếng rên nhẹ."Ah... Linh nhi của ta, nàng được lắm." Lý Tụng thỉnh thoảng nhẹ vuốt qua mái tóc mềm mại bóng loáng của nàng, chăm chú nhìn biểu tình hiện tại của nàng. Bị nàng kích thích như vậy, nam căn cằng lúc càng to hơn. Không biết xúc động từ đâu, nàng dùng ngón tay khéo léo như là đang học theo động tác của hắn trước đó, cố gắng đùa bỡn nam căn hắn, tay còn lại luồn xuống đùa bỡn hai viên bi bên dưới.Nước bọt theo miệng nàng chảy xuống, thật gợi cảm. Phân thân hắn cũng vì sự trêu chọc của nàng mà càng sưng to hơn, không ngừng rung động, dâng lên khoái cảm tê dại. Tiếng âm thanh miệng nàng ma sát long căn kích thích đến cực độ. Mà nàng cũng hình như nhận ra hắn đang ẩn nhẫn đến cực hạn, càng thêm ra sức lấy đầu lưỡi đảo quanh liếm mút, đùa bỡn lỗ tròn nhỏ trên đỉnh."Hự." Hắn không hề phòng bị, bị Thuỷ Linh mút hấp nhiệt tình bất ngờ như thế, toàn thân run rẩy không kiềm được. Không kịp đem cái miệng nhỏ nhắn của nàng đẩy ra, không thể khống chế bắn ướt át ở cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Một luồng chất lỏng màu trắng bắn tung tóe bên trong miệng Thuỷ Linh, một cỗ hương vị tinh ngọt bắn sâu vào yết hầu của cô. Thuỷ Linh ho sặc sụa, nước mắt thi nhau chảy xuống. Quá nhiều tinh dịch trào ra, khoé miệng cô lấp lánh ánh dịch đục mờ, rơi rớt cả xuống bờ ngực gợi cảm một đường bóng nhẫy. Kích tình hắn đến cực hạn."Linh nhi! Mau nhả nó ra đi!" Thấy bộ dáng cô như vậy, Lý Tụng một tay vỗ nhẹ lên lưng của cô, một tay đưa đến trước mặt ý bảo cô phun ở trên tay hắn. Hạ Thuỷ Linh nghe lời đem chất lỏng còn trong miệng phun ra, bởi vì đột nhiên bắn vào, làm cho cô cũng đã nuốt vào không ít. Hắn cầm chất lỏng màu trắng trong tay nhẹ nhàng xoa lên bộ ngực của cô, một tay đỡ cô trở về giường nằm, đại chưởng lại bắt đầu dao động ở trên người cô.Thật tình, anh Hoàng đây đúng là vượt xa mọi trí tưởng tượng khiêu khích trong thế giới ngôn tình hoạt sắc mà Thuỷ Linh từng xem qua. Hành động bá đạo, tự nhiên nhưng lại thấm đẫm dục tính. Bờ ngực bị ướt át bởi tinh dịch kéo căng cứng với đỉnh hồng sừng sững như khiêu khích càng thêm động lòng người. Cảm giác mềm mại khoái cảm từ lòng bàn tay truyền đến còn nồng đậm hơn ban nãy, làm cho hắn càng thêm yêu thích không buông tay. Cuối cùng, hắn nhanh chóng hôn lên nhũ hoa của cô, một bên vươn đầu lưỡi xoay tròn, bên kia bàn tay không rảnh rỗi mân mê đầu cứng nhọn kiêu ngạo."Ưm..." Cảm giác tê dại khoái cảm giống như điện giật, khiến Thuỷ Linh tự giác vươn cao bầu ngực về phía hắn. Để mặc đầu lưỡi của hắn tao nên những âm thanh gợi tình làm người ta mặt đỏ tim đập, rung động không thôi. Một luồng khoái cảm lại ào ạt truyền tới, cô chỉ có thể ngẩng đầu lên, mặc cho đôi môi hắn đang âu yếm bừa bãi trước ngực mềm mại."A... ư..."
Cô đã không thể chống cự, tiếng kêu dồn dập theo cái miệng nhỏ nhắn há hốc của cô. Hạ Thuỷ Linh khát khao vươn đầu lưỡi liếm đôi môi khô nóng của mình, bất an ưỡn cong thân thể mềm mại, hy vọng hắn đến càng nhiều. Hai tay cô luồn trong tóc hắn, vừa kéo lại vừa đẩy nhẹ nhịp nhàng theo từng đợt sóng hắn mang đến. Lý Tụng đem hạ thể xâm nhập hai chân của cô, hai chân hữu lực tách đôi chân thon nhỏ của cô ra. Không thể khép lại, đôi chân còn bị hắn tách ra xa hơn, hoa tâm đỏ tươi không hề che lấp rộng mở ở trước mắt hắn.Kiều nhuyễn vô lực, tư thế mị hoặc cùng nơi riêng tư ướt át. Tất cả đều thu vào mắt hắn không sót một cái gì, huyệt khẩu không ngừng khép mở đó chính là dụ hoặc trí mạng hắn. Đầu tiên hắn dùng ngón tay tạo thêm càng nhiều xuân thủy. Ở hoa huyệt nàng ma sát điểm mẫn cảm lại thấy mật dịch từ bên trong u cốc lại cuồn cuộn trào ra. Hắn cảm giác phân thân chính mình lại trướng lớn vài phần. Hạ thể nóng rực, tra tấn toàn thân Thuỷ Linh ngột ngạt khó nhịn."Linh nhi, muốn ta liếm vào nơi này sao?" Ngón tay tìm được điểm nhọn nơi u cốc kia, hắn nhẹ nhàng rung động hoa hạch mẫn cảm, lại dẫn dắt hạ thể nàng run lên."Ta... uhm... " Cơn khoái cảm đột ngột như điện giật lan thật sâu vào tận bên trong u huyệt kia. Hạ thể Thuỷ Linn bắt đầu run run, biểu hiện điềm báo sắp cao trào. Cô bị hắn đùa bỡn cũng sắp không chịu được rồi."Ta muốn nàng thành thật. Nói ta nghe, nàng muốn hay không?" Một lần nghe nàng nói muốn hắn, đã khiến hắn chấn động tâm can. "Ta muốn ngươi", một câu này, Đại đường của hắn, có lẽ chỉ nàng mới dám thốt ra. Hắn thế nhưng muốn nghe nhiều hơn nữa."Ta muốn ngươi."Cảm giác ngón tay dưới hoa hạch càng thêm sưng cứng. Lý Tụng khiến Thuỷ Linh mong muốn vuốt ve nhanh hơn, cánh tay càng thêm lực rung động mạnh mẽ."A a a.. " Một làn khoái cảm so với vừa rồi càng mạnh mẽ hơn truyền thật sâu tận bên trong mật huyệt. Hạ Thuỷ Linh ưỡn cao thắt lưng, một tiếng khinh ngâm không nhịn được nữa hét lên. Điên cuồng kích thích làm cho hạ thể của cô bắt đầu buộc chặt run rẩy, tiếp theo hô to ra tiếng, thở dốc không thôi.Lý Tụng rút ngón tay mình ra nhìn, đầu ngón tay đã dính ướt toàn mật dịch, tiểu huyệt không tự chủ được rung động không ngừng khép mở, chỉ chờ mong sự xâm nhập của hắn đến nhanh. Đại chưởng lại vươn lên se lấy đỉnh hồng đỏ ửng trên ngực, cũng dần dần triệu hồi ý thức của Hạ Thuỷ Linh. Cô nhẹ giọng trầm ngâm, có chút mỏi mệt muốn nhắm đôi mắt lại, lại bị hắn khiêu khích tràn ngập dục hỏa lại thức tỉnh.Hắn làm sao có thể buông tha nàng dễ dàng như vậy, đem nàng kéo đến ngồi trên người hắn, để cho bộ ngực tuyết trắng của nàng tựa vào trong ngực của hắn, hai chân tách ra vòng qua thắt lưng, nhẹ ôm eo nhỏ của nàng hơi nhích lên, bàn tay kia lần xuống ôm lấy mông nàng.Một tay kia là để cho lửa nóng cực đại nhắm ngay miệng tiểu huyệt hồng nộn kia. Cánh tay hắn dùng sức kéo mạnh lại, nàng ngã ngồi ở trên đùi hắn đồng thời cũng để cho hắn đã xâm nhập thật sâu vào. "A... " Tư thế này chưa bao giờ nếm thử qua, làm cho tiểu huyệt Thuỷ Linh nhanh chóng toàn bộ nuốt vào long căn của hắn, mãnh liệt khó chịu làm cô bấu chặt cánh tay hắn. Tựa đầu ngã về sau, ngón tay Hạ Thuỷ Linh bám chặt lấy cánh tay Lý Tụng, hai chân run run."Thích không?" Xem ra tư thế này có thể làm cho nàng phản ứng càng kịch liệt. Lý Tụng vừa lòng gợi lên khóe miệng, mông cố ý hướng lên trên nhấn mạnh một cái, đem vật căng cứng thúc mạnh."Ưhm..."Không cho Thuỷ Linh có cơ hội thở dốc, hắn bắt đầu đong đưa thắt lưng, tùy ý cự long đâm rất nhanh, rất mạnh ở u huyệt của nàng. Thân mình Hạ Thuỷ Linh bị lay động, chỉ có thể bất lực bấu chặt lấy cánh tay hắn, ổn định thân mình chính mình. Một lượng mật dịch lớn kích tình trào ra, cảm giác vốn khó chịu ban nãy, lập tức bị làn sóng khoái cảm đánh úp tiêu tan hết. Hắn đem nàng tăng tốc càng nhanh, lực va đập cũng càng thêm mạnh mẽ. Tiếp da thịt va đập chan chát ám muội."Ưm." Quá nhanh, hắn công kích mãnh liệt, làm cho Thuỷ Linh sắp không chịu nổi."Nàng có phải rất thích, rất muốn Trẫm nhanh hơn, mạnh hơn. Nơi ấy của nàng hút Trẫm thật chặt, thật thoải mái. " Hắn hơi nhích đùi về phía sau, để cho nàng thấy rõ ràng hình ảnh long căn hắn ra vào ở trong cơ thể nàng. Cử động hòa hợp nhịp điệu ăn ý càng lúc càng nhanh, càng tăng thêm mùi vị kích tình, đùi hai người khóa chặt vào nhau, ướt đẫm một mảnh.Chưa bao giờ thấy cảnh tượng chính mình hoan ái thế này, hình ảnh như thế thực sự làm cho Thuỷ Linh vừa xấu hổ, vừa kích tình, từng bước đem cô bức đến tầng cao nhất. Hạ Thuỷ Linh không tự giác liếm đôi môi khô nứt, nheo lại đôi mắt, phối hợp với nhịp điệu lắc lư co rút của hắn."Nói, nàng thích." Lý Tụng bàn tay nắm lấy mông của cô dần dần di chuyện lên trên se se đùa bỡn đầu nhọn của bộ ngực."Ưm... Ta rất thích nơi này." Hạ Thuỷ Linh vô pháp chống cự, để mặc sự va chạm mãnh liệt phát ra tiếng."Biết là ai đang cùng nàng hay không?" Hắn vô cùng yêu thích bộ dáng bị kích tình đến cực hạn của nàng như thế này. Thuỷ Linh không còn suy nghĩ gì được nữa, người đàn ông bá đạo này, ngoài hắn ra, còn có ai có thể đối cô muốn làm gì thì làm, còn ai vào đây!?"Là ngươi!" "Ta là ai?" Hắn muốn nàng nói ra tên hắn, hơn nữa nhất định phải nhớ kĩ, người đàn ông có thể chạm vào nàng, chỉ có hắn."Ưm... Lý Tụng." Khoái cảm quá mãnh liệt, khiến Thuỷ Linh không ngừng run run, hai gò má đỏ bừng, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phun ra tiếng nghẹn ngào."Tốt lắm, nhớ kỹ cho ta." Nghe được đáp án vừa lòng , hắn cuối cùng dừng lại động tác, Hạ Thuỷ Linh nguyên tưởng rằng hắn sẽ thả cô như thế. Không nghĩ tới, hắn đầu tiên là vòng thân một cái, đem cô đặt ở dưới thân, hai chân cô bị giơ lên cao, long căn hắn đột ngột đâm vào."A... sâu... sâu quá... " Thuỷ Linh rên rỉ một tiếng, há hốc miệng thở dốc. Thân thể nặng nề nằm đè lên cô, hai tay kéo mạnh mông của cô, thắt lưng của hắn đâm thật sâu ra sức tiến lên. Lửa nóng cự long không ngừng chống đối tiểu huyệt, phát ra từng tiếng vang nhóp nhép kích tình quanh quẩn bên trong gian phòng."Còn chưa xong đâu! Sao có thể tha nàng được?" Thanh âm Lý Tụng khàn khàn hổn hển, cực đại phân thân không ngừng xuyên qua mạnh mẽ hoa tâm của nàng. Cảm giác được mật huyệt mềm mại như nhung tơ đang bao phủ lấy hắn, khoái cảm dâng đến cực điểm.Thuỷ linh hai tay bám chặt lấy bộ ngực của mình, dưới sự va chạm một lận lại một lần càng lúc càng sâu hơn cự long của hắn dường như muốn hòa tan luôn vào cơ thể cô, tận tình nhồi nhét, không một kẻ hở. Cô xoay nhẹ thắt lưng, khiêu khích của hắn làm cho cô phiêu phiêu dục tiên, khoái cảm xuyên qua khắp toàn thân. Đại lượng hoa dịch trào ra, cự long đột nhiên đâm mạnh, hoàn hoàn toàn toàn xâm lược nơi nhỏ hẹp.Thân mình nóng quá. Thật sự nóng. Thuỷ Linh cũng sắp không chịu được rồi. Từng đường cong trên mặt hắn cứng lại, không ngừng rút ra rồi mới đâm vào, nghe nàng phát ra rên rỉ mê người, dục vọng hắn càng thêm cuồng dã. Lần chạy nước rút cuối cùng, hắn phát ra tiếng kêu trầm thấp, từ đỉnh lỗ nhỏ bắn ra chất lỏng màu trắng, lập tức nằm đè ở trên người nàng. Hạ Thuỷ Linh cũng đồng thời phát ra tiếng hét bên tai hắn báo cho hắn biết nàng đã tột độ cao trào cùng hắn. Toàn thân thể Thuỷ Linh dưới thân hắn một chút cảm giác cũng không cảm nhận được nữa. Cứ thế cô lịm đi trong khoái cảm tột độ."Tạm thời buông tha nàng, chờ một lát tiệc rượu yến cùng Liêu quốc chấm dứt, ta sẽ trở về bồi tiếp nàng." Lý Tụng nhìn thiên hạ dưới thân, vươn tay kéo tấm chăn lông vũ đắp nhẹ lên người nàng, che lấp cảnh xuân bên trong. Nhẹ nhàng hôn trán nàng. "Hảo hảo nghỉ ngơi đi! Linh nhi của ta." Nếu không, chờ hắn trở về, có thể không có cơ hội. Nói xong, Lý Tụng đi ra khỏi Nam cung."Cung tiễn Hoàng thượng." Các nô tỳ cùng Thúy nhi quì gối. Trước khi đi, Lý Tụng bất chợt như nghĩ đến chuyện gì, đột nhiên chuyển hướng tì nữ một bên ra lệnh."Công chúa các ngươi mệt mỏi. Đừng đi quấy rầy, để cho nàng nghỉ yên giấc.""Dạ." Các nô tỳ cung kính thi lễ trả lời.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com